Quanh quanh co co, xuyên qua những những bấc thềm đá dưới các đình đài, dưới sự hướng dẫn của Huyết Nguyệt, Lý Dương đi tới trước một tòa lầu các.
Huyết Nguyệt mỉm cười nhìn Lý Dương nói:
- Lý Dương sư đệ, những ngày ở Tinh Cực tông, đệ cứ ở tại Vũ Tinh các nhé! Không xa bên cạnh Vũ Tinh các là Phong Minh các, nơi sư tôn và sư mẫu ở, sư đệ lúc nào cũng có thể đến thăm. Hai người này là bằng hữu của sư đệ tại tục thế, vậy để cho bọn họ ở cùng một chỗ với đệ luôn nhé!
Vũ Tinh các cao hai tầng, được dùng nham thạch và tre trúc dựng nên, bên trong có hơn mười gian phòng rất là thanh nhã.
Bên ngoài mây khói lượn lờ, đúng là có dáng vẻ của tiên gia (nhà của tiên).
- Làm phiền Huyết Nguyệt sư huynh rồi!
Lý Dương khách khí nói với Huyết Nguyệt.
Huyết Nguyệt liền lập tức rời đi, kỳ thực cũng không cần Huyết Nguyệt giới thiệu làm gì, với linh thức của Lý Dương, toàn bộ Tinh Cực tông đều nằm trong phạm vi bao trùm của hắn.
Tại lầu trên của Vũ Tinh các, Lý Dương, Jake và Lily đang ngồi quanh một chiếc bàn đá cổ (1) mà uống mỹ tửu thanh trà mà một vài đệ tử Tinh Cực tông mới nhập môn gửi tặng.
- Vù… Vù… Vù…
Các loạt các âm thanh phá không vang lên, ba người Lý Dương lập tức quay đầu nhìn về khoảng không phía xa.
Chỉ thấy hang loạt các tu chân giả đang ngự đao khí mà phá không bay khỏi Tinh Cực tông sau nháy mắt.
- Oa, hơn ba mươi người! Ngự khí phi hành quả là sảng khoái a, thật muốn mình cũng có thể bay quá đi!
Jake loáng cái đã chạy đến bên lan can của tòa lầu mà nhìn chằm chằm về phương xa, bỗng dưng ánh mắt nó ảm đạm xuống:
- Đáng tiếc ta không có thực lực đó, thật là chán chết!
Jake trề môi, điệu bộ có vẻ rất không cao hứng.
Lý Dương thì lại nhíu mày nghĩ “Có chuyện gì vậy nhỉ, sao lại có hơn ba mươi đệ tử cùng ra ngoài một lượt thế không biết?"
Một đồng tử vừa mới gia nhập Tinh Cực tông đang đứng bên cạnh rót rượu nhìn thấy thần tình của Lý Dương, nó rất thông minh mà đoán ra ngay vị trưởng bối trước mắt muốn biết có chuyện gì xảy ra. Do đó bèn lập tức giải thích nói:
- Sư thúc tổ, các vị sư thúc sư bá đang ra ngoài để gửi thiếp mời.
Lý Dương và Huyết Nguyệt có bối phận ngang nhau, mà đệ tử của Huyết Nguyệt đa phần đều là Kim Đan kì, họ cùng những đệ tử xuất động đưa thiệp mời vai vế ngang nhau. Còn đồng tử vừa mới nhập môn này, hiện tại ngay cả tiên thiên cảnh giới cũng chưa đạt đến, nó vừa mới nhập môn mấy năm nên gọi Lý Dương là sư thúc tổ.
- Thiệp mời? Thiệp mời gì? Thanh Phong, ngươi nói rõ ra đi!
Lý Dương nghi hoặc hỏi.
Đồng tử tên Thanh Phong này lập tức tỉ mỉ nói:
- Sư thúc tổ, tông chủ lão nhân gia người sắp độ kiếp, theo tục lệ cần phải mời một số tông phái có quan hệ hữu hảo hoặc là bằng hữu đến quan sát. Đối với tu chân giả mà nói, quan sát độ kiếp có thể khiến cho sự lý giải của bản thân với thiên kiếp càng sâu hơn, đối với việc sau này bản thân độ kiếp rất có lợi.
- Gia gia ta sắp độ kiếp, Ân! Chuyện này ta biết, bất quá có thể biết chính xác được ngày độ kiếp sao?
Lời của Lý Dương vừa nói ra, đồng tử Thanh Phong liền sửng sốt, nó cũng chỉ là một tiểu đồng, mặc dù từ nhỏ đã sống tại Côn Luân tiên cảnh, mục tiêu chính là tiến vào thập đại tông phái tu luyện, nhưng có một số thứ nó vẫn chưa biết được.
- Lý Dương, tên tiểu tử ngu ngốc ngươi! Việc gì cũng hỏi, nó cũng chỉ là một tiểu đồng tử, ngươi thật là…
Hạng Vũ chỉ trích Lý Dương một hồi.
Lý Dương lúc này mới nhớ ra đồng tử trước mắt cũng vừa mới nhập môn không lâu, đối với chuyện tu chân có lẽ cũng chưa biết được bao nhiêu. Do đó hắn không hỏi Thanh Phong đồng tử nữa mà quay qua hỏi Hạng Vũ! Hạng Vũ dù sao cũng là Ma giới cao thủ cấp bậc Ma vương, chắc chắn phải vượt qua thiên kiếp, tự nhiên biết được việc này. Người có kinh nghiệm độ thiên kiếp thì không hỏi, mình thật là ngốc mà.
- Bá Vương! Chuyện độ thiên kiếp này lẽ nào có thể dự tính trước được ngày giờ?
Lý Dương lập tức hỏi Hạng Vũ.
Hạng Vũ đáp:
- Đương nhiên, một khi đạt tới Độ Kiếp trung kỳ thiên kiếp tự có thể sẽ đến. Trước khi thiên kiếp đến, ngươi có thể cảm thụ rõ ràng được loại cảm giác này, loại cảm giác này rất là huyền ảo, có thể cảm thụ nhưng lại khó có thể nói ra, chờ sau này ngươi đạt tới Độ Kiếp trung kỳ thì sẽ biết, thời gian độ kiếp có thể chính xác đến từng ngày.
Lý Dương không khỏi hoang mang, cảm giác huyền ảo? Lý Dương chưa từng trải qua, cho nên hoàn toàn không biết.
- Ngươi cũng đừng nghĩ nữa, những tu chân giả đã độ kiếp trong lịch sử Côn Luân tiên cảnh có ai mà chưa chuẩn bị kỹ càng đâu? Khi thiên kiếp đến còn chuẩn bị cả cấm chế đại trận, pháp bảo hay gì gì đó…tất cả đều đã chuẩn bị cẩn thận. Nếu không được biết thời gian chuẩn xác thì làm sao có thể chuẩn bị được như thế đây?
Hạng Vũ hỏi ngược lại.
Lý Dương lập tức hiểu ra.
Đúng vậy, nếu tu chân giả lại không thể cảm giác được thời gian thiên kiếp đến, như vậy thì hỏng bét! Tỷ như bản thân muốn chuẩn bị một đại trận, nhưng đại trận lại yêu cầu rất nhiều nguyên liệu hay cái gì khác, khi đang còn chưa bày xong đại trận mà thiên kiếp lại đột nhiên đến, đó chẳng phải là chết oan sao?
- Gia gia Ảo Quang chân nhân của ngươi độ kiếp thì ngươi cứ yên tâm đi, nếu gia gia ngươi mà không thể độ kiếp thành công thì cho dù là Đại Thành kỳ cao thủ đến cũng không kháng cự được thiên kiếp!
Hạng Vũ rất tin tưởng vào gia gia của Lý Dương.
Lý Dương trong lòng chấn động, Đại Thành kỳ cao thủ mạnh hơn cao thủ Độ Kiếp kỳ cả một cấp. Đại Thành kỳ cũng là Phi Thăng kỳ, lúc nào cũng có thể phi thăng. Theo lời Hạng Vũ nói, gia gia hắn tựa hồ như có thể so sánh với cao thủ Đại Thành kỳ.
Lý Dương lập tức nhớ lại lúc vừa mới tiến vào Côn Luân tiên cảnh, Vương Thông đối với gia gia Ảo Quang chân nhân của hắn vô cùng tự tin như thế, nhưng lại không nói ra điều huyền bí bên trong.
- Bá Vương, chẳng lẽ gia gia ta thật sự là Tinh Cực tông đệ nhất cao thủ? Hai vị sư thúc tổ trong Tinh Cực tông của ta ngày nay một là Đại Thành kỳ, một là tán tiên, gia gia ta còn mạnh hơn bọn họ sao?
Lý Dương lập tức truy vấn Hạng Vũ.
Người khác thì chẳng thể biết được bí mật của Ảo Quang chân nhân, nhưng thần thức cường đại của Hạng Vũ thì lại dễ dàng phát giác ra bí mật đó.
- Đương nhiên! Sự cường đại của gia gia ngươi ngươi chẳng tưởng tượng nổi đâu. Nhưng hắn cường đại như vậy thì cũng phải trả giá, thời gian hắn tu luyện bị kéo dài ra, đây chính là cái giá, bất quá tiềm lực của hắn sau này rất lớn, thậm chí vượt qua cả tổ sư khai tông của Tinh Cực tông Lý Tầm Hoan!
Lời của Hạng Vũ thập phần khẳng định.
Lý Dương lại càng sửng sốt.
Bản thân gia gia chẳng những không phải là một tu chân giả yếu nhất trong nhóm đồng bối như kẻ khác nói mà còn là cường đại nhất, hơn nữa còn có tiềm lực nhất!
- Bá Vương, gia gia ta rốt cuộc có bí mật gì vậy? Ngươi nói với ta đi!
Lý Dương hiếu kỳ muốn chết, hắn thật sự muốn biết gia gia mình rốt cuộc có bí mật gì. Một tu chân giả Độ Kiếp trung kỳ làm sao có thể mạnh hơn so với tu chân giả Đại Thành kỳ? Cách biệt hẳn một cấp bậc, nó giống như một tu chân giả Nguyên Anh kỳ có thể đối phó một tu chân giả Độ Kiếp kỳ vậy.
Lý Dương chính là Nguyên Anh kỳ tu chân giả, nhưng cho dù Lý Dương sử dụng quỹ tích của “Ma Thần lục tuyệt” mà công kích, muốn đánh bại một tu chân giả Độ Kiếp kỳ là không thể. Giữa hai cấp bậc, khoảng cách thật sự quá lớn.
Rút cục là bí mật gì?
Hạng Vũ cười nói:
- Ha ha, Lý Dương, gia gia Ảo Quang của ngươi thật sự rất bí mật? Ha ha. Bảo mật!
Lý Dương lập tức muốn giết người, đã đến lúc này mà tay Hạng Vũ còn đùa giỡn với mình, nhưng Lý Dương bây giờ cũng không dám tức giận Hạng Vũ, hắn nói:
- Bá Vương, ngươi tiết lộ một chút đi, tôi thật sự rất hiếu kỳ, một Độ Kiếp kỳ tu chân giả bằng vào cái gì mà có thể vượt qua Đại Thành kỳ tu chân giả vậy? Chỉ tiết lộ một chút thôi!
- Bá Vương, ngài hãy tiết lộ một chút đi!
Nhìn thấy Lý Dương chờ mong như vậy, cuối cùng Hạng Vũ cũng khai kim khẩu.
- Ân, bổn Bá Vương sẽ nhắc cho ngươi một chút nhé, ngươi hãy nghĩ xem, nếu những tu chân giả dĩ phi đao nhập đạo các ngươi không dùng đao mang công kích mà dùng đao phách bản mệnh đi công kích thì uy lực sẽ lớn đến mức nào?
Hạng Vũ hỏi Lý Dương.
Lý Dương sửng sốt!
Tu chân giả dĩ phi đao nhập đạo, khi công lực chỉ là Kim Đan kỳ thì chỉ có thể sử dụng đao khí công kích. Khi đạt tới Nguyên Anh kỳ, đạt tới chanh sắc đao phách cảnh giới thì có thể dùng đao mang công kích! Đao mang chỉ là một phần năng lượng của đao phách.
Toàn bộ đao phách chỉ là vô số đao mang kết tập mà thành, lấy số lượng biến thành thực chất. Năng lượng ẩn chứa trong đao phách mạnh hơn trong đao mang vô số lần.
Dùng đao phách công kích?
Sao có thể chứ? Trong Đao phách đã dung hợp linh hồn bản thân, một khi công kích, linh hồn bản thân cũng sẽ bị chấn động, nếu đao phách có tổn thất gì thi cũng chính là linh hồn bị hủy hoại, khi đó thì chết chắc.
- Bá Vương, ngươi đang nói đùa sao? Dùng đao phách công kích tuyệt đối không được a, đây là việc liên quan đến tính mạng a, trừ phi những tu chân giả phi đao nhập đạo chúng ta bị người ép đến đường cùng phải liều mạng thì mới dùng chiêu này, công kích của đao phách bản mệng có uy lực hơn đao mang gấp cả mười gấp trăm lần, chiêu này có thể cùng địch nhân đồng quy vu tận!
Hạng Vũ cười ha hả nói:
- Đúng vậy, dùng đao phách bản mệnh để công kích, nhẹ thì linh hồn chấn động, nặng thì linh hồn bị hủy hoại, thậm chí linh hồn vỡ nát, đích xác là rất nguy hiểm. Nó giống như yêu hạch, chỗ mạnh nhất của tu yêu giả vậy, tuy công kích lực là mạnh nhất, nhưng khi chưa đến lúc phải liều mạng chúng cũng không dám đem ra sử dụng! Nhưng…
Cái tay Hạng Vũ này cứ thích trêu tức Lý Dương mà không chịu nói ra.
- Nhưng cái gì? Bá Vương! Ngài nói đi!
Lý Dương vội vã nói.
Hạng Vũ cười nói:
- Nhưng gia gia ngươi có biện pháp dùng đao phách công kích mà linh hồn của bản thân không bị bất cứ ảnh hưởng nào! Ngươi nói lực xem, lực công kích của hắn có thể không cao sao?
Lý Dương lập tức nói:
- Không thể nào, đao phách và linh hồn đã là một thể nên mới gọi là đao phách bản mệnh, sao có khả năng đao phách công kích mà linh hồn bản thân không bị ảnh hưởng được? Tuyệt đối không thể!
Lý Dương nói như chém đinh chặt sắt, hắn là tu hành giả dĩ phi đao nhập đạo, tuyệt đối có quyền phát ngôn.
Hạng Vũ hỏi ngược lại:
- Lý Dương, nếu ngày đó ngươi đem linh hồn dung nhập vào tâm tạng, đem tâm tạng trở thành hạch tâm của thân thể, như vậy không phải là đao phách của ngươi có thể rời khỏi thân thể công kích mà linh hồn không hề bị ảnh hưởng hay sao?
Lý Dương sửng sốt.
Đích xác, Lý Dương vừa tu luyện ma đạo, vừa tu luyện phi đao chi đạo, đao phách và tâm tạng đều có thể dung nhập linh hồn vào, chỉ là lúc trước vì lo cho sự an toàn nên Lý Dương đã đưa linh hồn dung nhập vào trong đao phách, lựa chọn của Lý Dương rất chính xác, nếu không lúc ở trong tiên thiên Thái Cực Âm Dương đại trận, hắn đã bị cực từ ma sát giết chết rồi!
Bất quá nếu linh hồn Lý Dương dung nhập vào tâm tạng, đích xác có thể dùng đao phách ly thân công kích.
- Ân…! Bá Vương, ngài nói rất có đạo lí! Nhưng khi gia gia tôi tu luyện phi đao nhập đạo, quy trình là Kim Đan toái, tinh cực thành. Người không có nơi nào khác để có thể dung nhập linh hồn, hơn nữa lẽ nào gia gia tôi lại đem linh hồn dung nhập vào nơi khác, như vậy không phải là quá ngốc nghếch sao? Dù sao ở trong đao phách mới là an toàn nhất!
Hạng Vũ cười ha hả nói:
- Linh hồn của gia gia ngươi dung nhập cũng dung nhập vào trong đao phách!
- Vậy thì vì sao người vẫn có thể dùng đao phách công kích mà linh hồn bản thân không hề bị ảnh hưởng?
Lý Dương hỏi ngược lại, nếu hắn dùng đao phách bản mệnh để công kích, đích xác lực công kích có thể mạnh lên từ mấy chục đến cả trăm lần, thậm chí giết chết Độ Kiếp kỳ cao thủ. Nhưng một khi năng lượng công kích quá mạnh, đao phách bản mệnh cũng sẽ bị chấn động hoặc hủy hoại, khi đó thì hỏng bét rồi.
Vì sao Ảo Quang chân nhân lại có thể dùng đao phách công kích mà linh hồn không hề bị ảnh hưởng gì?
- Ha ha, đợi khi gia gia ngươi đến tìm ngươi, thì ngươi hãy trực tiếp hỏi hắn luôn nhé!
Hạng Vũ nói xong câu này thì không nói gì thêm nữa.
- Bá Vương, Bá Vương!
Vô luận là trong lòng Lý Dương kêu gọi thế nào, Hạng Vũ cũng vẫn im lặng, việc này khiến cho Lý Dương tức giận mà nghiến răng kèn kẹt.
“Theo lời Bá Vương nói, linh hồn của gia gia cũng dung nhập vào trong đao phách. Đã như vậy, đao phách sao có thể rời khỏi thân thể mà công kích mà linh hồn lại không bị ảnh hưởng gì?" Lý Dương không ngừng nghĩ đến chuyện này.
Hắn cố nhớ lại nội dung tông pháp “Thất Diệu tinh cực”, nhưng cho dù hắn nghĩ thế nào cũng vẫn chẳng nghĩ ra được đáp án.
o0o
Cả một ngày, Lý Dương vẫn luôn nghĩ về vấn đề này.
- Sao có thể? Sao có thể chứ?
Lý Dương nhíu mày ngẫm nghĩ.
Nếu chuyện này là có thể, Lý Dương hắn mà học được thì chẳng phải lực công kích sẽ tăng lên một bậc sao? Bất quá hiện tại các đệ tử khác của Tinh Cực tông đều chưa được học, tựa hồ như biện pháp này những người khác rất khó có thể học được.
- Sư thúc tổ, tông chủ lão nhân gia phái người tới mời sư thúc tổ đến!
Thanh Phong đồng tử đi tới trước mặt Lý Dương cung kính nói.
Lý Dương vừa nghe thấy liền lập tức sửng sốt, gia gia tìm mình!
- Vụt!
Lý Dương loáng cái đã đứng dậy rồi lập tức đi xuống lầu, gã Hạng Vũ này đã cố ý bảo mật, cùng lắm thì ta sẽ tự mình đi hỏi gia gia.
- Lý Dương sư điệt, sư tôn bảo ta đến dẫn con đến mật thất của người! Con có thể gọi ta là “Trường Phong sư thúc”!
Một trung niên mặc áo xám mỉm cười nói với Lý Dương.
- Dạ, Trường Phong sư thúc!
Lý Dương vội vã lập tức theo vị sư thúc này đến mật thất của tông chủ.
Lý Dương không biết được đại danh của vị sư thúc trước mặt. Tế Trường Phong và Lý Phong Du trong nhóm đệ tử đồng bối được hiệu xưng đệ nhất cao thủ, hơn nữa là người duy nhất trong nhóm đồng bối đạt tới Độ Kiếp trung kỳ, cùng sư tôn Ảo Quang chân nhân của lão chỉ cách hai năm mà thôi. Ảo Quang chân nhân đã gần độ kiếp, ngày độ kiếp của lão cũng đã gần đến rồi, phỏng chừng chỉ gần hai năm nữa.
- Phù!
Lý Dương hít sâu một hơi.
Hắn nhìn thấy cái gì?
Trong một ngọn núi lớn bên cạnh Tinh Cực tông, tựa hồ như toàn bộ lòng núi đều đã bị đào rỗng, có vô số mật thất cà các trận pháp cấm chế ở trong đó, diện tích của lòng núi này có khi còn lớn hơn những kiến trúc bên ngoài của Tinh Cực tông.
Nhìn biểu tình của sư điệt mình, Tế Trường Phong cười nói:
- Lý Dương sư điệt, giống như nơi này, khắp Thiên Vân sơn mạch, Tinh Cực tông chúng ta có đến mấy chục cái! Tu chân giả muốn làm những sơn động, mật thất hay đào rỗng lòng núi không phải rất dễ dàng sao?
Lý Dương lập tức sững sờ, mấy chục cái? Bất quá trong Thiên Vân sơn mạch trải dài mấy ngàn dặm, như vậy cũng không tính là gì.
Xuyên qua mấy trăm bậc thang đá, thông qua mấy chục cơ quan cấm chế, cuối cùng Lý Dương đã đến trước một mật thất.
- Là Lý Dương hả, tiến vào đi!
Âm thanh của Ảo Quang chân nhân từ trong mật thất truyền ra.
----------------------
1. Nguyên văn là “thạch bàn đế quốc” 石桌帝国, ai biết ý nghĩa của nó xin báo lại, thank – dịch giả MTQ
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK