- Diệp tử, tình hình không ổn a. Thương đầy lo lắng nói, trên màn hình trước mặt Diệp Trùng là bản đồ hành tinh của cả Hôi cốc, trên bản đồ bên ngoài tinh vực này khắp nơi đầy khu vực màu đỏ. Hôi cốc hiện giờ giống như một người bệnh trên người mọc đầy đốm màu đỏ, xem ra rất nguy kịch. Mấy khu vực màu đỏ nối liền liên tiếp nhau này chính là khu vực đã phát hiện Xích vĩ thú.
Dưới sự hợp tác của Mục và Thương, cuối cùng đã hoàn thành phá giải thuật toán của mạng mô phỏng Hôi cốc. Sau khi hoàn thành một bước khó khăn nhất này, Thương liền bắt đầu im lặng dò xét tình báo có giá trị lợi dụng trong mạng mô phỏng.
Gần đây, tin tức liên quan tới Xích vĩ thú đột nhiên thoáng cái tăng mạnh, áp lực của các thành thị cũng theo đó tăng mạnh, số lượng thương vong của nhân viên mỗi ngày đều đang dùng tốc độ điên cuồng mà thay đổi. Ngay cả bầu không khí trong doanh trại huấn luyện cũng thoáng cái bỗng trở nên khẩn trương, nụ cười trên mặt mọi người bình thương bây giờ đã rất khó mà nhìn thấy lại, mỗi người đều liều mạng huấn luyện.
Trước giờ, mỗi người Hôi cốc đều ôm niềm tin tuyệt đối với thắng lợi của trận chiến này, nhưng tình hình hiện giờ lại càng lúc càng xấu.
Nhìn bản đồ tinh vực đầy lốm đốm này, Diệp Trùng có chút trầm mặc, nghĩ đi nghĩ lại, hắn hỏi: “Lực lượng phòng thủ thông đạo thông tới thiên hà Hà Việt hiện giờ thế nào rồi?”
- Ừm, từ tình báo ta sưu tập được mà xét, lực lượng phòng thủ tuy có giảm xuống nhưng khẳng định không phải thứ mà ngươi hiện giờ có thể thông qua. Thương nói.
Thương ở phương diện phân tích tình báo nếu so với Mục thì càng thêm ưu tú. Đây là thứ Diệp Trùng chưa từng đụng tới, trải qua sự giải thích của Thương hắn mới biết được. Thương tinh thông tâm lý học, thường có thể từ trong một số tình báo xem ra vô dụng mà suy đoán ra tin tức có ích, một điểm này Mục không có.
Đối với bọn họ hiện giờ mà nói, tiền bạc không thể nào trở thành chướng ngại để hắn rời khỏi, nhưng bọn họ vẫn lựa chọn ở lại chỗ này. Dọc đường có thể xuất hiện Xích vĩ thú bất cứ lúc nào, làm bay trong vũ trụ ngập tràn nguy hiểm. Lúc này rời khỏi hành tinh Heiner, ngược lại càng thêm nguy hiểm. Cho dù thực lực Diệp Trùng xuất chúng, nhưng vào lúc hỗn loạn thế này vẫn không thể không cẩn thận từng li.
Sức lực một người ở trong loạn thế, quả thật nhỏ tới mức đáng thương. Cho nên sau khi Diệp Trùng và Thương thảo luận, đã quyết định ở lại chỗ này, xem bước phát triển tiếp theo của cục thế.
Mỗi ngày huấn luyện, mỗi ngày đối luyện, đám học viên này ai nấy đều giống như đỏ cả mắt, cách đánh càng lúc càng hung hãn, ngay cả Tây Thanh vẫn luôn trầm tĩnh cũng trở thành như vậy. Diệp Trùng cũng biết tâm lý mấy người này, ra tay cũng không nương tình, sau đó dứt khoát để bọn họ năm cái quang giáp thành một tiểu đội, hắn lấy một địch năm. Thế này vừa có thể để bọn họ huấn luyện phối hợp đoàn đội một chút, vừa có thể để Diệp Trùng cảm thấy có chút khó khăn.
Nhưng điều làm Diệp Trùng không ngờ là mấy người này căn bản không hiểu phối hợp chiến thuật, hắn lại không thể không bắt đầu dạy bọn họ phối hợp thế nào, vị trí thế nào.
Nếu như có một người Tang tộc ở bên mình thì tốt, nếu nói tới phối hợp chiến thuật, Tang tộc là hoàn toàn xứng đáng là số một. Bộ lạc Hy Phượng có thể xếp thứ hai.
Không ngờ, Thương lại đối với công tác này có hứng thú khác thường. Hắn từ trên mạng mô phỏng sưu tầm được lượng lớn ghi hình phối hợp chiến thuật kinh điển, rồi thực hiện phân tích, cuối cùng đưa ra một bộ lý luận chiến thuật nhà họ Thương. Điều càng làm Diệp Trùng cảm thấy kinh ngạc là, bộ lý luận này của Thương lại hữu hiệu phi thường.
Có được sự khẳng định của Diệp Trùng, Thương hoàn toàn ở trong một loại trạng thái hưng phấn tới mức tìm không bến bờ, gần như ngay cả nói chuyện cũng lộ ra vài phần cuồng nhiệt. Loại trạng thái dị thường này duy trì một mạch mấy ngày.
Diệp Trùng liền lấy bộ lý luận chiến thuật này của Thương bắt đầu huấn luyện đám học viên này. Không giống phong cách chính xác, nghiêm mật của Mục, hệ thống của Thương hoàn toàn là một loại phong cách khác. Đơn giản mà đầy không gian co dãn. Thí dụ phối hợp chiến thuật tiểu tổ năm người mà Thương chuyên môn thiết kế, hắn không cần yêu cầu mỗi thành viên mỗi bước đều phải làm thế nào. Nhưng mỗi thành viên một khi làm ra cử động gì, vậy thì tất cả các thành viên khác đều phải theo đó mà đưa ra điều chỉnh tương ứng. Nhưng vô luận điều chỉnh thế nào, hành vi của cả tiểu tổ đều cần phù hợp với vài nguyên tắc chiến thuật mà hắn định ra.
Diệp Trùng chưa từng nghiên cứu lý luận ở phương diện này, cho nên khi mới bắt đầu hướng dẫn mấy học viên này phối hợp chiến thuật, tiến bộ của bọn họ cực kỳ chậm chạp. Nhưng dựa vào mấy nguyên tắc chiến thuật này, thêm vào kinh nghiệm thực chiến phong phú của Diệp Trùng, mức độ ăn ý của phối hợp chiến thuật của mấy học viên này tiến bộ một ngày ngàn dặm.
Bây giờ Diệp Trùng dùng một đấu năm, cũng không còn thoải mái như lúc trước nữa. Mà mấy học viên này đối với thực lực của giáo quan càng khâm phục tới mức bò sát đất. Bọn họ đã bắt đầu hình thành sự ăn ý, sức chiến đấu năm người phối hợp có thể tạo ra, bọn họ rất rõ ràng, nhưng chính như vậy, đối mặt một mình giáo quan vẫn bị đánh cho nước chảy hoa rơi giống như trước. Tới tận trước mắt, bọn họ đối mặt giáo quan vẫn không có một lần thắng lợi nào.
Thực lực của giáo quan có bao nhiêu? Không ai biết, nhưng Diệp Trùng trong mắt họ càng thêm sâu không thể dò.
Điều làm Diệp Trùng kỳ quái là, mấy ngày trở lại đây, nhân viên công tác ở chỗ này dường như không lo không nghĩ tới chỗ này, nhân viên công tác vốn dĩ ngày ngày vẫn tới, bây giờ lại không thấy bóng dáng. Đối luyện gióng trống khua chiêng to lớn thế này, bây giờ lại không ai tới hỏi, giống như muốn để bọn họ tự sinh tự diệt. Chẳng lẽ đã xảy ra biến cố gì?
Diệp Trùng cũng lười để ý, mỗi ngày chỉ chuyên tâm huấn luyện. Hắn là người đối luyện của đám học viên, đám học viên thế nào lại không đối luyện với hắn? Lúc trước, hắn nào có cơ hội thực hiện huấn luyện thực chiến quần chiến, với lại, trình độ hiện giờ của mấy học viên này tuy không hề cao nhưng trên người bọn họ mang theo phong cách chiến đấu của Diệp Trùng một cách sâu sắc, đơn giản mà hữu hiệu. Đối mặt vây công của mấy tên gần như là tiểu Diệp Trùng này, Diệp Trùng cũng đã cảm thấy có áp lực.
Năm cái D-6 ở trong sân huấn luyện di động với tốc độ cao, trông thì lộn xộn, lung tung, nhưng dường như đã ngấm ngầm bao vây Diệp Trùng. Bên cạnh mỗi cái quang giáp đều có đồng bạn bảo vệ hai cánh của mình, mà chỉ cần Mãnh nam bị bất cứ một cái quang giáp nào trong đó quấn lấy, mấy quang giáp còn lại đó liền nhân cơ hội mà tiến lên.
Trong buồng lái, cặp mắt bất động bấy lâu của Diệp Trùng cuối cùng đã xuất hiện một tia dao động.
Mấy học viên này đối với phối hợp chiến thuật càng lúc càng ra tay như ý, vị trí xem ra hình như đơn giản này đã để lại cho mình ba chỗ cạm bẫy. Mấy học viên này tuy sức chiến đấu cá nhân so với mấy sư sĩ cận chiến đã trưởng thành đó còn thua kém rất nhiều, nhưng là do thời gian bọn họ tiếp xúc với quang giáp cận chiến quá ngắn, không hề hình thành thói quen không thể thay đổi, có thể điều chỉnh thói quen của mình bất cứ lúc nào, cố gắng thích hợp với phối hợp đoàn đội. Với lại, bọn họ đang ở trong độ tuổi năng lực học tập mạnh nhất, mỗi người lại không sợ cực khổ, như vậy mới có thể làm cho bọn họ trong khoảng thời gian ngắn thế này hình thành nên một hình thức ban đầu của đội ngũ có sức chiến đấu như vậy. Có thể làm cho Diệp Trùng cảm thấy có chút gai góc, điều đó đã nói rõ thực lực của bọn họ đã khá là khả quan. Tuy Diệp Trùng hiện giờ đối với thù lao của công việc này đã không hề quá để ý, nhưng hắn tin rằng, nếu như lúc này tiến hành kiểm tra, mấy học viên này tuyệt đối có thể lấy được thành tích cực kỳ không tồi.
Nhưng hiện giờ…
Quét nhìn năm cái D-6, Diệp Trùng lại không hề định có bất cứ hành vi nương tay nào, mỗi lần chiến đấu, đều là toàn lực mà đánh, đây là bí quyết trưởng thành quan trọng của Diệp Trùng. Đây cũng là nguyên nhân quan trọng mà mấy học viên này có thể mau chóng trưởng thành trong khoảng thời gian này như vậy.
Đối với lý giải về bộ phối hợp chiến thuật này, lý giải của Diệp Trùng so với mấy học viên này thì thâm hậu hơn nhiều. Mà phối hợp giữa mấy học viên này tuy khá là quen thuộc nhưng còn lâu mới tới mức độ không thể phá được.
Đầu tiên là đánh nghi binh cái quang giáp ở phía trước đó, lập tức đột nhiên đổi hướng quay người, lợi dụng cử động đột nhiên này mà tạo thành một kẽ hở phối hợp giữa năm cái quang giáp. Kế tiếp đó, cứng rắn đánh vào kẽ hở này, hành động này của Diệp Trùng lập tức tạo thành từng điểm hỗn loạn một của năm cái D-6.
Hỗn loạn cực kỳ ngắn ngủi, chỉ không tới hai giây, nhưng đối với Diệp Trùng mà nói, đã đủ rồi.
Đổi hướng, rẽ ngoặc phiêu hốt, xông tới sắc bén, tấn công nửa thật nửa giả…
Trận thế của năm cái D-6 lập tức bị kéo cho thất điên bát đảo, không thành đội ngũ. Có hai cái quang giáp liều mạng lao vào Mãnh nam, muốn cho đồng bạn của mình cơ hội điều chỉnh một lần nữa, nhưng Diệp Trùng thế nào lại cho bọn họ cơ hội này?
Một động tác giả như thật, ba lần đổi hướng hoa cả mắt thì đã thoát khỏi phạm vi khống chế của hai cái D-6. Kế tiếp là một cái xông tới xoay người ngược hướng linh hoạt mà đầy sức mạnh, mạnh mẽ tiến vào giữa hai cái D-6 ở phía sau.
Mãnh nam dùng một vung ngược tay ra sau lưng thường thấy trong đánh nhau tay không đánh vào dưới sườn, tuyên bố bắt đầu tấn công.
Mãnh nam giống như một con dã thú đã tích lũy sức lực quá lâu, bỗng nhiên bộc phát ra. Công kích như cuồng phong bạo vũ, mặt đất rên rỉ, rung động dưới mỗi cú đạp chân đầy sức lực của đôi chân hạng nặng của Mãnh nam. Tung tung tung tung! Giống như trống trận, mỗi cú đều đánh cho khí huyết đám học viên vây xem sôi sục. Trong bụi đất đầy trời quấn lấy, từng cái D-6 bị quăng ra ngoài.
Đám học viên đứng bên cạnh xem nhốn nháo thảo luận được mất trong trận chiến này, mà năm cái D-6 đó bò dậy, học viên bên trong nhảy ra khỏi buồng lái, tập hợp lại giao lưu. Trên mặt mỗi người đều nhìn không thấy cảm giác bại trận, ngược lại, chiến ý của bọn họ dâng cao.
Diệp Trùng một mực không sử dụng vũ khí có tính công kích của Mãnh nam, không phải là muốn nương tay với mấy học viên này hoặc là nói cho mình khiêu chiến gì đó. Hắn rất rõ ràng, một khi dùng mấy vũ khí này, mấy cái D-6 này khẳng định sẽ bị thương, vậy thì phải cần vấn đề tu sửa, điều này sẽ chiếm rất nhiều thời gian.
Nhưng hắn đã cảm thấy càng lúc càng tốn sức. Tốc độ tiến bộ của đám học viên này thật làm người ta kinh ngạc a. Bọn họ hoàn toàn vùi đầu vào trong huấn luyện mà không hề chú ý tới một số thay đổi ngoài sân. Có lẽ, cục thế của cả Hôi cốc trở xấu, đối với bọn họ cũng có tác dụng kích thích kha khá nha.
- Diệp tử, xảy ra chuyện rồi. Thương cắt ngang huấn luyện của Diệp Trùng, trong giọng nói lộ ra chút khẩn cấp.
Màn hình của Mãnh nam đột nhiên bắn ra một tin tức.
- Liên minh tiền tuyến toàn bộ các tuyến đã thất bại! Chữ lớn màu đỏ tươi giống như máu làm người ta nhìn mà hoảng sợ.
Nhìn kỹ, sắc mặt Diệp Trùng trở nên càng lúc càng âm trầm.
Mấy ngày trước, Thương đã phát hiện tiền tuyến dường như sắp có một lần hoạt động quân sự lớn, Diệp Trùng nhìn thấy tin tức này lập tức liên tưởng tới tình báo mà Thương từng nói này. Tin tức này có được là từ trong miệng một số sư sĩ sống sót. Liên quan tiền tuyến muốn tập trung tất cả lực lượng, muốn một lần tiêu diệt toàn bộ Xích vĩ thú trong sương tím đã đối mặt rất lâu nhưng đại bại trở về. Nghe nói, sư sĩ sống sót không tới một phần mười. Với lại, điều trí mạng là, có lượng lớn Xích vĩ thú đang đuổi đánh phía sau! Chúng đang theo phía sau mấy đội ngũ bại trận này tiến vào bên trong Hôi cốc với quy mô lớn.
Diệp Trùng lập tức trầm giọng nói: “Thương, mở bản đồ tinh vực của Hôi cốc.”
Một tấm bản đồ tinh vực của Hôi cốc bắn lên từ màn hình của Mãnh nam, xem xét tỉ mỉ bản đồ tinh vực, trái tim của Diệp Trùng lại không ngừng trầm xuống.
Trên bản đồ tinh vực, hành tinh Heiner là hành tinh gần tiền tuyến thứ hai, ở giữa chỉ ngăn cách một hành tinh Đông Minh.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK