Mục lục
[Dịch] Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ấn linh thở dài một tiếng, nói:

- Tề Nhạc, đệ cho rằng, chiến đấu ở cấp độ như đệ cùng Ngưu Ma Vương mà trên thế giới này, còn có ai có thể tham dự trong đó sao? Hết thảy đều chỉ có thể bằng vào thực lực bản thân tiến hành chiến đấu mới được. Bất luận lực lượng nào bên ngoài đều khó có khả năng ảnh hưởng đến kết quả chiến đấu. Trừ phi là kiếm được siêu cấp cường giả thực lực cùng cấp với đệ.

Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:

- Đệ hiểu được, theo lời huynh thì cũng có phán đoán như đệ. Nhưng mà đễ sẽ không chạy trốn, lần sau gặp mặt Ngưu Ma Vương chính là đệ thời điểm đệ cùng hắn quyết tử chiến. Nếu như đệ rút lui thì như thế nào xứng có được huynh cùng Hiên Viên Hồn đại ca trợ giúp đây?

Trong mắt của Ẩn linh toán ra một tia tán thưởng:

- Nhưng mà đôi khi chiến lược lui về phía sau cũng không có nghĩa là đệ không có dũng khí. Thời điểm lực lượng kém đối phương thì đệ càng cần lợi dụng trí tuệ của mình.

Tề Nhạc cúi đầu xuống nghĩ một hồi, nói:

- Ấn linh đại ca, có thể nói cho đệ biết, vị diện kết nối Đông Phương chúng ta sau khi Thủy Hỏa nhị thần phong ấn còn tồn tại không?

Trong mắt của Ẩn linh toát ra một tia sợ hãi:

- Có chuyện đệ nhất định phải hiểu, thượng cổ chúng thần không phải là bị phong ấn, mà là triệt để hủy diệt. Bởi vì, đám người đó đã có chút ít dao động căn bản của cái thế giới này. Nếu như đám người họ còn ở đó, như vậy chỉ sợ Địa Cầu cũng sớm đã hủy diệt. Nhưng vì bảo vệ Phương Đông, tại Phương Đông mới để lại thập đại thần khí của chúng tôi. Chúng tôi chính là thần thủ hộ lấy Phương Đông.

Tề Nhạc truy vấn:

- Thần giới Phương Đông chúng ta đến tột cùng tồn tại hay không đây?

Ấn linh trầm ngâm trong chốc lát, nói:

- Hẳn là tồn tại a. Đệ hỏi cái này để làm gì? Cho dù tồn tại cũng nhất định là một thế giới trống rỗng, đã không có thần thì thần giới còn có ý nghĩa gì nữa? Hơn nữa, lúc trước thần của Phương Đông chúng ta là cường đại cỡ nào. Tuy rằng phong ấn trong thần giới không chịu ảnh hưởng của cửu tinh liên châu, nhưng mà uy lực chắc chắn sẽ cường đại hơn những vị diện Phương Tây. Đệ chắc không biết có cơ hội đột phá đi vào hay không, đừng làm những chuyện không có ý nghĩa nữa.

Tề Nhạc lắc đầu, kiên quyết mà nói:

- Không có đi thử qua, sao có thể biết rõ nó không có ý nghĩa được? Hiện tại, thực lực của đệ muốn lần nữa tăng lên, nhất định phải đến vị diện khác mới được. Vị diện Phương Tây đệ đi đã qua, bởi vì nguyên nhân cửu tinh liên châu mà đệ không có khả năng lại tìm kiếm được vị diện phù hợp.

- Hiện tại có khả năng dựa vào cũng chỉ có vị diện của Phương Đông chúng ta. Mấy ngày nay, đệ đã cẩn thận nghĩ rồi, muốn chiến thắng Ngưu Ma Vương chỉ có hai loại khả năng. Một là có được số lượng thần khí gấp đôi hắn trở lên như vậy còn có thể có chút cơ hội.

- Một cái khác chính là đệ có thực lực tăng lên tới cấp bậc chín vân, lợi dụng Thiên Hỏa đúc lại Hiên Viên Kiếm, nương tựa theo Hiên Viên Kiếm cùng Không Động Ấn chống lại Bàn Cổ Phủ và Hạo Thiên tháp của Ngưu Ma Vương. Ấn linh đại ca, đại ca cảm thấy, hai cách này này có cái nào dễ thực hiện hơn?

Ấn Linh bất đắc dĩ cười khổ nói:

- Tôi cảm thấy chuyện này khó mà thực hiện được, tôi nhớ đã từng nói với anh rồi. Thập đại thần khí ở lại phương đông và thủ hộ phương đông, nhưng mà tuyệt đối không thể phá hư cân đối của phương đông. Cho dù thời điểm phương đông xuất hiện nguy hiểm cực lớn thì tối đa thần khí đồng thời xuất hiện chỉ có năm kiện là hạn mức cao nhất.

- Mà bây giờ anh và Ngưu Ma Vương chẳng khác gì một người có hai kiện, hơn nữa trên người Tuyết Nữ còn có Côn Lôn kính, năm kiện đã đủ. Đáng tiếc là Côn Lôn kính có năng lực vượt qua thời không tương đối cường hãn, nhưng nó cũng chỉ có chút công năng phòng ngự mà thôi. Tính công kích thì kém quá xa. Tôi nghe qua thu hoạch của mọi người rồi, nếu như anh muốn đem Ngưu Ma Vương đưa về thời kỳ viễn cổ cự thú thì tôi khuyên anh nên từ bỏ ý định này đi.

- Trên tay hắn có Bàn Cổ Phủ, hoàn toàn có thể trong nháy mắt phá vỡ lĩnh vực phóng thích của Côn Lôn kính để thoát ra ngoài, các người một chút cơ hội cũng không có. Về phần anh nói một loại khả năng chính là ở vị diện khác tăng lên chín vân, từ lý luận mà nói có một tia cơ hội, nhưng mà nói dễ như vậy sao?

- Anh phải hiệu được sau khi đạt tới lực lượng thần cấp lại tiếp tục tăng thực lực lên thì tăng càng nhiều tính nguy hiểm lại càng lớn, cũng lại càng khó khăn. Ngay cả mạnh như Ngưu Ma Vương còn phải lợi dụng năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên của anh ah! Hơn nữa trong thời gian ngắn anh có thể hoàn thành việc tăng lên hay không còn là chuyện khó nói.

Tề Nhạc nói:

- Ấn Linh đại ca, tôi đã quyết định lựa chọn con đường thứ hai. Hiện giờ tôi không có khả năng quay đầu lại, đã lựa chọn thì cho dù nguy hiểm tôi cũng phải nêm thử. tôi nghĩ anh nhất định rõ con đường đi Thần Giới phương đông, xin anh đưa tôi đi. Tôi phải đi thử. Nếu không tôi không còn hy vọng nữa.

Nhìn thấy ánh mắt kiên quyết của Tề Nhạc thì Ấn Linh do dự, trầm giọng nói:

- Tề Nhạc, muốn đến Thần Giới phương đông nào có dễ dàng như vậy. Phong ấn của nó quá cường đại, thậm chí còn mạnh hơn những vị diện phương tây gấp mười lần. Đừng nói thực lực của anh bây giờ. Cho dù có hai kiện thần khí như Ngưu Ma Vương cũng làm không được. Hơn nữa tôi không có năng lượng đưa anh đi.

Nghe hắn lời nói thì Tề Nhạc ngẩn ngơ, vội vàng nói:

- Chẳng lẽ không có cơ hội sao?

Ấn Linh bất đắc dĩ lắc đầu, nói:

- Anh đấy! Thời điểm muốn làm cái gì thì luôn chấp nhất. Được rồi, tôi sẽ tận lực giúp đỡ anh, nhưng mà anh phải nhớ lời của tôi, nếu như có chuyện không thể làm thì nhất định không được miễn cưỡng. Ít nhất tôi nghĩ tôi bảo vệ anh không phải vấn đề lớn.

Tề Nhạc đại hỉ, nói:

- Ấn Linh đại ca, tôi biết ngay anh là tốt nhất. Vậy anh mau nói cho tôi biết phải như thế nào mới đi tới Thần Giới phương đông đây?

Ấn Linh trầm giọng nói:

- Đơn giản mà nói muốn đến Thần Giới phương đông thì anh nhất định phải tìm được hai thứ đồ vật, hoặc là nói hai kiện thần khí. Trực tiếp phá tan phong ấn là tuyệt đối không có khả năng. Đó chỉ là đi chịu chết. Anh nhất định phải có chìa khóa mở cửa Thần Giới, từ đó anh mới có thể tiến vào Thần Giới phương đông, hiểu chưa?

Tề Nhạc nghi ngờ nói:

- Chìa khóa đi thông Thần Giới sao? Đó là cái gì?

Ấn Linh nói:

- Đó là hai kiện thần khí, kiện đầu tiên anh đã có rồi, chính là Côn Lôn kính. Bởi vì chỉ có Côn Lôn kính mới biết được vị trí chuẩn xác của các thần khí khác. Đây cũng là một trong những đặc tính của nó. Nếu không bằng vào nó không có chút lực công kích nào và chỉ biết làm chút ít ảo giác làm sao có thể tiến vào phạm trù thập đại thần khí đây? Về phần một kiện thần khí khác anh cần phải dựa vào Côn Lôn kính đi tìm, đây chính là một trong thập đại thần khí xếp hàng thứ nhất, Đông Hoàng Chung.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK