- Sư tôn, người đột phá rồi sao?
Điền Cương lập tức hỏi.
Hạng Vũ gật đầu nói:
- Điền Cương a, hãy hân hưởng hạnh phúc với vợ ngươi cho tốt, ba ngày nữa, chúng ta chuẩn bị rời đi.
Điền Cương có vẻ có chút khó chịu, nhưng vẫn gật đầu. Chuyến này Hạng Vũ đã sớm dự phòng đả thông hắn, Điền Cương cũng đã nói qua chuyền này với Lily vợ hắn. Lily tự nhiên là nghĩ cho trượng phu, dù sao thì Ma giới là cường giả vi tôn, bây giờ có thể có cơ hội được Ma giới Đại Tôn Xi Vưu tự mình chỉ đạo, cơ hội như vây có thể nào không nắm cho chắc.
- Bá Vương, ta có chuyện muốn nói với ngươi.
Lý Dương một mình đi ra khỏi đại sảnh, giờ phút này hiển nhiên là nhớ tới sự tình trọng yếu nhất đối với mình.
Hạng Vũ cũng gật đầu, đi theo Lý Dương ra khỏi đại sảnh.
Ở trên Nữ Thần Phong.
Hạng Vũ cùng Lý Dương hai người sóng vai đứng thẳng.
- Đảo mắt một cái đã qua ba mươi năm, Lý Dương a, ngươi cũng từ một tên mao đầu tiểu tử đã biến thành một cao thủ cấp bậc Ma Tướng, đó không thể không nói là kỳ tích a. Bây giờ suy nghĩ lại, vẫn cảm thấy nhân sinh kỳ ngộ của ngươi tràn ngập chông gai, tràn ngập sóng to gió lớn.
Hạng Vũ cảm khái nói.
Lý Dương mỉm cười nhe nhẹ. Ba mươi năm, trong mắt chỉ như là mây khói, trọng yếu vẫn là cuộc sống sau này.
- Lý Dương, ngươi có biết không? Bản Bá Vương trong khoảng thời gian từ Kim Đan kỳ đến cấp bậc Ma Tướng, chính là tất cả đều ở Ma Thần cung, ngoài tu luyện cũng chỉ có tu luyện, thập phần khô khan. Còn ngươi? Ngươi lại là tung hoành phương Tây thế tục giới, rồi sau đó lại kinh qua Côn Luân tiên cảnh đại chiến, thậm chí lại còn đến cả cuộc chiến đoạt thần kiếm. So sánh ra, lại là cuộc sống của ngươi huy hoàng hơn.
Nói xong, Bá Vương Hạng Vũ thở dài một tiếng:
- Bản Bá Vương tung hoành Ma giới hơn mười vạn năm, nhưng mà cuộc sống vô cùng đơn điệu. Ngược lại, tiến vào Phàm Nhân giới, trong cuộc chiến tranh đoạt địa cầu, khi đó người khôn ta trá, lại là huy hoàng hơn rất nhiều. Mà cũng là từ lúc đó, bản Bá Vương mới biết đến tư vị của tình yêu.
- Tình yêu?
Lý Dương cũng đã sớm hoài nghi Hạng Vũ trong lúc tranh đoạt đọa cầu thất bại, là bởi chuyện về phương diện tình cảm. Quả nhiên là không ngoài dự liệu.
- Không nói nữa, tiểu tử ngươi so với ta còn tốt hơn, còn có cơ hội. Nhưng mà bản Bá Vương… Có lẽ đến lần Tiên Ma đại chiến lần sau, bản Bá Vương có thể tu luyện đến cảnh giới Ma Đế, mới có thể lại gặp mặt lại nàng.
Trên mặt Hạng Vũ có một tia đau khổ.
- Tiên Ma đại chiến lần sau?
Lý Dương hai mắt sáng lên:
- Bá Vương, Tiên Ma đại chiến lần sau là khi nào?
Một khi Tiên Ma đại chiến nổ ra, tự nhiên người của Ma giới có thể tiến nhập vào Tiên giới, Lý Dương cũng có thể nhân cơ hội này nhìn thấy thân nhân của mình, nghĩa phụ của mình Tiêu Dao tán nhân, thân huynh đệ của mình Lý Thạc, cha mình, mẫu thân của mình, gia gia mình là Ảo Quang chân nhân và tằng gia gia (cụ) của mình Lý Tầm Hoan.
Hạng Vũ trên mặt cũng lộ ra vẻ chờ mong:
- Tiên Ma đại chiến lần sau, nói không chính xác lắm. Tại nơi cực bắc của Ma giới, có khôn cùng Thiên Hà, Thiên Hà ngăn cánh Tiên giới và Ma giới. Chỉ có đợi Thiên Hà khô cạn, Tiên Ma đại chiến mới có thể nổ ra.
- Thiên Hà khô cạn?
Lý Dương kinh hô.
Hạng Vũ gật đầu:
Nước của Thiên Hà từ trên cửu thiên mà đến, nới thâm sâu nhất của Thiên Hà là Cửu U thâm uyên. Mỗi lần không sai biết lắm khoảng một ức năm, Cửu U thâm uyên sẽ bộc phát ra một lần suối chảy, sẽ rất nhanh thôn phệ tất cả nước của Thiên Hà. Bất quá khoảng cách từ lần Tiên Ma đại chiến trước đã được một ức năm rồi. Bây giờ Tiên Ma đại chiến có thể nổ ra bất cứ lúc nào.
- Có thể nổ ra bất cứ lúc nào?
Lý Dương cả kinh:
- Lời nói này là có ý gì?
Hạng Vũ nói:
- Theo như lời của sư tôn ta Xi Vưu Đại Tôn, giữa mỗi lần Tiên Ma đại chiến thời gian cũng không phải là thập phần chính xác, chỉ là không sai biệt lắm khoảng một ức năm. Có đôi khi lại muộn hơn ngàn năm, có khi lại đến sớn hơn ngàn năm, cũng không chính xác. Nhưng mà, Tiên Ma đại chiến dám chắc sẽ không quá xa. Một khi Thiên Hà khô cạn, chính là thời gian Tiên Ma đại chiến nổ ra.
Hạng Vũ cảm thán nói:
- Tiên Ma đại chiến a, trên thực tế cũng là lục giới đại chiến. Đến lúc đó Ma giới, Yêu giới, Minh giới ba giới liên minh. Phật giới, Tiên giới, Quỷ giới ba giới liên minh. Cùng nhau ở Thiên Hà phát sinh đại chiến. Muốn tham chiến, công lực thấp nhất cũng phải đạt đến cấp bậc Ma Vương.
Lý Dương trừng mắt, tham gia đại chiến thấp nhất cũng là cấp bậc Ma Vương, hơn nữa là lục giới đại chiến, thật sự là quá kinh khủng.
- Tại sao nhất định phải tiến hành lục giới đại chiến này?
Lý Dương có điểm nghi hoặc.
Hạng Vũ cười ha ha nói:
- Lý Dương a, ngươi không phải là từ nhỏ ở Ma giới lớn lên, không có cái loại tín niệm chinh chiến chém giết của Ma giới. Người của Ma giới, đều là thích chiến tranh. Thiên Hà khô cạn, tự nhiên là muốn cướp đoạt Tiên giới. Mẹ kiếp, Tiên giới bảo bối thật là nhiều a, nghe nói bọn họ thiên địa linh thảo, bảo bối nhiều vô số. So với Ma giới chúng ta còn muốn nhiều hơn, so với bọn chúng, Ma giới chúng ta lại có vẻ nghèo a.
Lý Dương khó tin nói:
- Thiên địa linh thảo? Trời ơi, như ta xem ra, Ma giới đã là rất tốt rồi, nhưng mà Tiên giới cũng nhiều như vậy?
Hạng Vũ cười nói:
- Đó là bình thường, bảo bối linh thảo của Tiên giới nhiều lắm. Bây giờ mới khiến cho bọn chúng không cùng nhau tranh cướp, cả đám đều làm tiên nhân tiêu dao. Ma giới chúng ta bảo bối quá ít, mới gây ra chinh chiến liên miên không dứt. Mỗi lần Tiên Ma đại chiến, Ma giới chúng ta đều cướp được lượng lớn bảo bối.
Công lý của lục giới - cường giả vi tôn.
Tiên Ma đại chiến, chém giết cướp đoạt, không chỗ nào là không xảy ra.
Nhưng mà Hạng Vũ cũng không biết, lục giới đại chiến này không chỉ là bởi vì cướp đoạt, trọng yếu nhất còn liên quan đến ân oán giữa Đại Tôn các giới nữa. Thực ra mà nói, đỉnh cấp cao thủ các giới tham gia vào trường Tiên Ma đại chiến này, cũng đều là Đại Tôn các giới ra lệnh.
- Quỷ giới dễ dàng tiến vào, Tiên giới lại khó có thể tiến vào được.
Hạng Vũ cảm thán:
Ngươi chỉ cần có thể ngang qua Bắc Minh hải là có thể tiến vào Quỷ giới, đến lúc đó tìm Tuyết của ngươi cũng là rất dễ dàng.
Nhắc tới Tuyết, trên mắt Lý Dương liền có một tia mỉm cười.
- Bá Vương, có nhớ ta đã từng nhờ gì ngươi không?
Lý Dương đột nhiên nói.
Hạng Vũ vừa nghe thấy, gật đầu nhè nhẹ:
Yên tâm, bản Bá Vương vừa gặp được Xi Vưu Đại Tôn, liền lập tức hỏi sư tôn việc này. Nhất định sẽ cho ngươi biết tình huống của người yêu ngươi Tuyết.
- Như vậy, cảm ơn Bá Vương. Lý Dương ở Bích Lan Sơn này chờ tin tức của Bá Vương.
Lý Dương cung thân cảm kích nói.
Hạng Vũ lập tức nâng Lý Dương dậy:
- Lý Dương a, chúng ta lúc đầu ở tại nhân gian, có thể nói là hai người cùng một mệnh. Trong lòng, ta đã coi ngươi là huynh đệ của ta, chuyện của ngươi cũng là chuyện của bản Bá Vương, không cần khách khí như vậy.
Lý Dương nhìn Hạng Vũ, trong lòng cũng hiện ra những kinh lịch đã cùng Hạng Vũ trải qua trên đọa cầu, hai mắt phát toan:
- Bá Vương, trong lòng của ta, ngươi sớm đã là đại ca của ta rồi.
- Ha ha, tốt, huynh đệ!
Hạng Vũ cười ha ha nói.
- Đại ca.
Lý Dương cũng nở nụ cười.
Hai người ở cùng một chỗ lâu như vậy. Nhưng mà… rốt cuộc cũng đã phải chia ly.
- Cha, khi người quay trở về, nhất định phải trở thành một cao thủ thật lợi hại đó.
Tiểu Đồng Đồng tóm lấy cái mũi của Điền Cương nói.
Điền Cương ôm thật chắc nữ nhi của mình, tuy nói là năm đó trong khi sinh con, hắn hi vọng là con trai. Nhưng mà con gái thì đã làm sao? Cũng là cốt nhục của Điền Cương hắn, hắn tự nhiên là vô cùng yêu thương. Bây giờ còn tốt, Tiểu Đồng Đồng cũng đã được chín tuổi, xem như không còn nhỏ. Mà còn có Cát đại tẩu, Lý Dương rất nhiều người chiếu cố đến, hắn cũng yên tâm.
- Lão bà, ta đi lần này không biết đến khi nào có thể trở về, ngươi nhất định phải chờ ta đấy.
Điền Cương lại ôm Lily vào trong lòng, một nhà ba người liền cứ như vậy ôm lẫn nhau.
Bích Lan Sơn, bên cạnh Bích Thủy đàm.
Lý Dương và Điền Cương sóng vai đứng.
- Sư huynh, ngươi tìm ta có chuyện gì vậy?
Điền Cương nhìn Lý Dương hỏi.
Lý Dương gật đầu:
- Sư đệ, ngươi theo ta một thời gian dài như vậy. Ở nhân gian, ngươi cùng Lily giúp ta quản lý tập đoàn, vô oán vô hối. Rồi tới nơi này, ngươi vẫn như trước trợ giúp ta, sư huynh ta thật sự là không thể báo đáp hết.
- Sư huynh, ngươi còn nói chuyện này làm gì. Lúc đầu nếu không có ngươi, ta và Lily cùng với Jake sớm đã bị người của giáo đình giết chết rồi. Hơn nữa ngươi cũng là sư huynh của ta, hảo huynh đệ còn khách khí như vậy làm gì.
Điền Cương cười ha ha nói.
Lý Dương chỉ gật đầu, cũng không nói gì thêm. Đột nhiên, Lý Dương vừa phẩy tay một cái, sáu thanh kiếm tiên hình dáng khác nhau xuất hiện trên tay.
- Sáu thanh kiếm này, một là Bạch Hồng, hai là Tử Điện, ba là Ích Phong, bốn là Lưu Tinh, năm là Thanh Minh, sáu là Bách Lý. Sáu thanh kiếm tiên hợp nhất, đó là kiếm tiên Xích Tiêu. Đây là phỏng chế lại theo thần khí Xích Tiêu, nhưng mà sáu thanh kiếm tiên một khi dung hợp, biến thành tiên kiếm Xích Tiêu, mặc dù là trung phẩm tiên kiếm, tốc độ cực nhanh, so với thượng phẩm tiên kiếm còn nhanh hơn, phỏng chừng là so với Thanh Vân của ta không sai biệt lắm.
Lý Dương mang sáu thanh kiếm tiên đặt ở trước mặt Điền Cương.
- Nếu còn coi mình là huynh đệ của ta, thì đừng nói nhảm nữa, mau nhận lấy đi.
Lý Dương mỉm cười nhìn Điền Cương.
Điền Cương yên lặng nhìn sáu thanh kiếm tiên, cũng không nói được câu nào.
Phỏng chế theo thần khí Xích Tiêu, trung phẩm tiên khí, so với thượng phẩm tiên kiếm tốc độ còn nhanh hơn, có thể so với Thanh Vân. Bảo bối như vậy, Điền Cương như thế nào lại không sợ hãi được. Dù sao cho tới bây giờ Điền Cương cũng chưa có vũ khí gì tốt.
- Nhận lấy đi.
Điền Cương ngẩng đầu nhìn Lý Dương:
- Sư huynh, đây chính là trung phẩm tiên khí, nhưng lại có tính chật cực kỳ đặc biệt, tốc độ cực nhanh, còn có thể so với Thanh Vân. Bảo bối như vậy, sư đệ ta…
Lý Dương lúc này cố ý giận dữ nói:
- Ngươi không phải nói chúng ta là huynh đệ sao? Huynh đệ còn khách khí như vậy làm gì. Nhận lấy đi.
Điền Cương rốt cuộc không chịu được ánh mắt của Lý Dương, nhận lấy sáu thanh tiên kiếm.
- Như vậy không phải là tốt hay sao? Trước tiên nhận chủ đã, sau đó để sư huynh xem xem.
Lý Dương cười nói.
Điền Cương liền lập tức dùng máu trong tim lấy máu nhận chủ, theo sáu giọt máu nhập vào bên trong, sáu thanh tiên kiếm lập tức nhận chủ.
- Hô hô…
Sáu thanh kiếm tiên đột nhiên phát ra sáu đạo quang mang màu trắng bạc, thành lục mang tinh vây xung quanh Điền Cương. Quang mang màu trắng bạc càng ngày càng chói mắt, rồi đột nhiên, sáu đạo quang mang phóng lên trời. Sau đó, sáu đạo quang mang màu trắng bạc ở giữa không trung đột nhiên hội tụ lại, biến thành một đạo quang mang màu huyết hồng.
- Hưu…
Đạo quang mang màu huyết hồng này đột nhiên xuất hiện dưới chân Điền Cương.
- Đây là kiếm tiên Xích Tiêu?
Lý Dương và Điền Cương đều nhìn kỹ. lúc này bên ngoài của Xích Tiêu phóng ra quang mang mê mông màu huyết hồng, phảng phất giống như thực thể, là một kiếm ảnh màu huyết hồng. Nhưng mà nhìn thật kỹ, vẫn có thể thấy bên trong kiếm ảnh màu huyết hồng, một thanh kiếm cổ phác màu trắng bạc.
- Đi, so sánh tốc độ với ta xem.
Lý Dương dưới chân vừa động, Thanh Vân liền xuất hiện dưới chân Lý Dương, Thanh Vân lúc này biến thành hình một thanh trường kiếm màu xanh.
- Thấy Lý Dương cũng đã xuất động Thanh Vân, Điền Cương cũng đã nổi lên lòng tỷ thí, liền nói ngay:
Tốt, sư huynh, chúng ta so sánh một lần.
- Hô...
Lý Dương tâm ý vừa động, nhật thời một đạo tàn ảnh xẹt qua, liền biến mất khỏi bầu trời Bích Lan Sơn.
- Sư huynh, ngươi thật là…
Điền Cương quát to một tiếng, tâm ý vừa động, nhất thời hóa thành một đạo bóng tàn ảnh màu đỏ, liền biến mất khỏi bầu trời.
Lý Dương và Điền Cương hai người sóng vai mà bay, ngắn ngủi trong vòng thời gian mấy cái hô hấp đã vượt qua cả Phiêu Tuyết sơn mạch, tốc độ cực nhanh, đạt tới mức độ khiến cho người ta sợ hãi. Trên thực tế, Điền Cương công lực còn chưa đủ, không có cách nào đạt tới tốc độ cao nhất của kiếm tiên Xích Tiêu. Lý Dương hơi chậm lại một chút, hai người sóng vai mà đi.
Bất quá, kiếm tiên Xích Tiêu chính là so với thượng phẩm tiên kiếm còn nhanh hơn một chút, so với Thanh Vân chỉ là chậm hơn một chút mà thôi. Cách nhau không lớn.
Chỉ là tốc độ của vật phỏng chế, tốc độ cực nhanh, đã vượt quá tốc độ của thượng phẩm tiên kiếm.
Vậy bản thân Xích Tiêu thì sao?
Lúc đầu, nghĩa phụ Tiêu Dao tán nhân lấy được thân kiếm Tử Điện, Lý Dương chính là đã cảm thụ qua tốc độ kinh khủng của thần kiếm Tử Điện. Hơn nữa thần kiếm Tử Điện chẳng những tốc độ nhanh, công kích cũng cực kỳ lợi hại. Chỉ một trong sáu thanh thần kiếm, so với vật phỏng chế còn nhanh hơn, hơn nữa, công kích cũng mạnh hơn nhiều.
Một khi sáu thanh thần kiếm hợp nhất, thần khí Xích Tiêu tốc độ đệ nhất lục giới, rốt cuộc kinh khủng tới mức nào, thật khó có thể tưởng tượng được.
- Ha ha, sư huynh a, ta cho tới bây giờ cũng chưa từng cảm nhận qua tốc độ như thế này, thật sự là quá thoải mái a.
Điền Cương ha ha cười to, ngự trên tiên kiếm Xích Tiêu, bay cao đến trời, hoặc là làm bạn với mây, hoặc cùng cuồng phong đùa nghịch, sung sướng.
Lý Dương cũng tùy ý phóng túng một hồi.
Đã qua ba ngày, hôm nay là ngày Điền Cương cùng Hạng Vũ rời đi.
Lúc này, bên ngoài Bích Lan Sơn đầy người.
- Đừng tiến nữa, trở về đi.
Điền cương mắt đã thoáng có chút đỏ:
- Tiểu Đồng Đồng, con phải nghe lời mẹ bảo, cũng phải nghe lời Lý Dương đại bá bảo, biết chưa?
Điền Cương nhìn nữ nhi của mình, rất là không nỡ.
Tiểu Đồng Đồng gật đầu thật mạnh:
- Vâng, Đồng Đồng nhất định sẽ rất nghe lời.
- Tiễn người ngàn dặm, cuối cùng cũng phải từ biệt. Mọi người đừng tiễn nữa.
Điền Cương cười, đột nhiên xoay người, không hề liếc nắt về phía sau một cái, hắn sợ là chính mình không nhịn được.
Hạng Vũ nhìn Điền Cương lúc này đã chảy nước mắt một cái, lắc đầu cảm thán một tiếng, lập tức tâm ý vừa động, một đóa mây trắng đột nhiên xuất hiện dưới chân hai người, hóa thành một đạo bạch quang, trực tiếp biến mất ở phía chân trời.
Đám người Lý Dương đứng ở bên ngoài Bích Lan Sơn, nhìn đạo bạch quang đó biến mất, cũng đột nhiên thấy mất mát.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK