Chậm rãi đứng lên, hào quang trong mắt Tề Nhạc lóe lên.
- Hoàng Đế bệ hạ, lão sư của tôi, trước khi tôi rời đi, hy vọng có thể đọ sức với ngài một hồi.
Hoàng Đế có chút kinh ngạc nhìn Tề Nhạc, nói:
- Chẳng lẽ anh còn chưa chết tâm với Hiên Viên kiếm sao? Hài tử, mặc dù mục tiêu cao là tốt, nhưng anh nhất định phải lượng sức mình. Tuy năng lực của anh vượt xa nhân loại bình thường, nhưng mà, muốn thông qua khảo nghiệm của ta vẫn còn kém một chút, trở về đi, làm chuyện anh nên làm.
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Lão sư, chẳng lẽ ngài không có lòng tin với đệ tử của mình sao? Không thử một lần cuối cùng, tôi không cam tâm, đệ tử mong ngài chỉ giáo.
Hoàng Đế cũng cười, có chút bất đắc dĩ lắc đầu, nói:
- Tiểu tử như anh thật khó chơi. Hiện tại đối kháng với anh, ta nhất định phải chuẩn bị tinh thần mới được, nhưng mà, anh phải cẩn thận, vì thủ hộ Hiên Viên kiếm. Ta không thể dễ dãi với anh. Dưới tình huống thực lực của anh tiếp cận ta. Ta sẽ chính thức phát huy năm thành uy lực Hiên Viên kiếm, đến lúc đó. Chỉ sợ sẽ tổn thương tới anh, anh nên cân nhắc trước rồi hãy hành động.
Tề Nhạc nói:
- Lão sư, tôi đã học được nhiều thứ trên người của ngài, nhưng mà tôi cũng phải nói cho ngài biết nhân loại đời sau thường xuyên nói thế này: Trên đời không có chuyện gì là không thể. Không sai, tôi thừa nhận mình không phải đối thủ của ngài. Càng không khả năng là đối thủ năm thành uy lực của Hiên Viên kiếm, nhưng mà, chuyện này không có nghĩa tôi không thể thông qua khảo nghiệm của ngài, thông qua khảo nghiệm của Hiên Viên thần kiếm.
Hoàng Đế sững sờ, hắn có chút không rõ ý của Tề Nhạc, trong mắt chợt lóe sáng, nói:
- Ah, nói như vậy, anh vẫn còn đòn sát thủ không có sử dụng đúng không?
Tề Nhạc lắc đầu, nói:
- Đòn sát thủ không thể nói. Nhưng mà, lần đầu tiên tôi gặp được ngài, ngài còn nhớ rõ không, ngài đã từng đọc trí nhớ của tôi. Mà sau đó, trong cơ thể tôi dưới tình huống bị ngoại lực quấy nhiễu nên Tự Nhiên Chi Nguyên đã phóng thích hoàn toàn, triệt để dung nhập vào thân thể của tôi, cũng vào lúc đó tôi cũng nhận được một lực năng lực của Tự Nhiên Chi Nguyên.
Hoàng Đế cười, tuy hắn cười, nhưng mà nụ cười này là nụ cười của vương giả bao quát thiên hạ.
- Tốt, xem ra anh không thử một lần thì không chết tâm, vậy thì tới đi, cho ta xem xem rốt cuộc là năng lực gì lại trợ giúp anh qua khảo nghiệm của ta. Nếu như là năng lực như lĩnh vực Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp đó thì đừng có mang ra bêu xấu, ta có thể nói cho anh biết, Hiên Viên kiếm là vũ khí mạnh nhất có thể phá hết mọi thứ trên đời, đây cũng là một trong những đặc tính của nó.
Thân thể Tề Nhạc từ từ bay lên, không có bất kỳ năng lượng nào hiện ra trong cơ thể của hắn, đây cũng là một loại năng lực Hoàng Đế truyền thụ cho hắn, phóng thích năng lượng ra ngoài tuy đẹp mắt, nhưng mà nói như thế nào cũng làm tiêu hao năng lượng của bản thân, bất luận công kích đẹp thế nào cần nhất chính là thực tế, chỉ có đem năng lực cực hạn công kích trúng vào địch nhân đó mới là lựa chọn tốt nhất.
Cho nên, thời điểm Tề Nhạc phiêu phù trên không trung, từ biểu hiện mà nhìn hắn là người bình thường, chẳng những không có khí tức năng lượng phát ra, thậm chí còn không xuất hiện uy áp, đột nhiên ánh mắt của hắn vô cùng bình tĩnh, chậm rãi duỗi tay phải đưa về phía Hoàng Đế.
Hoàng Đế nhìn thấy Tề Nhạc sắp động thủ cũng không dám có chút chủ quan, hắn dạy dỗ tên đồ đệ này nên rất rõ ràng, lực lĩnh ngộ của Tề Nhạc còn mạnh hơn tưởng tượng của hắn nhiều, tuy chỉ trong thời gian ngắn ngủi, năng lượng bản thân Tề Nhạc không có đề cao quá lớn, nhưng mà năng lượng thực chiến vô cùng mạnh, đã tăng lên một cấp độ mới, kỹ xảo cũng tăng vọt rất nhanh, sắp đối mặt với công kích toàn lực của hắn, càng không dám chủ quan. Kim sắc quang mang từ tay phải lóe lên, Hiên Viên kiếm hiện ra trong lòng bàn tay, lập tức, một cổ khí tức sắc bén ập về phía Tề Nhạc, tinh thần lực phóng ra ngoài, cảm thụ được khí cơ của Tề Nhạc tùy thời đều có biến hóa.
Tề Nhạc vẫn bình thản nhìn qua Hoàng Đế trước mặt, hắn chẳng những không có phóng thích năng lượng. Thậm chí ngay cả tinh thần lực cũng phóng ra ngoài.
- Lão sư. Tôi sắp bắt đầu đây.
Hoàng Đế lạnh nhạt nói:
- Quên ta dạy bảo anh rồi sao? Trong lúc đối địch công tâm là thượng sách, dùng tinh thần lực làm công kích đầu tiên, đạt tới khả năng không chiến mà khuất phục người.
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Lão sư, tôi mới vừa nói qua, trên thế giới này không có gì là không thể . Đồng thời, trên thế giới này, cũng không có chuyện gì là tuyệt đối. Lão sư, ngài phải cẩn thận.
Thân thể lập tức hạ xuống, chỉ trong nháy mắt đó, hắn đã ở trước mặt Hoàng Đế. Tay phải đã bày ra thủ trảo, chộp cỗ tay Hoàng Đế.
Hoàng Đế nhíu mày, nhưng động tác không có chậm chạp. Cổ tay phải hạ xuống, các đốt ngón tay điểm lên chuôi Hiên Viên kiếm, đồng thời, quyền trái của hắn đánh ra, công vào sườn của Tề Nhạc.
Động tác của Tề Nhạc thật nhanh, thậm chí còn nhanh hơn Hoàng Đế. Bước chân hơi đảo, thân thể đã tránh đi một thước, quyền trái của Hoàng Đế đánh hụt. Đồng thời, tay phải hóa thành hình trảo, chỉ có điều hơi nhoáng một chút đã vượt qua chuôi kiếm, hướng Hoàng Đế tay phải chộp tới. Lúc này, thân thể của Tề Nhạc ở trước người Hoàng Đế một thước.
Trong nội tâm Hoàng Đế hơi kinh hãi, những ngày này hắn đã chiến đấu với Tề Nhạc không biết bao nhiêu lần. Nhưng đây là lần đầu tiên gặp tình huống này. Đột nhiên Tề Nhạc cải biến chiến thuật làm cho hắn không thích ứng. Nhưng mà, trong cả đời của Hoàng Đế có vô số lần chiến đấu. Tuy nội tâm kinh ngạc, nhưng rất nhanh làm ra phản ứng, thân thể lui ra phía sau, đồng thời Hiên Viên kiếm hoành trước ngực, nghênh tiếp Tề Nhạc.
Bộ pháp dưới chân Tề Nhạc thật nhanh, tuy động tác của Hoàng Đế không chậm, nhưng hắn giống như đã sớm đoán được động tác tiếp theo của Hoàng Đế rồi, tay phải thu hồi lại, thân thể chuyển hướng đã tới sau lưng Hoàng Đế, vẫn chộp vào tay phải Hoàng Đế như trước.
Dùng cách nói xương mắc vào cổ họng mới có thể hình dung được tình cảnh của Hoàng Đế hiện tại, cho dù tu vi Tề Nhạc cao hơn hắn, nhưng tốc độ tuyệt đối không chậm hơn Tề Nhạc, trong tay còn có Hiên Viên kiếm a.
Nhưng mà, lúc này Tề Nhạc giống như giòi trong xương dán vào cơ thể của hắn, căn bản không có cơ hội phát huy uy lực của Hiên Viên kiếm. Hơn nữa, Tề Nhạc thậm chí cũng không dùng thân thể tấn công hắn, chỉ nương theo Kỳ Lân Tí tụ tập năng lượng vào tay phải, thời khắc uy hiếp tay phải của hắn. Loại tình huống này làm cho Hoàng Đế không thể phát huy thực lực xứng đáng, chỉ có thể không ngừng đảo thân hình, ý đồ dứt bỏ Tề Nhạc.
Phương thức chiến đấu của Tề Nhạc căn cứ vào không cầu có công, nhưng cầu không thông, chỉ quấn quít lấy Hoàng Đế, tìm kiếm sơ hở trong động tác của Hoàng Đế, trong lúc nhất thời, hai đạo thân ảnh không ngừng dây dưa trên cầu thang, Tề Nhạc không cách nào làm Hoàng Đế bị thương, nhưng Hoàng Đế muốn bỏ qua hắn để phát huy công kích là chuyện không thể nào.