Mục lục
[Dịch] Vô Lại Kim Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Phong sắc mặt trắng bệch, khắp mặt mũi đầm đìa mồ hôi.

Lần đầu tiên Lâm Phong cảm thấy cạn kiệt sức lực đến vậy, hiện tại hắn chỉ có duy nhất một ý nghĩ là kiếm một chỗ ngủ cho đã đời.

Vừa rồi tinh thần lực của hắn cùng tinh thần lực của pháp luân không gian quấn nhau đấu không ngừng nghỉ. Hắn vốn dễ dàng đánh bại cỗ không gian lực lượng đó, chỉ có điều không gian trong khối bảo thạch bảy màu đột ngột co rút lại, phát sinh dị biến. Hắn không thể không toàn lực sử dụng tinh thần lực trấn áp ức vạn không gian này để duy trì sự cân bằng của không gian.

Hiện tại, tuy hắn đã thành công trấn áp đám không gian lộn xộn đó nhưng cũng đã mệt đến nỗi như mất đi nửa cái mạng rồi.

Khối bảo thạch bảy màu tựa hồ như là một vật thể có sinh mệnh, rất cần một bản thể để ký thác. Đúng lúc đó, Ngải Lâm Uy Na lại tiến tới gần, gần như không kịp suy xét, hắn liền mang hàng nghìn không gian linh hồn trong khối bảo thạch đó nhập vào nàng.

Phí La Đức há hốc mồm như muốn rách cả khóe miệng, cơ hồ không thể khép lại được, đôi mắt trắng dã đã biến thành màu đỏ, vẻ cuồng nhiệt và kinh hãi mơ hồ hiện lên. Một khoảng thời gian khá lâu, thần sắc mới trở lại như cũ, hắn đột ngột khụy xuống đất gào lên:

- Chủ nhân của ta, xin ngài hãy thu nhận linh hồn tội lỗi của ta, Phí La Đức này nguyện vĩnh viễn là đầy tớ trung thành cho ngài.

Lâm Phong không có tâm trạng nào nhìn tới lão khô lâu thần kinh có vấn đề này, hô hấp nặng nhọc, tiến tới ôm lấy nửa thân trên Ngải Lâm Uy Na, điểm một tay lên trán nàng, một sợi kim quang thoát ra, Ngải Lâm Uy Na dần dần hồi tỉnh, trên trán nàng xuất hiện một ấn ký bảy màu nhỏ bằng móng tay, càng làm nổi bật lên vẻ diễm lệ cao sang không gì sánh được.

Ngải Lâm Uy Na mắt mở tròn xoe, cảm thấy thân mình đang nằm trong vòng tay chủ nhân, trên khuôn mặt tuyệt thế không kiềm được ửng lên sắc hồng, vội vàng đứng dậy, chỉ là trong đầu vẫn cảm thấy choáng váng, một cỗ tinh thần lực cường hãn vô bỉ xâm nhập thẳng vào đại não, bắt đầu thấy sự tình có phát sinh rất ghê gớm.

Chỉ thấy Ngải Lâm Uy Na bắt đầu phát sinh biến hóa, trên toàn bộ thân thân thể xuất hiện vô số vết phồng rộp, khuôn mặt như bức tranh tuyệt thế biến đổi không ngừng, nỗi thống khổ không thể kiểm soát từ bên trong đã hiển lộ rõ trên sắc mặt nàng, cho đến khi không còn chịu đựng được nữa, nàng một lần nữa lại ngất đi, bảy màu ấn ký trên trán lúc này cũng dần dần biến mất.

Khô Lâu pháp sư, mắt lồi ra, đỏ quạch như ngọn hỏa diễm sắp phun trào, quỳ trên mặt đất, ngây dại nhìn Ngải Lâm Uy Na càng lúc càng đau đớn khổ sở rồi ngất đi mà không nói lên lời.

Trong khi đó, Lâm Phong, sau khi nhất chỉ điểm lên trán Ngải Lâm Uy Na, thì đã kiệt sức đến không thể trụ được nữa, liền ngã gục xuống.

Lúc này, Hải Phi Tư ở bên ngoài đang thấp thỏm không yên, Lâm Phong cùng Ngải Lâm Uy Na vừa đi khỏi, trong lòng hắn chợt dậy lên cảm giác lo ngại. Không chờ cho Lâm Phong quay lại, hắn đã vội dẫn theo đám người chạy tới, còn trong lòng hắn có suy nghĩ gì thì chỉ ma quỷ mới biết được.

Vừa đến nơi, nhìn thấy Ngải Lâm Uy Na lao xuống hang động trên thân cây, sau đó lại nghe tiếng Lâm Phong cùng với Tử Linh Pháp Sư nói chuyện, Hải Phi Tư bèn không trực tiếp tiến vào mà chờ bên ngoài. Tính ra đến giờ, hắn cũng đã chờ ở ngoài hơn một giờ đồng hồ mà không thấy ai ra thì bảo sao trong lòng hắn có thể không nóng như lửa đốt cơ chứ.

Mười một vị mỹ nữ chiền thần cũng nhanh chóng xuống theo. Trên khuôn mặt tuyệt thế nhưng lạnh lùng băng giá của họ cũng đã lộ ra vẻ lo lắng.

Bây giờ, dù Trời Đất có phát sinh quái sự, bọn họ cũng chẳng còn tâm tình mà quan tâm xem đó là việc gì. Hiện giờ thân trong hiểm địa, nếu quả thiếu đi Lâm Phong, gã đồng hành cường đại này thì đúng là đoạn đường sắp tới của họ nhất định sẽ hung hiểm khó lường. Nếu như vạn nhất mà gặp phải siêu cấp ma thú thì bọn họ nhất định phải bỏ lại tiểu mệnh ở nơi này rồi.

- Ta thấy thế này thì không được, tất cả chúng ta thử vào trong đó xem sao - Cả đám người trơ mắt quay lại nhìn suất điểu Cận Bố vừa đưa ra ý kiến.

Hải Phi Tư lập tức vỗ bàn đáp ứng, một mặt là để thăm dò tình hình nhằm bớt đi chút lo lắng trong lòng, mặt khác là để xem xét mộ địa nơi mà Tử Linh pháp sư trú ẩn là thế nào. Vả lại lão Tử Linh pháp sư thánh cấp đó là ai cũng còn chưa biết rõ, làm sao dám đảm bảo rằng tính mệnh của Lâm Phong còn an toàn, chỉ có điều không ai muốn mạo hiểm làm tiên phong vào trong đó cả.

Hơn nữa, Tử Linh pháp sư hung danh đã có từ lâu, đã vậy đây lại là một vị thánh cấp pháp sư, có trời mới biết được liệu kẻ đã bán linh hồn mình cho minh thần này có triệu hồi ra vài sinh vật biến thái kiểu như khô lâu hay xác ướp hay không.

Đương nhiên, trừ đám mỹ nữ thị vệ của Lâm Phong, chỉ có điều bọn họ tư duy quá đơn giản, không biết mềm lòng, lại không có lệnh của Lâm Phong thì bọn họ chẳng ai tự tiện tiến vào cả.

Ngay khi có kẻ dám xung phong dẫn đầu, đám người còn lại liền đi theo xuống dưới ngôi mộ địa. Khắc Lâm Đê Na lập tức tiến lên đầu đoàn người, dò tìm theo khí tức của Ngải Lâm Uy Na còn sót lại trên đường. Cuối cùng cũng tìm đến chỗ Lâm Phong cùng Ngải Lâm Uy Na đang nằm bất tỉnh, còn có Tử Linh pháp sư Phí La Đức lúc này còn đang quỳ dưới đất, vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh để đứng dậy.

Khi cả đám người nhìn thấy Lâm Phong nằm gục dưới đất, ngay lập tức cảm thấy chuyện xảy ra này không phải là bình thường. Mọi người đều biết Lâm Phong có khả năng một mình đả bại mười hai vị mỹ nữ chiến thần, điều đó cũng đủ nói lên thực lực biến thái của hắn, mười hai vị đại lực chiến thần chứ có phải bình thường đâu!

Nói ngay như thánh cấp pháp sư chưa chắc đã là đối thủ của một đại lực chiến thần chứ chẳng nói đến cả mười hai người cùng liên thủ, hiện giờ Lâm Phong đang nằm bất động trên mặt đất, bảo sao mà cả đám người bọn họ chẳng hồn kinh phách lạc, ngay cả những kẻ cao ngạo như suất điểu Cận Bố và hỏa phượng hoàng Khắc Duy Tư cũng không phải là ngoại lệ.

Bởi thế mọi người liền đứng vây quanh Khô Lâu pháp sư đang quỳ trên mặt đất chuẩn bị quần đấu. Đám mĩ nữ chiến thần cũng lập tức vây quanh bảo vệ cho Lâm Phong và Ngải Lâm Uy Na, Khắc Lâm Đê Na cúi xuống xem xét tình hình của hai người, khuôn mặt cương ngạnh(đang ngưng trọng-nhưng không hay bằng dù xuôi hơn) cũng từ từ giãn ra, bớt đi vẻ căng thẳng.

- Lũ ngu ngốc kia! Các ngươi định làm trò gì vậy? Nhìn nhóm người không có chút hảo ý đang vây quanh mình, Tử Linh pháp sư Phí La Đức liền lên giọng thóa mạ, dựng đứng pháp trượng, năm cự đại cương thi cao hơn ba mét từ trong màn hắc vụ triệu hồi ra.

Bao trùm toàn bộ năm cỗ cương thi đó là một khí tức cực kỳ tà ác, xuyên qua mớ áo quần rách như xơ mướp có thể nhìn thấy lớp da xác chết xám xịt khiến cho mấy người bọn họ giật mình khiếp vía, phút chốc trở nên hốn loạn.

- Vạn niên cương thi vương! - Bất chợt có tiếng ai kinh hãi hét lên. Cả đám người, mặt liền biến sắc, chăm chăm nhìn vào năm cỗ cương thi đang từ trong màn hắc vụ tiến ra, dù là Ma Pháp sư, lòng bàn tay cũng không kìm được mồ hôi bất giác rịn ra.

Mọi người đều biết, Tử Linh pháp sư còn cao cấp hơn Vong Linh pháp sư một bậc(进阶而生 tiến giai nhi sanh) , so với Vong Linh pháp sư tất nhiên còn khó đối phó hơn nhiều. Tử Linh pháp sư có thể triệu hoán dị giới sinh vật cường đại đến trợ chiến, mặc dù phổ thông cương thi thực lực chẳng có gì đáng nói, nhưng vạn niên cương thi lại khác, tính ra thì chỉ một vạn niên cương thi đã có thực lực ngang ngửa với một hoàng kim cự long cấp 5 rồi.

Bởi vậy, cho dù là có mười Hải Phi Tư thì đối phó năm tên vạn niên cương thi này cũng cực kỳ vất vả.

Phí La Đức dù gì cũng là lão yêu quái đã sống trên vạn năm, lão đối với Lâm Phong rất kính sợ vì lão biết Lâm Phong và Thanh Vân lão đạo đều là loại sinh vật biến thái đến từ không gian khác, hơn nữa cũng đã chứng kiến qua sức mạnh cường đại của Lâm Phong, còn đám tôm cá lớn bé trước mặt này thì lão chẳng để vào mắt.

Mặc dù phóng mắt nhìn khắp đại lục thì lực lượng của Hải Phi Tư có thể đương nhiên coi là mạnh, nhưng cũng chẳng thể lọt vào mắt lão yêu quái này. Lão chỉ cần động cây pháp trượng màu đen trong tay một cái là có thể cho đám tiểu tử này một chút giáo huấn.

Mắt thấy trận chiến chuẩn bị diễn ra, Hải Phi Tư trong lòng biết rõ không thể ở tại mộ địa này mà động thủ động cước, giả như liều mạng chiến đấu thì nhất định sẽ vô cùng bất lợi. Nghĩ rồi liền hạ tay xuống, lấy phong độ của kỵ sĩ mà hành lễ, nói:

- Đại sư tôn kính, xin hỏi hai vị bằng hữu này của ta có phải do ngài làm tổn thương?

- Ta không sao, tất cả đều dừng lại đi! - Lâm Phong mở mắt, ra dấu cho hai mỹ nữ chiến thần đang ôm hắn thả tay. Hắn chỉnh sửa lại quần áo rồi nói:

- Các người làm sao mà tới đây, ta và Phí La Đức đang thương lượng vài điều, chỉ là nhất thời đầu hoa mắt choáng nên nghỉ ngơi chốc lát, cứ về trước đi, đợi ta ở doanh trại.

- Ô! Bằng hữu thân ái! Ngài thật khiến ta lo chết mất. - Hải Phi Tư như trút đuợc gánh nặng trong lòng vui vẻ thốt lên, tiến về phía Lâm Phong ôm lấy hắn một cái, tạm thời vứt bỏ kiểu cách quý tộc qua một bên nói:

- Như vậy ngài không sao rồi, thật là tốt quá, tốt quá. Thế thì bọn ta về doanh trại đợi ngài, xin chú ý cẩn trọng.

Tam hoàng tử điện hạ một câu cũng không đề cập đến chuyện mà Lâm Phong cùng Tử Linh pháp sư đang đàm luận. Hắn cũng là người thông mình, nếu Lâm Phong không nói hắn đương nhiên cũng chẳng dọ hỏi kỹ làm gì, biết nhiều vị tất đã là hảo sự.

Sau đó, hắn cùng đám tùy tùng liền nhanh chóng rời khỏi, Lâm Phong cũng giơ tay ra hiệu bảo đám Khắc Lâm Đê Na cùng về luôn.

Chờ cho mọi người đi khỏi, Lâm Phong cúi xuống kiểm tra thân thể của Ngải Lâm Uy Na, xác định là không có gì đáng ngại, nỗi lo lắng trong lòng liền giảm hẳn.

Khi hắn khai mở tinh thần lực vào trong khối bảo thạch bảy màu trấn áp cả vạn không gian, thì dù chút tinh thần lực đó so với Bát bảo kim thân của hắn là quá bé nhỏ nhưng đối với Ngải Lâm Uy Na mà nói thì lại là quá khủng khiếp.

Thế giới này vốn dĩ không có ai tu luyện pháp quyết tinh thần lực, tinh thần lực của nhân loại thế giới này chỉ có thể là bẩm sinh, do vậy số lượng ma pháp sư thực sự vô cùng ít ỏi. Tinh thần lực của Ngải Lâm Uy Na mặc dù so với kẻ khác đích thực là rất cao cường, nhưng trong mắt Lâm Phong thì chút ít đó chẳng đáng cho hắn để tâm.

Tinh thần lực còn sót lại trong khối thất thải bảo thạch mà Lâm Phong điểm khai, toàn bộ đã bị Ngải Lâm Uy Na hấp thụ hết. Chỉ là cỗ tinh thần lực đó đối với Ngải Lâm Uy Na cường đại ghê gớm, quá trình hấp thụ ấy cũng đồng thời một lần mang toàn bộ thân thể của nàng cải tạo lại, bởi vậy mà khiến cho nàng trải qua một phen thống khổ vô cùng.

Bất quá hiện giờ khổ tận cam lai, nội thể của Ngải Lâm Uy Na đã được cải tạo hoàn toàn. Lâm Phong nhớ lại trước đây khi dùng thần niệm nghiên cứu cấu tạo thân thể của mười hai mĩ nữ thị vệ, hắn phát hiện ra bọn họ có một nhục thể cường hãn vô bỉ. Bất quá chiến thần vốn là rất công bằng, bọn họ tuy là có nhục thể cường hãn nhưng trong lớp xương thịt ấy lại không có lấy nửa điểm sinh cơ.

Đó chính là nguyên nhân vì sao đại lực chiến thần không có một chút cảm tính nào, bởi vì căn bản họ không cần hô hấp, cũng chẳng cần ăn uống để duy trì sự sống, hoàn toàn là một linh hồn nửa ý thức trong thân xác không có sức sống. Tư duy bọn họ cực kì đơn giản, ngoài chút ý thức có hạn thì họ so với một tượng gỗ biết đi không có gì phân biệt

Sở dĩ đại lực chiến thần có khả năng sống đến hàng vạn năm mà vẫn giữ mãi được vẻ thanh xuân bởi vì ngoại trừ chiến đấu bọn họ chỉ biết theo tuân lệnh chủ nhân thôi.

Có lẽ nhiều người rất ngưỡng mộ thực lực cường hãn của đại lực chiến thần, bất quá Lâm Phong dù sao cũng là loại có tình cảm, đám mĩ nữ hộ vệ này tự nguyện đi theo hắn vừa trung thành, tận tụy, lại tận chức tận trách, như bảo hắn suốt đời nhìn đám người Ngải Lâm Uy Na như bức tượng gỗ ngơ ngơ ngẩn ngẩn đi lại, để cho thời gian dần dần hủy hoại bọn họ thì đó cũng giống như hành hạ hắn vậy.

Lâm Phong vốn đã có ý cải tạo lại thân thể cho bọn họ, chỉ là vẫn e khiến cho thân thể họ phải trải qua nỗi thống khổ cực đại không thể chịu đựng nổi, do vậy mà đến giờ hắn vẫn không dám khinh xuất động thủ. Vừa may lần này bảo thạch bảy màu nhập vào nội thể Ngải Lâm Uy Na, hắn liền dứt khoát mang tinh thần lực tàn dư trong đó phóng xuất ra một lần cải tạo lại toàn bộ thân thể Ngải Lâm Uy Na. Lúc này chưa nhìn thấy có điều bất thường gì xảy ra, Ngải Lâm Uy Na đang chìm sâu trong giấc ngủ yên lành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK