Chương 6 - Trong nhà phủ đầy bụi
Kim Lan tinh, khu dân nghèo.
Bước chân đi trên con đường quen thuộc, nhìn từng căn từng căn nhà thân quen, khóe mắt Vân Phong đột nhiên hơi rơm rớm.
Cuối cùng, hắn dừng lại phía trước một tòa nhà.
Khu dân nghèo, tòa nhà số 18.
Con số quen thuộc, cánh cửa quen thuộc.
Vân Phong đi vào tòa nhà, lên tầng trên.
"1301" - Nhìn đến số nhà quen thuộc trước cửa nhà, Vân Phong thở sâu.
Bàn tay khẽ vuốt nhẹ một cái trên cửa phòng, tinh thần lực cũng theo đó tràn vào.
Một hình chiếu bàn phím số dạng lập thể lập tức xuất hiện trước mặt, hắn dùng ý niệm đưa vào đó một chuỗi những con số.
- Rắc .... Keét !!! ...
Sau khi Vân Phong hoàn tất việc nhập mã, bàn phím liền biến mất. Một tiếng "két" nhỏ vang lên, cánh cửa liền mở ra.
- Cha!
Trong lòng Vân Phong kích động, vừa bước vào cửa liền lập tức la lớn.
- Ch...
Đang gọi, bỗng hắn im bặt.
Trên mặt bàn, trên mặt ghế, trên giường, ... theo ánh mắt Vân Phong lướt qua, đều bị phủ lên một lớp tro bụi dày.
Vân Phong chợt cảm thấy choáng váng, mắt hắn lập tức đỏ lên.
Chuyện gì đã xảy ra? Cha đã đi đâu rồi? Từ tình trạng của căn phòng, có thể thấy được cha đã rất lâu không quay trở lại đây rồi! Chẳng lẽ, sau khi tên đệ tử của gia tộc Bá tước kia giam hắn vào ngục giam Carlos rồi mà vẫn không chịu bỏ qua, còn ra tay với cha?
Đây đúng là chuyện mà hắn lo lắng nhất! Tại quân đội, hắn dốc sức liều mạng để kiếm thật nhiều quân công, hòng mong có thể được quay trở về sớm một chút. Phạm nhân đi ra từ ngục giam Carlos cần phải phục vụ 20 năm trong quân đội mới mong có thể được tự do. Trong khi đó mình không thể về nhà, cũng không thể liên hệ cùng với ngoại giới! Ngoại trừ đã phục vụ được 20 năm ra, còn có một phương thức khác có thể đổi được tự do, đó là tích góp từng chút quân công một để đạt tới tước vị Bá tước!
Hiện tại sở dĩ hắn có thể xuất ngũ, đó là một tình huống đặc biệt.
Nhưng giờ nhìn xem, việc mà hắn lo lắng đã xảy ra rồi. Cha đã xảy ra chuyện gì? Nghĩ đến đây, trong lòng Vân Phong chợt dâng lên một cảm giác đau đớn, hô hấp cũng bắt đầu trở nên trầm trọng!
Từ nhỏ hắn đã không có mẹ. Từ khi hắn còn rất nhỏ, thân thể cha hắn đã không được khỏe lắm, hai cha con vẫn luôn sống nương tựa vào nhau ...
Hắn chỉ có một người thân duy nhất là cha thôi!
Lúc hắn bị tên đệ tử của gia tộc Bá tước kia dùng quan hệ để đưa vào ngục giam Carlos, người mà hắn lo lắng nhất cũng chính là cha, lo cho cuộc sống của cha sau này sẽ thế nào, lo phản ứng của cha sau khi biết chuyện của hắn, lo cho bệnh của cha! Vào thời điểm ấy, bệnh của cha hắn đã bắt đầu chuyển sang nghiêm trọng rồi!
Cho nên, hắn vẫn luôn tự nói với mình, rằng mình không thể chết được! Hắn phải còn sống trở về, rửa sạch sỉ nhục, trở về trong vinh quang!
Hiện giờ ...
Hắn đã trở về rồi! Nhưng mà, hết thảy đều đã xong rồi sao?
Tại trong ngục giam Carlos, nhiều lúc huấn luyện rất gian khổ nhưng hắn không rơi một giọt lệ nào. Lúc tham gia 'Lồng giam tử vong', rất nhiều lần bản thân bị trọng thương, hắn cũng không khóc. Tại nhiệm vụ cuối cùng ấy, lúc ở nơi đó chỉ biết trơ mắt ra nhìn mười hai huynh đệ chết đi, hắn cũng không khóc. Nhưng lúc này ... trong mắt hắn, những giọt nước mắt ấy cũng không nhịn được nữa, lã chã rơi xuống.
- Ngươi ... Ngươi là Vân đại ca phải không?
Đúng lúc này, một thanh âm nhút nhát e lệ đột nhiên vang lên sau lưng Vân Phong.
Một người xuất hiện tại sau lưng, vậy mà hắn không phát giác?
Hây ...
Trong lòng Vân Phong thầm kinh hãi. Hắn quay phắt người lại một cách vô ý thức, ánh mắt sắc bén nhìn về phía người kia, một khí thế ngưng tụ như thực chất tùy thế phát tán ra.
Mỗi người đều có tinh thần lực, sau khi tinh thần lực của một người đạt tới một cấp độ nhất định sẽ có thể ngưng tụ ra một luồng khí thế, dùng để đối địch có thể trợ giúp cho uy thế, thực lực tăng lên nhiều, làm thực lực vượt xa những cao thủ bình thường. Cấp độ của tinh thần lực tổng cộng có chín mươi chín cấp, từ cấp một tới cấp chín thì dù thiên phú không thức tỉnh cũng có thể đạt tới. Từ cấp mười đến cấp mười chín thì lại cần thiên phú tu luyện thức tỉnh, người có thiên phú Linh cấp một mới có thể đạt tới. Từ cấp hai mươi đến cấp hai mươi chín, cần thiên phú Linh cấp hai. Cứ như vậy cho đến Linh cấp chín đều tính theo cách này.
Chỉ là, đẳng cấp thiên phú chỉ đại biểu cho giới hạn tối đa mà ngươi có thể đạt tới, chứ cũng không có nghĩa là thành tựu tinh thần lực mà cuối cùng ngươi sẽ đạt tới. Thiên phú ngươi tốt, nhưng lại không cố gắng tu luyện, vậy thành tựu về tinh thần lực của ngươi cũng chẳng cao đâu, hoặc là phương pháp tu luyện của ngươi không đúng thì cũng như như thế, không thể có thành tựu cao được!
Tại đế quốc Lam Nguyên, những người có được thiên phú Linh cấp bốn đều là tinh anh của đế quốc, người có thiên phú như vậy đều sẽ được đầu tư bồi dưỡng. Thường thì họ đều có thể đạt được đến tước vị quý tộc, hoặc giả có tài trí hơn người, như vậy cũng có lợi cho việc bồi dưỡng người đời sau. Dù sao rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, đời sau của người có thiên phú Linh cấp bốn thường thì cũng sẽ không quá kém. Giai tầng quý tộc là tầng lớp thống trị, cũng là lực lượng trụ cột của nhà nước, trong tổng số những công dân của đế quốc chỉ chiếm một phần rất nhỏ, chừng một phần vạn.
Dưới quý tộc chính là tầng lớp bình dân cùng với dân nghèo.
Tại đế quốc Lam Nguyên, thiên phú Linh của bình dân thường sẽ vào khoảng cấp hai và cấp ba, họ sẽ không được đế quốc bồi dưỡng đặc biệt. Nhưng nếu như xuất hiện một ai đó xuất chúng, vậy đế quốc cũng sẽ không hề keo kiệt với hắn. Giai tầng bình dân như vậy chiếm số lượng tối đa trong thành phần dân số, là cơ sở của đế quốc, chiếm đến 99%. Cuối cùng là dân nghèo, địa vị của họ là thấp nhất tại đế quốc Lam Nguyên, thiên phú Linh của họ thường chỉ có cấp một, cấp hai, dù có tu luyện mấy kiếp cũng đừng mong có được thành tựu lớn. Những người dân nghèo như vậy chiếm tỷ lệ không nhiều, nhưng cũng không phải là quá ít, chừng xấp xỉ 1%.
Chỉ có một số ít người là có thể tiếp nhận sự bồi dưỡng đặc biệt, còn đại bộ phận những người khác đều phải dựa vào sự cố gắng của chính mình. Bởi vậy, tốc độ tu luyện tinh thần lực của rất nhiều người cũng không nhanh, thường thì thành tựu của họ vĩnh viễn không thể nào đạt tới được cực hạn của bản thân. Những người có tinh thần lực vượt qua cấp chín có thể coi như là một cao thủ rồi. Sau khi tinh thần lực vượt qua cấp chín để đạt tới cấp mười, họ sẽ có thể ngưng tụ tinh thần lực lại thành một cỗ khí thế, đặc biệt là tại trong khu dân nghèo, người có thể đạt tới được thành tựu như thế tuyệt đối có thể xem như một cao thủ. Mà người có tinh thần lực đạt tới cấp hai mươi, dù là ở trong hàng ngũ bình dân cũng có thể được rất nhiều người chú ý rồi.
Vân Phong đã từng có thiên phú chín cỗ Linh cấp bốn, lại thêm trải qua sự huấn luyện của ngục giam Carlos và năm lần hoàn thành thí luyện 'Lồng giam tử vong' nên đã sớm phát huy thực lực cùng tiềm lực của bản thân đến cực hạn. Tại lúc hắn luyện hóa chiếc Ngân Dực hạm cấp 47 đầu tiên, tinh thần lực của hắn đã đạt tới được cấp 47! Bằng không thì hắn đã không thể luyện hóa nổi được chiến hạm đẳng cấp như vậy. Vật phẩm trong vũ trụ này cũng được chia ra làm chín mươi chín cấp, tinh thần lực tối đa chỉ có thể luyện hóa được vật phẩm ngang cấp với nó. Chất lượng của Ngân Dực hạm cấp 47 là thuộc về vật phẩm cấp 47!
Tuy nhiên, bởi vì Linh của Vân Phong bị hao tổn, đẳng cấp của nó đã bị hạ xuống cấp ba, tinh thần lực cũng bị rớt xuống chỉ còn cấp 39, nhưng dù chỉ như thế này thôi, tại trong hàng ngũ những bình dân thì đã là một tồn tại vô cùng lợi hại!
Khí thế được hình thành từ tinh thần lực đẳng cấp cao như thế há lại có thể bình thường? Hơn nữa Vân Phong đã kinh qua vô số lần bên bờ sinh tử, trong khí thế của hắn có ẩn chứa một cỗ khí tức tử vong. Loại khí tức này càng là thứ mà người bình thường không thể nào có được! Uy năng của nó hơn xa những tu luyện giả đồng cấp bình thường, nếu như hắn cố ý, trực tiếp hù chết một người bình thường bằng khí thế này cũng không phải là không có khả năng.
Biệt danh 'Tử thần' này là được các phạm nhân trong ngục giam Carlos gán cho hắn. Có biệt danh như vậy, há lại là người đơn giản? Đây chính là kết quả của việc đạp lên vô số thi thể ở ngục giam Carlos mà có được đấy. Trong khí thế của hắn ngưng tụ ý niệm tử vong cùng không cam lòng của vô số oan hồn!
Thả ra khí thế, hắn chính là Tử thần! Khí tức của hắn, chính là khí tức của tử vong!
- A ...
Một tiếng hô bối rối vang lên.
Lúc này Vân Phong đã nhìn thấy, người vừa mới mở miệng nói chuyện này là một tiểu cô nương thoạt nhìn chỉ chừng mười sáu, mười bảy tuổi. Lúc này khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé đang bị khí thế hắn tỏa ra dọa cho sợ đến trắng bệch, không nhịn được phát ra tiếng kêu.
Vân Phong sững sờ, vội vàng thu hồi lại khí tức của mình.
Vừa rồi tỏa ra khí thế chỉ là một hành vi trong vô thức của hắn, nhưng sau đó hắn lại lập tức nhớ tới, nơi đây đã không phải là ngục giam Carlos, cũng không phải là chiến trường nữa rồi! Đây là khu dân nghèo của một hành chính tinh cấp hai bình thường, là ở nhà của hắn, một nơi bình thường!
Hơn nữa hắn cảm giác được, cô bé trước mắt này cũng không có ác ý. Còn có "Vân đại ca" mà vừa rồi cô bé ấy gọi, hình như là gọi hắn thì phải?
Vừa thu lại khí thế, khí tức của Vân Phong lại bắt đầu trở nên ôn hòa ... giống như một đại ca ca thân thiết ở nhà bên, làm cho người ta làm cách nào cũng không nghĩ ra, một thiếu niên ôn hòa như thế này, vậy mà lại là một kẻ giống như Tử thần vừa tản ra khí tức tử vong dọa người kia!
---------------o0o--------------- Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK