Nghiêm Lôi miễn cưỡng vào hàng cao thủ, gã vừa rít gào vừa chiến đấu. Nhưng không ai thấy mắt Nghiêm Lôi tuyệt vọng, gã rất tuyệt vọng. Không có viện binh thì ngăn được bao lâu?
Hơn nữa . . .
Nghiêm Lôi tuyệt vọng liếc hướng Bắc Đẩu hành tỉnh, lúc trước gã nhận được tin báo có hai chiến tuyến bị công phá, địch binh từ Chuy Lĩnh hành tỉnh xông vào. Đây là hậu quả khi không có yếu tắc.
Quân địch tấn công từ Chuy Lĩnh hành tỉnh thì bây giờ Chuy Lĩnh hành tỉnh ra sao?
Chuy Lĩnh hành tỉnh cường đại đều rơi vào tay giặc thì Bắc Đẩu hành tỉnh nhỏ yếu có hy vọng không?
Đệ nhất thân vương của Lạc Thiên vương quốc, Lôi Khắc Thư nói:
- Lật lọng? Nghiêm đại nhân, ngươi nói quá nặng lời. Chúng ta là kẻ thức thời là trang tuấn kiệt. Cổ Duệ chi dân hứa cho chúng ta địa vị còn tốt hơn làm con chó cho hai đại đế quốc các ngươi.
Lúc trước Lôi Khắc Thư và Vu Nhai có chút giao tiếp nhưng hắn sớm quên mất.
Lôi Khắc Thư quát to:
- Chúng ta muốn Bắc Đẩu hành tỉnh!
- Bạo!
Lôi Khắc Thư mới nói xong thì có tiếng bạo từ trên trời vọng xuống.
- Là ai?
Tất cả cao thủ cùng nhìn hướng đó, bọn họ trông thấy một luồng sáng màu xanh lấp lánh từ trên trời giáng xuống. Ánh sáng chói lòa làm mù mắt, giây sau tia sáng tới gần, xuyên thủng người bọn họ. Không có tiếng hét thảm, chỉ có tan rã, ánh sáng chói mắt.
Các cao thủ đều thấy ánh sáng là vật thể hình mũi tên, có người bắn tên.
Mũi tên ánh sáng đến nhanh, đi cũng nhanh, biến mất phía chân trời. Nơi mũi tên ánh sáng lướt qua thì cây cối, kiến trúc bị sang bằng, cắt một đường đất dài, tận cùng đường đất là cái hố to.
Nguyên tinh binh doanh Động Minh yếu tắc là nơi bị binh sĩ Lạc Thiên vương quốc tấn công, quân đoàn rậm rạp nay thành khu vực trống rỗng. Hai bên có binh sĩ, nhưng đường đất chính giữa thì không còn gì.
Người đã biến mất, đệ nhất thân vương Lôi Khắc Thư mới rồi vô cùng vênh váo may mắn gã đứng bên mép đường đất nên thoát một kiếp.
Két két két két két!
Không khí yên lặng vang tiếng nghẹo cổ, cứng ngắc kêu răng rắc. Mọi người nhìn hướng bắn tên, một cự thú khủng bố, hắc ám đập vào mắt bọn họ.
- Vu Nhai?
Nghiêm Lôi đứng trên tường thành cao nên thấy người ngồi trên lưng Hắc Ma Cự Thiên Hống, gã không dám tin vào mắt mình. Chẳng phải đã bảo là Vu Nhai chết rồi sao? Mới đầu Nghiêm Lôi không tin nhưng gần đây gã nghe nhiều truyền thuyết về Cổ Duệ chi dân, cộng với Vu Nhai mất tích đã lâu nên gã dần tin.
Vu Nhai kỳ tích xuất hiện trước mặt khiến Nghiêm Lôi khó tin nói:
- Chắc lão tử bị hoa mắt?
- Vu Nhai thiếu gia?
Bốn cao thủ đỉnh thiên binh sư Độc Cô gia cũng giống như Nghiêm Lôi, cho rằng Vu Nhai đã chết. Bây giờ người nào trong Bắc Đẩu hành tỉnh biết mặt Vu Nhai đều có cùng suy nghĩ giống Nghiêm Lôi.
Bên chính phủ còn chuẩn bị tuyên truyền sự tích vĩ đại của Vu Nhai, anh hùng thứ nhất hy sinh cho nhân loại.
Lôi Khắc Thư thân vương thoát khỏi bóng ma chết chóc, tức giận quát:
- Là ai? Dám phá hỏng việc tốt của ta, giết chiến sĩ của ta?
Trong phút chốc chết một đống binh sĩ làm lòng Lôi Khắc Thư thân vương nhỏ máu, tuy đối phương có vẻ rất đáng sợ nhưng gã còn Cổ Duệ chi dân chống lưng. Lôi Khắc Thư thân vương chứng kiến Cổ Duệ chi dân cường đại, gã vững tin Cổ Duệ chi dân có thể làm được tất cả, vì vậy gã vẫn rất kiêu căng.
Vu Nhai lạnh lùng nói:
- Ta là Vu Nhai, thống lĩnh Động Minh yếu tắc, giết người của ngươi là công tác thứ nhất sau khi ta nhậm chức.
