Một tay cắp lấy Thu Mạn, Diệp Trùng dùng tốc độ nhanh nhất vọt tới trước.
Xem ra Thu Mạn trên tay mình quả nhiên là một nhân vật có trọng lượng, mấy cái quang giáp gặp được trên đường đó, cái nào cũng nhao nhao né tránh. Điều này cũng làm tốc độ của Diệp Trùng phát huy tới tận cùng.
Đỗ Vân vẫn kiên trì, bền bỉ bám theo sau lưng Diệp Trùng. Hắn hiện giờ hoàn toàn không dám manh động, sự khủng bố và cường đại của người vàng này, đã in một dấu ấn sâu sắc trong lòng hắn.
Diệp Trùng gấp rút bỏ chạy, cảm giác được trong ngực càng lúc càng nóng, khí huyết sôi sục, bị thương lần này không nhẹ, nếu như là bình thường, chạy mức độ này với Diệp Trùng quả thật chỉ là chuyện nhỏ.
Tuy trên tay có con tin, nhưng Diệp Trùng lại không dám có bất cứ buông lơi nào, mình lúc này đang ở trong hoàn cảnh nguy hiểm, bất cứ sự không cẩn thận nào chỉ dẫn tới cái chết của mình. Huống chi, từ trước mắt mà xem, cao thủ của đối phương vẫn chỉ mới ra một người, Diệp Trùng không tin một hành tinh Minh Hồng to lớn mà chỉ có một cao thủ này. Đây chính là hang ổ của đối phương, không có trọng binh bảo vệ, nói ra cũng không có ai tin.
- Diệp tử. Máy liên lạc của Diệp Trùng đột nhiên vang lên.
Là Mục, trong lòng Diệp Trùng hơi ngẩn ra, rồi lập tức mừng rỡ, Mục lúc này nối máy với mình, cũng có nghĩa là Mục đã khống chế được mạng mô phỏng.
Tình hình thực tế và những gì Diệp Trùng nghĩ không khác nhau bao nhiêu, lo lắng cho cháu gái, Thu Nguyên Liệt không sao lại tập trung tinh thần tái chiến, ngược lại bị Mục và tiểu Thạch đầu liên thủ nuốt từng chút một, bọn họ rất mau liền khống chế cục diện, đương nhiên, cả quá trình vẫn khá là nguy hiểm. Gừng càng già càng cay, Thu Nguyên Liệt rất mau liền phản ứng lại, lấy lại tinh thần, nhưng biết sao được, lão lúc đó đã mất đi điều khiển với cả thế cục.
Nhưng chính trong loại tình huống này, Thu Nguyên Liệt vẫn bố trí mấy lần cạm bẫy làm người ta phải kêu tuyệt, mưu đồ vãn hồi hoàn cảnh bất lợi. May mà tính toán của Mục tinh tế, không chút sai sót, không cho Thu Nguyên Liệt bất cứ cơ hội nào. Nhưng sau lần này, hiểu rõ không làm được gì, Thu Nguyên Liệt cũng không cho Mục tiếp tục có cơ hội xâm nhập, tất cả thiết bị bảo mật trong Liên minh tự do đều ở dưới sự bảo vệ của lão.
Diệp Trùng mừng rỡ hỏi: "Mục, ngươi đánh bại lão rồi sao?"
Giọng nói của Mục vẫn bình tĩnh như cũ, không có một chút vui mừng sau khi đại thắng nào: "Đối phương xuât hiện sai lầm hiển nhiên. Nguyên nhân chưa rõ."
Diệp Trùng tiếp tục hỏi: "Tình huống hiện giờ thế nào?"
- Hành tinh Minh Hồng đã bước vào trạng thái cảnh giác cao nhất, Diệp tử, lần này ngươi chọc vào tổ ong vò vẽ rồi. Mục khó khăn châm biếm một cái, nghe thấy lời châm biếm của Mục, trái tim vẫn luôn khẩn trương của Diệp Trùng lại không tự chủ được mà buông lỏng.
- Vừa thu được một mệnh lệnh từ nội bộ bọn họ, lĩnh bộ của nhất bộ, tứ bộ, cửu bộ, thập tam bộ của bọn họ đã bay hết tốc độ về phía này, ước tính tới nơi trong khoảng từ ba phút tới tám phút.
- Lĩnh bộ? Diệp Trùng có chút nghi hoặc hỏi, tuy hiểu đây chắc là một loại tên gọi chức vụ, nhưng Diệp Trùng không sao phán đoán được ý nghĩa hàm chứa trong đó.
- Bộ là đơn vị tác chiến cỡ trung trong Liên minh, lĩnh bộ là đứng đầu một bộ. Tuy không phụ trách chỉ huy chiến đấu, nhưng thực lực cá nhân là đứng đầu một bộ. Là tượng trưng của bộ đó. Người trả lời hắn lại là Thu Mạn bị kẹp dưới cánh tay hắn.
Cho dù là ở trong tình huống hiểm ác thế này, Thu Mạn vẫn trấn định tự nhiên, lạnh lùng mở miệng giải thích. Đối với hoàn cảnh trước mắt, nàng nhận thức khá rõ. Tuy bình thường phóng túng, bướng bỉnh, nhưng chẳng qua chỉ là vì không kiêng dè gì, lúc này chịu kích thích của tử vong, sự thông minh và tài trí của nàng liền được kích phát ra.
Bây giờ làm đối phương buông lỏng cảnh giác với mình mới là điều quan trọng nhất, chỉ cần có cơ hội, nàng tin rằng mấy lĩnh bộ trong Liên minh đó sẽ không bỏ qua. Nhưng làm sao mới có thể ru ngủ đối phương chứ? Nếu như là người khác, nàng nhất định sẽ dùng phương pháp đại loại như sắc đẹp, nhưng người trước mắt này căn bản không chịu trò này. Nỗi đau gẫy tay không lâu lúc trước vẫn làm nàng ghi nhớ trong lòng, tuy đã được máy trị liệu chữa trị, đã khỏi tại chỗ rồi, nhưng loại đau đớn xuyên vào tim đó, nàng không muốn lại thử một lần nữa.
Trước mắt chỉ có phối hợp ở mức độ nhất định với tên đáng chết này, như vậy cũng có thể làm hoàn cảnh của mình không đến mức quá tệ như thế.
Chỉ trong khoảnh khắc, trong lòng Thu Mạn đã xoay chuyển nhiều ý nghĩa như vậy.
- Cái quang giáp màu xám bạc vừa rồi đó là chức vụ gì trong nội bộ các người? Diệp Trùng hỏi. Tuy hắn hơi cảm thấy kỳ quái đối với việc Thu Mạn chủ động trả lời như vậy, nhưng đối phương đã nguyện ý trả lời, Diệp Trùng cũng tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.
- Hắn là bộ minh, mỗi bộ thiết lập bảy bộ minh, chủ yếu là phụ trách bảo vệ an toàn chỉ huy trưởng của mỗi bộ. Thu Mạn giải thích nói.
- Lĩnh bộ so với bộ minh, ai lợi hại hơn? Diệp Trùng hỏi.
- Đương nhiên là lĩnh bộ, bộ minh làm sao so được với lĩnh bộ? Thu Mạn trả lời rất tự nhiên.
Chân Diệp Trùng đột nhiên nhanh lên vài phần, cái quang giáp màu xám bạc vừa rồi đó, Diệp Trùng đã cảm thấy hơi không dễ đối phó, không ngờ lĩnh bộ còn lợi hại hơn bộ minh, hơn nữa, từ ngữ khí của Thu Mạn, hình như lĩnh bộ còn lợi hại hơn bộ minh nhiều.
Bốn cái quang giáp còn lợi hại hơn cái quang giáp màu xám bạc vừa rồi đó, thêm vào cái quang giáp màu xám bạc cắn chặt sau mông không nhả đó, cho dù mình không thụ thương cũng sẽ không đi đâm đầu vào, huống chi mình hiện giờ còn bị thương không nhẹ.
Diệp Trùng đột nhiên dừng lại. Động tác này làm mọi người đang chú ý bên này đều vô cùng kinh ngạc. Tên này muốn làm cái gì?
Diệp Trùng dùng tốc độ nhanh nhất gọi Hàm gia ra, có sự giúp đỡ của Thủ Hộ, Diệp Trùng ngay cả trèo lên cũng không cần, mũi chân trực tiếp điểm một cái, thân hình đột ngột bật cao, tiếp theo mượn lực vài chỗ nhô ra trên bề mặt Hàm gia, trong nháy mắt đã chui vào buồng lái của Hàm gia.
Tên này lại có quang giáp!
Mọi người của Liên minh tự do không khỏi cả kinh. Thấy đối phương từ lúc bắt đầu, một mạch tới vừa rồi chẳng qua chỉ mặc bộ đồ chiến đấu màu vàng kim đó, mọi người đều cho rằng hắn chẳng qua chỉ là một võ thuật gia có thực lực khủng bố, nhưng không ngờ đối phương lại còn là một sư sĩ.
Gần như mọi người ở đây đều là nhân viên chiến đấu, không ai không biết điều này có nghĩa gì!
Huống chi, cái quang giáp này của đối phương vừa nhìn đã biết là bất phàm, trong mấy người này không thiếu kẻ có nhãn lực cao minh, vừa nhìn thấy Hàm gia, nhịn không được thất thanh hô lên kinh ngạc: "Toàn cốt quang giáp! Lại là toàn cốt quang giáp! Trời ạ, trên đời này thì ra thật sự có toàn cốt quang giáp..." Vẻ mặt đó, thất hồn lạc phách đến mức làm người ta không nỡ nhìn.
Nhưng rốt cuộc có kẻ kiềm nén không được, nhịn không nổi mở miệng hỏi: "Đại ca, cái gì gọi là toàn cốt quang giáp vậy?"
- Tiểu tử, vừa nhìn ngươi liền biết không đi học, lúc đầu khi lên lớp không học tốt, bây giờ không biết rồi. Người này vẻ mặt khinh thường nhìn người hỏi này, thấy ánh mắt mọi người đều đang tập trung trên người mình, không khỏi lập tức chấn động tinh thần. Từ trong thất lạc hồi phục trở lại, ho nhẹ hai tiếng, nghiêm túc nói: "Cái gọi là toàn cốt quang giáp, chính là quang giáp do vật liệu xương chế tạo toàn bộ. Ừ, phải biết rằng, sinh vật biến dị hiện giờ càng lúc càng lợi hại, có một vài sinh vật biến dị mạnh mẽ, ta nghĩ mọi người cũng có thể hội sâu sắc."
Người xung quanh ai nấy nhao nhao gật đầu, loại sư sĩ cấp bậc này như bọn họ, có ai không giết qua mấy con sinh vật biến dị, đối với việc sinh vật biến dị không dễ trêu, không ai không vô cùng tán đồng.
- Sinh vật biến dị này, xương cốt của chúng không cái nào không cứng rắn phi thường, có một số thậm chí còn cứng rắn hơn một số vật liệu hợp kim. Hơn nữa, một điểm rất quan trọng là, vật liệu xương so với hợp kim, nhẹ hơn rất nhiều.
Mọi người không khỏi tỉnh ngộ, thì ra như vậy, tiếp theo, lại có người hỏi: "Cái toàn cốt quang giáp này nếu tốt như vậy, tại sao chúng ta không có?"
- Hừ, nào có dễ dàng như vậy! Mấy cái vật liệu xương này, toàn bộ đều là trời sinh, cho dù là cùng một loại sinh vật, hai bộ xương cũng hoàn toàn không giống nhau, chỉ có cốt điêu sư hoặc là cốt khắc sư có kinh nghiệm phong phú nhất mới có thể nắm bắt rõ ràng đặc tính của mỗi bộ xương, ài, bây giờ là thời đại nào rồi, tới chỗ nào tìm Cốt điêu sư, Cốt khắc sư gì đó chứ? Nhiều năm như vậy, tổ chức chẳng qua cũng chỉ tìm thấy một Cốt điêu sư gà mờ, đừng nói làm quang giáp, chỉ tính làm một số linh kiện bằng xương cũng lúc được lúc hư. Chẳng qua, điều này cũng bình thường, chính ba thế lực lớn khác, cũng chưa từng nghe nói ai có toàn cốt quang giáp. Trong lời nói của người này đầy than thở.
- Tên này làm sao lại có toàn cốt quang giáp?
Hai mắt người này đảo một cái, đốp chát trả lời: "Vậy ngươi đi hỏi hắn đi."
Nhưng điều này cũng chứng thực thân phận sư sĩ của đối phương, quang giáp cao cấp thế này, nếu như đối phương chỉ dùng làm công cụ di chuyển, chỉ e ai cũng không tin.
Rất mau, tin tức gã đàn ông tên gọi Cao Dã này có một cái toàn cốt quang giáp lập tức được truyền khắp cả Liên minh tự do, trước giờ, cao tầng của Liên minh tự do đều vì quang giáp lạc hậu so với ba thế lực lớn mà buồn phiền, nhưng sự phát triển của khoa học kỹ thuật lại không phải là thứ hễ muốn siêu việt là siêu việt, nếu như không phải bọn họ chiếm ưu thế tuyệt đối về mặt số lượng, chỉ e bọn họ đã sớm bị ba phe còn lại tiêu diệt rồi.
Rất mau, cấp trên liền ra lệnh, tiểu thư Thu Mạn phải cứu về, gã đàn ông tên gọi Cao Dã đó phải bắt sống, nếu như trên tay của Diệp Trùng là người khác, phỏng chừng Liên minh tự do đã sớm hy sinh nàng rồi. Biết sao được, Thu Mạn là cháu gái duy nhất của Thu Nguyên Liệt, lần này ai cũng không dám nói cái gì vì tương lai của Liên minh tự do, có thể hy sinh một người, vân vân, chỉ có lập tức điều động tất cả cao thủ, ý đồ bắt sống Cao Dã, cứu Thu Mạn.
Diệp Trùng sở dĩ gọi Hàm gia ra, một mặt là tiết kiệm thể lực, mặt khác là vì ứng phó mấy tên gọi là lĩnh bộ này. Dùng Thủ Hộ đấu với mấy cái quang giáp này, đều cần tiêu tốn rất nhiều thể lực, mà thể lực là thứ mà mình hiện đang thụ thương thiếu.
Vừa vào buồng lái, Diệp Trùng liền thu Thủ hộ lại, lúc trước hắn từng có suy nghĩ không thiết thực, nếu như mặc Thủ hộ điều khiển Hàm gia, vậy há không phải là uy lực tăng mạnh? Về sau, sau khi thử qua mới phát hiện, sự thực hoàn toàn ngược lại, tầm nhìn trắng đen của Thủ Hộ chỉ hữu hiệu đối với vật thật, hình ảnh mà hệ thống quét hình của Hàm gia có được ở trong tầm nhìn trắng đen của Thủ Hộ hoàn toàn không sao hiển thị được.
- Diệp tử, cả hệ thống thông tin của hành tinh Minh Hồng đã bị ta hủy diệt, nhưng đối phương rất có khả năng có tần số thông tin nội bộ của bọn họ. Lời nói nhẹ nhàng của Mục làm Thu Mạn ở một bên khủng hoảng bất an, tên này rốt cuộc là ai? Ngay cả gia gia, muốn phá hoại cả một hệ thống thông tin cũng không phải là việc đơn giản.
- Không hay, Diệp tử, toàn bộ lĩnh bộ của nhị bộ, tam bộ, ngũ bộ, lục bộ, thập bộ, thập nhất bộ và thập nhị bộ của đối phương đều đã lao về phía này, ước tính tới nơi trong khoảng thời gian từ mười tới mười lăm phút. Giọng nói của Mục trở nên có chút gấp gáp.
Cho dù là Thu Mạn, cũng không khỏi có chút mơ hồ, đếm kỹ, trừ thất bộ và bát bộ ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, tất cả lĩnh bộ còn lại đều điều tới hết. Cho dù ông nội quyền cao chức trọng cũng không có quyền lực lớn như vậy, điều nhiều lĩnh bộ như thế. Nhất định là tổ chức phát hiện gã đàn ông trước mắt này có giá trị cực lớn gì đó. Sinh ra từ hào môn, từ nhỏ đã mắt thấy tai nghe, Thu Mạn đối với mấy việc này gần như có sự mẫn cảm dị thường.
Diệp Trùng không nói gì. Hàm gia lại đột ngột tăng tốc, từ đứng yên tới 9 Hz, Diệp Trùng chỉ dùng hai giây. Gánh nặng tăng tốc độ này làm Diệp Trùng đang bị thương cảm thấy ngực bị tức, còn Thu Mạn đang ở trong buồng lái thì càng thảm hơn, máu mũi cũng chảy ra, sắc mặt càng trắng bệch, vẻ mặt đau khổ.
Tốc độ của Hàm gia tuy chậm hơn Thủ Hộ 1 Hz, nhưng do trên không không có chướng ngại vật, điều này ngược lại làm tốc độ của Diệp Trùng càng nhanh hơn.
Mà sự phối hợp của Mục vừa may có chỗ tốt, hệ thống giao thông của cả thành phố đã bị tê liệt, khắp nơi trên trời là quang giáp bay loạn như ruồi, cảnh tượng vô cùng hỗn loạn, điều này gây bất tiện cực lớn cho Liên minh tự do.
Diệp Trùng giống như một con cá trơn trợt đi lại trong khu vực nước đầy đá ngầm, tốc độ không giảm chút nào, hoàn cảnh phức tạp hơn trước mắt, Diệp Trùng cũng từng điều khiển quang giáp bay qua.
Thu Mạn đã lâm vào trạng thái hôn mê, sự tăng tốc vừa rồi với loại người chưa từng trải qua bất cứ sự huấn luyện nào như nàng mà nói, vô cùng nguy hiểm, cực có khả năng trí mạng.
Nhưng điều này cũng làm Diệp Trùng không cần lo lắng nàng gây trở ngại mình điều khiển quang giáp.
Vô số quang giáp làm người ta nhìn tới hoa cả mắt, nào còn có bóng dáng của cái toàn cốt quang giáp đó, chỉ tìm kiếm một hồi, Đỗ Vân không thể không bỏ qua loại việc vô ích này.
Khi bóng dáng Hàm gia xuất hiện ở khu thông hành, Liên minh tự do lúc này mới phản ứng lại, vô số quang giáp vèo vèo bay về phía này, đây là lần hành động quân sự có quy mô lớn nhất trong lịch sử của Liên minh tự do. Sử dụng tổng cộng mười một bộ, toàn bộ mười một lĩnh bộ ra tay, 77 bộ minh theo sát phía sau, chiến sĩ xuất động càng là vô số, động dụng nhân lực vô số.
Một cánh cửa tàu của Hoa hoa công tử đã sớm mở ra, Trúc Linh điều khiển Qua Dực thủ ở cửa vào, thấy Diệp Trùng bay về phía này, hơi nghiêng người, Diệp Trùng liền bay thẳng vào trong chiến hạm, tiếp theo đó, cánh cửa tàu đóng lại với tốc độ nhanh nhất.
Đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, Hoa hoa công tử lập tức bay lên.
Hoa hoa công tử vừa bay lên, vẫn chưa rời khỏi lực hấp dẫn của hành tinh Minh Hồng, vô số quang giáp ầm ầm bay tới như ong, đông nghìn nghịt làm người ta phát lạnh, trong khoảng cách ngắn, tốc độ của chiến hạm không sao so được với quang giáp, cho dù Hoa hoa công tử đã thay Phi Thiên do Liên Nguyệt chế tạo.
Nhưng tiếp sau đó, tàu vũ trụ màu đỏ tối này đã cho Liên minh tự do một bài học vĩnh viễn khó xóa nhòa.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK