Tập đoàn Prime là 1 tập đoàn chế tạo quang giáp cỡ lớn có uy tín lâu năm, thực lực kỹ thuật khá hùng hậu, chuỗi quang giáp Matt là sản phẩm kinh điển lúc đó. Còn Cao Thế Xương lại được gọi là cha của chuỗi quang giáp Matt, ông ta là kỹ sư thiết kế đứng đầu của chuỗi quang giáp Matt.
Là 1 chuỗi quang giáp 20 năm trước, tới hôm nay vẫn có sức ảnh hưởng như vậy, từ đó có thể thấy sức kêu gọi của chuỗi quang giáp Matt trên thị trường lúc đó. Còn tập đoàn Prime cũng chính là nhờ chuỗi quang giáp này mà mau chóng có được địa vị hôm nay. Có thể nói, không có chuỗi quang giáp Matt thì không có tập đoàn Prime hôm nay. Mà Cao Thế Xương, nhân vật đóng vai trò quan trọng trong đó, cũng là 1 nhân vật nổi đình nổi đám lúc đó. Là thiết kế sư quang giáp được gọi là ưu tú nhất thời đó ở 5 thiên hà lớn, tư liệu của Cao Thế Xương phải khá dễ tìm mới đúng.
Nhưng, ngược lại với suy nghĩ của Diệp Trùng, tư liệu của Cao Thế Xương không hề dễ thu thập như vậy tí nào. Cha có phải là Cao Thế Xương này hay không, Diệp Trùng cũng không biết, hiện giờ chỉ cần có thể tìm thấy ảnh nổi của Cao Thế Xương này, hắn tin tưởng, mình nhất định có thể nhận ra cha.
Nhưng điều làm người ta kỳ quái là, tư liệu liên quan tới Cao Thế Xương trên mạng mô phỏng cực kỳ ít ỏi, nếu có thì cũng chỉ là ghi chép bằng chữ vụn vặt. Phải biết rằng, trong thời đại ảnh nối phát triển thế này, xuất hiện tình huống thế này sẽ làm người ta bất ngờ thế nào chứ.
Công việc này hiện tại là do Mục thực hiện, tình huống thế này cũng vượt xa ra ngoài ý liệu của Mục. Xuất hiện tình huống này, khả năng lớn nhất chính là có người cố ý xóa sạch ghi chép liên quan tới Cao Thế Xương, hơn nữa người này chắc chắn là hôi vực lĩnh giả cao minh như Mục.
Nhưng biết làm sao, thời gian quá lâu, cho dù là trong hiện thực, cho dù có dấu vết gì thì cũng đã sớm tan biến sạch sẽ. Huống chi là ở trong mạng mô phỏng có tốc độ thay đổi nhanh hơn xã hội hiện thực rất nhiều?
Mục thậm chí còn lẻn vào trung tâm thông tin nhân khẩu, nhưng cũng không tìm thấy thông tin liên quan tới người Cao Thế Xương này. Nhưng dẫu sao trung tâm thông tin nhân khẩu quản lý cũng khá chặt chẽ, Mục ở trong này vẫn có phát hiện, hắn tìm thấy dấu vết bị xóa rõ ràng. Hơn nữa, do nhật ký bảo tồn vô cùng hoàn chỉnh, Mục tìm thấy 1 chút manh mối. Bất quá muốn thông qua những manh mối này tìm thấy 1 người 10 năm trước, vô cần nghi ngờ, là người ngốc nói chuyện mơ.
Nhưng, điều này cũng làm Diệp Trùng, Mục Thương xác định 1 việc, đó chính là thật sự có người phá hoại các loại thông tin liên quan tới Cao Thế Xương.
Không chút nghi vấn, kẻ phá hoại này tuyệt đối là 1 hôi vực lĩnh giả siêu cấp, cho dù là Mục, muốn để người không biết, quỷ không hay xóa đi tất cả tư liệu trên mạng mô phỏng của 1 người, hơn nữa còn không làm mọi người phát giác, cũng là 1 việc khá khó khăn.
Mà điều làm người ta cảm thấy kinh sợ là đây còn là kỹ thuật của hôi vực lĩnh giả 20 năm trước. Nếu như tên đó vẫn còn sống tới bây giờ, vậy thực lực của hắn rốt cuộc là tới trình độ thế nào, cái này ai cũng không dám khẳng định. Tuy hôi vực lĩnh giả không hề là 1 nghề nghiệp hoàn toàn dựa vào tích lũy tuổi tác, nhưng tới giờ vẫn chưa từng nghe nói có việc 1 hôi vực lĩnh giả siêu cấp nào, tuổi tác càng lớn, kỹ thuật ngược lại càng thụt lùi. Có thể về mặt sức tưởng tượng, sức sáng tạo, hắn sẽ không như người trẻ tuổi, nhưng kinh nghiệm lão luyện, sự trầm định phong phú, làm thuật toán của hắn càng lúc càng tinh tế hơn, kẽ hở càng lúc càng ít, khó khăn phá giải loại thuật toán này càng làm người ta đau đầu.
Mục vẫn đang không biết mệt sưu tập tất cả tư liệu có thể liên quan tới Cao Thế Xương. Ở điểm này, Mục và Thương có điểm mà hầu hết con người đều không có, không biết mệt mỏi, không biết nản lòng, cực kỳ kiên nhẫn.
Loại việc này Diệp Trùng không hề nhúng tay vào, mặc dù hắn muốn sớm chút tìm ra hình ảnh nổi của Cao Thế Xương này. Nếu Cao Thế Xương này thật là cha, vậy chuyện này mình tuyệt không thể ngồi nhìn mà không lo. Nhưng nếu như Cao Thế Xương này chẳng qua chỉ là cùng tên cùng họ với cha, vậy Diệp Trùng vẫn không bác ái tới mức giúp lo chuyện này cho 1 người không quen biết.
Cho nên, chỗ quan trọng ở đây chính là hình ảnh nổi của cha.
Năng lực khống chế bản thân của Diệp Trùng cực tốt, tuy trong lòng canh cánh việc này, nhưng 4 ngày này vẫn không có lãng phí. Nội dung bên trong con chip Quảng phong tử cho hắn thật sự quá nhiều. Hơn nữa con chip võ thuật của Lam Dị Hành, đối với võ thuật, Diệp Trùng có kinh nghiệm thực chiến phong phú và thử nghiệm của bản thân, thứ thiếu chẳng qua chỉ là có người người chỉ điểm mà thôi. Với lại, năng lực khống chế cơ nhục của Diệp Trùng rất mạnh, làm hắn học kỹ xảo võ thuật của Cửu Nguyệt Lam thị tốn ít công, thu lợi nhiều. Nhưng thứ điều bồi này, đừng nói lúc trước Diệp Trùng chưa từng tiếp xúc qua, ở chỗ Quản phong tử đó bất quá chỉ học được chút cơ bản. Mà đối với nội dung cao thâm phía sau, Diệp Trùng cũng chỉ có căng da đầu ra mà xem thôi.
May mà Diệp Trùng vô luận là trí nhớ hay là phương diện lĩnh hội, đều không có vấn đề lớn gì.
Minh tức Diệp Trùng vẫn đang kiên trì, tuy thuật thừa sư, Diệp Trùng xem thế nào mình cũng không giống dáng vẻ kẻ có thiên phú, nhưng đối với minh tức cơ sở này, Diệp Trùng lại cảm thấy chỗ tốt ở trong đó.
Đó chính là sự giữ bình tĩnh khi chiến đấu. Hiện giờ Diệp Trùng mới chân chính hiểu được sự đáng sợ của những thuật thừa sĩ Tông sở, luôn luôn bình tĩnh, phối hợp sức mạnh chưa biết thần bí, kỹ xảo cận chiến và xạ kích không yếu, so với Hắc giác và Hiệp hội sư sĩ, mấy tên này mới làm Diệp Trùng cố kỵ nhất.
Thời gian 4 ngày trong nháy mắt trôi qua, trong sự nhiệt tình học tập của Diệp Trùng, thời gian thường trôi qua nhanh như bay thế này.
Diệp Trùng lại tới phòng bác sĩ của Vương Vi Hành, Vương Vi Hành có lẽ không sao ngờ được Diệp Trùng chính là vẫn luôn ở ngay trên đỉnh đầu ông ta.
Tòa nhà tổng hội y học vẫn là cảnh tượng bận rộn như vậy, khắp nơi là tiếng kêu la của người bị thương, nhưng so với lúc Diệp Trùng tới 4 ngày trước, rõ ràng là ít hơn nhiều.
Vương Vi Hành đầu tóc rối tung, 2 mắt nhập nhèm, rõ ràng mấy ngày nay trải qua không hề thoải mái như vậy, đối với 1 ông lão mà nói, cường độ công việc thế này là 1 việc vô cùng nguy hiểm. Nhưng 1 bệnh nhân nối tiếp 1 bệnh nhân làm ông ta vốn không có thời gian để đi suy nghĩ vấn đề này.
Vương Vi Hành nhìn thấy Diệp Trùng, rõ ràng ấn tượng của ông ta đối với cậu nhỏ thông cảm cho bác sĩ này khá tốt, cười nói: "Cậu đến rồi."
Diệp Trùng "ừ" gật đầu, rồi ngồi đối diện Vương Vi Hành.
Vương Vi Hành vừa ngồi xuống, vẻ mặt liền trở nên nghiêm túc, sự mệt mỏi trên mặt lúc đầu không cánh mà bay, thần thái trang trọng.
Vương Vi Hành trầm ngâm 1 hồi, đắn đo 1 lát mới nói: "Cậu trai trẻ, kết quả kiểm tra của cậu, ta đã cẩn thận nghiên cứu 1 chút, tham khảo triệu chứng cậu nói, ta nghĩ cậu lúc trước có thể dùng lầm loại thuốc loại hooc-môn nào đó.
Diệp Trùng không cắt ngang Vương Vi Hành, mà lộ ra dáng vẻ lắng nghe.
- Loại hooc-môn này vô cùng bá đạo. Ta nghiên cứu phương diện này nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu tiên gặp phải hooc-môn bá đạo như vậy, cũng là lần đầu tiên gặp được hooc-môn kỳ quái như vậy.
- Bình thường mà nói, chỉ cần là hooc-môn thì sẽ có tác dụng phụ, mấy tác dụng phụ này phần lớn biểu hiện ở phương diện sinh lý. Nhưng loại hooc-môn cậu dùng sai này, tác dụng phụ của nó lại không hề như vậy, mà là biểu hiện trên sự ỷ lại vào loại hooc-môn này. Loại ỷ lại này rất lớn, thậm chí tới mức nếu như cậu không dùng đúng giờ, thì sẽ xuất hiện triệu chứng mà cậu nói.
- Thật là hooc-môn đáng sợ a!
- Loại hooc-môn này lại có thể cải thiện rất lớn cơ năng sinh lý của con người, tiến hành cải tạo sợi cơ của cậu. Từ phương diện này mà nói, nó không hề tạo nên gánh nặng với thân thể của cậu, ừm, chỉ cần cậu có thể định kỳ dùng nó. Ngược lại, cải tạo của nó đối với thân thể cậu cũng đạt tới mức làm người ta kinh dị. Thứ này cũng không biết là ai phát minh ra, thật là 1 thiên tài! Ta tới giờ vẫn phân tích không ra thành phần cụ thể của nó.
- Ha ha, cậu trai trẻ, không cần lo lắng, nếu như nói loại hooc-môn này mang tới cho ta sự kinh ngạc rất lớn, sự kinh ngạc cậu mang tới cho ta càng lớn hơn! Vương Vi Hành cười hi hi nói.
Diệp Trùng khẽ nhíu mày: "Ta?" Rõ ràng hắn không hiểu lắm câu nói này của Vương Vi Hành.
Vương Vi Hành cười ha ha: "Lần trước ta thực hiện kiểm tra toàn diện thân thể cậu, kết quả kiểm tra làm ta vô cùng kinh ngạc. Các chức năng thân thể cậu vượt xa người thường, vô luận là cường độ sợi cơ, hay là mật độ bộ xương, thậm chí năng lực chịu áp lực của tim và mạch máu cũng cao tới mức kinh người. Từ mặt này của thân thể mà nói, thân thể của cậu gần như hoàn mỹ.
- Trong máu của cậu, ta rút ra được tàn dư của loại hooc-môn đó, nhưng điều làm ta càng ngạc nhiên là, trong máu của cậu, ta còn phát hiện ra 1 loại vật chất chưa biết khác.
- Vật chất gì? Diệp Trùng vẫn bình tĩnh.
Sự bình tĩnh của cậu trai trẻ trước mắt này làm Vương Vi Hành khá ngạc nhiên, trẻ như vậy mà đã có thể trầm tĩnh thế này, thật là không thường thấy a. Với lại thứ mình nói còn là việc liên quan tính mạng của hắn.
Ý nghĩ này thoáng qua trong lòng ông ta, ông ta cười nói: "Đây là 1 loại nhân tố đặc biệt, loại nhân tố này ta trước giờ chưa từng thấy qua, hơn nữa ta cũng không tìm thấy bất cứ tư liệu nào liên quan tới loại nhân tố này. Nhưng chính loại nhân tố này, không ngừng cải thiện thân thể cậu.
- Thân thể cậu từ nhỏ có lẽ khỏe mạnh hơn người thường 1 chút phải không?
Diệp Trùng gật đầu.
- Vậy đúng rồi. Ta vốn định rút trích loại nhân tố này từ trong máu tươi của cậu, không ngờ ta thử qua tất cả các phương pháp, vẫn không thể rút trích thành công. Thật là đáng tiếc a. Vẻ mặt Vương Vi Hành khá tiếc nuối, nhưng ông ta vẫn tiếp tục nói: "Tuy không rút trích thành công, nhưng ta vẫn phát hiện được 1 số chỗ đặc biệt."
Lần này Diệp Trùng cũng nhịn không được hỏi: "Đặc biệt gì?"
Tuy Vương Vi Hành là 1 bác sĩ, nhưng ông ta đồng thời còn là 1 nhân viên nghiên cứu khoa học, sự nghiêm cẩn của nhân viên nghiên cứu khoa học thể hiện rõ ràng trên người ông ta.
- Loại nhân tố này của cậu lại cực kỳ giống với loại hooc-môn cậu dùng sai này. Nhưng mức độ hoàn thiện của loại nhân tố trong thân thể cậu tiên tiến hơn loại hooc-môn này rất nhiều. Ta hoài nghi loại hooc-môn này thật ra chính là thứ mô phỏng loại nhân tố trong người cậu này. Nhưng chỉ là 1 thứ không hoàn thành. Tính dung hợp của loại nhân tố này tốt hơn loại hooc-môn này nhiều, ta nghĩ trước khi cậu dùng sai loại hooc-môn này chắc là chưa từng xuất hiện loại triệu chứng này? Vương Vi Hành hỏi.
Diệp Trùng lắc đầu: "Không có." Hắn đã hoàn toàn ngốc rồi, trong người mình còn có nhân tố gì đó?
Câu trả lời của Diệp Trùng rõ ràng là trong ý liệu của Vương Vi Hành: "Vậy thì đúng rồi. Thể chất khác xa người thường của cậu cũng chính là có quan hệ với loại nhân tố này. Thí dụ sự cường hóa đối với sợi cơ, theo vận động sinh lý học, nếu như với sức mạnh cơ bắp của cậu hiện giờ, vậy sợi cơ của cậu chắc chắn cực kỳ thô to, chỉ có như vậy mới có thể cung cấp đủ sức mạnh cậu hiện có. Nhưng do trong người cậu có loại nhân tố này, cũng chính là nói, do quan hệ thể chất đặc biệt của cậu, cho nên mới cùng lúc với sự tăng trưởng không ngừng của sức mạnh cơ nhục của cậu, sợi cơ của cậu không hề biến thành thô to, mà không khác mấy với người bình thường. Mà loại hooc-môn đó rõ ràng cũng muốn mô phỏng loại công hiệu này của nhân tố đặc biệt trong người cậu, nhưng do là bán thành phẩm, tuy cũng có công hiệu về phương diện này, nhưng đồng thời vẫn có rất nhiều tác dụng phụ."
Bề ngoài thấy Diệp Trùng vẫn bình tĩnh, thật ra trong lòng hắn đã ngạc nhiên tới mức nói không ra lời. Mục Thương vẫn luôn không hiểu tại sao hắn không trở nên vạm vỡ, thể chất của hắn trong lòng chúng cũng như là 1 câu đố.
Vương Vi Hành tiếp tục nói: "Thể chất của ngươi chắc là do di truyền, loại nhân tố này tính bài xích rất mạnh, không cách nào có được thông qua tiêm chích hoặc con đường khác. Loại hooc-môn đó vào trong người cậu, do quá bá đạo, hơn nữa lượng thuốc cậu dùng quá lớn, làm cho trong thời gian rất dài, tác dụng phụ của loại hooc-môn này thể hiện ra rất rõ ràng. Nhưng thời gian lâu dài, nhân tố đặc biệt trong người cậu càng chiếm thượng phong, từ từ nuốt chửng và tiêu diệt loại hooc-môn này, hàm lượng hooc-môn trong người cậu hiện giờ đã cực kỳ nhỏ, cho nên cậu không cần lo lắng, triệu chứng đột phát xuất hiện lúc trước của cậu sau này cũng sẽ không xuất hiện." Nói câu này, Vương Vi Hành rõ ràng cũng rất vui mừng cho người thanh niên trước mặt này.
- Ha ha, Diệp tử, thì ra ngươi đã không sao rồi! Nghe đã lâu như vậy, Thương cuối cùng nhịn không nổi, hoan hô trong lòng Diệp Trùng.
Nhưng vẻ mặt Vương Vi Hành bỗng nghiêm túc, có vài phần cảnh cáo: "Cậu nhóc, loại hooc-môn này cậu sau này ngàn vạn lần đừng dùng nữa, tác dụng phụ quá lớn, hơn nữa, luận công hiệu, vẫn không bằng nhân tố đặc biệt trong người cậu, cậu thực sự không cần phải bỏ gốc lấy ngọn. Ừm, ta vẫn phải nhắc nhở cậu 1 câu, thông thường mà nói, huyết thống đặc biệt, thể chất đặc biệt đã được phát hiện tới trước mắt đều sẽ yếu ớt ở phương diện khác với mức độ nhất định, chúng ta thường gọi là sự nhược hóa tương ứng. Cậu tốt nhất đi hỏi họ hàng trực hệ của cậu, thí dụ như cha mẹ cậu, tham khảo bệnh sử của họ một chút, nếu không, giả sử cậu đột nhiên gặp phải chứng nhược hóa phát tác, mà không có bất cứ sự chuẩn bị nào, là 1 việc cực kỳ nan giải, cậu cũng rất có khả năng xảy ra nguy hiểm tới tính mạng."
Họ hàng trực hệ? Trong lòng Diệp Trùng dâng lên sự chua chát, loại xưng hô xa xôi mà lạ lẫm này!
Vương Vi Hành nói: "Được rồi, điều cần nói cũng gần như nói hết với cậu rồi, ừm, tổng kết lại 1 câu, thân thể hiện giờ của cậu không chỉ không vấn đề, hơn nữa còn khỏe mạnh hơn người bình thường nhiều. Nếu không phải gặp tình hình đột nhiên lần này, ta thật sự cũng muốn nghiên cứu loại nhân tố đặc biệt trong người cậu này. Ừm, được rồi, ta còn có việc, phải đi trước." Vương Vi Hành hạ lệnh đuổi khách.
Diệp Trùng hơi cong người, nói 1 câu: "Cám ơn!" Câu này Diệp Trùng thật sự phát ra từ trong phế phủ.
Vương Vi Hành đã cúi thấp đầu, ngay cả nhìn cũng không nhìn Diệp Trùng 1 cái, chỉ phẩy phẩy tay, sức chú ý đã hoàn toàn tập trung vào hình ảnh nổi của số liệu bệnh án phát ra trên bàn.
Rời khỏi tổng hội y học, toàn thân Diệp Trùng đều nhẹ đi vài phần, quái bệnh vẫn luôn lởn vởn trong đầu hắn lại không trị tự lui. Hơn nữa vấn đề thể chất quấy nhiễu hắn cũng có được đáp án.
Đối với vấn đề họ hàng gì đó, Diệp Trùng lại lười nghĩ tới, từ nhỏ lớn lên ở hành tinh rác, hắn nào có họ hàng gì, họ hàng của hắn chỉ có 1 người, cha! Có lẽ, mình vĩnh viễn chỉ có 1 mình, nhìn lên bầu trời, Diệp Trùng im lặng suy nghĩ.
Hắn hiện giờ chỉ còn lại vấn đề liên quan tới Cao Thế Xương, người có khả năng là cha. Chỉ cần giải quyết vấn đề này, mình sẽ tìm 1 hành tinh, cùng với Mục Thương, sống bình thường, yên tĩnh, giống như ông Tiền ở hành tinh Lam Hải vậy, làm 1 số việc mình thích làm.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK