Mục lục
[Dịch] Vô Lại Kim Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giữa trưa, Lâm Phong sau khi dùng cơm trưa trong doanh trại với 1 tướng lĩnh Thiểm tộc liền quay về phủ, tới trước cổng Lâm phủ, nhìn thấy 1 thanh niên có dáng vẻ hơi quen đứng giữa cổng phủ đang cố gắng giải thích với thân vệ không biết là chuyện gì, phần hai tên thân vệ trông bộ dạng có vẻ không còn nhẫn nại được nữa, coi mòi sắp sửa ra tay động thủ với thanh niên kia.

Khi Bạch Long Mã cũng vừa chạy tới, hai tên thân vệ vội vàng cùng hướng về phía trước hành lễ, lâm Phong cau mày hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

Tên thân vệ bên trái đáp:” Đại nhân, tên bình dân đáng chết này dám giả mạo xưng là bằng hữu của ngài, lại còn nhất quyết đòi gặp ngài!”

Lâm Phong quay sang nhìn về phía người thanh niên kia, buộc miệng kêu lên: “Là ngươi?”

Người thanh niên không phải là ai xa lạ, chính là học sinh có tài ở Hoàng Gia Học Viện đã có duyên gặp mặt một lần ở đế đô - Khải Lâm, khi đó chỉ là nhất thời nhiệt huyết dâng trào, thuận tray nâng y dậy, chỉ là cái tên tiểu tử này chẳng khác gì cái nhà xí bằng đá vậy, vừa thúi lại vừa cứng, khiến gã thật hết sức không vui.

Nghĩ lại lúc đó chỉ là thuận miệng nói một câu, tịnh không để chuyện đó trong lòng, không tưởng được tên tiểu tử này thực sự lại tới Khắc Khố Sâm Đạt để tìm mình.

Khải Luân vội vàng cúi về phía trước hành lễ, sắc mặt phát hồng, điệu bộ lúng túng nói: “Chính là ta, thật không ngờ lĩnh chủ đại nhân lại có thể nhớ được một tiểu nhân vật không đáng để ý như ta đây, thật khiến ta cảm thấy cực kỳ vinh hạnh!”

Lâm Phong phi thân rời khỏi Bạch Long Mã, vỗ vỗ vào đầu của Bạch Long Mã, Bạch Long Mã lập tức hí một hơi dài, đoạn vút đi không để lại thân ảnh.

Lâm Phong tiến về phía trước vỗ vào vai Khải Luân, khoát tay xua thân vệ lui xuống, dẫn Khải Luân tiến vào phủ môn, đoạn hỏi: “Thế nào rồi, không phải là đã quyết định làm việc cho ta rồi chứ?”

Khải Luân giọng cung kính đáp: “Thừa mong lĩnh chủ đại nhân nâng đỡ, Khải Luân nguyện ý vì ngài mà cống hiến một phần lực bạc!”

Lâm Phong nhìn thấy cỗ ngạo khí ở khoảng giữa cặp chân mày của tên tiểu tử này đã triệt để biến mất, biết ngay tên tiểu tử này hai tháng trở lại đây khẳng định là đã lướt qua lướt lại trước Quỷ Môn Quan vô số lần, hơn một nữa là đã nhín thấy rõ tầng lớp quý tộc hiện tại đã triệt để đoạ lạc, vô phương cứu chữa, vì vậy đã bỏ đi cái tôn nghiêm của mình mà tới đây.

“Tây Phương Tứ Lĩnh bạo loạn. Không lâu sau, ta phải lãnh binh đi bình loạn, nguơi trước hết hãy đi thay y phục, rồi hãy tới thư phòng của ta, trước tiên hãy để ta kiến thức coi một thân tài năng của ngươi ra sao!”

Sau khi phân phó thân vệ đưa Khải Luân lui ra, đoạn chuyển thân đi về phía thư phòng.

Đám nữ nhân quây quần đang bàn thảo không biết là chuyện gì, Lâm Phong bước vào cửa, nhìn thấy Khải Lâm Na đang trải một quân kỳ chưa xếp lại. Sau khi mời gã ngồi xuống cạnh bàn, cười tươi nói: “Nghe nói chàng định tổ chức quân đội, bọn thiếp cùng nhất trí làm quân kỳ cho chàng, chàng xem coi có thích không?”

Lâm Phong cúi đầu nhìn, chỉ thấy hoả phượng trên nền quân kỳ màu trắng, trên bề mặt nổi bật đích thật là một Dục Hoả Phượng Hoàng đang ở trong đám liệt hoả hùng hùng, sải cánh ngẩng cao đầu cất tiếng hót, thấu xuất ra sự bi tráng mãnh liệt, khiến chúng nhân đều có một loại cảm giác áp bức và uy thế mãnh mẽ vô bỉ, phía dưới có viết một dòng chữ lớn chói loá: phượng hoàng niết bàn, dục hoả trùng sinh!

“Phượng hoàng niết bàn, dục hoả trùng sinh?” Lâm Phong ngạc nhiên nói: “Vì lý do gì lại dùng một con Dục Hoả Phượng Hoàng?”

Lộ Thiến Á yêu kiều cười đáp: “Phượng hoàng niết bàn, dục hoả trùng sinh, là đại biểu cho đấu chí uy vũ bất khuất, dùng một lá cờ lớn có Dục Hoả Phượng Hoàng ở trên làm quân kỳ, tuy có thể hơi kém uy phong một chút, bất quá cũng chỉ có chàng mới có đủ tư cách để dùng danh nghĩa của hoả phượng hoàng để lập quân!”

Toa Lị Na cũng nói: “Kỳ thật những quốc gia khác dù là muốn lấy danh nghĩa hoả phượng hoàng để lập quân đội, cũng không đủ tư cách, nếu không Chu Tước gia tộc khẳng định là sẽ không bỏ qua cho họ, nhưng công tử là ngoại tịch của hoả phượng hoàng, còn là đại lục đệ nhất cường giả, khẳng định sẽ không gặp những phiền phức đó!”

Lâm Phong liên tục gật đầu nói: “Không tệ, không tệ, phượng hoàng niết bàn, dục hoả trùng sinh, dùng danh nghĩa hoả phượng hoàng để lập quân. Các nàng đều muốn ta lập hoả phượng hoàng làm tiêu chí cho quân đội, đề nghị này rất hay, vậy thì để ta tổ chức một Dục Hoả Phượng Hoàng quân đoàn!”

Hai tiểu nữu Đái Lệ Ti và Toa Bối Lạp rõ ràng là không biết lí lẽ gì cả, Toa Bối Lạp lộ vẻ bất mãn với quyết định đó: “Hoả phượng hoàng thì có uy phong gì ghê gớm đâu, Cự Long gia tộc của bọn ta đâu có thua kém bọn họ, vì lý do gì mà không thể kiến lập một Cự Long Quân Đoàn!”

Đái Lệ Ti lập tức phản bác nói: “Có lầm lẫn không đó, Lâm Phong là ngoại tịch của hoả phượng hoàng, đâu phải là ngoại tịch cự long, dùng danh nghĩa hoả phượng hoàng lập quân, Phượng Hoàng gia tộc khẳng định là sẽ không có ý kiến gì, nếu dùng danh nghĩa của Cự Long gia tộc mà lập quân, Long Hoàng của các người có đồng ý không?”

Toa Bối Lạp lọt vào thế kém hết lời phản bác, lặng thinh cả một lúc lâu, ngẫm nghĩ cố tìm ra một lý do chính đáng.

Lộ Thiến Á đột nhiên tinh thần chấn động, hứng trí bừng bừng nói: “Lâm Phong là thiên hạc thần sứ, Thiên Hạc gia tộc hiện tại đối với Khắc Khố Sâm Đạt cũng có thể coi như là người một nhà, so với Chu Tước gia tộc còn thân cận hơn một chút, dùng danh nghĩa của Thiên Hạc gia tộc cũng có thể, Thiên Hạc Nữ Hoàng khẳng định là sẽ không có ý kiến gì, chi bằng …”

Toa Lị Na nhẹ nhàng lướt tới, từ phía sau ôm ngang eo Lâm Phong, tiếp đó cười nói: “Muội thấy hiện tại chúng ta dùng danh nghĩa hoả phượng để thành lập một chi Dục Hoả Phượng Hoàng Quân Đoàn, sau đó dùng danh nghĩa của thiên hạc thiết lập một chi Thiên Hạc Quân Đoàn, như vậy không phải càng thêm uy phong hơn sao!”

Chúng nữ nhất thời nghe đều cảm thấy có lý, lập tức gật đầu tán thành, Toa Bối Lạp liền nắm lấy cơ hội này vội vàng nói: “Tổ chức thêm một Cự Long Quân Đoàn nữa là tốt rồi!”

Lâm Phong véo cái mũi đẹp của nàng ta, cười khẽ nói: “Ta cũng muốn mượn danh nghĩa của Cự Long gia tộc, bất quá Long Hoàng của các người có chịu đồng ý hay không? Nếu như ta dùng danh nghĩa của chính mình để lập quân, sau đó mượn danh nghĩa của tứ đại hoàng kim gia tộc phân ra tứ đại binh đoàn, như vậy không phải là đã làm tổn hại uy vọng của tứ đại hoàng kim gia tộc rồi sao, tứ đại hoàng kim gia tộc có đồng ý hay không?”

Lộ Thiến Á cười nói: “Chàng thân là thiên hạc thần sứ, thiên hạc Nữ Hoàng khẳng định là không có ý kiến rồi!”

Khải Lâm Na nói: “Như thế thì có điều không ổn, Cự Long gia tộc đối với Khắc Khố Sâm Đạt bọn ta trước giờ không có hảo cảm, Kim Sí Đại Bàng gia tộc đối với bọn ta cũng không có qua lại, Phượng Hoàng gia tộc thì tạm không nói đến, nếu như dùng danh nghĩa của Cự Long gia tộc và Kim Sí Đại Bàng gia tộc lập quân, khẳng định là sẽ đụng phải sự phản đối của cả hai gia tộc!”

Toa Lị Na nhìn về phía Toa Bối Lạp cười nói: “Ta hiện tại thật vẫn cảm thấy kỳ quái, Toa Bối Lạp giờ đã là nữ nhân của công tử rồi, nhưng vì lý do gì mà Cự Long gia tộc đối với Khắc Khố Sâm Đạt bọn ta lại có thái độ thù địch như vậy, đến giờ vẫn chưa thấy Cự Long gia tộc phái người tới đây bắt Toa Bối Lạp trở về, xem ra công tử cũng nên bỏ ra chút thời gian để đưa Toa Bối Lạp trở về Long Quật đề thân rồi!”

Lâm Phong theo đó cũng nhìn về phía Toa Bối Lạp nói: “Đúng rồi, nàng ở Khắc Khố Sâm Đạt cũng đã mười năm, sao trước giờ vẫn không thấy phụ mẫu nàng tới thăm nàng, phải chăng sau khi cự long các người ly khai khỏi Long Quật, thì thân nhân sẽ không quản chuyện của các người nữa?”

Chúng nữ ở đây cũng chỉ biết là Toa Bối Lạp là một Bạch Long, ngoài ra thì không còn biết gì về nàng. Nghe thế cũng không khỏi cùng nhau dồn ánh mắt về phía tiểu long nữ.

Toa Bối Lạp sụt sùi miệng mếu máo, giọng nghẹn ngào nói: “Lão ba lẫn lão mụ của ta đều đã chết từ sớm rồi!”

“Hu!” thanh âm nức nở lan toả toàn trường.

Chúng nữ quay mặt nhìn nhau, Lâm Phong cũng biểu hiện vẻ ngạc nhiên, ngơ ngac cả một lúc lâu, đoạn hỏi: “Cha mẹ của nàng làm sao làm chết?”

Toa Bối Lạp vừa mếu máo vừa nói: “Bọn họ lúc trước đều là toạ kỵ của nhân loại các người nhưng không may đã chiến tử mất!”

Lâm Phong nghe xong liền im lặng, Thản Tang đại lục mỗi năm đều có cự long bị tử vong, một số sau khi làm toạ kỵ cho nhân loại mà chiến tử, một số khác vì gặp ma thú lợi hại hơn mà vong mạng, chỉ là không tưởng được phụ mẫu của Toa Bối Lạp cũng nằm trong số đó.

Hèn gì tiểu long nữ trước giờ không bao giờ nhắc đến chuyện của cha mẹ mình, mà cũng chẳng có di sản nào. Nguyên lai là cha mẹ của nàng đã sớm trở về với hoài bảo của Long Thần rồi, ở cái xã hội chỉ có cường giả vi tôn này, không có phụ mẫu chiếu cố, Toa Bối Lạp trước đó lại chỉ có thực lực của tam giai cự long, thiết nghĩ những năm tháng sống ở trong Long Quật rất là không thoải mái.

Cự long tham tài, lục giai dùng vũ lực cưỡng đoạt tài sản của ngũ giai cự long cũng không phải là chuyện lạ gì, chẳng trách lần đầu tiên gặp mặt. Tiểu long nữ đúng là rất nghèo - chỉ có một đống rách nát, nghĩ lại chuyện lúc đó, Lâm Phong trong lòng cảm thấy chua xót, hỏi: “Thế còn vì sao mà nàng rời khỏi Long Quật?”

Tiểu long nữ không biết là đã nghĩ lại chuyện gì đó uỷ khuất, cặp mắt lớn vốn dĩ đang buồn bắt đầu bị che mờ bởi màn thuỷ vụ, không nhịn được gục mặt lên bàn rấm rức khóc, “Ô ô! Ta sao lại phải lưu lại Long Quật, phụ thân đại nhân và mẫu thân đại nhân đều đã chiến tử rồi. Tài sản của ta cũng bị cưỡng đoạt hết sạch, ta lại không đánh lại bọn chúng, ô ô!”

Tiểu long nữ càng khóc càng thương tâm, dần dần cất lớn tiếng khóc rống lên.

Chúng nữ nghe xong đều nhìn nhau, không thể tưởng được bình thường tiểu long nữ hoạt bát vui tươi mà lại có một đoạn quá khứ thương tâm đến vậy.

Khải Lâm Na vội vàng tiến tới ôm lấy tiểu long nữ vào lòng, khẽ cười an ủi nói: “Hiện tại muội đã là Khắc Khố Sâm Đạt lĩnh chủ phu nhân rồi, sau này không một ai dám cướp đoạt tài sản của muội nữa!”

Đái Lệ Ti bình thường đúng ra sẽ phải rất hân hoan đối với quá khứ của Toa Bối Lạp, nhưng hiện tại lại không nhẫn nhịn được phẫn nộ nói: “Thiên nột, Nguyệt Thần tại thượng, sao lại có chuyện như vậy xảy ra chứ, chúng ta tất cả cùng kéo tới giáo huấn đám cự long dám đoạt tài sản của cô một trận!”

“Không được!” Toa Bối Lạp vừa nghe thấy thế liền từ trong lòng Khải Lâm Na kêu lên, đồng thời cũng ngừng khóc luôn.

Chúng nữ lại một phen ngạc nhiên, Lâm Phong liền hỏi: “Vì sao lại không được?”

Toa Bối Lạp đáp: “Chuyện này các người đừng quản tới!”

Lâm Phong còn chưa hiểu ra là tại sao, thì Lộ Thiên Á mới kéo hắn ta lại ra hiệu, khiến gã đột nhiên hiểu ra vấn đề, tứ đại hoàng kim gia tộc đều có tín ngưỡng và cách hành xử riêng của mình, cũng như cự long nếu có ân oán với nhau thì cũng tự mình tìm cách giải quyết. Quyết không mượn tay ngoại nhân trợ giúp.

Chẳng trách Toa Bối Lạp từ đó đến giờ lại không nói về quá khứ với gã, ngay cả bản thân gã là trượng phu của nàng, nhưng cự long đích thật là cao ngạo, Toa Bối Lạp cũng tuyệt không mượn tay gã để đối phó với đám cự long đã từng cướp đoạt tài sản của nàng.

Đó là quan niệm truyền thống của gia tộc cổ lão này, không thể sửa đổi, mà cũng cải biến không nổi.

Lâm Phong đưa tay ra ôm tiểu long nữ vào lòng, vuốt ve khuôn mặt quật cường của nàng ta, cười nói: “Thế thì không quản đến chuyện trước đây nữa, nhưng hiện tại nàng đã là nữ nhân của Lâm Phong ta đây, nếu còn có kẻ nào dám cướp tài sản của nàng, ta sẽ rút gân lột da của nó, xẻ thịt để làm mồi nhắm rượu!”

Toa Bối Lạp khẽ cười trong nước mắt, bàn tay nhỏ nắm lại đưa lên nói: “Sớm muộn gì ta cũng bắt những tên gia hoả đó nhả ra những tài sản đã cướp đoạt của ta, còn đánh cho bọn chúng trở thành cái đầu heo!”

Lộ Thiến Á hiểu tâm tư của tiểu long nữ cười tươi trêu đùa: “Long Thần tại thượng, Toa Bối Lạp của bọn ta là mỹ nữ số một số hai trong Cự Long gia tộc, chỉ dùng thời gian mười năm ngắn ngủi mà đã từ tam giai tấn thăng lên tứ giai, không bao lâu nữa, cô sẽ đoạt lại tất cả tài sản thuộc về mình, và còn phải đánh cho những tên cướp đó biến thành cái đầu heo!”

Tiểu nữu nghe xong những lời đó lập tức trở nên vui vẻ, những uỷ khuất trong lòng liền bị chụp lấy rồi quăng lên tận chín tầng mây.

Khải Lâm Na quay lại chủ đề, hướng về phía Lâm Phong nói: “Về chuyện quân kỳ thì định giải quyết làm sao cho hay đây?”

Lâm Phong đưa mắt nhìn lướt qua chúng nữ một vòng, lòng thầm biết chiếc quân kì này là sự ngưng tụ tâm ý của chúng nữ đối với bản thân hắn, nên nói: “Thì cứ theo như ý của các nàng, đùng danh nghĩa của ta để lập quân, dùng danh nghĩa của tứ đại hoàng kim gia tộc chia ra làm tứ đại binh đoàn, các nàng hãy giúp ta tạo ra một bạch long quân kỳ, một thiên hạc quân kỳ và một kim bằng quân kỳ!”

Lộ Thiến Á khẽ kêu lên: “Thiên nột, chàng định làm vậy thật sao, Long tộc và Kim Sí Đại Bàng gia tộc khẳng định sẽ không đáp ứng!”

Khải Lâm Na trên mặt cũng lộ vẻ lo lắng.

Đái Lệ Ti dẩu môi nói: “Sợ gì, Lâm Phong chính là đại lục đệ nhất cường giả, nếu Thái Tử Long Hoàng và Ảo Ảnh Bằng Hoàng không phục thì cứ giỏi tới đây tìm Lâm Phong tính toán!”

Toa Lị Na cũng hùa theo nói: “Đúng vậy, cần gì phải sợ bọn họ, công tử là đại lục đệ nhất cường giả. Khắc Khố Sâm Đạt lại vừa thành lập xong Ma Đạo Quân Đoàn, ngoài ra còn có Bạch Long Mã, Cáp Mô, Ngải Lâm Uy Na với thực lực đều không dưới Long Hoàng và Ảo Ảnh Bằng Hoàng, huống chi còn có mấy lão gia tử, còn có bọn muội, công tử còn lại là thiên hạc thần sứ, cần gì phải sợ bọn chúng!”

Lâm Phong đưa tay ra phía sau vỗ vào mông nàng ta rồi nói: “Tiểu đề tử nhà nàng phải chăng là chỉ sợ thiên hạ không loạn?”

Toa Lị Na yêu kiều cười nói: “Trong lòng của Toa Lị Na chỉ có công tử, cho dù là Long tộc và Kim Sí Đại Bàng gia tộc cũng không sợ!”

Toa Bối Lạp hiện tại tuy đã li khai Long Quật, nhưng vẫn là cự long nên đối với quan niệm gia tộc vẫn rất coi nặng, Toa Lị Na nói vậy coi như là không để Long tộc trong mắt, điều này đơn giản là chẳng khác gì chỉ thẳng vào mũi nàng ta mà mắng nàng ta so với con khủng long chăng có gì khác biệt, liền nói: “Toa Lị Na, cô không được vũ nhục đến sự tôn nghiêm của cự long gia tộc bọn ta!”

Toa Lị Na lập tức hiểu được đại thể, cười khẽ nói: “Đúng, là ta đã nói lời không phải, bất quá ta chỉ muốn nói là ta không sợ Cự Long gia tộc, chứ không có nói xấu gì đến Long tộc, huống hồ gì cô hiện tại đã là nữ nhân của công tử, không thể cứ giúp người ngoài như vậy!”

Lâm Phong vỗ vỗ vào hai tiểu nữu nhi. Đoạn nói: “Không cần phải cố kị nhiều, các nàng chgir cần làm quân kì tốt cho ta là được rồi, toạ kỵ của ta chính là Bạch Long Mã, từ mộ loại ý nghĩa nào đó thì ta cũng có thể được tính là Long Thần, vì vậy Thái Tử Long Hoàng chắc không có lời nào phản bác, do đó việc ta dùng danh nghĩa của Cự Long gia tộc để thành lập quân đoàn thì còn có ý kiến gì được!”

Lộ Thiến Á nói: “Vậy còn Kim Sí Đại Bàng gia tộc, hiện tại bọn ta và Kim Sí Đại Bàng gia tộc cũng không có bất cứ qua lại gì. Khắc Khố Sâm Đạt cũng chỉ có một vị Kim Sí Đại Bàng, hơn nữa chỉ vừa mới gia nhập gần đây, hiện tại chàng lại không phải là thần sứ của Kim Bằng Ảo Thần, Ảo Ảnh Bằng Hoàng nếu đáp ứng để chàng dùng danh nghĩa kim sí đại bàng thành lập quân đội, đó chẳng khác gì tự thân ông ta tự chế nhạo chính mình!”

Lâm Phong ha hả cười nói: “Các nàng quá lo lắng rồi, ngày mười lắm tháng tám này là ngày Tu La Cổ Bảo hội nghị cũng gần đến rồi, đến lúc đó bọn họ dù không muốn đáp ứng, cũng không đến phiên bọn họ đâu!”

Lộ Thiến Á kinh ngạc kêu lên một tiếng, cặp mắt sáng lên nói: “Thiên nột, chàng định dùng bạo lực. Không lẽ chàng định dùng vũ lực để ép bốn vị hoàng giả của tứ đại hoàng kim gia tộc tuân phục?”

Lâm Phong vuốt ve vào cái má của Toa Bối Lạp, cười khbổn lai chỉ có cường giả vi tôn, nếu như cái đạo lí này nói không rõ ràng, thì chỉ có thể dựa vào thực lực để giải quyết vấn đề mà thôi, không biết Thái Tử Long Hoàng và Ảo Ảnh Bằng Hoàng được thần ban cho năng lực gì đây!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK