Chương 11- Phí xuất thủ của ta cũng không thấp!
- Rắc ... rắc ...
Chỉ thấy Vân Phong hơi động một cái, rất nhanh sau đó là một tiếng giòn vang vang lên, một cánh tay của tên râu dài đã bị vặn gãy. Mà bên kia, hắn vẫn nhẹ nhàng đứng ở đó, tựa như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Lần đầu tiên thì có lẽ có thể cho rằng bởi vì tên lưu manh kia đứng quá gần mà không kịp phòng bị! Còn lần này, tất cả mọi người đều đã nhìn thấy rõ ràng rồi. Thiếu niên trước mắt này tuyệt đối là một cao thủ vô cùng lợi hại, tinh thần lực và thể thuật của hắn tuyệt đối đã vượt trên cấp 20, thậm chí là chỉ cách cấp 30 rất gần!
Bọn họ cũng đã từng thấy thực lực của một số cao thủ trên cấp 20 trong bang, nhưng tựa như họ không bằng người thiếu niên trước mắt này!
Về cấp 30? Bọn họ không dám nghĩ đến!
Cấp độ thể thuật của một người thường thì thấp hơn so với đẳng cấp tinh thần lực, mà muốn đột phá tinh thần lực đến cấp 30 thì tối thiểu phải có thiên phú Linh cấp ba mới được. Trong số những dân nghèo chỉ có một số người cực nhỏ sở hữu thiên phú như thế!
Mà cho dù người thiếu niên trước mắt này có đi nữa, thì hắn làm cách nào có thể tu luyện được đến trình độ này khi tuổi còn nhỏ như thế?
Trong bang họ, chỉ có nhân vật từ cấp đường chủ mới có thực lực trên cấp 30!
Huyết Lang bang có hơn 100,000 thành viên, nhưng đường chủ thì chỉ có gần chục người!
Hít ....
Cả đám lưu manh đều hít một hơi thật sâu, chúng đều hiểu, lần này đã đụng phải đá rồi!
Sắc mặt tên râu dài trắng bệch. Hắn cố gắng chịu đựng chỗ đau ở cổ tay, hắn nhìn Vân Phong một cách khiếp sợ. Từ lúc nào mà khu dân nghèo lại có một cao thủ thiếu niên như thế này?!
- Phí ra tay của ta cũng không thấp, lần tiếp theo sẽ tuyệt đối không chỉ đơn giản là một cánh tay của ngươi đâu. Tiền nợ để mấy hôm nữa ta sẽ trả lại, giờ các ngươi rời khỏi đây đi, lúc này không còn sớm nữa rồi!
Vân Phong nhàn nhạt nói.
- Tốt! Các hạ đã có thực lực như thế này, chúng ta cũng không thể nói được gì hơn! Chỉ là có một việc muốn cho ngươi biết, tiểu nha đầu này đã được cháu trai của đường chủ chúng ta chấm rồi. Các hạ đã lựa chọn xen vào chuyện này, vậy từ nay về sau xin hãy cẩn thận một chút!
Tên râu dài cười lạnh một tiếng, lúc nói đến câu cuối cùng thì đã đầy vẻ uy hiếp.
Tuy đối phương có vẻ cứng rắn, nhưng phải phải sợ Huyết Lang bang! Bằng không thì sao lại còn có thể đề cập đến chuyện tiền nợ?
Tên râu dài thầm cười trong bụng, tự cho rằng mình đã nắm được chút ý tứ của đối phương. Giết người của Huyết Lang bang chúng ta, chả lẽ định coi như không có chuyện gì à?
Choáng, tiểu tử ngươi nằm mơ chắc, đợi sau khi lão tử trở về, ngwoi cứ đợi cao thủ của bang chúng ta tới đòi mạng đi! Nếu cứ thả ngươi như thế, uy tín của Huyết Lang bang chúng ta còn cái gì nữa? Sau này còn lăn lộn như thế nào? Tiểu tử ngươi vẫn còn non lắm!
Nhưng mà hắn vừa nói dứt lời, sắc mặt Vân Phong lập tức trở nên lạnh lẽo.
- Đây là ngươi đang uy hiếp ta à?
Hắn lạnh lùng nói.
- Nói thật cho các ngươi biết, nếu không phải là ngại việc Tiểu Nặc đang thiếu các ngươi tiền, lúc này các ngươi đừng nghĩ có ai có thể còn sống đi ra ngoài! Vân Phong ta đã ra tay, ngươi nên cảm thấy mình thật may mắn vì là một trong số rất ít người còn sống đấy!
Một luồng khí tức tử vong phát ra từ người Vân Phong, lập tức bao phủ lên người tên râu dài cùng một đám thành viên Huyết Lang bang.
Khí tử vong, ý Tử thần, hữu tử vô sinh, câu hồn đoạt phách!
- Á ....
Khí thế vừa xuất, sắc mặt cả đám lưu manh liền trở nên trắng bệch, hoảng sợ nhìn Vân Phong, giống như là bị rơi vào địa ngục vậy.
Một con người phải làm thế nào mới có thể có được khí thế như vậy? Phải giết bao nhiêu người mới có thể hình thành nên khí thế như thế này đây?
Chợt chúng hiểu ra, tất cả những lời mà Vân Phong vừa nói đều là thực. Nếu như giờ chúng còn tiếp tục làm điều gì quá phận nữa, vậy thì chắc chắn là sẽ phải chết!
Khu dân nghèo này, từ nay đã có một Sát thần như vậy.
Tên râu dài không còn có ý định phản kháng nữa mà chỉ có sự sợ hãi vô tận. Mà lúc đó hắn cũng bắt đầu phẫn nộ. Tên cháu trai cho má của Đường chủ, tiểu nha đầu ngươi thích lại có một Sát thần như thế này bảo vệ. Ngươi bảo lão tử đến, chẳng phải là đẩy lão tử đến chỗ chết à? Cút mẹ ngươi đi, muốn tìm rắc rối với tên Sát thần này, ngươi tự mình đến đi!
- Vâng ... Vâng ...
Tên râu dài lắp bắp, gật đầu.
- Mang thi thể của hắn nữa, rồi cút đi!
Vân Phong gật đầu, thản nhiên nói.
Không đợi tên râu dài phân phó, mấy tên thủ hạ của hắn liền vội vàng vác thi thể của tên tóc vàng kia lên, rồi cả đám thất tha thất thểu đi ra cửa.
Bọn chúng không muốn ở lại đây thêm một chút nào nữa!
- Nhớ kỹ những lời ta nói ... Nếu lần sau mà còn dám đi vào như vậy, các ngươi cũng sẽ không còn sống mà có thể đi ra ngoài như lần này đâu. Nếu có một tên là thành viên của Huyết Lang bang, thế thì đừng trách ta diệt sạch bang luôn!
Lúc đi ra đến cửa, một thanh âm giống như từ Địa ngục truyền tới vang lên bên tai chúng.
- Huỵch ....
Một tên lưu manh trực tiếp té lăn ra đất.
Hung ác! Qúa độc ác! Cả đám bọn chúng đều muốn khóc. Những thành viên khác trong Huyết Lang bang thì liên can quái gì đến chúng?
Nhưng chúng cũng không chút nào dám hoài nghi những lời Vân Phong vừa nói ... bởi vì, khí tức mà hắn vừa phát ra quá kinh khủng, nó tuyệt đối là thứ mà người bình thường không thể có được! Khí tức ấy chỉ trong Địa ngục mới có thể có, là ý niệm của Tử thần. Tử thần muốn ngươi chết, ngươi sẽ không thể sống được!
"Không được, nhất quyết không thể để cho các thành viên khác của Huyết Lang bang tới gây sự với tên Sát thần này." - Trong đầu mấy tên lưu manh rất nhanh đã đưa ra quyết địng.
Rất nhanh, một đám người của Huyết Lang bang đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, cánh cửa cũng một lần nữa đóng lại.
- Việc ban nãy không làm muội sợ chứ?
Vân Phong quay đầu lại nhìn Nam Nặc, cười nhạt rồi nhẹ giọng hỏi.
Hắn thừa nhận, một khắc vừa rồi hắn phát ra sát khí trùng thiên như vậy có một phần nguyên nhân chính là vì Lý Kiếm Nam! Mười hai người huynh đệ của hắn đã chết quá oan rồi! Bọn hắn là những người đang bán mạng vì Lý gia, thế mà lại bị Lý Kiếm Nam tính kế như vậy. Hắn làm sao mà cam tâm?
Ai bảo chúng lấy cái tên Huyết Lang đặt cho bang phái làm gì? Không cần biết là vì sao mà chúng lại lấy cái tên này, hắn chẳng hề ưa thích cái bang này một chút nào, chứ đừng nói là ban nãy mấy tên của Huyết Lang bang còn làm trò như vậy!
Hắn không dám nghĩ, nếu như không phải vừa vặn hôm nay hắn trở về, ở nhà sẽ phát sinh ra chuyện gì nữa!
Chỉ riêng điểm này thôi, dù mấy tên Huyết Lang bang có chết ngàn vạn lần cũng chưa đủ!
Cha chính là vảy ngược của hắn, hiện giờ lại có thêm Tiểu Nặc. Nếu như hai người họ mà xảy ra chuyện gì, hắn thật sự sẽ giết sạch từ trên xuống dưới bọn Huyết Lang bang kia!
Hải tặc đã chết trên tay hắn cũng không phải là số ít. Một bang phái trong khu dân nghèo trên một hành chính tinh cấp hai thì đã là cái gì?
Vừa rồi, sở dĩ hắn chỉ giết một người trong số đó là bởi nguyên nhân mà hắn đã nói, đó là Tiểu Nặc đang thiếu chúng tiền. Ngoài ra, hắn cũng không muốn Tiểu Nặc bị hoảng sợ.
Lá gan của tiểu nha đầu này có vẻ hơi nhỏ. ^^!!
Vân Phong nhìn Nam Nặc vẫn còn hơi run run, trong lòng có một cảm giác thương yêu.
Hắn nắm lấy đôi bàn tay nhỏ bé của Nam Nặc, ánh mắt ôn hòa nhìn cô bé, cố gắng giúp tiểu nha đầu cảm thấy an toàn.
Đúng vậy, an toàn! Đây cũng là cảm giác trong lòng Nam Nặc lúc này. Lúc mà hắn nắm lấy tay của cô bé, trong lòng cô đã cảm giác được sự an toàn.
Cảm giác này ... Đã rất lâu nàng chưa từng cảm nhận được rồi ...
Nhìn Vân đại ca trước mắt đang nhìn mình một cách ôn hòa, hỏi mình có sợ hay không, khóe mắt cô bé chợt ươn ướt.
Năm năm trước, chính là huynh ấy đã xuất hiện cứu mình ... Giờ cũng thế ...
- Muội không sao ...
Còn chưa dứt lời, cô bé cũng không nhịn được nữa, nước mắt rơi lã chã bổ nhào vào trong ngực hắn.
- Ôi ...
Vân Phong chỉ biết cười khổ, không sao mà còn khóc?
Có điều từ biểu hiện của cô bé, hắn cũng thấy được trạng thái tâm lý lúc này của nàng. Xem ra đoạn thời gian vừa qua, tiểu nha đầu đã phải chịu nhiều uất ức lắm. Có lẽ nguyên nhân cô bé nợ tiền bọn Huyết Lang bang kia cũng là vì bệnh của cha mình.
Hắn cũng hiểu sơ qua về bệnh tình của cha. Những bình thuốc rỗng kia, mỗi bình đều là một gánh nặng thật lớn với một gia đình nghèo. Bệnh của cha hắn nặng như thế, có lẽ đã không còn sức lao động nữa, tất cả gánh nặng đè hết lên vai tiểu nha đầu ...
Những chai thuốc rỗng kia, theo như hắn thấy thì có rất nhiều đều vừa mới được sản xuất thời gian gần đây.
Hai tay hắn khẽ vỗ nhẹ lưng tiểu nha đầu, ghé mắt nhìn rất nhiều linh kiện máy móc lộn xộn cũ nát bày la liệt trên mặt bàn mà trong lòng cảm thấy vừa tiếc thương vừa chua xót. Với kỹ thuật sửa chữa của tiểu nha đầu, phải làm mấy chuyện này thực sự là đã làm khó nàng rồi.
Nàng chỉ là một tiểu nha đầu, vậy mà phải vừa cố gắng kiếm sống tại khu dân nghèo này, vừa chăm sóc cha hắn đang bệnh nặng...
Vân Phong nhớ về ký ức năm năm trước, hình ảnh một cô bé đang ra sức cố gắng kéo một túi phế phẩm lớn lại hiện lên trong đầu ...
Lúc bị tên đệ tử Bá tước kia khinh bạc, tiểu nha đầu sợ hãi co rúc ở góc tường ...
"Từ nay về sau ... Ta sẽ không để cho tiểu nha đầu phải chịu ủy khuất gì nữa." - Thở một hơi thật dài, Vân Phong tự nói với lòng mình.
- Xin lỗi ... Muội lại mang phiền toái đến cho huynh rồi. Ngày mai ... Ngày mai muội sẽ đem bán cái động cơ kia đi ... rồi trả lại tiền cho bọn chúng ...
Trong ngực hắn, tiểu nha đầu vừa khóc vừa ngẹn ngào.
Nghe được những lời đứt quãng này của cô bé, Vân Phong hơi sững sờ, sau đó dở khóc dở cười:
- Nha đầu ngốc ngươi nói cái gì thế?
Lúc này rồi mà nàng còn nghĩ đến chuyện nợ tiền bọn Huyết Lang bang kia? Không phải nàng cho rằng mình thực sự sợ chúng chứ?
Nếu như đã động thủ giết người, vậy chuyện tiền nong đã không còn quá quan trọng nữa rồi!
Trả chúng tiền, đó là bởi vì hắn không muốn nợ người ta! Nếu như hắn muốn, hắn có thể dùng cách của riêng mình để làm được, nhưng không phải là cách này!
Ví như đồ sát sạch sẽ từ trên xuống dưới bang phái này, vậy tất cả mọi thứ từ trên xuống dưới của chúng đều là của hắn rồi! Nhưng trước khi làm chuyện đó, hắn sẽ trả lại những gì lúc trước mình thiếu nợ chúng, đây chính là nguyên tắc của hắn ...
Đương nhiên, tại hành chính tinh này cũng có pháp luật giám sát và điều khiển, nếu như hắn thật sự muốn diệt sạch Huyết Lang bang thì cũng là một vấn đề lớn. Dù sao đó cũng là một bang phái chứ không phải là một người. Ngay cả Đường chủ mà cũng có, hẳn quy mô của bang này cũng không phải quá nhỏ.
---------------o0o--------------- Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK