Mục lục
[Dịch] Vô Lại Kim Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sự tình đột ngột phát sinh,đại vương tử Bố Luân dẫn ba ngàn thân vệ căn bản không biết cái gì đã xảy ra,như bị nộ hỏa thiêu đốt dẫn đại quân đi giết vương tử Sát Nhĩ Ba ,bất quá chỉ trong thời gian ngắn,ba ngàn thân binh bị giết sạch sẽ,không ai sống sót, họ cho tới chết cũng không biết đã phát sinh chuyện gì.

Lâm Phong sau khi nộ sát Sát Nhĩ Ba vương tử rồi suất lĩnh tinh ki rời khỏi hậu tràng Duy Đa Lợi Á Hà, quay trở lại quân doanh.

Thủ đoạn dù không được quang minh chính đại,nhưng hai quân giao chiến vốn không gì là không làm,việc gì cũng phải nghĩ cho đại thế,tuyệt không hối hận,cưỡi gió đạp mây bay về phương nam.

Khi trở về quân doanh ở bờ Ốc Nhĩ Mã Hà,Lâm Đại và Lâm Nhị đang mở to mắt đứng thủ bất di bất dịch tại doanh trướng,Tạp Lí Tây thân cũng như một khúc gỗ thẳng đơ tại trước soái trướng, cùng với tâm phúc cố gắng làm tận chức trách mình, lo sợ lĩnh chủ đại nhân trong một lúc phân thân gặp phải chuyện bất trắc gì đó, hoàn toàn không dám khinh tâm.

Lâm Phong nguyên thần quy khiếu, từ từ đứng lên,hoạt động một chút cho giãn gân cốt, hướng mắt về Lâm Đại và Lâm Nhị cười nói :”Không cần phải khẩn trương như thế, dù có lấy đao chém ta vài nhát cũng không có sao đâu !”

Hai người nuốt nước miếng khan một cái, Lâm Nhị nói:”Công tử quay về quả thật là nhanh, chẳng lẽ là đã…”

Lâm Phong ngẩng đầu nói :”Sát Nhĩ Ba chết trong tay đại vương tử của Mặc Cáp, giờ mười lăm vạn Thiết Kị của bộ lạc Sát Nhĩ Ba đang đến Mặc Cáp để trả thù cho A Man của họ!”

Hai người tức thì đại hỉ, dù có chỗ không minh bạch, nhưng vẫn không ngu gì mà hỏi han cụ thể, Lâm Đại nói :” Úc!Thiên nột (trời ơi !), hôm nay lại có thêm một hảo sự, Bố Đạt Luân Hầu Tước đại nhân có báo cáo tình hình, hai mươi vạn Cuồng Phong Thiết Kị đã bình định vài tiểu bộ lạc của Thiểm tộc, A Lỗ Thai phái thân tín tướng lĩnh của mình để lôi kéo những tộc nhân của bộ lạc Hô Lan !”

Lâm Phong nói : “A Lỗ Thai chưa đến à ?”

Lâm Nhị cười hắc hắc nói : “Đã đến, hắn ta vừa nghe ngài bế quan, vốn dĩ không muốn đến, nhưng chúng tôi đã mời hắn đến đây, để hắn nhìn thấy sự phân thân của công tử, vì thế về việc của Sát Nhĩ Ba bộ lạc hắn sẽ không bao giờ nghi ngờ chúng ta đâu.”

Lâm Đại nói : “Kì thật Mặc Cáp bộ lạc và Sát Nhĩ Ba bộ lạc đều là cừu nhân của A Lỗ Thai, thật không thể tính được hắn đang tính toán điều gì!”

Lâm Phong lắc đầu nói : “Không giống nhau, cừu nhân là cừu nhân, nhưng nếu để A Lỗ Thai biết việc này, rất có khả năng sẽ ảnh hưởng đến quan hệ sau này của hai bên, điều này đối với chúng ta chẳng có lấy một nửa điểm lợi ích, lúc trước ta đã đến đại doanh của Thiểm tộc, nghe thấy tin tức thân tộc của A Lỗ Thai bị Mặc Cáp bộ lạc đem ra xử tử toàn bộ, điều này cũng giảm bớt cho chúng ta không ít phiền phức !”

Lâm Nhị gật đầu nói : “Như thế là tốt nhất, cứ để cho A Lỗ Thai thống nhất các bộ lạc của Thiểm tộc, sau này Thiểm Tộc Thiết Kị sẽ nghe lệnh của Lâm gia, nếu như A Man của Hô Lan bộ lạc không chết, không biết sẽ có bao nhiêu vấn đề phiền phức xảy ra nữa !”

Lâm Phong từ tốn ngồi xuống soái vị, rót một ly nước ép la lị quả, rồi nói : “ Không lâu sau, sẽ có kết quả binh tình của Sát Nhĩ Ba và Mặc Cáp, gọi Thụy Đức Lạp đến đây cho ta !”

Lâm Nhị ứng tiếng rồi lùi ra, nhanh chóng đi tìm Thụy Đức Lạp.

Thụy Đức Lạp liên tục ở tại quân trung phụ trách hậu cần công tác vận thâu lương thảo, sau khi bước vào trướng hướng về phía Lâm Phong đang ngồi nói : “Ngài tìm ta có chuyện gì, không phải là muốn ta ra chiến trường đấy chứ ?”

Lâm Phong nói: “Chiến trường là nơi Văn Lai nhân chúng ta gây dựng công danh, không phải là nơi để ngươi dương uy, đại vương tử của Mặc Cáp bộ lạc đã giết A Man của Sát Nhĩ Ba, giờ hai tộc có lẽ đã khởi binh rồi, ngươi đi quan sát tình huống, có gì thì cấp báo lại cho ta !”

Thụy Đức Lạp gật gật đầu, không nói một lời nào rồi chuyển thân bước ra ngoài soái trướng, hiện nguyên hạc hình rồi dang rộng hai cánh bay về hướng bắc.

Lâm Phong hướng về Lâm Đại và Lâm Nhị nói : “Hai ngươi nghỉ ngơi trước đi, dưỡng túc tinh thần, rồi sau đó giúp A Lỗ Thai tảo bình toàn bộ các tiểu bộ lạc, khi thời cơ đến thì chúng ta tập hợp toàn bộ binh lính xuất binh bắc thượng, phối hợp với Cuồng Phong Thiết Kị nhất cử bình định Thiểm Tộc !”

Trưa ngày thứ ba, tin đại vương tử bộ lạc Mặc Cáp ám sát A Man của bộ lạc Sát Nhĩ Ba đã truyền tới, thám tử A Lỗ Thai gởi đi cũng đã nghe thấy, đồng thời một tin tức không tốt cũng được truyền đến, đó là sau một trận chiến thì bộ lạc Sát Nhĩ Ba và Mặc Cáp đột nhiên hóa địch thành bạn.

Nhị vương tử Sát Nhĩ Ba lên ngồi vị trí A Man của bộ lạc Sát Nhĩ Ba, Mặc Cáp Nguyên đem toàn bộ trách nhiệm tội trạng đổ lên đầu đại vương tử Bố Luân, sự tình rốt cuộc cũng ngừng lại ở đó, tạm thời hai tộc thu binh, rồi liên thủ xuất binh.

Lâm Phong lập tức triệu tập mọi người về trướng nghị sự, đợi mọi người tập trung đông đủ rồi mới nói : “Mặc Cáp và Sát Nhĩ Ba đã liên hợp xuất binh, các người có đối sách gì không ?” Trong tâm nửa điểm cao hứng cũng không có, đầu óc những Thiểm tộc nhân này cũng không đơn giản, Mặc Cáp Nguyên quả không hổ là nhất tộc chi chủ lão hồ li, không ngờ lại phá giải được độc kế khu hổ thôn lang này.

Kì trung cũng có thể đoán được Sát Nhĩ Ba bộ lạc tối chung đã thu hoạch được một lợi ích nào đó, có lẽ chuyện Cáp Đạt Căn Tư lên vương vị là giải thích hợp lí, nếu không có sự hỗ trợ của con cáo già Mặc Cáp Nguyên, vương tử dù có muốn lên ngôi thì cũng khó có thể giơ tay ra là được.

A Lỗ Thai nói : “Ta cũng có vài điểm không minh bạch, Bố Luân làm sao có thể giết A Man Sát Nhĩ Ba, con người Bố Luân ta biết rất rõ, hắn cơ bản không thể làm cái việc ngu ngốc thế này, hiện nay Cáp Đạt Căn Tư lên ngôi vị A Man, đem Thiên Hương Công Chúa gả cho ngũ vương tử Mặc Cáp bộ lạc, hoặc có thể là cái chết của Sát Nhĩ Ba có liên quan đến hắn!” Các thính giả nghe mà mơ hồ cả đầu óc, không minh bạch nổi chuyện gì.

Chỉ có Lâm Đại và Lâm Nhị biết rất rõ ràng, mặt không để lộ nửa điểm dị dạng, phối hợp luân phiên hỏi vài câu.

Lâm Phong nhớ ra rằng thì ra Mặc Cáp bộ lạc có một tên ngũ vương tử giống như tinh tinh, ngầm thở dài một tiếng, đại vương tử vừa chết, tên tinh tinh ngũ vương từ này đúng là không có cảm giác, nữ tử trong vương thất Thiểm tộc quả có địa vị thấp hơn Văn Lai nhân nhiều, bị tống tới tống lui.

Thiên Hương Công Chúa yếu đuối thanh tú là thế, lại không ngờ phải gả cho cái tên ngũ vương tử ấy, tưởng như Nữ Thần Chinh Chiến cũng phải thở dài một tiếng a!

Lâm Phong nói : “Những sự tình này chúng ta không cần để tâm, hiện tại hai đại bộ lại liên hợp xuất binh, Mặc Cáp nhị vương tử và ngũ vương tử suất lĩnh năm vạn Thiết Kị nghênh kích chính diện chúng ta, hai bộ tộc tổng cổng hai mươi vạn tinh kị nghênh kích Bố Đạt Luân hầu tước đại nhân, nhạnh đấu thì chúng ta không có khả năng, chúng ta không thể háo chiến được, nd không trận này chúng ta sẽ bị Thiểm tộc làm cho nguyên khí đại tổn !”

Lâm Nhị lập tức nói:”Mặc Cáp và Sát Nhĩ Ba hai bộ tộc toàn quân xuất kích, hậu phương khẳng định không còn gì, lĩnh chủ đại nhân và Bố Đạt Luân hầu tước đại nhân có thể phái một đội tinh kị thiên lí bôn tập hậu phương hai bộ, đại quân thì kềm giữ nhân mã hai bộ, đợi sau khi hai bộ triệt thối, thì chúng ta truy kích, nhất định sẽ chiến thắng!”.Nói xong không biết vô tình hay hữu ý nhìn vào A Lỗ Thai.

Lâm Phong gật đầu nói: “Chủ ý này không tồi!”

A Lỗ Thai có hơn mười vạn tộc nhân bị bộ lạc Mặc Cáp nô dịch hóa, vốn là nghĩa bất dung từ, liền đứng lên nói: “Lĩnh chủ đại nhân, để ta dẫn năm vạn dũng sĩ Hô Lan bộ lạc đột kích vào Bối La Tây Á hồ, cứu xuất tộc nhân của ta!”

Lâm Phong nói : “Đột kích vào Bối La Tây Á hồ hung hiểm dị thường, làm sao có thể để huynh mạo hiểm, bản thân ta sẽ tự dẫn ba ngàn cuồng chiến sĩ, ngàn dặm hành quân đánh vào hậu phương hai bộ tộc, còn huynh hãy dẫn đại binh kềm giữ năm vạn kị binh của Mặc Cáp bộ lạc, đợi khi chúng lui binh, thì có thể tùy ý truy kích, nhất chiến giành thắng lợi!”

Lâm Đại nói : “Lĩnh chủ đại nhân thân là soái lĩnh toàn quân, làm sao có thể đi vào chỗ nguy hiểm, để cho thuộc hạ dẫn năm ngàn tinh kị đột kích Bối La Tây Á hồ là được rồi!”

Lập tức có vài người tranh giành xuất binh, sau một trận tranh giành, cuối cùng để cho A Lỗ Thai đích thân dẫn năm ngàn Thiểm tộc thiết kị đánh vào đại bản doanh bộ lạc Mặc Cáp, Lâm Phong tự thân dẫn binh kềm giữ năm vạn tinh kị của địch.

Sau khi được cảnh giới hết lần này đến lần khác, A Lỗ Thai đứng dậy bước ra khỏi soái trướng, dẫn năm ngàn Thiết kị rời khỏi thế trận của đại quân, vượt qua sông Bối La Tây Á đi về hướng tây.

Trong những ngày này, A Lỗ Thai đã bổ xung thêm hai ngàn Thiết Kị thu thập từ hơn chục bộ lạc nhỏ về dưới trướng, lập nên một đội kị binh năm ngàn người, vốn những tiểu bộ lạc đó phụ thuộc vào Hô Lan bộ lạc, nay vương tử điện hạ trở về báo cừu, đương nhiên hăm hở gia nhập.

Khi chúng tướng hồi báo về soái trướng, Lâm Nhị cười hi hi bảo : “Tốt nhất để lũ Thiểm tộc ấy tự chém giết nhau, đỡ cho kị binh Khố Khắc Sâm Đạt vốn cực khổ gầy dựng khỏi mất thêm một vạn !”

Lâm Phong nhíu mày, mắng rằng : “Thiểm tộc Thiết kị sau này cũng là của Khố Khắc Sâm Đạt chúng ta, cái kiểu nói năng này mai hậu không được tái phạm, bằng không ta cho mi đi gác cổng thành!”

Lâm Nhị rụt cổ lại, cười khan lấp liếm.

Lâm Đại thật sự lo lắng : “ Hồ Bối La Tây Á dù chỉ còn lại lão nhược cùng phụ nữ, nhưng cũng có hàng chục vạn tộc nhân Hô Lan bộ lạc, trong đó cũng có nhiều tinh tráng chi sĩ, Mặc Cáp Nguyên không thể không lưu binh lực trú thủ, A Lỗ Thai dẫn năm ngàn thiết kị thiên lí bôn tập, khả năng có thể quay về là rất nhỏ !”

Lâm Phong nói : “Cái này thì không thành vấn đề gì,Hô Lan bộ lạc đúng là hơn chục vạn tộc nhân bị bắt giữ, nhưng trong thời gian ngắn Mặc Cáp Nguyên hoàn toàn không có khả năng lấy được lòng trung của họ, miễn là A Lỗ Thai đến, tự nhiên tộc nhân sẽ phất cờ đi theo vương tử của họ, duy nhất ta sợ là hắn quá ham đánh, làm Thiểm tộc nguyên khí đại thương, đó không phải là kết quả mà chúng ta mong muốn !”

Lâm Nhị nói : “Chúng ta nghênh kích năm vạn kị binh Mặc Cáp bộ như thế nào đây?”

Lâm Phong nói : “Tạm thời không cần lo về bọn họ, chúng ta không cần chánh diện giao phong với chúng, nếu không thì tổn thất khẳng định có thể rất thảm trọng, đối với năm vạn Thiểm tộc thiết kị chỉ có thể thựj hiện đấu tranh du kích, nhân tiện đào luyện tân binh và đợi tin tức của A Lỗ Thai. Lũ Thiểm tộc nhân này chúng ta hoàn toàn không có khả năng bắt chúng đầu hàng, cái chính là để A Lỗ Thai gặp lại tộc nhân, chúng ta giúp hắn thống nhất đại thảo nguyên, để A Lỗ Thai thu phục bọn chúng !”

Lâm Đại trầm giọng lo lắng : “Nếu chúng ta trợ giúp A Lỗ Thai thống nhất các Thiểm tộc, nếu lỡ hắn ta nuốt lời hứa thì tính sao !”

Lâm Phong đứng lên đi tới đi lui trong soái trướng, rồi nói : “Thiểm tộc nhân luôn là tâm phúc đại họa của Lạc Nhật Đế Quốc chúng ta, họa Thiểm tộc này tất phải bình định sớm, nếu không tương lai đối với chúng ta sẽ bất lợi phi thường. Tuy khó có khả năng, nhưng nếu A Lỗ Thai dám phản lại lời hứa, ta chỉ cần tái phù trì một cá nhân khác lên lãnh đạo Thiểm tộc là xong !”

Lâm Nhị nói : “Công tử sao không sáp nhập luôn đại thảo nguyên Thiểm tộc vào bản đổ đế quốc, thế không phải là tốt nhất sao !”

Lâm Phong nói : “Cách nghĩ đó là loại tiểu nông tư tưởng, Văn Lai và Thiểm tộc là hai dân tộc khác nhau, có văn hóa và tư tưởng lẫn giáo dục khác nhau, hai văn hóa dân tộc bất đồng làm sao có thể tập trung tại một nơi, không thể nào cột chúng vào chiến xa của ta, cũng không thể thò tay vào nội bộ Thiểm tộc, nếu không thì vẽ hổ không thành mà lại thành chó thì nguy, Quang Minh hoàng thất là một ví dụ trước mắt!”

Rồi sau đó lại nói : “ Con cáo già Mặc Cáp Nguyên đúng là không dễ đối phó, chúng ta không được cẩu thả, không thể nói chắc rằng tên cáo già ấy không tiềm phục trọng binh để hạ A Lỗ Thai, ta phải tự thân dẫn ba ngàn cuồng chiến sĩ tiếp ứng phía sau, vạn nhất lỡ mà có sai sót xảy ra thì công sức trước giờ đều ra tro !”

Lâm Đại nói : “Công tử là chủ tướng toàn quân, thoát ly đại quân thì thật không thỏa đáng lắm, để thuộc hạ dẫn ba ngàn cuồng chiến sĩ tiếp ứng A Lỗ Thai là được rồi !”

Lâm Phong lắc đầu nói : “Ta phải tự thân làm thì mới thấy yên tâm, hai người các ngươi dẫn binh mã kềm giữ năm vạn Thiết kị Mặc Cáp bộ, nên nhớ không được luyến chiến, chỉ dùng du kích chiến, vạn nhất tình hình không tốt thì rút về Hi Lặc Ba Tư hạp cốc [khe núi], ngàn vạn đừng có sính cường !”

Lâm Đại vẫn còn muốn nói gì nữa, Lâm Phong đã gạt tay : “Không cần nói nhiều, cứ làm theo lời ta!”

Lâm Đại buộc phải ứng tiếng vâng dạ.

Lâm Phong lập tức đái lĩnh ba ngàn cuồng chiến sĩ,sau A Lỗ Thai nửa ngày cũng lại vượt qua Ốc Nhĩ Mã Hà, trực tiếp tới đại doanh Mặc Cáp Bộ ở Bối La Tây Á hồ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK