Vu Nhai không sợ Băng bà bà ra tay, lý do của nàng vì thiên phú đúng không? Nếu Băng bà bà dám hành động, Vu Nhai sẽ bộc phát ra thiên phú cho nàng xem, để coi nàng còn lý do gì giết hắn? Nhìn xem Băng bà bà còn mặt mũi nào giết người.
Hiện tại Vu Nhai dùng thiênp hú đè người, nếu Băng bà bà cho rằng hắn không có thiên phú vậy thì không thiên phú.
Hội trưởng Lữ Giả đứng ra:
- Băng bà bà, thôi đi . . .
Vu Nhai đã nói ra lời như thế, hội trưởng Lữ Giả không lên tiếng thì không được. Lời Vu Nhai nói tuy không chỉ tên nhưng có trích dẫn câu hội trưởng Lữ Giả vừa diễn thuyết.
Băng bà bà lạnh lùng hỏi:
- Chẳng lẽ trưởng lão ta đây không có quyền giết một người?
- Có, nhưng ta cảm thấy người trẻ tuổi này nói có lý. Băng bà bà giết hắn sẽ làm nhiều người lạnh lòng. Hơn nữa ta nghĩ nếu người giết hắn sợ là sẽ phải giết nhiều người hơn, bọn họ đều là thiên tài hiếm có.
Hội trưởng Lữ Giả rất muốn nói: Ngươi giết Vu Nhai thì sẽ phải giết thêm người Độc Cô gia, vậy là không tốt.
Công hội lữ giả không thể biểu hiện chú trọng Độc Cô gia nên hội trưởng Lữ Giả ám chỉ Băng bà bà.
Mượn kiếm huynh mặc kệ thiên phú của Vu Nhai thế nào, gã vội vàng chạy tới cứu người, lên tiếng nhắc nhở:
- Hội trưởng, Băng bà bà, Vu Nhai là kim bào Độc Cô gia, tức là vị kim bào khác họ của Độc Cô gia trong truyền thuyết.
Chớp mắt nhiều người lóe tia sáng. Có nghe nói kim bào khác họ của Độc Cô gia, mấy năm trước gây ồn ào. Hội trưởng Lữ Giả, Băng bà bà có nghe nói qua, Băng bà bà thậm chí biết rất rõ ràng, chẳng qua vừa rồi giận quá mất khôn đã quên mất. Băng bà bà không thể nói không giết Vu Nhai, biết đút mặt vào đâu?
- Thế thì sao? Ta giết một kim bào Độc Cô gia khi đó tất nhiên sẽ cho bọn họ một giải thích.
Băng bà bà không quan tâm kim bào Độc Cô gia gì đó, nhưng kim bào khác họ e rằng sẽ chọc vài người trong Độc Cô gia khó chịu.
Khác họ mà có thể mặc kim bào, e rằng bên trong có nhân vật nặng ký chống lưng.
Độc Cô Cửu Tà cười nhạt uy hiếp:
- Bà giết hắn không chỉ là một kim . . .
Độc Cô Cửu Tà mới nói được một nửa đã bị hội trưởng Lữ Giả ngắt lời:
- Ài, Băng bà bà, không thể giết hắn được nếu không đồ đệ của người hoặc là chết theo hắn, hoặc sẽ quyết liệt hay liều mạng với người. Mấy hôm trước ta nghe người nói như vậy.
Băng bà bà sửng sốt, sắc mặt dịu lại. Băng bà bà vỗ tay một cái, băng quang phủ trùm Vu Nhai.
Băng bà bà nói:
- Được rồi, nghĩ tình Tiểu Dạ nên ta không trực tiếp giết ngươi. Đây là huyền khí băng của ta, nếu ngươi phá được thì ta tha cho ngươi, nhưng ngươi có phá mở nhớ là trong vòng hai canh giờ, nếu không ngươi đừng mơ tham gia thử thách thế giới lữ giả.
- Bà . . .!
Đám người Độc Cô Cửu Tà tức giận nhảy cẫng lên nhưng bị huyền khí băng khủng bố đẩy lùi.
Băng bà bà nói:
- Ai dám giúp hắn phá huyền khí băng thì sẽ bị hình phạt giống như hắn, mặc kệ đó là ai.
Băng bà bà huyênh hoang rời đi, không bị mất mặt chút nào, vì nàng không giết Vu Nhai là lo nghĩ đến đồ đệ.
Băng bà bà ngăn cản đám người Độc Cô Cửu Tà lại, lúc trước gã đã ngắt lời Độc Cô Cửu Tà uy hiếp.
Cường giả thần giai ai nấy thích sĩ diện, nếu buông lời uy hiếp là hết đường cứu vãn, Băng bà bà sẽ giết người thật. Độc Cô gia sẽ trả thù, hai phe điên cuồng e rằng nhân loại bình thường rối loạn.
Khi đó muốn dàn xếp thì Băng bà bà phải đền mạng.
Tuy Băng bà bà là cường giả thần giai nhưng Độc Cô gia không chỉ có một, các thần giai đều khủng bố nghịch thiên. Gia tộc số một thiên hạ không phải nói chơi đám người Vu Nhai, Độc Cô Cửu Tà không làm chuyện gì ác, công hội lữ giả không thể lý luận.
Đám người Độc Cô Cửu Tà nói với hội trưởng Lữ Giả là Vu Nhai không như bề ngoài không chút thiên phú, không thể xóa bỏ tư cách tham gia của hắn. Mượn kiếm huynh nêu ví dụ góp lửa vào.
Hội trưởng Lữ Giả vẫn không đồng ý:
- Nếu các ngươi nói hắn có thiên phú mạnh hơn bề ngoài nhiều thì các ngươi nên tin tưởng hắn có thể phá vỡ băng tầng trong vòng hai canh giờ, khoan hành động lỗ mãng.
Hội trưởng Lữ Giả hơi rung động biểu hiện của Vu Nhai, thì ra tướng quân e8 bảo vệ Bắc Đẩu hành tỉnh chính là hắn. Nhưng hội trưởng Lữ Giả không để ý thiên phú của Vu Nhai, sức chiến đấu không phải thiên phú. Lại nói lúc đó có một con ma thú hắc ám thánh giai bát đoạn trợ giúp Vu Nhai, ngọc bài lữ hành yếu xìu thế này thì có thiên phú gì? Cùng lắm Vu Nhai có sức chiến đấu, năng lực quân sự mạnh một chút.
Hội trưởng Lữ Giả nói:
- Đến lúc đó ta sẽ nghĩ cách bồi thường cho hắn.
Đám người Độc Cô Cửu Tà đành tạm chấp nhận.
Độc Cô Cửu Tà lạnh lùng nói:
- Nếu hắn không thể đi ra trong nửa canh giờ thì ta sẽ chờ hắn đến cuối cùng. Nếu trong hai canh giờ hắn không ra thì chúng ta sẽ phá băng.
Độc Cô Cửu Diệp ưu nhã nói:
- Đúng vậy! Ta chờ xem Băng bà bà có dám giết người không.
Lữ Nham, Lý Thân Bá gật đầu phụ họa ngay. Có hai người ngần ngừ một lúc sau bước ra, bọn họ đều là người Độc Cô gia. Vào lúc này người Độc Cô gia phải đoàn kết với nhau, bọn họ cũng khó chịu với Băng bà bà.
Hội trưởng Lữ Giả bất đắ dĩ, đành mong chờ Vu Nhai có thể đi ra trong vòng hai canh giờ, dù sao còn nhiều thời gian khuyên can. Cao tầng công hội lữ giả có thực lực quá yếu, đôi khi chỉ đành hành xử hòa giải là hơn. Tuy công hội lữ giả có lực lượng thế giới này che chở nhưng trong tình huống hai phe xích mích mà không xung đột kịch liệt thì các cao tầng không thể làm quá đáng.
Người chung đội với Độc Cô Cửu Tà hé môi, cuối cùng không dám nói câu nào.
Đang lúc hội trưởng Lữ Giả suy tư làm sao giải quyết khó khăn trước mắt thì một thanh âm đánh tan không khí căng thẳng.
- A! Ai kêu các ngươi cùng ta đi vào? Ta định tự mình đi, có các ngươi đi chung đến lúc ta tìm được quy tắc lực lượng chẳng phải là không đủ chia?
Đó là Vu Nhai bị đóng băng.
Vu Nhai bị huyền khí băng của Băng bà bà phủ lên nhưng có thể lên tiếng, thanh âm không có vẻ gì bị áp chế, vẫn nhẹ nhàng tùy ý. Các cường giả thần giai trợn to mắt, bao gồm Băng bà bà.
Mọi người cảm giác được huyền khí băng của Băng bà bà không phải làm cho có.
Độc Cô Cửu Tà sửng sốt rồi cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Muốn chúng ta không giành quy tắc lực lượng của ngươi thì hãy phá nó đi.
Giọng Vu Nhai vang vọng khắp quảng trường:
- Phá? Thứ này không cần phá. Huyền khí băng của Băng bà bà cũng là loại quy tắc lực lượng, trực tiếp cảm ngộ thành thánh, biến thành của mình là ta tự do.
Vô số cặp mắt nhìn Vu Nhai, thấy hắn vừa nói vừa đứng lên. Người băng cầm kiếm băng, kiếm chậm rãi múa, kiếm chiêu trống rỗng không có sức sát thương, băng không giảm bớt mà càng nhiều hơn, xung quanh ngày càng lạnh.