Đúng vậy, trong lúc Vu Nhai vừa đi vừa cảm ngộ, đã lại có thêm hơn mười người tuyên bố muốn đi theo hắn. Cho nên hiện tại đã biến thành mười mấy người.
- Tiên sinh Ngụy Linh, chúng ta muốn tiếp tục đi theo tiên sinh.
Một người trong đó dẫn đầu nói.
- Ách, vậy thì hãy đi theo đi.
Vu Nhai ngẩn người một lát. Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của bọn họ hắn thật sự không đành lòng từ chối. Ngoại trừ không thể tiếp tục nói chuyện riêng với Thủy Tinh ra, những cái khác thật ra cũng không có gì thay đổi. Đúng như lời Thủy Tinh đã nói, chỉ cần không gây phiền phức cho hắn là được.
A, hiện tại Vu Nhai thật sự không có tâm tình nói chuyện riêng gì đó với Thủy Tinh. Dù sao tìm được lối ra quan trọng hơn.
- Đi thôi. Chúng ta đến một chỗ khác. Các ngươi đi theo sát ta.
Vu Nhai nói xong liền trực tiếp đi về phía trước. Những người khác đương nhiên vội vàng đuổi theo hắn. Chỉ có điều bọn họ lại kinh ngạc. Hình như Tiên sinh Ngụy Linh bước đi hoàn toàn thuận buồm xuôi gió. So với lúc trước phải chậm rãi đi tới từng bước một, hiện tại lại giống như đã quen đường.
Đúng vậy, ngoại trừ Vu Nhai ra, ở trong mắt những người khác, xung quanh vẫn là một nơi đầy những mê huyễn. Bao gồm cả Thủy Tinh và Tiểu Hắc.
- Thần đạo! Thần đạo! Thần đạo à thần đạo! Phải nhanh lên một chút. Cũng không thể để cho người khác giành trước được. Nếu như có thể, ở trong này biến tất cả nguyên tố thánh đạo thành thần đạo mới được.
Thật ra, bây giờ trong lòng Vu Nhai không hề bình tĩnh giống như tiên sinh Ngụy Linh trong mắt của mọi người. Có thể nói là hắn đang vô cùng hưng phấn. Chỉ bởi vì còn có chuyện quan trọng hơn chưa làm xong, sợ rằng còn có trận chiến đấu ác liệt đang chờ hắn, nên hắn mới không có tâm tình thể hiện sự hưng phấn trong lòng ra ngoài mà thôi. Tránh cho đến lúc đó vui quá lại hóa buồn.
A, không biểu đạt ra ngoài, nhưng gào thét ở trong lòng chung quy cũng được chứ?
Vu Nhai cứ gào thét ở trong lòng như vậy. Hai mắt của hắn phát ra ánh sáng giống như mắt sói. Trước đó, hắn nhìn các nguyên tố thần đạo lại giống như có thể gặp mà không thể cầu, giống như nhìn thấy thiếu nữ tựa như nụ hoa chúm chím ngậm sương, chỉ chờ ngươi tới lột sạch, sẽ trở thành người của ngươi.
Đương nhiên, bởi vì phải mau chóng rời khỏi mê huyễn chi địa này, ngăn cản Băng Tuyết Ma Vương, hắn không tiếp tục đi cảm ngộ địa thế của nơi hệ mộc này.
Trong lúc hưng phấn, Vu Nhai đã rời khỏi nơi hệ mộc, lại tiến vào thế giới tràn ngập mê huyễn và những nếp gấp không gian...
Đúng vậy, hắn chỉ thành tựu mộc thần đạo. Bởi vậy, ngoại trừ nơi hệ mộc ra, những nơi khác ở trong mắt Vu Nhai vẫn là sương mù dày đặc. Đương nhiên, ở trong mắt người khác, nơi Vu Nhai hiện tại đang đứng hoàn toàn không khác gì với chỗ vừa rồi.
Bọn họ căn bản không phân biệt rõ được dưới chân là nơi hệ gỗ hay nơi khác...
Trước mắt là địa bàn của thuộc tính hắc ám. Về điểm ấy tất cả mọi người có thể nhìn ra. Chỉ có điều những gì người khác nhìn thấy là không gian rất nhỏ xung quanh mà thôi. Ngoại trừ Vu Nhai và Thủy Tinh ra, những người khác đều không biết phần đất xung quanh là hắc ám chi địa, nhưng có lẽ bọn họ chỉ cần bước một bước, tiếp theo liền nhìn thấy thuộc tính khác. Đó là bởi vì ảnh hưởng của mê huyễn và nếp gấp không gian...
Giống như một địa đồ của Vu Nhai kiếp trước. Mỗi quốc gia đều có một loại màu sắc đặc trưng. Người tiến vào nơi này bởi vì mê huyễn, bọn họ cũng không biết toàn bộ mê huyễn chi địa phân chia thành từng phần giống như địa đồ...
Vẫn lấy địa đồ ra làm ví dụ. Nói ví dụ như, hiện tại đứng ở trên đất của Anh quốc, Anh quốc lấy màu đỏ để đại biểu. Đứng ở trên lãnh thổ Anh quốc, bọn họ nhìn thấy được màu đỏ. Nhưng bước tiếp theo đã đến Nam Mỹ châu, lại biến thành màu xanh lục. Chỉ có điều bọn họ làm sao biết được, thoáng cái đã vượt qua Đại Tây Dương?
Bọn họ chỉ biết cho rằng trên Anh quốc vốn chính là màu đỏ. Còn màu xanh lục...
Nơi này chính là thế giới của mê huyễn, không gian gấp và các nguyên tố hỗn loạn.
Cũng chỉ có Vu Nhai mới phát hiện ra, bọn họ sơ ý một chút là có thể c vượt qua một nơi khác. Cũng chỉ có hắn mứi biết được giống như phạm vi bên trong thế giới Lữ Giả. Bởi vì hắn bước một bước hoặc nới thay đổi tới một chỗ khác, dùng mắt thường có thể thấy được xung quanh đều là màu sắc khác nhau. Hiện tại, trong mắt hắn, xung quanh đều là màu xanh lục. Nhưng bước tiếp theo xung quanh đều là màu đen. Lại bước tiếp theo xung quanh có lẽ sẽ biến thành màu đỏ.
Bởi vậy, sau khi theo gia chủ Mạc Luân Tạp Đế đi dạo một vòng, hắn rốt cục mới xác định được ở đây cũng giống như phạm vi bên trong thế giới Lữ Giả.
Hiện tại hắn đang đứng ở trên địa bàn của nguyên tố hắc ám. Nếu như có thể loại bỏ mê huyễn, phần đất xung quanh chính là tuyệt địa hắc ám, giống như nơi của hệ mộc vừa rồi. Ban đầu hắn chỉ thấy một mảnh nhỏ. Nhưng sau khi hắn lĩnh ngộ mộc thần đạo, hắn có thể thấy cả một rừng rậm tuyệt đẹp. Khi không hề bị mê huyễn ảnh hưởng, sẽ biến thành tồn tại chân thật nhất.
Thuộc tính hắc ám ngược lại cũng là điểm mạnh của hắn. Hắn không do dự ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu tìm kiếm thần đạo nguyên của thuộc tính hắc ám.
- Hắc ám, hắc ám...
Dường như giống với hệ mộc trước, bước đầu tiên: Vu Nhai bắt đầu cố gắng nhận nguyên tố thiên địa xung quanh, tìm kiếm nguyên tố hắc ám của nơi này. Bước thứ hai: Tìm kiếm càng nhiều nguyên tố hắc ám, để linh giác bao trùm hắc ám khắp nơi. Bước thứ ba: Đi một chút. Vừa đi vừa cảm ngộ địa thế của nơi này, tìm kiếm thần đạo nguyên hắc ám. Bước thứ tư, cũng chính là một bước cuối cùng: Dung hợp thần đạo nguyên hắc ám thành hắc ám thần đạo. Cuối cùng có thể dùng mắt thường thấy rõ hắc ám các nơi...
Ầm...
Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, từ trong hắc ám, Vu Nhai cuối cùng đã đi tới bước thứ tư. Hắn chỉ cảm thấy bên cạnh xuất hiện quang ảnh màu đen, mà nhìn bằng mắt thường không thấy được, sau đó dung hợp. Hắc ám thánh đạo trong cơ thể đang điên cuồng lột xác, cuối cùng lại biến thành hắc ám thần đạo...
Lúc này, ở trong mắt người khác Vu Nhai lại biến thành một gia hỏa tràn ngập hắc ám và tà ác. So với trước sức sống của mộc thần đạo trước đó quả thực chính là hai thái cực, gần như để tất cả những người muốn đi theo hắn đều kích động muốn quay đầu bỏ chạy. Đương nhiên, cuối cùng bọn họ đều cố nhẫn nhịn. Người trên đại lục Thần Huyền đều biết, hắc ám cũng không có nghĩa là tà ác, quang minh cũng không phải là chính nghĩa.
Đương nhiên, vẻ mặt mọi người đều lộ vẻ kinh ngạc không hiểu.
Bọn họ đều đang suy đoán Lão đại Ngụy Linh đang làm gì? Hình như hắn đang tìm thứ gì đó có thể tiến bộ. Hình như nơi mê huyễn này có bảo tàng. Nhưng khi mọi người bắt chước Lão đại Ngụy Linh ngồi xếp bằng, tinh thần lực bọn họ có thể cảm giác được chỉ là sự hỗn loạn. Cuối cùng bọn họ phải cảm thán, lão đại đúng là lão đại.
Thời điểm Vu Nhai đi ra khỏi hắc ám, số người đi theo phía sau hắn đã thành hơn 20 người.