Mục lục
[Dịch] Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mục quang của Như Nguyệt, Thương Băng cùng Tuyết nhi đều rơi vào trên người Thực Vật Hồn, khiến nàng cảm thấy toàn thân không được tự nhiên. Cũng bất chấp thất lễ, bụm lấy chiếc nhẫn trong tay quay người bỏ chạy lên lầu. Ít nhất chiếc nhẫn thì tuyệt đối không bỏ được.

Tề Thiên Lỗi mỉm cười nhìn con trai đang xấu hổ nói:

- Nhạc nhi, con đã trở lại. Ngày mai là phải đến tập đoàn báo cáo, đừng quên lần trước lúc con rời đi đã đáp ứng ta cái gì.

- Ặc ... Cái này... Cha à. Tập đoàn Kỳ Lân cũng có rất nhiều chuyện phải xử lý ah!

Trong lòng của hắn thật sự không quá nguyện ý cùng tập đoàn Kim Cốc có quá nhiều quan hệ, cảm giác thái tử gia cũng không phải dễ chịu như vậy. Huống chi hắn cũng tự do quen.

Một bên Tuyết Nữ khẽ cười nói:

- Được rồi đó. Chuyện tình tập đoàn có khi nào anh quản đâu, có em là được rồi. Huống chi còn có chị Như Nguyệt ở đây mà. Anh phải đi với bác trai và bác gái a. Tập đoàn Kim Cốc không giống công ty nhỏ của chúng ta, anh có thể học hỏi thêm chút kinh nghiệm kinh doanh từ nơi đó.

Nhìn ánh mắt tha thiết của cha mẹ, Tề Nhạc thật sự không cách nào cự tuyệt, chỉ đành gật nhẹ đầu. Thương Băng mỉm cười nói:

- Em cũng muốn đi làm, không thể ngồi không được. Tuyết Nữ, ngày mai chị với em đi tập đoàn được không?

Tuyết Nữ hưng phấn nói:

- Đương nhiên là được. Gọi thêm Thực Vật Hồn muội muội nữa, có nàng ở đó thì thời gian bảo tồn hoa quả của công ty cũng không cần phải Tề Nhạc đến để khống chế, chúng ta trực tiếp cách chức giám đốc của anh ấy luôn.

Như Nguyệt gật nhẹ đầu nói:

- Tề Nhạc, anh yên tâm đi, dù sao thì trước khi ngày mười tháng một tới, chúng ta cũng không có chuyện gì khác, tất cả mọi người đều cần phải điều chỉnh lại trạng thái của mình. Em cũng phải về tập đoàn đi làm. Anh trai em những ngày này chỉ sợ là mệt mỏi quá sức, thừa dịp trong khoảng thời gian này, cũng để cho anh ấy buông lỏng một chút.

Rơi vào đường cùng, Tề Nhạc chỉ phải hoàn toàn thỏa hiệp, về phần đến tập đoàn Kim Cốc đi làm, với hắn mà nói bất quá chỉ là không lý tưởng mà thôi. Lần này hắn để cho tất cả Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần từng người về nhà nghỉ ngơi, cũng là vì để cho mọi người có thời gian thả lỏng sau tập huấn. Như vậy mới có thể làm kiên cố lực lượng gia tăng trong tập huấn và buông lỏng tâm tính quyết chiến Hy Lạp Hy Lạp Thủ Hộ Giả.

Ứng Tiểu Điệp nói:

- Nhạc nhi, con ở đây với tiểu Nguyệt thời gian cũng không ít rồi, hiện tại các con vẫn chưa chính tức kết hôn, không bằng chúng ta bàn bạc đi. Coi như là sau này kết hôn, con cũng không thể để cho con gái nhà người ta ở được. Nếu không, sẽ để cho người khác chê cười đấy.

Tề Nhạc sửng sốt một chút, hắn ở tại biệt thự Long Vực cũng đã lâu rồi, đột nhiên nói muốn đi xác thực khiến hắn có chút không thích ứng. Bất quá, hắn cũng xác thực muốn cùng cha mẹ sum vầy nhiều hơn nên hơi khó xử mà nói:

- Cha, mẹ, con thấy hay là thôi đi. Con ở chỗ này đã quen rồi, huống chi chúng ta cũng không còn nhiều chuyện như vậy. Dù sao gần đây những ngày này con đều tới tập đoàn Kim Cốc, chúng ta cũng có thể mỗi ngày gặp mặt.

Ứng Tiểu Điệp vừa muốn nói gì, lại bị Tề Thiên Lỗi ngăn trở, Tề Thiên Lỗi nói:

- Nhạc nhi cũng không muốn rời các nàng, huống cho sinh hoạt của nó đã quen rồi, chúng ta cũng không nên bắt nó thay đổi. Lần thứ hai tới đây, ta thấy phụ cận có một mảnh đất trống, không bằng chúng ta mua lại, xây một biệt thự ở nơi này. Sau này một nhà chúng ta đều dời qua, chẳng phải dễ dàng sao, đến lúc đó chúng nó có qua đó hay không cũng giống nhau cả.

Ứng Tiểu Điệp nghe trượng phu vừa nói như vậy, sắc mặt có chút lo lắng mới hòa hoãn xuống, nàng gật nhẹ đầu, nói:

- Vậy được rồi, hiện tại cũng chỉ tính toán như thế. Bất quá, xây dựng biệt thự cũng tốn không ít thời gian, cũng phải cần ba tháng trở lên.

Đừng nói Tề Nhạc, mà ngay cả Như Nguyệt nghe Ứng Tiểu Điệp nói cũng không khỏi đổ mồ hôi. Xây một ngôi biệt thự mới ba tháng, Ứng Tiểu Điệp còn ngại dài sao? Chỉ sợ với tài lực của họ mới trong thời gian ngắn như thế hoàn thành a.

Tề Thiên Lỗi mỉm cười, nói:

- Chúng ta cũng chờ đã nhiều năm như vậy, huống chi cũng không phải không thấy được, cứ quyết định như vậy đi. Nhạc nhi, con thích biệt thực có phong cách gì? Để cha tìm nhà thiết kế cấp cao nhất trên thế giới xếp đặt thiết kế kế, nhất định khiến con thoả mãn.

Người cha mặc dù cũng không giống mẹ thường xuyên sẽ toát ra tình cảm, nhưng mà từ ánh mắt ôn hòa quan tâm và lời nói thì Tề Nhạc biết rõ, cha cùng mẹ đều yêu thương mình. Họ đều muốn đề bù tổn thất cho mình, tuy rằng không quá cha mẹ tiêu tốn nhiều tiền, nhưng lúc này hắn không cách nào cự tuyệt. Vì thế sau khi suy nghĩ một chút thì ói:

- Phương diện kiến trúc thì con không hiểu lắm, đơn giản một chút là được rồi. Nếu như có thể thì cho thêm một đài suối phun, từ nhỏ con rất thích nước.

Trong mắt Tề Thiên Lỗi toát ra một tia quang mang suy tư:

- Nước sao? Chuyện này không có vấn đề, cứ quyết định như vậy đi.

Vợ chồng Tề Thiên Lỗi ở lại biệt thự Long Vực ăn xong bữa tối mới lưu luyến không rời ly khai. Trước khi đi, Tề Thiên Lỗi đơn giản nói một số chuyện về tập đoàn Kim Cốc ngày hôm sau, lúc này mới cùng thê tử ngồi trên xe hơi rời khỏi biệt thự Long Vực.

Nhìn cha mẹ rời đi, ngoại trừ có chút không nỡ thì Tề Nhạc không khỏi nhẹ nhàng thở ra, từ khi trở thành Sinh Tiếu Vương, lần đầu tiên hắn được coi như con nít mà đối đãi. Cha mẹ tựa hồ đối với chính mình cái gì cũng đều lo lắng, hắn đương nhiên biết rõ. Đây là vợ chồng Tề Thiên Lỗi thật sự quan tâm chính mình. Thật sự là nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Sự ôn hòa ấm áp của gia đình làm cho vẻ lạnh như băng cùng bi thương che dấu trong lòng Tề Nhạc đang không ngừng hòa tan, vẻ tươi cười trên mặt cũng dần dần nhiều lên.

Sáng sớm hôm sau, tứ nữ đồng thời rời giường thay Tề Nhạc ăn mặc một phen, nhãn hiệu âu phục Như Nguyệt trước kia đã chuẩn bị xong. Mặc dù Tề Nhạc kiên trì, nhưng bên trong vẫn phải mặc một cái sơ mi đen, bất quá một bộ âu phục quý báu trên thân thể cao lớn khôi vĩ khiến cho tướng mạo của Tề Nhạc nhìn tương đối anh tuấn, nhất là phối hợp với đầu tóc trắng khiến hắn phi thường có lực hấp dẫn.

Tứ nữ đều đi làm, Tề Nhạc trong nhà lề mề trong chốc lát, mới lái xe BMW mà Văn Đình lưu lại chạy tới tập đoàn Kim Cốc . Vốn Như Nguyệt muốn đem xe thể thao Lamborghini của mình cho hắn đi, nhưng mà Tề Nhạc sợ chính mình vừa đi làm lộ ra vẻ quá kiêu ngạo, vẫn nên chọn loại xe tương đối một chút thì hơn. Dù sao dùng tập đoàn Kim Cốc lớn như vậy, coi như là công nhân bình thường đi BMW cũng không phải là cái gì mới lạ.

Tề Nhạc đi thẳng tới tập đoàn Kim Cốc, xe nhẹ đường quen, hắn đỗ xe dưới nhà để xe rồi lên đại sảnh. Lần trước hắn đến là thời điểm cuối tuần, tuy rằng cũng đưa tới không ít người chú ý, nhưng lần này lại đến không có bị những nhân viên bận rộn nhìn chăm chú.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK