Ái đồ, ái tử đều bị giết, lúc này Tằng Thăng trưởng lão hoàn toàn phẫn nộ.
Con mắt đỏ như máu, phi kiếm rung lên trong vỏ kiếm, tuỳ thời chuẩn bị rời vỏ, tiên nguyên lực đã hoàn toàn chuyển hoá trong cơ thể điên cuồng bành trướng, hơn nữa trong tay còn nắm ba viên Thí Khiển lôi. Thí Khiển lôi đối với tu tiên giả thập phần hữu hiệu, Tằng Thăng này không nhìn thấy cảnh tượng con trai mình và Lý Dương chiến đấu, do vậy lão không biết Thí Khiển lôi này đối với Lý Dương có thể coi như không.
Khi Tằng Thăng đến, Lý Dương đã bắt đầu độn thổ, sau đó Tằng Thăng lại không cẩn thận hỏi quá trình con trai mình chiến đấu, không biết Thí Khiển lôi đối với Lý Dương vô hiệu cũng là bình thường.
- Ra đây, đồ hèn, ra đây, ra đây!
Tằng Thăng trong lòng trong lòng hô lên, ánh mắt giống như chim ưng nhìn khắp xung quanh, vừa có gió thổi cỏ lay là lập tức nhìn lại.
- Lão đầu này đang phát điên sao? Tự hồ như chuẩn bị công kích bất kỳ lúc nào, Bá Vương, người xem, phi kiếm của lão rung động, tiên nguyên lực trên người lão cũng chấn động, phòng ngự cũng tự nhiên hình thành, đao mang của tôi công kích nói không chừng phá không được phòng ngự của lão!
Thân hình Lý Dương bỗng dừng lại, giống như lá rơi, nhẹ nhàng rơi xuống phái sau một tảng đá.
Lý Dương cũng không có biện pháp nào.
Nếu như Tằng Thăng cứ luôn bảo trì trạng thái cảnh giác như vậy, Lý Dương muốn đánh lén cũng không có cách nào. Dù sao Tằng Thăng cũng là một cao thủ Đại Thành Kỳ.
- Hắn cảnh giác như vậy, Lý Dương ngươi cũng không có cách nào, ngươi chỉ có đợi, đợi khi hắn thả lỏng mà đáng lén!
Hạng Vũ cũng tin tưởng, dưới tình huống thế này, Lý Dương đánh lén không thể nào thành công.
Lý Dương cười lạnh nói:
- Ta tuyệt khôn tin, hắn có thể mãi ở trong trạng thái như vậy!
Liền đó, Lý Dương liền dựa vào “Xuyên Vân Toa Vụ”, dễ dàng đến sau lưng Tằng Thăng.
Trong mây trắng bao phủ, hơn chục cao thủ Thục Sơn kiếm phái ngự kiếm phi hành.
Dẫn đầu chính là Trần Kiếm Phong cùng với Kim Kiếm tôn giả, phía sau bọn họ là một số cao thủ đính cấp của Thục Sơn kiếm phái.
- Đại trưởng lão, Lý Dương hắn phát cho ta truyện tấn ngọc bội, nội dung là “Hạnh Linh Thất Sắc hoa xuất thế, người của Thượng Thanh cung cùng tôi tranh đoạt, thỉnh nhanh đến tương trợ!
- Xem dị tượng trên bầu trời, tin chắc chính là Hạnh Linh Thất Sắc hoa xuất thế dẫn đến. Hơn nữa Thượng Thanh cung còn tại nơi đó phát ra tín hiệu của bọn họ, tỏ vẻ Hạnh Linh Thất Sắc hoa kia là của bọn họ, hừ!
Trần Kiếm Phong hừ lạnh một tiếng.
Thục Sơn kiếm phái trước nay đã không hợp với Thượng Thanh cung.
Do vậy, một núi không có hai hổ, mâu thuẫn giữa Thục Sơn kiếm phái và Thượng Thanh cung không nhỏ, bất kỳ cơ hội nào đã kích được đối phương bọn họ đều không bỏ qua. Chỉ cần đánh bại đối phương, để bản thân có thể trở thành đệ nhất môn phái tại Côn Luân tiên cảnh.
Kim Kiếm tôn giả cười nhạt nói:
- Lý Dương này khi mà đã đấu cùng Thượng Thanh cung, Tinh Cực tông kia nhất định sẽ nhúng tay vào, Tầm Hoan chân nhân tại Tiên giới cùng một số tiền bối của Thục Sơn kiếm phái ta có giao tình, trong lệnh dụ của Tiên giới, cũng ra lệnh chúng ta quan hệ tốt với Tinh Cực tông, chuyện này chúng ta không thể không nhúng tay vào.
Trần Kiếm Phong cũng gật đầu.
Lily và Jake đã chuẩn bị sắp rời khỏi Côn Luân tiên cảnh. Suốt ba năm, Lily và Jake luôn ở bên cạnh hắn, bởi vì lo lắng công lực đạt đến đệ lục cấp, sản sinh ma sát lực, do vậy vẫn không có tu luyện.
Bất quá, rất nhanh, dựa theo nội dung một lần lệnh dụ của Tiên giới, Tiên giới muốn phái người đến.
Kiếm tiên của Thục Sơn kiếm phái tại Tiên giới sẽ đến Côn Luân tiên cảnh, cấm chế của Kim Kiếm tôn giả trên người Lily và Jake, tiền bối kiếm tiên trong kiếm phái có thể nhìn xuyên thấu. Do vậy Lily và Jake phải rời đi.
Lúc này đây, Trần Kiếm Phong đến cứu Lý Dương, nếu như không thành công, có lẽ Jake và Lily cũng không tha thứ cho ông, do vậy Trần Kiếm Phong cần phải cứu Lý Dương!
- Ừm? Sao lại thế này? Thái Cực Phong Nguyên đại trận? Chẳng lẽ Thượng Thanh cung đang chơi trò mẻo vờn chuột?
Trần Kiếm Phong vừa nhìn đại trận, nhất thời có chút nóng nảy.
Hơn chục người của Thục Sơn kiếm phái lập tức từ trên cao bay xuống. Bên ngoài đại trận có ba đệ tử Thượng Thanh cung đang tiếp đại các tu chân giả nơi khác đến.
Thời gian lâu như vậy, bên ngoài đại trận lại tụ tập thêm gần ngàn tu chân giả, nhưng tu chân giả này đều là nhìn thấy mây bảy màu mới tìm đến, chỉ là bọn họ tốc độ chậm, hoặc là cự ly tương đối xa, do vậy khi đến, đại trận đã được bố trí xong.
- Chuyện này rốt cuộc là sao? Thượng Thanh cung bằng vào cái gì mà đem gần dặm núi rừng bao trùm lại!
Trần Kiếm Phong cao giọng nói.
Một số tu chân giả ở xung quanh cũng rất là tức giận, vừa nghe Trần Kiếm Phong nói như vậy, lần lượt đều đứng về phía Trần Kiếm Phong.
- Trần chưởng môn nói có lý, Thượng Thanh cung này bằng vào cái gì mà phong bế núi rừng lớn như vậy, lẽ nào núi rừng này đều là của Thượng Thanh cung họ sao?
Từng tu chân giả bắt đầu trách mắng, bọn họ đến đây chính là vì muốn nhìn thiên tài địa bảo, nhưng khi đến đây, lại bị chặn ở ngoài đại trận, làm sao không phẫn nộ?
Bất quá vừa rồi khiếp sợ uy thế của Thượng Thanh cung, bọn họ không dám nói gì, hiện tại có Thục Sơn kiếm phái dẫn dầu, bọn họ còn sợ cái gì?
Thục Sơn kiếm phái, đó là môn phái mà Thượng Thanh cung cũng không làm được gì.
- Mau mau mở đại trận này!
Trần Kiếm Phong lạnh lùng ra lệnh.
Ba đệ tử Thượng Thanh cung đều sững ra, bọn họ bất quá là đệ tử Thượng Thanh cung mà thôi, còn chưa có tư cách cùng chưởng môn Thục Sơn kiếm phái đôi co.
- Trần chưởng môn, trưởng lão của Thượng Thanh cung chúng tôi đều ở bên trong, chúng tôi cũng không cách nào khai mở đại trận này à!
Đệ tử Thượng Thanh cung bất đắc dĩ nói, bọn họ cũng không từ chối, chỉ là nói, bản thân không cách nào mở được.
Kim Kiếm tôn giả cười lạnh một tiếng.
- Đệ tử Thượng Thanh cung trong trận nghe đây, mau mau đem đại trận mở ra, để chư vị đạo hữu tiến vào bên trong, bằng không hôm nay ta sẽ trực tiếp phá vỡ đại trận này!
Nói xong, thanh kim kiếm của Kim Kiếm tôn giả trực tiếp bay lên bầu trời đại trận.
Kim kiếm phát ra kim sắc quang mang chói mắt, ngay nhân mã trong đại trận cũng lần lượt nhìn thấy rõ.
Trong đại trận.
Mọi người đều nhìn thấy kim quang chói mắt trên bầu trời.
“Đệ tử Thượng Thanh cung trong trận nghe đây, mau mau đem đại trận mở ra, để chư vị đạo hữu tiến vào bên trong, bằng không hôm nay ta sẽ trực tiếp phá vỡ đại trận này!”
Thanh âm hùng hậu của Kim kiếm tôn giả vang vọng cả đại trận, công lực hùng mạnh khiến thanh âm gần như truyền khắp mỗi một ngóc ngách của đại trận, tu chân giả trong Thiên Vân trận nhất thời đều mỉm cười cả lên. Thục Sơn kiếm phái và Thượng Thanh cung tranh đoạt, những tông phái nhỏ này chính là thích xem nhất.
Nguyên Thanh. Nguyên Minh gần như đồng thời nhìn thấy kim quang trên bầu trời, cũng nghe thấy thanh âm của Kim Kiếm tôn giả. Hai người đều bất đắc dĩ hướng tới phần giáp ranh của đại trận.
Còn Tằng Thăng trưởng lão lúc này thì sao?
- Là Kim Kiếm tôn giả!
Tằng Thăng trưởng lão đang tìm kiếm tung tích Lý Dương thì nhìn thấy kim quang, căm hận nói.
Kim Kiếm tôn giả, đó chính là một ngọn cờ của Thục Sơn kiếm phái, cao thủ tuyệt đối đệ nhất, lãnh tụ tinh thần! Tằng Thăng cũng không dám không để ý những gì Kim Kiếm tôn giả nói, lập tức chuẩn bị chạy tới phần giáp ranh đại trận, cùng Kim Kiếm tôn giả hoà đàm.
Bất quá truy nã Lý Dương, Tằng Thăng sẽ không bỏ cuộc.
Đúng ngay lúc này.
Phía sau Thượng Thanh cung Tằng Thăng là Lý Dương lại cười, lúc này Tằng Thăng đã không còn… cảnh giác, Tằng Thăng chính là muốn mau đến bên bờ rìa đại trận.
Giống như một bóng u linh, thân hình Lý Dương loé lên, liền tới phía sau Tằng Thăng.
Tằng Thăng nhất thời có cảm giác như một thứ gì đó đâm vào lưng, đó thuần tuý là cảm giác.
- Trưởng lão, cẩn thận!
Một tiếng hét lớn từ đằng xa truyền đến, Tằng Thăng nhât thời kinh hãi một trận, vừa định hoàn toàn bảo vệ toàn thân, nhưng đã muộn rồi…!
Khi tiếng hét lớn vừa vang lên, đồng thời hai luồng đao mang công kích của Lý Dương đã thoáng chốc xuyên phá thân thể Tằng Thăng, trong đó một luồng đao mang hướng tới nguyên anh của lão.
- Phanh!
Linh giáp trên nguyên anh Tằng Thăng cương ngạnh chặn đứng công kích của Lý Dương.
- Quả nhiên, linh giáp của nguyên anh cao thủ Đại Thành kỳ phòng ngự thật lợi hại.
Lý Dương cười.
Còn một luồng đao mang khác tức thì giống như tia chớp, thoáng chốc công kích thân thể Tằng Thăng, còn thiết quyền của Lý Dương trong nháy mắt hung hãn nện lên thân người Tằng Thăng trưởng lão.
Thân thể Lý Dương về đẳng cấp so với đao mang cao hơn một chút, nắm đấm uy lực công kích rất lớn, tuyệt đối không phải là Tằng Thăng trưởng lão có thể chống cự.
- Phốc!... Phốc!... Phốc!…
Trong ngoài giáp công, trong có đao mang, ngoài có thiết quyền của Lý Dương.
- Bồng!
Máu tươi phún ra. Lý Dương trong nháy mắt loé lên, gần như trong thời gian một cái hô hấp, Lý Dương đã đánh ra mấy trăm quyền, thêm vào sự công kích của đao mang, hoàn toàn đem thân thể của Tằng Thăng huỷ đi.
- Chết đi!
Tiếng rít bén nhọn chói tai của Tằng Thăng vang lên, một nguyên anh không chế một thanh phi kiếm, trực tiếp gí tới Lý Dương.
Một nguyên anh nho nhỏ, phảng nhất như một đứa trẻ con, nhưng mà Lý Dương tâm trạng không lơi lỏng, đây chính là nguyên anh của cao thủ Đại Thành kỳ, phải biết tu tiên giả chính là tu nguyên anh, năng lượng gần như đều ở trên nguyên anh, mất đi nhục thể, Tằng Thăng công kích cũng không yếu đi bao nhiêu.
- Mẹ ơi, chạy à!
Lý Dương kêu lên quái dị, thân thể có chút hả hê loé lên, liền biến mất.
Xuyên Vân Toa Vụ tốc độ quả nhiên kinh khủng!
Tằng Thăng lúc này dùng như bị câm ăn phải hoàng liên, có khổ nói không ra à! Nguyên anh ngự kiếm tốc độ so với người ngự kiếm nhanh gấp mười lần, nhưng mà người có thấy qua nguyên anh chạy trên mặt đất chưa?
Lúc này Tằng Thăng bất đắc dĩ phải như vậy, trong đại trận này, không cách nào phi hành, nguyên anh chỉ có thể chạy trên mặt đất. Một nguyên anh nho nhỏ, chỉ riêng việc chạy, tưởng tượng cũng biết được một điểm tốc độ này, người nhỏ chân nhỏ như vậy, căn bản đuổi không kịp Lý Dương.
- Nha nha…
Cơn giận bành trước trong cơ thể Tằng Thăng!
Bản thân là cao thủ Đại Thành kỳ, không ngờ lại bị đánh lén huy mất nhục thể, mắt nhìn đối phương nhoáng lên rồi biến mất, thân thể bản thân nhỏ như vậy căn bản là đuổi không kịp.
Tán tiên!
- Ông trời ạ, ta không ngờ phải tu tán tiên, ta, ta, ta một cao thủ Đại Thành kỳ đã độ qua thiên kiếp, ngược lại phải tu tán tiên?
Tằng Thăng giận đến hộc máu, tiên nhân và cao thủ Ma giới giống nhau đều không sợ bị phá huỷ nhục thể, bởi vì tiên nhân đều là tiên linh chi thể, có thể hấp thu tiên linh chi khí để phục hồi.
Nhưng mà muốn thành tựu tiên linh chi thể, phải phi thăng tiến vào Tiên giới, tại phi thăng trì (hồ) của Tiên giới hấp thu tiên linh chi thuỷ, như vậy nhục thể mới có thể thành tiên linh chi thể.
Nhưng - Tằng Thăng lão không phải là tiên linh chi thể!
Bị huỷ là mất luôn!
Giống như sét đánh, lúc này đầu óc Tằng Thăng choáng váng một trận.
Cao thủ Đại Thành kì ngược lại phải tu tán tiên, trong lịch sử có không? Tằng Thăng không biết, cho dù có, cũng không truyền ra ngoài, đây thực là điều xấu hổ lớn!
“Trước hãy thành tán tiên chi thân, bằng không cứ luôn tồn tại ở trạng thái nguyên anh, sẽ tiêu hao năng lượng rất lớn!” Bất kể là cao thủ nào, bình thường đều không muốn tồn tại ở trạng thái chỉ có nguyên anh. Nguyên anh tiếp xúc thế giới bên ngoài, từ đó sẽ tiêu hao lượng lớn năng lượng tu luyện được.
Tằng Thăng hít một hơi dài.
Nhất thời phương viên gần ngàn dặm, thiên địa linh khí cả núi rừng đều điên cuồng hướng về Tằng Thăng tụ tập. Thiên địa linh khí cũng hình thành thực chất, phảng phất như Lý Dương lần đó tại đáy sông Hudson tạo ra dòng xoáy năng lượng, năng lượng của cả núi rừng bị điên cuồng tụ tập.
Lúc này Tằng Thăng đang hình thành tán tiên chi thân, hắn cũng không có kinh mạch gì, hoàn toàn không cần bận tâm tốc độ.
Gần như chỉ trong thời gian vài cái hô hấp, thiên địa linh khí trong phạm vi mấy ngàn dặm đều bị hút sạch, thân thể Tằng Thăng cũng hình thành.
Mặc dù xem qua giống như trong quá khứ, chỉ là Tằng Thăng hiểu được, đây là thân thể bằng năng lượng, tuyệt không phải nhục thân, chỉ có trải qua chín lần tán tiên thiên kiếp mới có thể trở thành tiên linh chi thể.
- Hô hô…!
Tằng Thăng giận bừng bừng hướng tới bên rìa đại trận.
- Vừa rồi làm sao vậy, bên trong đại trận sao lại phát sinh thiên địa linh khí ba động cường đại như vậy? Tựa hồ thiên địa linh khí trong phương viên ngàn dặm đều bị hấp thu sạch!
Các tu chân giả đều kinh ngạc nói, tu chân giả đối với thiên địa linh khí chính là rất mẫn cảm.
Hà huống vừa rồi lan toả mãnh liệt như thế, mọi người làm sao có thể không phát hiện được.
- Đại trưởng lão, vừa rồi phát sinh chuyện gì vậy?
Trần Kiếm Phong dò hỏi đại trưởng lão.
Trên mặt đại trưởng lão có nét cười như cố nén:
- Ha ha, Lý Dương này quả nhiên lợi hại, quả nhiên lợi hại à, không ngờ đem thân thể của Tằng Thăng trưởng lão Thượng Thanh cung huỷ đi, vừa rồi là Tằng Thăng hấp thu thiên địa linh khí, tụ thành tán tiên chi thân!
Trần Kiếm Phong vẻ mặt ngạc nhiên, thoáng chốc đã dâng ý cười mãnh liệt.
Muốn cười phá lên một trận, nhưng bởi vì thân phận chưởng môn không nên ở chỗ đông người cười lớn, Trần Kiếm Phong lúc này đích xác là đang nhẫn nhịn khổ cực.
- Đại trưởng lão, Tằng Thăng? Là Đại Thành kỳ Tằng Thăng đó à?
Trần Kiếm Phong nói:
- Vậy hắn không phải ngược lại phải tu tán tiên sao?
Kim Kiếm tôn giả cũng cười dài gật đầu.
Còn lúc này, Nguyên Minh và Nguyên Thanh đã xuất hiện bên rìa đại trận, hai người đang nhìn phía sau, bọn họ cũng phát hiện điều không hay, qua một lúc, Tằng Thăng trưởng lão sắc mặt khó coi đã liền đi tới.
- Tằng Thăng trưởng lão, ngươi?
Nguyên Minh và Nguyên Thanh nhất thời trừng mắt, chuyện tán tiên này rất dễ dàng phân biệt.
Trần Kiếm Phong nhìn Tằng Thăng trưởng lão, nhất thời ánh mắt sáng lên, hắn lập tức phát hiện Tằng Thăng trưởng lão đã thực sự thành tán tiên.
Sắc mặt Tằng Thăng cực kỳ khó coi, Trần Kiếm Phong vừa rồi ánh mắt sáng rực lên, hắn cũng nhìn thấy rõ ràng, hắn biết, vị chưởng môn Trần Kiếm Phong này nhất định trong lòng đang giễu cợt hắn!
- Xin lỗi, Kim Kiếm tôn giả, hôm nay không bắt được tặc tử Tinh Cực tông này, có giết ta cũng không thể mở đại trận!
Tằng Thăng nói.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK