Trong khi Vu Nhai tu luyện điên cuồng thì trung tâm thế giới lữ giả, đôi mắt kia lộ tia suy tư.
- Rốt cuộc cục gạch đó là cái gì?
Thanh âm chỉ vang vọng trên mặt hồ aláp lánh ánh sáng cầu vồng. Thế giới lữ giả còn nhiều điều khó hiểu, rõ ràng chỉ có sáu thần chi nguyên giới tại sao đột nhiên xuất hiện thêm một cái?
Thế giới lữ giả nhỏ giọng nói:
- Chẳng lẽ là thần chi nguyên giới nó đó tan vỡ rồi tu chỉnh lại? Thôi kệ, Kinh Thiên nguyên giới sẽ không bỏ qua cho nó, nhưng chết tiệt là để Kinh Thiên nguyên giới chiếm của hời như thế. Nếu ta không bị thương thì sẽ không để điều này xảy ra, nếu hấp thu thần chi nguyên giới mới 1à lực lượng của ta sẽ hoàn toàn phục hồi.
- Chết tiệt, căn nguyên lực lượng của ta!
Thế giới lữ giả hoặc nên nói là Đoạn Thiên nguyên giới đau đớn lẩm bẩm:
- A! Dao động bên Kinh Thiên nguyên giới, thì ra hắn bất giác lại mở ra công kích với Thần Huyền đại lục, phong ấn chết tiệt kia lại giải mở. Ta cũng nên hành động, nếu Kinh Thiên nguyên giới chiếm được trước thì ta gặp rắc rối to . . .
- Phải rồi, lần trước nhân loại bình thường được ta ban cho lực lượng không biết ra sao? Chết tiệt, nếu không phải thần dân của ta đều chết hết thì không cần chọn nhân loại phế vật kia.
Thế giới lữ giả lẩm bẩm:
- Thoi kệ, nếu không phải vì ta không có thần dân đã chẳng nghĩ ra cách lợi dụng nhân loại phát triển thế lực lớn mạnh như vậy trên Thần Huyền đại lục. Công hội lữ giả? Đoạn Thiên ta đây mà là thế giới lữ giả gì? Ha ha ha ha ha ha! Buồn cười quá!
Thanh âm vẫn như cũ, thì ra công hội lữ giả là một tay thế giới lữ giả sắp đặt.
Thế giới lữ giả nhỏ giọng nói:
- Bây giờ chắc công hội lữ giả đã phát triển thành thế lực khổng lồ trên Thần Huyền đại lục, vừa lúc phong ấn chết tiệt kia mở ra, ta có thể lợi dụng tài nguyên phong phú của Thần Huyền đại lục để phục hồi lực lượng. Có lẽ Đoạn Thiên thần kiếm ta đây sẽ lành lặn như ban đầu?
- Nhưng lúc trước ta lừa người công hội lữ giả bảo ta thủ hộ nhân loại, cái này rơi rắc rối. Nhưng không sao, đám nhân loại đê tiện đầy rẫy lòng tham, có thể lợi dụng. Hơ nữa bọn họ ở trong Đoạn Thiên nguyên giới thì ta muốn làm gì mà chẳng được?
- Ha ha ha ha ha ha! Kinh Thiên nguyên giới, chờ xem trong chúng ta ai thống trị đại lục mà chúng ta ước mơ tha thiết trước tiên!
Ý thức thế giới lữ giả lạnh lùng nói:
- Ha, hai lần trước Kinh Thiên nguyên giới bày cục diện siêu tốt vậy mà thât bại, xem ra Chu Điệp đã định sẽ thuộc về ta.
Ý thức thế giới lữ giả khuếch tán, một ảo ảnh hình người xuất hiện ở vùng đất toái kiếm, khuôn mặt cứng ngắc cười kỳ dị:
- Đoạn Thiên thần kiếm của ta, Đoạn Thiên thần kiếm của ta đâu? Biến mất trong nguyên giới của ta, rốt cuộc nó ở đâu . . . Chết tiệt, thần chi nguyên giới mới đáng chết!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bão năng lượng khủng bố quét sạch vùng đất toái kiếm, bia mộ bị đập vụn. Thật lâu sau bão ngừng, ý thức thể Đoạn Thiên nguyên giới vặn vẹo, không biết qua bao lâu nó dừng lại.
Ánh mắt ý thức Đoạn Thiên nguyên giới co rút:
- Chết tiệt, chỉ hy vọng tiểu tử kia có nhiều thủ đoạn một chút, đừng để Kinh Thiên nguyên giới phát hiện, nếu không thì Đoạn Thiên thần kiếm của ta sẽ bị Kinh Thiên nguyên giới lấy đi luyện chế. Đáng chết, lúc trước ta quên nhìn xem nhân loại nắm giữ thần chi nguyên giới mới có bộ dạng gì.
Ý thứ Đoạn Thiên nguyên giới mất một lúc mới lấy lại bình tĩnh, nhỏ giọng nói:
- Thôi kệ, xác suất nhân loại kia trốn thoát khỏi Kinh Thiên nguyên giới quá thấp, ta thật sự sẽ mất Đoạn Thiên thần kiếm. Nhưng không sao, chỉ cần được đến quyền thống trị Thần Huyền đại lục cộng với phù văn đặc biệt của ta chắc chắn sẽ luyện chế ra thần kiếm càng mạnh!
- Khoan, thần chi nguyên giới mới cũng có phù văn của ta. Chết tiệt, nếu Kinh Thiên nguyên giới xử lý thần chi nguyên giới mới thì chắc chắn cũng được những phù văn đó. Đáng chết, thần chi nguyên giới mới, ngươi nghịch tihên chút đi, tuyệt đối đừng bị ý thức của Kinh Thiên nguyên giới phát hiện ra!
Ý thức thể Đoạn Thiên nguyên giới lầu bầu một lúc sau lại vặn vẹo.
Thật là một bước sai, mọi bước đều sai, Đoạn Thiên nguyên giới chỉ có thể hy vọng thần chi nguyên giới mới mạnh hơn.
Ý thức thể Đoạn Thiên nguyên giới vặn vẹo thật lâu sau mới bình tĩnh lại, quét mắt nhìn xung quanh, ánh mắt khó chịu ngó mấy mảnh vụn bia mộ.
- A? Mấy cái này là mộ cho nhân loại thần giai sao? Ta nhớ có mấy người họ Độc Cô. Hừ, hình như Độc Cô là gia tộc số một trong nhân loại? Lúc trước ta cảm giác gia tộc này có hơi thở làm ta quen thuộc . . .
Nói đến đây Đoạn Thiên nguyên giới ngừng lại, chậm rãi tán đi. Không lâu sau Bạch Trọc bị nhốt trong một kiến trúc gần quảng trường bỗng mở mắt ra. Ánh mắt Bạch Trọc sáng rực hưng phấn.
Vu Nhai không biết thế giới lữ giả được gọi là Đoạn Thiên nguyên giới, càng không biết ý thức thế giới lữ giả đã bắt đầu hành động.
Không biết Vu Nhai tu luyện trong hang động bao lâu, hắn bỗng mở mắt ra, biểu tình kỳ lạ.
- Ủa? Chuyện gì đây? Huyền khí khổng lồ gấp mấy lần nhưng không khiến ta đột phá đến thánh binh sư?
Theo lý thuyết Vu Nhai có hai mươi mốt loại quy tắc lực lượng thành thánh, địa binh sư không cảm ngộ bao nhiêu thứ lớn lao, lẽ ra hắn nên nhanh chóng đột phá đến thánh binh sư. Nhưng Vu Nhai tu luyện cả buổi, sau khi cơ thể bị áp chế hắn tu luyện lại huyền khí, nay hắn sửa sang lại tất cả, tăng lượng nhiều gấp mấy lần nhưng vẫn cứ thấy còn dư dả, thật là lạ lùng.
Phong Doanh nhảy ra nhắc nhở Vu Nhai:
- Chủ nhân, lúc trước người ở trong thời gian chi đạo trăm năm, tuy hư thực khó chia nhưng được thu hoạch rất lớn trong đó. Cảm ngộ nhiều loại thánh đạo đến cảnh giới vượt qua chủ nhân tưởng tượng.
Vu Nhai sửng sốt sau đó bừng tỉnh. Đúng rồi, hắn ở trong hắc ám trăm năm.
tuy rằng hư hư thực thực nhưng ít ra có một điều khẳng định ý thứ của Vu Nhai là chân thật. Mặc dù những thứ Vu Nhai cảm ngộ trong thế giới hắc ám khi ra ngoài hiện thực sẽ bị trừ rất nhiều nhưng vẫn tiến bộ siêu phàm. Vu Nhai cảm giác các loại thánh đạo mạnh hơn trước rất nhiều, nhưng không ai chỉ điểm, hắn không biết nếu bây giờ có đủ đan dược sẽ đến thánh binh sư mấy đoạn.
Mặc kệ thế nào lượng huyền khí của Vu Nhai chắc chắn nghịch thiên. Huyền khí của thiên binh sư thấp kém hơn thánh binh sư nhưng tính theo số lượng thì đủ vùi chôn bao nhiêu là thánh binh sư sơ đoạn, thậm chí là trung đoạn.
Vu Nhai chợt nhớ một điều, lẩm bẩm:
- Không ngờ ta mau thích ứng như vậy, đã quên cô đơn trăm năm.
Ký ức khắc sâu nhưng Vu Nhai bỏ qua, có lẽ hư ảo trong thời gian chi đạo đem đến tác dụng không nhỏ. Quan trọng nhất là Độc Cô Diệt Ninh, trước khi chết lão nhìn thấu sống chết, uống say xỉn hai ngày cuối cùng làm Vu Nhai lãng quên nỗi đau hắc ám.