Mục lục
[Dịch] Thốn Mang - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại phía sâu trong Hoàng Tuyền hải, những mạch nước ngầm cuồn cuộn chảy, vô số những mạch nước ngầm quấn quanh thân thể Lý Dương, nhưng vô luận thế nào, những mạch nước ngầm đó vẫn chẳng thể chạm vào Lý Dương được chút nào.

- Bá Vương, lần này đúng là quá hung hiểm, nếu không phải ta đã từng để nguyên thần của ngài tiến vào trong đao phách thì ngài làm sao bảo hộ nổi cho linh hồn của ta!
Bây giờ Lý Dương nhớ lại mà vẫn còn cảm thấy sợ hãi.

Lý Dương vừa là tu ma giả lại vừa tu luyện phi đạo nhập đạo, do đó tâm tạng và đao phách đều có thể trở thành hạch tâm của thân thể. Bởi vì đao phách vô cùng cắng chắc nên Lý Dương đã chọn đao phách làm hạch tâm của thân thể và dung hợp linh hồn vào trong đó. Nhưng lần này Hữu Di đó lại thiêu đốt nguyên anh và nguyên thần mà liều chết đánh một đòn, uy lực của nó lớn đến mức khiến cho đao phách nứt đôi sau nháy mắt. Nếu là một đệ tử Tinh Cực tông bình thường thì khẳng định là đã chết chắc rồi.

Nhưng Lý Dương lại khác, trong thể nội hắn còn có nguyên thần của Hạng Vũ.

Linh hồn của bản thân Lý Dương vô pháp dời khỏi đao phách nhưng Hạng Vũ lại có thể dùng nguyên thần của hắn bao bọc lấy linh hồn Lý Dương rồi rời khỏi đao phách.

Lý Dương còn nhớ, trong khoảnh khắc khi đòn công kích đó đánh tới, hắn có cảm giác chấn kinh khi đối mặt với tử vong, hắn đã chẳng kịp phản ứng nữa. Nhưng nguyên thân của Hạng Vũ sau nháy mắt đã dung nhập vào trong đao phách của hắn, bao bọc lấy linh hồn của hắn rồi rời khỏi đao phách.

Đương nhiên đây là dưới tình huống Lý Dương không phản kháng, nếu Lý Dương phản kháng thì Hạng Vũ cũng chẳng thể tiến nhập vào trong đao phách. Nguyên thần của Hạng Vũ có thể tiến nhập vào trong đao phách nhanh như vậy là vì còn có một nguyên nhân, đó là nguyên thần của Hạng vũ đã từng tiến nhập vào trong đao phách của Lý Dương.

- Lý Dương a, đây chính là thiên mệnh, ngày đó khi ngươi truyền cho hai mươi mốt đỉnh cấp quyền thủ đó Điển Sí huyền công, đồng thời cũng hạ ấn kính lên linh hồn hai mươi mốt người bọn chúng, nhưng linh hồn của ngươi còn chưa đạt đến cảnh giới nguyên thần, chẳng thể li thể, cho nên ngươi đã nhờ bản Bá Vương tiến nhập vào trong đao phách của ngươi…
Hạng Vũ vừa cười vừa nói.

Đích xác là như vậy, lúc đó khi Lý Dương thu nhận hai mươi mốt đỉnh cấp quyền thủ và truyền cho họ Điển Sí huyền công, đồng thời hạ linh hồn ấn kí. Nhưng để bố trí được linh hồn ấn kí thì linh hồn ít nhất cũng phải có đủ sức mạnh để rời khỏi thân thể, Lý Dương chưa đạt tới cảnh giới đó cho nên liền nhờ nguyên thần của Hạng Vũ giúp đỡ. Nguyên thần của Hạng Vũ liền tiếp nhập vào đao phách của Lý Dương giúp đỡ Lý Dương hạ linh hồn ấn kí vào linh hồn hai mươi mốt đỉnh cấp quyền thủ.

Chuyện trên thế gian đều có nhân quả tuần hoàn, nếu không phải ngày đó Hạng Vũ đã tiến vào trong đao phách của Lý Dương thì lần này linh hồn của Lý Dương đã chẳng thể dời khỏi đao phách và khi đao phách vỡ nát thì cũng đồng thời hồn phi phách tán.

- Ha ha, vận khí, vận khí a! Bá Vương, nhưng nhiện nay Hỗn Độn Càn Khôn viên cầu đã bị phá tan, Thất Diệu tinh cực cũng trở nên ảm đạm vô quang, đao phách cũng bị phá nát rồi, xem ra cần phải tu luyện lại từ đầu thôi!
Lúc này linh hồn của Lý Dương đang được nguyên thần của Hạng Vũ bao bọc.

Trong đan điền, Hỗn Độn Càn Khôn viên cầu đã bị một kĩnh mạch liệt đó phá tan, Thất Diệu tinh cực trong đan điền cũng ảm đạm vô quang, đao phách thì vỡ làm hai mảnh.

“Không biết công hiệu của Hạnh Linh đan thế nào, nhưng chắc là có thể mau chóng hồi phục lại thôi!” Lý Dương thầm nghĩ, đồng thời một viên Hạnh Linh đan đã chui vào trong miệng hắn, Hạnh Linh đan chính là đan được được luyện chế thành từ Hạnh Linh Thất Sắc hoa.

Hạnh Linh Thất Sắc hoa ba ngàn năm mới nở ra ba phiến lá. Bảy ngàn năm sau, mỗi một ngàn năm lại nở ra thêm một cánh hóa, tổng cộng là một vạn năm thời gian mới có thể tạo thành một gốc Hạnh Linh Thất Sắc hoa. Điều quan trọng nhất là Hạnh Linh Thất Sắc hoa này nếu hái sớm một ngày thì sẽ là kịch độc, muộn một ngày thì sẽ thành vô dụng. Chỉ có một ngày để hái hoa, ngày đó tinh hoa của cả vạn năm được tập hợp lại, khi xuất thế thiên địa còn có điềm báo lạ, thất sắc thải vân (đám mây bảy màu – vo vong) xuất hiện, một gốc Thất Sắc Hạnh Linh hoa luyện chế ra được bảy viên Hạnh Linh đan, công hiệu của một viên cũng cực kì không tầm thường.

- Vù vù…
Hạnh Linh đan vừa tiến vào trong nội thể thì bèn lập tức phát ra những quầng sáng thất sắc phảng phất như những gợn sóng vậy, vô số quầng sáng không ngừng thấm vào các bộ vị trên thân thể Lý Dương, lỗ thủng đáng sợ do bị kích trúng tạo nên đã đang được quầng sáng thất sắc thấm vào, không ngờ tốc độ hồi phục lại nhanh đến mức có thể nhìn rõ được.

- Lý Dương, còn ngơ ngẩn cái gì nữa, mau vận hành Thất Diệu tinh cực để hồi phục đao phách đi!
Hạng vũ quát lớn một tiếng kêu Lý Dương còn đang trong ngơ ngẩn tỉnh ra.

Lý Dương liền lập tức bừng tỉnh, dược lực thần kì của Hạnh Linh hoa đang phát ra, bây giờ không hấp thu thì còn chờ đến bao giờ chứ?

Bảy khối tinh cực ảm đạm được sự khống chế của Lý Dương bèn lập tức hồi phục lại hình thái trước kia, đạo đạo ma sát lực từ bên trong ào ra, một lần nữa Hỗn Đỗn Càn Khôn viên cầu được hình thành, bảy khối tinh cực chói lóa lại một lần nữa án chiếu theo quỹ tích của luồng khí lưu hỗn độn trong “Như Phong Tựa Bế” mà vận chuyển.

Đạm hoàng sắc (màu vàng nhạt) đao phách lúc này đã vỡ làm hai phần, độ lớn cũng xấp xỉ nhau.

“Năng lượng ẩn chứa trong đao phách này không nhỏ, không thể lãng phí được, nhưng hai khối đao phách này ta nên chọn khối nào để tu luyện đây?” Lý Dương “nhìn” hai khối đao phách có độ lớn xấp xỉ nhau trong đan điền mình, nhất thời do dự không biết nên chọn khối nào.

Quan trọng nhất là Lý Dương có chút không nỡ, hắn hiểu rằng, thời gian tu luyện lâu như vậy, một phần lớn công lực đều tập trung bên trong đao phách, bất kì khối nào hắn cũng không nỡ rời.

“Nếu có thể cùng tu luyện cả hai khối là được rồi, đáng tiếc, Thất Diệu tinh cực này chỉ có cách để tu luyện một khối đao phách a!”

Lý Dương đột nhiên bừng tỉnh, hắn nhớ đến “Âm Dương đao phách” mà gia gia hắn đã sáng tạo ra!

- Tên tiểu tử Lý Dương ngươi, đừng lãng phí thời gian nữa, dược hiệu của Hạnh Linh đan chỉ kéo dài được như vậy thôi, nếu ngươi còn không hấp thu thì sẽ lãng phí đó!
Hạng Vũ thấy Lý Dương ngưng động tác lại thì liền thúc giục.

Chỉ thấy dưới quầng sáng thất sắc mà Hạnh Linh đan tỏa ra, bảy khối tinh cực đang vận chuyển đều phát ra những quang mang choi lòa và không ngừng hấp thu năng lượng.

“Âm Dương đao phách, Âm Dương đao phách, một đao phách sẽ dung hợp với linh hồn rồi từ đó tu luyện thành đao phách chủ, một đao phách phụ thì được dùng làm đao phách công kích, năng lượng sẽ tiêu thoát khi dùng đao phách phụ để công kích sẽ được đao phách chủ liên tục bổ sung. Hơn nữa lực công kích của đao phách không hề yếu hơn tiên khí, điều quan trọng nhất là, công lực càng cao thì uy lực của đao phách càng lớn!” Trong lòng Lý Dương rất kích động, lúc đó khi nhìn thấy đao phách gia gia dùng để công kích lợi hại đến thế nào hắn vẫn luôn có chút mong đợi, không ngờ lần thụ thượng này lại mang đến kết quả như vậy.

Lúc này, trong đầu Lý Dương đang lưu chuyển tất cả khẩu quyết mật pháp của “Âm Dương đao phách”, lần đó, Ảo Quang chân nhân đã bảo Lý Dương nhớ hết lại để truyền cho hậu nhân của Lý gia, nhưng không ngờ ngày hôm nay Lý Dương lại có thể sử dụng.

Chỉ thấy trong đan điền, hai khối đao phách vỡ đó tiền nhập vào bên trong Hỗn Độn Càn Khôn viên cầu, Thất Diệu tinh cực lập tức phát xuất ra những nguồn năng lượng cường đại quán nhập vào trong đao phách, hơn nữa nguồn năng lượng thần bí ở giữa quầng sáng thất sắc do Hạnh Linh đan tỏa ra cũng tiến nhập vào trong đao phách.

Tinh Cực chi hỏa liên tục tôi luyện và thiêu đốt, hai khối đao mang bị vỡ đã hồi phục lại với tốc độ vô cùng nhanh chóng, Hạnh Linh đan đó quả nhiên là thần kì, tốc độ hồi phục của đao phách nhanh đến nỗi Lý Dương có chút luống cuống chân tay.

“Âm Dương đao phách” phân thành trạng thái tu luyện và trạng thái công kích. Khi tu luyện thì Âm Dương đao phách điều tiết lẫn nhau, tạo nên trạng thái cân bằng theo thái cực, khi công kích thì một làm chủ, một làm công! Còn bên trong Hỗn Độn Càn Khôn viên cầu thì vốn đã cân bằng trong trạng thái của càn khôn, muốn để cho hai đao phách hoàn toàn cân bằng cũng có chút khó khăn.

Lý Dương đột nhiên đau đầu.

Chuyện tu luyện này đâu có đơn giản, để hai đao phách cân bằng được với nhau là vô cùng khó khăn, đây chính là chỗ trân quý của “Âm Đương đao phách”, bởi vì nó chính là mật pháp làm cho có thể tu luyện lên hai đao phách hoàn toàn trong trạng thái cân bằng.

Năm đó Ảo Quang chân nhân chính là vì chuyện này mà tẩu hỏa nhập ma đến mấy lần, suy cuối cùng đã thành công, nhưng… tình huồng của Ảo Quang chân nhân và Lý Dương có chút khác nhau.

Ảo Quang chân nhân thì tu luyện ngay từ ban đầu, ngay từ khi căn bản nhất, đao mang mới chỉ có màu đỏ sẫm thì đã bắt đầu tu luyện để cho hai đao mang cân bằng rồi, nhưng bây giờ của Lý Dương đã là đao phách có màu vàng nhạt, mà năng lượng của hai nửa đao phách lại rất mạnh, muốn làm cho nó cân bằng thì lại càng thêm khó khăn.

“Con mẹ nó, nếu không phải tâm thần của ta đủ mạnh thì sớm đã tẩu hỏa nhập ma rồi!” Lý Dương vô cùng cẩn thận khống chế hai khối đao phách, việc này phảng phất giống như đi trên dây vậy, lúc nào cũng lo lắng năng lượng mà hai đao phách hấp thu không cân bằng rồi sinh ra bài xích, khi đó thì thảm rồi.

Nhưng tâm thần của Lý Dương đã gần đạt đến La Thiên Thượng Tiên hậu kì. Hiện nay sức mạnh tâm thần của hắn vẫn có thể miễn cưỡng khống chế hai nửa đao phách ở vào trạng thái cân bằng.

Dù sao thì tình huống của Ảo Quang chân nhân cũng vô cùng đơn giản, từ khi đao phách còn ở trạng thái yếu nhất là Chanh Sắc cảnh giới thì đã bắt đầu điều hòa hai đao phách, còn Lý Dương thì phải điều hoa hai khối đao phách màu vàng nhạt, độ khó hiển nhiên là khác hẳn nhau.

Bắt đầu dạy tiếng anh cho một đứa nhỏ từ khi mới sinh và dạy cho một học sinh trung học, muốn đạt được trình độ có thể thi đỗ đại học thì cái nào nhẹ nhàng hơn, cái này căn bản chẳng cần nói ra.

“Ân, hay là cứ từ từ đã, cứ bắt đầu để cho hai đao phách ở vào trạng thái thai nghén, để bọn chúng trở nên không thể phân biệt lẫn nhau trước!” Lý Dương đưa ra quyết định.

Cái đó gọi là phải ăn từng miếng từng miếng một, không thể vội vã được, bây giờ Lý Dương không vội, muốn để cho đao phách có thể công kích thì phải khiến cho hai đao phách có thể cùng tu luyện với nhau, thậm chí năng lượng của cái này có thể thay thế cái kia, không hề phân biệt.

Chỉ thấy, bên trong đan điền, trong Hỗn Độn Càn Khôn viên cầu, hai khối đao phách liên tục xoay tròn, vô số đạo đao mang từ hai đao phách tỏa ra xuyên vào trong đao phách kia, may mà hai khối đao phách này vốn là cùng một thể, cho nên chuyện khiến cho năng lượng của chúng có thể thay thế nhau, không phân biệt lẫn nhau còn tương đối dễ dàng.

Linh hồn của Lý Dương cũng tùy tiện chọn lấy một đao phách mà dung nhập vào bên trong.
Chỉ có dung nhập vào bên trong thì mới có thể tăng tốc độ tu luyện, hơn nữa linh hồn ở trong đao phách thì càng an toàn hơn, ở trong tâm tạng hay bất kì chỗ nào khác, lực phòng ngự cũng đều yếu nhược. Lần này đao phách nứt vỡ cùng là vì lực công kích của Hữu Di quá mạnh, hơn nữa đẳng cấp lại cách Lý Dương quá xa, cho nên mới có kết quả như vậy.

Linh hồn vừa mới dung nhập vào đao phách thì tốc độ tu luyện của đao phách lập tức tăng hẳn lên, hai đao phách ban đầu chậm rãi biến thành hình dáng của hai thanh phi đao, sau đó thì bắt đầu không ngừng hấp thu và đề thăng…

- Lý Dương, đừng lãng phí thời gian nữa, bây giờ đao phách đã tiến vào trạng thái thai nghén rồi, tâm thần chỉ cần chú ý một thôi, ngươi hãy mau bắt đầu tu luyện nhục thể đi, đến hấp thu công hiệu của Hạnh Linh đan đi nào, nếu để chậm nữa thì dược lực của Hạnh Linh đan sẽ lãng phí đó!
Hạng Vũ lại một lần nữa thúc dục.

Lý Dương lập tức mỉm cười “Đúng vậy a, không thể lãng phí thời gian được.”

Dược hiệu của linh đan, nếu hấp thụ một cách tự nhiên thì tốc độ đương nhiên sẽ chậm, có lẽ sẽ bị thất thoát mất chừng quá nửa, nhưng nếu bản thân chú ý hấp thu thì hiệu quả sẽ tốt hơn nhiều.

“Ma Dương điển”, “Tử Cực Ma Thể huyền công”, một tu luyện phần bên trong, một tu luyện phần bên ngoài của nhục thể, hai đại công pháp đồng thời vận chuyển.

Lập tức cơ nhục của Lý Dương bắt đầu biến hóa, năng lượng thần bí bên trong quầng sáng thất sắc đó không ngừng được hấp thu, nhục thể của Lý Dương được đề thăng với một tốc độ đáng sợ…

- Ti ti…
Từng sợi cơ nhục của Lý Dương giống như những sợi thép vậy, cứ đứt gãy rồi sau đó lại hấp thụ quầng sáng thất sắc và lại hình thành, chỉ là nó đã trở nên cường đại hơn, việc này phảng phất như được lột xác, cứ hấp thu đủ năng lượng là cơ nhục của Lý Dương lại thay đổi một lần, lần sau cường đại hơn lần trước.

Trong đầu Lý Dương, tinh thể màu đỏ sậm đó không ngừng xoay chuyển, tử sắc quang hoa cũng hấp thu quầng sáng thất sắc đó rồi hình thành nên vô số đạo phù triện, sau đó dung nhập đến các bộ vị trên thân thể Lý Dương. Cơ nhục, gân cốt của Lý Dương đều không ngừng được đề cao, không ngừng lột xác.

Hai nghìn vạn tinh, hai nghìn năm trăm vạn tinh, ba nghìn vạn tinh, ba nghìn năm trăm vạn tinh, ba nghìn sáu trăm vạn tinh, ba nghìn bảy trăm vạn tinh…bốn nghìn năm trăm vạn tinh!

Một tốc độ kinh khủng!

Hạnh Linh đan tiêu thất rồi, quầng sáng thất sắc cũng tiêu thất rồi, lúc này Lý Dương lại đang vô cùng hưng phấn.

- Lý Dương à, công hiệu của Hạnh Linh đan này quả nhiên mạnh thật, không ngờ nhục thể của ngươi loáng một cái đã đạt đến Độ Kiếp trung kì rồi, hai đao phách của ngươi cũng đã đạt tới Hoàng Sắc cảnh giới, bây giờ ngươi một người tu luyện tương đương với ba người rồi đó!
Hạng Vũ cảm thán nói.

Sự thật chính là như vậy, Lý Dương một người mà tu luyện hai đao phách, đồng thời còn tu luyện cả nhục thể, như vậy còn không phải một người tương đương với ba người tu luyện sao?

Nếu Lý Dương là người bình thường thì có lẽ thiên kiếp đã tới rồi, đáng tiếc trong nội thể Lý Dương đồng thời tu luyện cả hai đao phách lẫn nhục thể cho nên sau khi khó khăn tiến nhập vào Độ Kiếp trung kì, ngày thiên kiếp giáng xuống vẫn còn cách chừng một năm nữa.

- Thiên kiếp, ha ha, cuối cùng ta đã đạt đến Độ Kiếp trung kì rồi, không biết lúc nào thiên kiếp sẽ giáng xuống, một khi thiên kiếp đến, sau khi độ qua thiên kiếp thì ta đã có thể thoải mái mà đợi ngày phi thăng rồi!
Trên mặt Lý Dương nở ra một nụ cười kích động.

Chờ mong đã bao ngày, mỗi một giấc mộng đều nghĩ đến chuyện độ kiếp phi thăng cả ngàn lần, bây giờ bản thân cuối cùng đã đạt tới Độ Kiếp trung kì, đạt đến Độ Kiếp trung kì tức là thiên kiếp đã sắp đến!

- Bất quá, không biết lúc nào đao phách của ta mới có thể công kích nhỉ?
Tâm thần Lý Dương chú ý đến hai đao phách, hắn không khỏi có chút cảm thán.

Hiện này hai đao phách còn chưa đạt đến mức không phân biệt với nhau, do đó Lý Dương không dám tùy tiện vận dụng đao mang để công kích, hắn lo rằng trạng thái cân bằng có thể sẽ chịu ảnh hưởng, đến đao mang còn không dám dùng công kích, chứ đừng nói đến dùng đao phách để công kích!

- Lý Dương, đừng sốt ruột, hai đao phách của ngươi vốn là một thể, tin rằng chỉ trong một tháng là chúng có thể đạt đến mức không phân biệt lẫn nhau, đến lúc đó thì ngươi có thể dùng để công kích được rồi!
Hạng Vũ an ủi Lý Dương.

Điều này trong lòng Lý Dương cũng hiểu rõ.

“Ân, tạm thời ta không thể vận dụng năng lượng của đao phách và đao mang, cứ đợi một quãng thời gian nữa vậy, bất quá chỉ riêng năng lượng của nhục thể cũng đã tạm thời đủ dùng, huống chi khi gặp phải địch thủ ta còn có “Thanh Vân”, khi ta muốn chạy thì ai có thể đuổi kịp chứ?” Lý Dương mỉm cười nghĩ.

Cước đạp Thanh Vân có thể bay lên chín tầng trời trong nháy mắt! Truyền thuyết của Tiên giới há lại là câu nói đùa?

Một thanh thanh sắc trường kiếm được hình thành từ Thanh Vân đột nhiên xuất hiện dưới chân Lý Dương, Lý Dương cước đạp Thanh Vân, sau nháy mắt đã trực tiếp rời khỏi chỗ hắn vừa tĩnh tu…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang