Tại đạnh sảnh trong tiền viện có hơn chục Vạn phu tướng tập trung, Lâm Phong ngồi trên ghế thái sư nhìn chúng nhân một vòng nói: "Đế đo vừa truyền tin khẩn, Ái đức hoa bệ hạ cùng hơn mười hoàng tử bị tây phương tứ lĩnh ám sát. Các ngươi chuẩn bị tập kết binh mã, đợi thời cơ đến xuất binh bình loạn!"
Chúng tướng lập tức bàn tán, mấy người Lâm Trùng cân nhắc tình hình đương nhiên không tin tây phương tứ lĩnh có thể ám sát được Ái đức hoa bệ hạ. Đừng nói tây phương tứ lĩnh, phóng mắt ra khắp Thản tang đại lục, những cường giả cấp bậc kiếm thánh có thể ám sát hoàng đế một nước thực cũng không có nhiều.
Khối đầu to Tạp Lí Tây đứng sau Lâm Phong thì không nghĩ như vây, lão cười nịnh nọt nói: “Hoàng đế chết thế là tốt, lĩnh chủ đại nhân có thể làm hoàng đế, mọi người từ nay về sau cũng sẽ có cuộc sống tốt đẹp!"
Chúng tướng cười to ánh mắt đều nhìn về phía Lâm Phong.
Lâm Phong không thèm để ý nói: "Tây Phương tứ lĩnh đã công nhiên tạo phản, tin tưởng rằng không cần bao lâu, đế đô sẽ truyền đến lệnh bình loạn, các ngươi...nhanh chóng tập kết đại quân, đồng thời ban bố đạt lệnh ta nếu quân địch tại Thạch đà bảo có động tịnh thì lập tức xuất binh đánh Thạch đà bảo. Lúc đó ta sẽ phái ma đạo quân đoàn trợ giúp công thành!"
Lâm trùng nói: "Đại nhân! Khố khắc sâm đạt muốn bình loạn chỉ sợ không đủ lực. Tây phương tứ lĩnh mấy năm nay chiêu binh mãi mã binh lực đã đạt bốn mươi vạn. Khố khắc sâm đạt hiện giờ nhiều nhất chỉ có thể điều động năm vạn kỵ binh cùng năm vạn bộ binh!"
Lâm Đại cũng nói: "Đại nhân có thể ra lệnh A Lỗ Thai dẫn thiểm tộc đại quân hậu viện!"
Lâm Phong gật đầu nói: "Như thế là tốt nhất, các ngươi hãy đi chuẩn bị!"
Đợi chúng tướng đi hêt, Lâm Phong xoay người trở lại thư phòng soạn một phong mật hàm rồi gọi Băng sương cự hạc Thụy đức lạp đến. Giao mật hàm cho hắn rồi dặn: "Ngươi lập tức khởi trình đến Đa lợi á đại doanh giao bức mật hàm này cho A Lỗ Thai, mọi việc cần dặn đã ghi cụ thể trong mật hàm, bảo hắn nhanh chóng tập kết thiểm tộc đại quân tới Khố Khắc Sâm Đạt!"
"Thiên nột! Thiên hạc nữ thần tại thượng! lại muốn ta lên đường!" Thụy Đức Lạp kêu khổ nhưng không dám chậm trễ vội vàng tiếp nhận mật hàm cười khổ vài tiếng xoay người đi.
" Thái hạc đáng chết!" Lâm Phong vỗ trán một tiếng đoạn đứng dậy đi đến hậu viện. Mấy tiểu nữu đang trêu đùa nhau, da thịt trong sáng sớm sáng rỡ đích thực làm mê người mà, Khải Lâm Na cùng Lộ Thiến Á vừa ngồi quan sát vừa nhỏ to tâm sự gì đó.
Khải Lâm Na đứng dậy nói: "Thiếp vừa thấy Thụy Đức Lạp đi đâu đó, có chuyện gì xảy ra vậy?"
Lâm Phong nói: "Tối hôm qua Ái Đức Hoa bệ hạ bị thích khách của tây phương tứ lãnh ám sát. Tây Phương tứ lĩnh đã công nhiên tạo phản, không lâu nữa đế đô sẽ truyền đến lệnh dẹp loạn. Ta cho Thụy Đức Lạp đến thiểm tộc bảo A Lỗ Thai nhanh chóng tập kết thiểm tộc đại quân, chờ thời cơ xuất binh bắt Tây phương tứ lĩnh!"
Khải Lâm Na sửng sốt, mỹ nữ trí tuệ này và Lâm lão gia tử có cùng suy nghĩ. Lập tức nghĩ tới mấu chốt câu chuyện thấy ngay Lâm Phong đang nói dối, cũng không hỏi dồn. Liền đi đến chỗ Lộ Thiến ÁẢtong đình ngồi xuống rồi mới nói: "Cuộc sống Quân doanh quả thực khô khan, chúng ta cho tuyển người mấy thị nữ, có các nàng hậu hạ bên cạnh người cũng tốt!"
Đem theo nữ quyến trong quân doanh cũng không phải chuyện gì mới mẻ. Cuộc sống trong doanh trại khô khan, nếu không có đàn bà thì quý tộc tướng lãnh khẳng định không thể chịu được. Chính là tại chiến trường thấm đậm máu huyết, nếu không có đàn bà để phát tiết thì sẽ vì áp lực quá lớn mà sinh ra trong lòng không yên, thậm chí tinh thần khủng hoảng.
Bởi vậy 'Quân Kĩ' trong quân rất là thông dụng.
Khố Khắc Sâm đạt có tinh thần giới chỉ. Lâm Phong muốn dẫn mấy người thị nữ theo hoàn toàn không thành vấn đề.
Lâm Phong phất tay nói: "Không cần, Khố Khắc Sâm Đạt hiện thời không thể đánh trận lâu dài, không cần nhiều thời gian ta sẽ bắt Tây phương tứ lĩnh để ổn định tình hình đế quốc. Ta sẽ hiển lộ thần uy thay nàng báo thù nhà!"
Khải Lâm Na mỉm cười: "Người có tâm ý này ta rất thỏa mãn, nhiều năm trôi qua tâm ý của ta đối với việc báo thù đã phai nhạt. Con người nếu sống trong cừu hận thì cuộc sống sẽ mất đi rất nhiều ý nghĩa!"
Lâm Phong ôm nàng vào lòng âu yếm nói: "Nàng thấy thế là tốt rồi, Thiên hoa vương quốc sớm muộn cũng sẽ diệt vong, khác nhau chỉ là thời điểm và nguyên nhân mà thôi. Bất quá, lúc trước ta đã đáp ứng nàng thì ta sẽ giữ đúng lời hứa, đợi ta bình định Tây phương tứ lĩnh cùng Tỉnh Thái gia tộc, còn Tu La cổ bảo sẽ hoàn thành tâm nguyện của nàng”
Khải Lâm Na lặng lẽ gật đầu, trong ánh mắt nồng đậm nhu tình.
Lộ Thiến Á đi đến rên rỉ nói: "Người tốt a, nếu là ta, ngươi có thể nỗ lực cho ta nhiều đến thế h3m?"
Lâm Phong gõ vào trán nàng cười nói "Bất hiếu a! Ngươi không phải chù lão đại công sớm đi gặp Mông ni tạp đại thần a?"
Lộ Thiến Á cười duyên nói: "Ngươi chưa trả lời ta,... ta chỉ đưa ra chút giả thiết thôi, sao liên tưởng tới cha ta, ta phát hiện tại ngươi người càng ngày càng giảo hoạt nha!"
"Ta đối các ngươi mỗi một người đều giống nhau!" Lâm Phong giảo hoạt trả lời.
Lộ Thiến Á cuối cùng cũng hài lòng không hỏi dồn nữa, yêu kiều liếc hắn.
Mấy tiểu nữu cũng tới vây quanh, Đái Lệ Ti cùng Toa Bối Lạp vừa nghe Lâm Phong lại muốn xuất chinh lập tức xung phong đi theo để thể nghiệm cuộc sống nới quân doanh, Toa Lị Na từ phía sau ôm lấy cổ Lâm Phong nũng nịu nói: "Công tử a, sao ngươi lại muốn xuất chinh, không cần lo cho đám quý tộc hủ bại đấy làm gì cả."
Lâm Phong ôm nàng kéo tới cười nói: "Hồng trần hỗn hoạn, cho dù ta không dính đến người khác, cũng có người trăm phương nghìn kế nhắm đến Khố Khắc Sâm Đạt của chúng ta. Huống hồ cha ta sau này nắm vận mệnh Lâm gia, ta không để ý đến họ há không phải vô tình vô nghĩa sao!"
Hướng tới Đái Lệ Ti và Toa Bối Lạp hai tiểu nữu hai bên Lâm Phong nói: "Các ngươi phải ở nhà không được tự tiện chạy tới quân doanh, ta sẽ nhanh chónh bình định Tây phương tứ lĩnh trở về!"
Hai iểu nữu lập tức chu miệng, vẻ mặt đúng là không vui.
Lâm Phong kéo lại thì thầm vài câu, hai tiểu nha đầu lập tức mặt mày hớn hở chạy đi. Để lại một chuỗi chuông tiếng cười khúch khích.
Lâm Phong ôm lấy An Lị Ny hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng nói: "An Lị Ny! Khố Khắc Sâm Đạt là nhà của nàng, lúc ta không có nhà nàng có thể ngắm cảnh thăm thú các nơi, Khố Khắc Sâm Đạt có nhiều người địa thiên sứ, có lẽ nàng sẽ tìm thấy mấy bằng hữu tri kỷ cũng nên!"
Tiểu thiên sứ gật đầu khiếp vía thốt: "Ta sẽ nghe lời ngài!"
Lâm Phong ha ha cười vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đứng dậy rời khỏi.
Buổi chiều, Lâm Phong ở thư phòng xử lý quân vụ. Thụy đức lạp quay lại, Lâm Phong ngẩng đầu hỏi: "Thế nào rồi?"
Thụy Đức Lạp cười nói: "Ngài bắt ta vất vả đi lại một chuyến, A Lỗ Thai đã tập kết thiểm tộc đại quân, dùng thiểm tộc thiết kỵ hành quân tốc độ đến đây. Không vướng bận chuyện hậu cần quân đội thì chỉ không đến mười ngày có thể tới Khố Khắc Sâm Đạt. Thiểm tộc Đại tướng Ba Phỉ Đặc lĩnh năm ngàn quân tiên phong đã xuất phát trước, trong vòng năm ngày sẽ tới!"
Lâm Phong nói: “Hảo a, thật vất vả cho ngươi. Ngươi...lui ra đi, ta còn xử lý công vụ trọng yếu!"
Thụy Đức Lạp dạ một tiếng. Lập tức đi tìm Mã Lệ Kiều.
Sau bữa chiều Lâm Phong tìm đến mấy lão bất tử.
La Đế Phong không biết đi nơi nào, Tạp Lạp Kì và Pháp Lạp Đế đang cùng Lôi Khắc Tây Mỗ đại sư và Mai Cách Lâm đại sư nghiên cứu ma pháp tại mật thất. Tạp Lạp Mỗ đại sư cùng mấy lão bất tử một điểm khách khí cũng không có, tuỳ tiện cất giọng tiếp đón rồi tiếp tục bàn tán.
Lâm Phong ngồi một hồi thấy mấy lão bất tử không có ý tứ liền ho khan một tiếng nói: " Tây Phương tứ lĩnh làm loạn, ta không lâu nữa sẽ xuất chinh, ma đạo quân đoàn chuẩn bị thế nào rồi?"
Mấy lão bất tử lúc này mới kết thúc câu chuyện, Tạp Lạp Kì nhíu mày nói: "Ta còn tưởng ngươi một chút cũng không quan tâm, vậy a, một nửa ma đạo quân đoàn đều có chức vụ tại học viên, lúc nào cũng có thể điều động, Hoa Khắc Văn nắm rõ sự viêcămSuwj tình cụ thể sẽ do hắn đảm trách!"
Lâm Phong toát mồ hôi hỏi: "Khắc Văn là ai?"
Pháp Lạp Đế vuốt râu nói: "Thiên nột, ngươi là tinh linh phò mã mà không biết a, Khắc Văn là một trong hai đại ma đạo sư của tinh linh tộc, ngươi ngay cả việc này cũng không biết!"
Lâm Phong liền cười nói "Ta cả ngày vất vả bận rộn, còn tâm từ đâu để ý mấy chuyện này!" Liền lôi Khắc Tây Mỗ đại sư cùng Mai Cách Lâm đại sư rời khỏi thực nghiệm thất đi tìm Khắc Văn.
Lâm Phong bảo hắn ngồi xuống, sau đó mới nói: "Tây Phương tứ lĩnh làm loạn, không lâu nữa ta sẽ xuất chinh, ngươi mau đưa ma đạo quân đoàn tập kết cho ta, đến lúc đó sẽ theo đại quân xuất chinh!"
Khắc Văn đáp ứng một tiếng nói: "Thân vương điện hạ yên tâm, ma đạo quân đoàn đến một nửa thành viên là nhân viên của học viện, một nửa thành viên thì ở nhà, chỉ cần một ngày là có thể tập hợp được!"
Lâm Phong gật đầu nói: "Ngươi lui xuống đi, nếu có thời gian nhớ đi thăm Đái Lệ Ti!"
Khắc Văn ưu nhã cười, đứng dậy lui ra ngoài.
Lâm Phong lắc đầu, vị tinh linh pháp sư này sống hơn bảy trăm năm, nói về tuổi cũng là trưởng bối của Đái Lệ Ti. Chỉ là tinh linh nhất tộc sống lâu nhất cũng chỉ đến tám trăm tuổi. Hai vị tinh linh pháp sư sống lâu nhất này cũng sắp hết tuổi trời, nghĩ đến tinh linh nhất tộc nhân tài điêu linh hắn không khỏi thở dài trong lòng một tiếng.
Không lâu sau, khoái mã truyền tin của đế quốc cũng đến nơi. Biết được lão gia ủng hộ Lạc Phỉ Đặc lên kế nhiệm ngôi vị hoàng đế, Lâm Phongểtong long buồn bực một trận, xem ra muốn làm cho Lâm gia lên làm vua thì còn phải thuyết phục lão gia tử mới được a!
Viết một đạp mật hàm, hắn quay qua Ngải Lâm Uy Na nói: "Nàng đi tìm Gia Đức Tây cho ta!"
Ngải Lâm Uy Na da mặt giần giật đáp ứng một tiếng rồi đi khỏi....
Lâm Phong nhìn mỹ nữ biến mất tại cửa thư phòng thì lắc lắc đầu.
Một lát sau Tiểu Bạch diện Gia Đức Tây vẻ mặt tức giận đi đến, rất là buồn bực hỏi: "Thiên nột, ngươi sẽ không giáo huấn ta chứ?"
Lâm Phong ngạc nhiên nói: "Nhìn vẻ mặt ngươi, không phải bị Ngải Lâm Uy Na giáo huấn sao?"
Gia Đức Tây phẫn nộ nhìn về phía sau Ngải Lâm Uy Na đứng sau lưng Lâm Phong, mỹ nữ này lập tức cười lạnh làm cho Tiểu Bạch diện vội vàng rụt cổ. Vẻ mặt hãnh hãnh nói: "Cũng tại nàng không có đạo lý quấy rầy công việc của ta, làm hại ta mất mặt mũi, thiên nột, ta không muốn sống mà!"
Lâm Phong ngạc nhiên cười nói: " Tiểu Bạch diện ngươi ngoại trừ cả ngày tán gái phong lưu còn có thể có chánh sự gì? Chắc là bị Ngải Lâm Uy Na quấy rầy chuyện tốt tán gái của ngươi a?"
Ngải Lâm Uy Na thần sắc máy động nói: "ta không vừa mắt nụ cười của Tiểu Bạch diện này!"
Gia Đức Tây thiếu chút nữa bị chọc giận đến hộc máu, đánh không lại mỹ nữ này, cảm thấy thật mất mặt nói: "Khố Khắc Sâm Đạt bây giờ nhân tài nhiều như lá. Không cần đếm ta xuất lực a, ngươi tìm ta làm cái gì?"
Lâm Phong cầm cầm lấy phong mật hàm trên bàn giao Ngải Lâm Uy Na đưa cho hắn nói: "Ngươi lập tức khởi trình đến đế đô giao phong mật hàm này cho lão gia tử, sự việc cụ thể đã được ghi ra, ngươi sẽ là sứ thần cho tân nhậm hoàng đế bệ hạ!"
Gia Đức Tây trong lòng buồn bực mất đi vẻ bỡn cợt thường ngày nhận phong mật hàm liền rời khỏi thư phòng.
Lâm Phong quay đầu nhìn thoáng qua Ngải Lâm Uy Na, mỹ nữ cười trên mặt hiện màu hồng cuống quít cúi đầu xuống.
……
Mấy gã này không phải những tên ngốc, hiện giờ tân nhậm hoàng đế của các đại đế quốc đều bận rộn ổn cố định quyền lực, không ai rảnh bận tâm đến mấy nhân vật nhỏ bọn chúng. Lúc Ái đức hoa bệ hạ bị ám sát lại nêu đích danh bọn chúng, rõ ràng chính là muốn giá họa cho chúng. Bức chúng tạo phản.
Bốn vị lĩnh chủ không phải ngu ngốc, không có có năm đại đế quốc chống lưng, gánh lấy tội danh phản loạn sợ là không ra bao lâu thiết huyết quân đoàn đánh đến cửa. Lập tức phái ra sứ thần đến các tân nhậm đích hoàng đế chĩa mũi dùi khỏi mình, bọn họ chỉ cần ở lãnh địa chính minh phủ nhận tội danh này là được.
Lâm lão gia tử sau khi xem qua Lâm Phong cũng không nói gì thêm.
Lạc Phỉ Đặc hoàng đế thái độ tương đối kịch liệt, kiên quyết muốn triệu chủ nhân Tây phương tứ hồi kinh để tra xét, bốn lĩnh chủ làm sao dám đi chịu chết, đương nhiên là tìm đủ loại cớ để cự tuyệt. Đến lúc này, tội danh tạo phản đã giáng xuống.
Trải qua hai ngày bàn bạc cuối cùng đế quốc quân vụ đại thần lâm Khiếu Thiên đề nghị cử Khố Khắc Sâm Đạt lĩnh chủ Lâm Phong xuất binh tiêu diệt phản tặc. Hoàng đế bệ hạ tự mình giao ấn, phong Gia Đức Tây làm sứ thần chưa hết một ngày đã về tới Khố Khắc Sâm Đạt.
Phân phó an bài sứ thần nghỉ hơi, Lâm Phong mới tới đại sảnh triệu tập chúng nói chuyện: "Tây Phương tứ lĩnh coi thường pháp lệnh đế quốc công nhiên phản bạn, quân lệnh đã truyền tới, mau tập kết đại quân chuẩn bị xuất binh tây chinh tiêu diệt phản quân. Các ngươi chuẩn thế nào rồi?"
Lâm Trùng nói: "Đã bổ xung binh lực, thiểm tộc đại quân cũng vừa đến, có thể ngay lập tức xuất chinh!"
Lâm Nhị cười nói: "Cho tới nay, thiết huyết quân đoàn đều bị các nước ngăn cản không thể chiếu cố Tây phương tứ lĩnh nên mới làm cho tứ lĩnh lĩnh chủ nảy sinh dã tâm bành trướng cho đến bây giờ đã có lòng tự lập. Lần này nhân dịp xuất binh thảo phạt, nhất cử bắt Tây phương tứ lĩnh, sát nhập lãnh địa của chúng vào bản đồ Khố Khắc Sâm Đạt!"
Chúng tướng đều ầm ầm tán thưởng, hồn nhiên không nghe ra Lâm Nhị có ý bất trung. Lâm Phong không để hoàng thất vào trong mắt, Khố Khắc Sâm Đạt tướng lãnh đương nhiên cũng hình thành thói quen này. Loạn thế bắt đầu ai không nghĩ đếm kiến công lập nghiệp, hoàng triều đã mất tuyệt đối không phải là đối tượng để họ có thể dựa vào.
Lâm Phong liếc mắt nhìn chúng tướng nói: "Thiểm tộc thiết kỵ dũng mãnh nổi tiếng thiên hạ, sau này các ngươi kề cận thiểm tộc tướng lãnh nhớ đối xử hoà bình, nếu ta phát hiện có người tự ý sanh sự sẽ xử theo quân pháp!"
Chúng tướng tâm trạng phát lạnh, vội vàng đồng thanh tuận lệnh.
Lâm Phong khua tay: "Lui ra!"
Sau ngọ, Lâm Phong ở xử lý quân vụ thư phòng, Khắc Nhĩ Văn tới gặp, tinh linh pháp sư dung mạo vào tuổi thất tuần nhưng những nét chính vẫn không thay đổi, trước kia chắc hẳn là một siêu cấp xuất ca, thần thái thiếu niên bay bổng nhưng cũng có vài phần trầm ổn.
Lâm Phong sau khi bảo hắn ngồi xuống bên liền hỏi: "Chuẩn bị thế nào rồi?"
Khắc Nhĩ Văn mỉm cười nói: "Nữ thần mặt trăng Ai Lệ Ti phù hộ, ma đạo quân đoàn đã tập kết xong, trang bị cũng phân phát xuống, tất cả ma pháp sư đều có thể đạt tới ma đạo sư tiêu chuẩn!" Do dự một lúc rồi nói: " Thân vương bệ hạ tôn quý, thánh tinh linh nhất tộc chỉ có năm vạn dân. Nếu có thể, hy vọng ngài tại chiến trường thượng chiếu cố nhiều hơn cho tinh linh pháp sư!"
Lâm Phong gật đầuôní: "Ngươi yên tâm, ta sẽ cho ba ngàn cuồng chiến sĩ bảo vệ ma đạo quân đoàn, tuyệt sẽ không để cho một gã ma pháp sư nào bị tổn thương, cũng sẽ không làm cho tinh linh pháp sư bị nửa điểm thương tổn. Ta là thánh tinh linh phò mã, thánh tinh linh cũng là người thân ta, ta sẽ chiếu cố bọn họ!"
“Hao a, ta thật sự cảm kích Ngài!" Tinh linh pháp sư đứng dậy cúi người biểu lộ sự tôn kính, Lâm Phong cũng đứng dậy trả lễ. Tinh linh pháp sư lúc này mới lui đi ra ngoài.
....................^*^*%&$*%*$................... .....