Lúc trước Vu Nhai được Huyền Binh Đại Đế phong làm trung phẩm tướng quân, thống lĩnh Động Minh yếu tắc. Vốn sau khi Vu Nhai nhận việc Bắc Đẩu phó thành chủ phải đến Động Minh yếu tắc ngay, ai ngờ xảy ra nhiều chuyện.
Vu Nhai đã thu Tinh Linh thần nỗ viễn cổ trở vào Huyền Binh Điển.
Hết cách, lúc trước đã nói Tinh Linh thần nỗ viễn cổ mới chỉ lành lại sơ sơ, dùng được một lần đã là may. Hiện tại chưa cần dùng Tinh Linh thần nỗ, Vu Nhai thấy lực lượng tấn công Động Minh yếu tắc không quá cường đại.
Nghiêm Lôi phản ứng lại, biểu tình mừng như điên:
- Là Vu Nhai đại tướng quân! Vu Nhai địa tướng quân trở về, Vu Nhai trong truyền thuyết trở lại!
Nghiêm Lôi mừng vì Vu Nhai sống sót quay về. Mừng vì có thể giữ Động Minh yếu tắc. Vu Nhai không gì không làm được trong đáy lòng Nghiêm Lôi đã trở về.
Từ khi Nghiêm Lôi gặp Vu Nhai đến giờ tiểu tử này chưa từng khiến gã thất vọng, trừ chuyện làm nữ tế của gã ra.
Nghiêm Lôi tiếp tục sắm vai nâng cao sĩ khí nhưng lần này phản ứng lác đác.
Nếu trước khi Vu Nhai bị nhốt trong Mê Vụ sơn mạch thì sẽ được ủng hộ mãnh liệt, dù sao khi đó hắn đang nóng, có nhiều truyền thuyết nổi lên khiến binh sĩ kính ngưỡng. Nhưng trước hiện thực tàn nhẫn này còn ai tin vào Vu Nhai?
Ha, truyền thuyết nói Vu Nhai là người thứ nhất bị Cổ Duệ chi dân giết, đây chính là cái gọi là nhân vật trong truyền thuyết?
Mọi người đều biết Vu Nhai, nhưng những truyền thuyết như mây khói. Bây giờ là thời đại chiến loạn, tôn sùng cường giả, anh hùng chứ không phải tung hê truyền thuyết. Có lẽ những truyền thuyết chỉ là thần thoại, còn những thanh niên Cổ Duệ chi dân mạnh mẽ tuyệt đối thì bọn họ đã thấy, không phải truyền thuyết.
Tuy chính phu không công khai chuyện Vu Nhai nhưng khi đó Bắc Đẩu phó thành chủ nhân vật nổi tiếng biến mất đã lâu nên dễ đoán ra. Hơn nữa Dạ a di mang mấy đứa trẻ Bắc Đẩu cô nhi viện, chuyện từ miệng chúng lan ra ngoài, mọi người đoán được.
Bây giờ là lúc tuyệt vọng nhất, một người bặt tin hai tháng xuất hiện không gây nhiều chú ý.
Nghiêm Lôi gào thét nhưng xung quanh lặng ngắt như tờ làm gã lúng túng.
Mặc dù mũi tên vừa rồi rất kinh khủng nhưng chỉ giết một số người, Lạc Thiên vương quốc vẫn có ưu thế lớn. Hoặc nên nói là chỉ cần Cổ Duệ chi dân còn đây thì bao nhiêu binh sĩ Lạc Thiên vương quốc chết cũng không sao.
Các binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh sắp sụp đổ, bọn họ chỉ cố chống vì bảo vệ người thân. Sâu trong lòng binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh cho rằng lần này chết chắc, quá tuyệt vọng.
Lúc này một Cổ Duệ chi dân cười nhạo:
- Vu Nhai? Vu đại tướng quân? Đó là gì? Hình như không được hoan nghênh?
Vốn Cổ Duệ chi dân này trông thấy mũi tên ánh sáng thì tim đập nhanh, nhưng nhìn biểu hiện của binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh, tuổi tác của Vu Nhai, gã cho rằng thanh niên này là công tử bột có công cụ hay vũ khí bí mật trong nhân loại. Kiểu người này dễ đối phó nhất, chỉ cần phá hủy công cụ, vũ khí bí mật của hắn thì không còn gì uy hiếp.
Cổ Duệ chi dân cho rằng thanh niên Thần Huyền đại lục bình thường không có sức uy hiếp bao nhiêu, nghe nói tử tôn đại gia tộc có chút tài. Các Cổ Duệ chi dân không biết Vu Nhai giết Đan Diễm Tâm, hai người Xích Địa thần tộc, càng không biết lão nhân Hắc Nguyệt thần tộc bị hắn chọc tức hộc máu. Lão nhân đại quản sự mất hết mặt mũi còn lâu mới kể ra chuyện này.
Hơn nữa tại lão nhân Hắc Nguyệt thần tộc sơ sẩy suýt làm lộ kế hoạch của Cổ Duệ chi dân, chỉ cần chuyện này không lộ ra thì lão sẽ kín miệng như bưng.