Kim Tu Yêu Đế cùng Ngân Giáp Yêu Đế nhìn nhau, trong mắt lộ vẻ hoảng sợ, trong lòng đều nghĩ tới một người...
Mặc kệ nói thế nào đi nữa, bọn họ hai người dù sao cũng là Yêu Đế trung kỳ cao thủ, cho dù là Kim Sí đại bằng điểu đạt tới tốc độ cực hạn, bọn họ cũng có thể chỉ thấy một ít bóng mờ, cho nên bọn họ vừa rồi ngay cả bóng Côn Bằng Yêu Đế cũng không có thấy.
Thế tức là cái gì? Thuấn di chăng!! Côn Bằng Yêu Đế sử dụng thuấn di.
Từ cổ chí kim, cơ hồ tất cả mọi người cho rằng thuấn di chỉ có Đại Tôn mới có, từng có người cho rằng nguyên thần bất diệt, suốt đời không chết cũng là chỉ Đại Tôn mới có.
Bất quá Âm Dương Ma Đế ban đầu sinh ở Huyết Ngục nên cũng là suốt đời không chết.
Hôm nay, Côn Bằng lại có thể thuấn di, bình thường chỉ có Đại Tôn mới có thể thuấn di, một Yêu Đế không ngờ lại lĩnh ngộ được.
Bắc Minh hải, sau trong đáy biển khoảng ngàn dặm, đáy thủy vực vốn an tĩnh đột nhiên xuất hiện một người, chính là Yêu Đế Côn Bằng. Chung quanh thủy lưu tự nhiên tách ra, không hề gần sát Yêu Đế Côn Bằng chút nào.
- Thuấn di thật sự quá mức gian nan, ta tiêu hao nhiều năng lượng như thế mà cũng nhiều nhất thuấn di trăm ngàn dặm mà thôi. Đại Tôn chỉ tùy ý đã có thể xuất hiện bên ngoài một giới, chỉ cần có ý niệm trong đầu liền có thể dễ dàng từ một giới này tới một giới khác. Hơn nữa thần thức cũng trải rộng khắp các giới. Ta và Đại Tôn chênh lệch vẫn lớn như trước.
Côn Bằng tự than thở cười, lập tức hóa thành một đạo lưu quang, lần này không có dùng thuấn di, mà chỉ dùng để tốc độ kinh người của hắn hướng Đoạn Hồn hạp cốc tiến đến.
Đạt đến mức như Côn Bằng Yêu Đế này, cái theo đuổi chính là Thái Cực vô thượng Đại Viên Mãn.
Mặc dù mấy năm lại đây, hắn không có trở thành Đại Tôn, nhưng cũng có một chút thành quả, tỷ như thuấn di này, mặc dù không bằng Đại Tôn nhưng có thể dễ dàng đạt khoảng cách xa như vậy cũng có thể coi như là một loại đột phá.
Yêu Đế hậu kỳ. Yêu Đế hậu kỳ cao thủ rất nhiều. Tỷ như Ngưu Ma Vương. Tỷ như Sư Đà Vương. Sư Đà Vương bọn họ ba huynh đệ liên thủ đều không phải đối thủ Ngưu Ma Vương. Từ đó suy ra, cùng là Yêu Đế hậu kỳ, nhưng chênh lệch rất lớn. Lúc trước Âm Dương Ma Đế vung tay lên đã áp đảo Li Lộc Ma Đế, đây chính là chênh lệch.
Côn Bằng Yêu Đế mặc dù cũng là Yêu Đế hậu kỳ, nếu Dương Thạch, Âm Khiết bị hắn truy giết thì chỉ có thể trốn vào trong thong đạo Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh.
Đoạn Hồn hạp cốc, trong Huyết Thực Cung, Dương Thạch và Âm Khiết hai người đang ở trong thiên cung cùng nhau uống rượu tác nhạc.
- Thạch ca, Đàm Đồ sớm đã chết rồi, theo lý thuyết Côn Bằng Yêu Đế cũng phải biết việc này, sao không đi khắp thiên hạ tìm hung thủ nhỉ?
Âm Khiết nhíu mày, chén rượu trong tay cũng dừng ở giữa không trung.
Dương Thạch cũng lắc đầu:
- A Khiết, không cần quan tâm, chúng ta và Côn Bằng Yêu Đế chung qui sẽ có một trận chiến, một khi đánh không lại, trực tiếp trốn vào trong thông đạo Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh. Chúng ta tại thông đạo tu luyện, nâng cao thực lực là có thể tiêu diệt Côn Bằng.
Âm Khiết vừa nghe xong, ưu sầu trong lòng hoàn toàn tiêu tán.
- Tiếp tục, Thạch ca, chúng ta uống rượu.
Hai vợ chồng tình ý nồng nàn.
Bọn họ chẳng có chút lo lắng, cho dù đánh không lại, trốn vào trong thông đạo thì còn lo lắng làm cái gì nữa? Nửa năm gần đây bọn họ vẫn nghi hoặc Côn Bằng Yêu Đế vì sao không truy sát hung thủ.
Vợ chồng bọn họ nghĩ Đàm Đồ một khi chết tự nhiên nguyên thần ngọc giản vỡ vụn, Côn Bằng Yêu Đế khẳng định biết tin tức.
Dựa theo tính tình của Côn Bằng sẽ nhất định đi thiên hạ truy sát hung thủ, vì sao nửa năm rồi mà chưa có chút động tĩnh gì lớn nhỉ? Côn Bằng Yêu Đế lạnh lùng nhìn Đoạn Hồn hạp cốc phía xa xa, trong mắt lộ vẻ lãnh ý.
Từ khi Bắc Minh hải hình thành, hắn chính là bá chủ tuyệt đối ở Bắc Minh hải, không người nào dám xâm phạm uy nghiêm hắn, cho dù Dương Thạch và Âm Khiết nhiều như vậy năm, cũng không dám xâm phạm hắn, hắn cũng không thèm để ý đến đôi vợ chồng Dương Thạch này.
Hắn cũng không ngờ Dương Thạch và Âm Khiết lại dám động đến nhi tử hắn.
- Hừ, muốn chết...
Côn Bằng Yêu Đế trong lòng lửa giận thiêu đốt, đột nhiên vung tay áo, thủy lưu dưới đáy biển vốn an tĩnh đột nhiên trở nên hung bạo, từng đạo dũng mãnh thủy lưu giống như mãng xà to lớn ầm ầm nhằm về phía Đoạn Hồn hạp cốc.
Cả đáy biển trở nên hỗn loạn.
- Oanh long long...
Giống như thiên băng địa liệt, thủy lưu đáy biển lưu chuyển gào thét kịch liệt, kể cả tích thủy cấm chế cũng bị phá tan.
- Hô hô...
Thủy lưu mạnh mẽ hoàn toàn tiến vào Đoạn Hồn hạp cốc.
Dòng thủy lưu cực kỳ mãnh liệt, đánh sâu vào vách tường, vách tường liền lập tức vỡ vụn. Rất nhiều khối đá vụn chung quanh bắn ra.
Dưới áp lực mạnh mẽ này, cung điện trong nháy mắt trở nên lung lay.
Từng đạo thủy lưu điên cuồng tiến đến phá tan cung điện, oanh nát các hành cung, làm cho toàn bộ Đoạn Hồn hạp cốc cực kỳ hỗn loạn.
Sơn mạch thạch phong trong Đoạn Hồn hạp cốc vỡ vụn thành từng khối, từng trận kêu thảm thiết trong nháy mắt vang vọng cả Đoạn Hồn hạp cốc, đồng thời có một cảm giác hít thở không thông lan tỏa khắp toàn bộ nội nhân bên trong Đoạn Hồn hạp cốc.
Côn Bằng Yêu Đế đứng ở Đoạn Hồn hạp cốc cốc khẩu, lạnh lùng nhìn toàn bộ, hơi thở cường đại lan tỏa khắp cả Đoạn Hồn hạp cốc.
Cường đại! Quá mạnh mẽ! hơi thở hùng hậu liền áp bách tất cả mọi người Đoạn Hồn hạp cốc trong lòng phát run.
Cả đáy biển trở nên hỗn loạn, thủy lưu điên cuồng chung quanh đánh sâu vào, Huyết Thực Cung cũng sụp đổ ầm ầm.
Phòng ngự cấm chế căn bản không có có chút tác dụng.
- Ai dám đến ta Đoạn Hồn hạp cốc làm loạn?
Dương Thạch đột nhiên nhướng mày một cái, liền phi thân lên cao, trực tiếp bay ra ngoài, bên cạnh Âm Khiết cũng nghiêm sắc mặt, hóa thành một đạo hắc mang phóng theo ra ngoài.
Đoạn Hồn hạp cốc mấy năm gần đây, gần như không ai dám đến giương oai.
Thân hình Dương Thạch và Âm Khiết dừng lại, không nhúc nhích, nhìn Đoạn Hồn hạp cốc khẩu, đạo thân ảnh nọ mang hắc sắc trường y, tóc dài phất phới, cùng với một đôi mắt lợi hại, điều này làm cho Dương Thạch và Âm Khiết không dám kiêu ngạo, im miệng lại.
Bởi vì người nọ là Yêu Đế Côn Bằng.
Bắc Minh hải chánh thức bá chủ.
Dương Thạch trong lòng nghi hoặc:
- Côn Bằng này sớm không đến, bây giờ mới đến.
”Rốt cuộc là vì cái gì? chẳng lẻ là vì nhi tử hắn. Không đúng, hắn không thể tra ra, nếu tra được, hắn đã sớm tới tìm ta gây phiền toái rồi, sao phải đợi đến bây giờ?”
Dương Thạch trong lòng có một chút niềm tin, hắn hy vọng Côn Bằng Yêu Đế không biết Đàm Đồ bị vợ chồng bọn họ giết chết.
- Côn Bằng, ngươi vì sao phá Đoạn Hồn hạp cốc của bọn ta?
Dương Thạch giả vờ không biết nguyên nhân, trực tiếp quát hỏi.
Đoạn Hồn hạp cốc, đám hạ nhân đám ngơ ngác nhìn Côn Bằng Yêu Đế, những người này giờ phút này mới biết được này thần bí nhân là bá chủ Bắc Minh hải - Côn Bằng Yêu Đế.
Trong Bắc Minh hải, Côn Bằng là đại biểu của chí tôn.
Ngoại trừ Dương Thạch và Âm Khiết những người khác không ai dám trước mặt nhìn Côn Bằng.
- Hai người các ngươi lá gan cũng lớn thật, dám đối phó Đàm Đồ, quả thực là không muốn sống đây.
Côn Bằng trong mắt rồi đột nhiên phát ra tinh quang, hung hăng quét qua Dương Thạch và Âm Khiết, chỉ là thuần túy ánh mắt thế nhưng làm cho vợ chồng Dương Thạch trong lòng cảm thấy một tia run sợ.
- Côn Bằng này so với lần trước càng thêm kinh khủng.
Dương Thạch và Âm Khiết cơ hồ trong lòng đồng thời có phán đoán, tới Yêu Đế hậu kỳ này rồi, phán đoán đồng cấp cao thủ lợi hại, chỉ có thể trông vào cảm giác.
- Mang người giao ra đây, ta tha các ngươi một mạng, nếu không chuẩn bị chịu chết đi.
Côn Bằng phát ra thông điệp cuối cùng, hắn cho tới bây giờ không có để vợ chồng Dương Thạch vào mắt.
Vợ chồng Dương Thạch về thực lực, hắn xem ra căn bản không tính là gì có lẽ chỉ có... “Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh” kia có hơi chút uy hiếp mà thôi.
Vợ chồng Dương Thạch vừa nghe, trong lòng đều đang nghi ngờ.
Côn Bằng này sao lại bảo bọn họ giao ra Đàm Đồ? Bọn họ cũng biết, Đàm Đồ bị bọn họ thu vào Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh, hẳn phải chết không thể nghi ngờ a, giao thế nào được?
- Côn Bằng lão tặc, nhi tử ngươi và chúng ta có quan hệ gì? Ngươi đừng có đứng đó lãng phí thời gian nữa, vợ chồng chúng ta không dễ trêu chọc, chẳng lẻ ngươi còn muốn muốn nếm thử Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh?
Dương Thạch cười lạnh nói.
Côn Bằng sắc mặt chợt lạnh như băng:
- Tới lúc này còn nói sạo, muốn chết!
Côn Bằng thanh âm mạnh mẽ.
Hai tay từ từ ngước lên, lập tức đột nhiên một cỗ áp lực khiến cả Đoạn Hồn hạp cốc tựa như bị một áp lực thật lớn vô hình đè xuống, khiến tảng đá vỡ vụn bị áp thành nát bấy.
Để cho người ta cảm thấy quỷ dị chính là tảng đá này không có bị ép vào chỗ sâu trong đáy biển.
Phảng phất đáy biển và mặt đất cũng có một đạo cấm chế.
Tảng đá vỡ vụn, thân thể vỡ vụn, máu tươi nhiễm trường, tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai, ngoại trừ vợ chồng Dương Thạch đang cổ chịu áp lực kinh khủng.
Những người khác chỉ một chiêu là toàn bộ đã chết hết.
Dương Thạch và Âm Khiết chỉ cảm thấy giác một cổ kinh khủng áp lực từ phía trên thân thể. Hơn nữa áp lực thật sự quá lớn.
Hai người thôi động năng lượng trong cơ thể có thể miễn cưỡng chống đỡ.
Nhưng đồng thời, bên tai bọn họ cũng vang lên một trận trận thanh âm "Oanh" "A" "A!" "A!" chỉ có một trận nổ mạnh liên tiếp cùng với tiếng kêu thảm thiết, Tiếng oanh tạc cùng với tiếng kêu thảm thiết dần dần biến mất.
Đoạn Hồn hạp cốc nhanh chóng biến thành một phế khu.
Côn Bằng Yêu Đế thu hồi hai tay, hai mắt lạnh như băng nhìn Dương Thạch và Âm Khiết:
- Cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, giao ra Đàm Đồ, nếu không… chết.
Côn Bằng Yêu Đế đã không còn nhẫn nại.
Dương Thạch và Âm Khiết chung quanh toàn bộ thủ hạ đều chết hết, không có một ai sống sót. Uy lực như thế, Dương Thạch và Âm Khiết càng cảm thấy Côn Bằng thực kinh khủng.
Âm Khiết cũng là tiến lên một bước, thanh âm lạnh lung nói:
- Giao ra Đàm Đồ? Ha ha, hắn bị ta và Thạch ca giết rồi, ngươi có thể làm gì bọn ta, hừ, lão tặc, ngươi đừng có mơ tưởng đến nhi tử ngươi nữa.
- Quả nhiên không giao?
Côn Bằng sắc mặt dần dần trầm xuống.
- Giao? Ha ha, chết rồi thì giao kiểu gì?
Dương Thạch và Âm Khiết khinh thường, bọn họ căn bản không sợ Côn Bằng, đánh không lại thì trốn vào Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh, Côn Bằng Yêu Đế còn chưa có đủ thực lực để tiến vào trong đó.
- Chết? không được nói láo, nhi tử ta nguyên thần còn chưa diệt, sao có thể chết, mau mau giao người ra đây, ta còn có thể tha cho các ngươi một mạng.
Côn Bằng trong lòng cũng khẩn trương rồi.
Đối với cặp vợ chồng này, hắn mặc dù ngoài mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng hắn lo lắng đôi vợ chồng này sẽ giết nhi tử hắn, dựa theo Côn Bằng đoán, nhi tử đang bị đôi vợ chồng này bắt đi, nói không chừng liền dụng Tụ Lý Càn Khôn thu.
- Nguyên thần chưa diệt?
Dương Thạch và Âm Khiết - nhìn nhau liếc mắt, trong lòng có cảm giác không ổn.
Bọn họ đột nhiên nhớ tới ngày ấy, Lý Dương để Đàm Đồ tiến vào một trong một vật lớn.
- A Khiết. Chẳng lẻ cái tên hắc y thanh niên kia có biện pháp để sinh tồn trong Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh mà không chết sao?
Dương Thạch nghĩ tới đây, Âm Khiết cũng không xác định.
Bọn họ tin tưởng lời Côn Bằng nói, Côn Bằng có thân phận gì, chắc chắn sẽ không nói dối bọn họ, hai người trong lúc nhất thời có điểm hối hận, ngày ấy không có biết rõ chi tiết về hắc y thanh niên kia đã đem hắn trực tiếp thu nhập vào Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh.
- Hừ, vậy đừng trách ta vô tình.
Côn Bằng Yêu Đế nhìn ra ý niệm trong đầu vợ chồng Dương Thạch không chịu giao ra nhi tử nên quyết định thi triển kế hoạch thứ hai.
Kế hoạch thứ nhất chỉ dùng để bức bách vợ chồng Dương Thạch giao ra nhi tử.
Kế hoạch thứ hai đó là trực tiếp bắt vợ chồng Dương Thạch, dụng mê thần phương pháp khống chế Vợ chồng Dương Thạch, làm cho bọn họ giao ra Đàm Đồ.
Bất quá tương đối khó khăn. Lúc trước dụng mê thần phương pháp khống chế Quy Uẩn là do Quy Uẩn tinh thần tu vi thấp. Vợ chồng Dương Thạch đều là Yêu Đế hậu kỳ, có thể thành công hay không cũng rất khó nói.
- U...
Một cực kỳ bén nhọn thanh âm từ trong miệng Côn Bằng Yêu Đế vang lên, thanh âm phảng phất xé rách không gian, bao trùm chung quanh ngàn dặm thủy vực. Thanh âm nọ giống như trẻ con khóc, bất quá càng thêm mạnh mẽ, thanh âm trực tiếp chấn động đến tinh thần.
- Chạy mau!
Dương Thạch và Âm Khiết nhất thời cảm thấy không ổn, một chút cũng không có muốn chống cự, trực tiếp chui vào Dương Sinh kính và Âm Diệt kính, hắc bạch quang mang giao triền lưu chuyển, hai người trong nháy mắt liền biến mất không thấy.
- Oanh...
Trung tâm ngàn dặm thủy vực xung quanh Côn Bằng Yêu Đế trong nháy mắt hoàn toàn đình trệ, nước không lưu động, động thực vật cũng không nhúc nhích, giống như một bức vẽ chân dung.
Sắc mặt bản thân Côn Bằng Yêu Đế cũng rất khó coi.
- Hai tên tiểu quỷ hèn nhát!
Côn Bằng Yêu Đế giận dữ nói.
Côn Bằng Yêu Đế có hai đại tuyệt chiêu, tuyệt chiêu cường đại nhất là “Côn Bằng Thôn Hệ” cơ hồ tất cả mọi người đều biết, nhưng đệ nhị đại tuyệt chiêu thì có rất ít người biết, biết, những người biết thì đều đã chết, chiêu này là “Tuyệt Đối Không Gian”.
Hơn nữa đệ nhị tuyệt chiêu này là Côn Bằng Yêu Đế sau khi tới Bắc Minh hải mới nghiên cứu ra để nhằm vào Dương Thạch và Âm Khiết, một khi vợ chồng Dương Thạch trúng chiêu này có muốn chạy trốn cũng không kịp.
Chỉ là không ngờ vợ chồng Dương Thạch quá nhát gan, thấy tình thế không ổn là trực tiếp chạy thoát.
Một lát sau, Côn Bằng Yêu Đế liền giải trừ Tuyệt Đối Không Gian.
Duy trì tuyệt chiêu này tiêu hao thập phần kinh khủng năng lượng, cho dù là Côn Bằng Yêu Đế, cũng chỉ có thể kiên trì một hồi mà thôi, gặp được vợ chồng Dương Thạch còn chưa có giao thủ thì chúng đã bỏ chạy, Côn Bằng vừa phẫn nộ vừa có chút bất đắc dĩ.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK