Mục lục
[Dịch] Thốn Mang - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở ngoài Bích Lan sơn, Lý Dương chân đạp Thanh Vân Trường Kiếm, Hạng Vũ chân đạp Chiến Đao Phá Không, hai người sóng vai đứng giữa không trung.

- Tiểu tử Lâm Chiêu này, phái hắn đi đưa một cái lệnh bài mà thôi, đến giờ vẫn không chịu rời Bích Lan sơn. Ngay cả mệnh lệnh của bổn Bá Vương cũng dám cãi, đúng là hỗn trướng.
Hạng Vũ nổi giận bừng bừng.

Hắn vừa mới cùng Lâm Chiêu nói chuyện một hồi. Lúc đầu lấy tư cách sư phụ để áp đặt, sau lại dùng cảm tình khuyên bảo, nhưng cuối cùng tam đệ tử Lâm Chiêu vẫn chết sống không nghe lời, Hạng Vũ thấy tam đồ đệ thật giống chính mình lúc trước, nhưng thấy nguyên thần của hắn bị thương nặng nên cũng không nỡ trừng phạt, chỉ có thể mắng cho đỡ giận mà thôi.

Lý Dương trong lòng cũng biết vì sao Lâm Chiêu không chịu bỏ đi.

- Lâm Chiêu tự có chủ kiến, hơn nữa hắn cũng không phải là đứa nhỏ, đương nhiên có suy nghĩ của riêng mình.
Lý Dương khuyên.

Hạng Vũ gật gật đầu thở dài nói:
- Đúng vậy, tính ra Lâm Chiêu cũng dám phản kháng bổn Bá Vương, coi như là có điểm khí khái nam nhi. Ha ha...
Hạng Vũ cười nói.

Lúc này, nhân mã Bích Lan sơn đều bay lên trên tầng mây.

Theo một tiếng ra lệnh “tập hợp” của Toại Hổ, gần vạn nhân mã Bích Lan sơn lập thành trận thế, đằng vân giá vũ giữa không trung đưa tiễn Lý Dương, trong đó Lâm Chiêu, Lily, Cát Hân cùng đứng ở phía trước đám đông. Lý Dương quay đầu lại lưu luyến, thấy bọn người Lily ai nấy đều nhìn Lý Dương với ánh mắt không nỡ rời xa.

- Sư huynh đại bá, bảo trọng!
Lily, Tiểu Đồng Đồng cùng Jake lần lượt hướng Lý Dương vẫy tay, nước mắt sớm đã chảy xuống.

- Sư tôn, bảo trọng!
La Đức Thành, Jesse, Jerry, Meese Hove, Bork Russ cũng rơm rớm nước mắt.

- Tiểu thúc, Lý Dương huynh đệ, bảo trọng!
Cát Hân cùng vợ chồng Cát Phổ đứng cùng một chỗ, cũng đưa mắt lưu luyến nhìn Lý Dương... Tất cả mọi người chúc phúc Lý Dương. Bọn họ cũng đều biết, Lý Dương lần này đến Quỷ giới tìm người yêu, lộ trình vô vàn khó khăn, vừa gian nan, vừa nguy hiểm. Chia tay lần này, thậm chí có thể là vĩnh biệt, mặc dù tất cả mọi người đều không muốn thừa nhận điều này.

- Tái kiến!
Lý Dương quay về phía mọi người cố gắng nặn ra vẻ mặt tươi cười, rồi lập tức quay đầu đi, hướng chân trời fía tây.

- Bá Vương, chúng ta đi!
Lý Dương nói.

Hạng Vũ cũng gật đầu:
- Được, chúng ta đi!

Lý Dương cùng Hạng Vũ đều là toàn thân màu đen, một đạp Thanh Vân, một đạp thần khí, cùng lúc cả hai người hóa thành hai đạo lưu quang, thoáng cái phá không mà đi, biến mất tại phía chân trời phía tây.

- Tái kiến a, đại bá! Hu hu...
Tiểu Đồng Đồng gọi lớn, nước mắt lại chảy xuống ròng ròng, bắt đầu khóc, Lý Dương trong lúc ở Bích Lan sơn rất quan tâm đến Tiểu Đồng Đồng.

- Đồng Đồng, đừng thương tâm quá, đại bá ngươi sau này sẽ trở về thôi.
Lily quay về Tiểu Đồng Đồng an ủi nói.

- Thật không? Mẹ ơi, đại bá có thật sẽ trở về không?
Tiểu Đồng Đồng giương mắt nhìn Lily, ánh mắt đầy hi vọng.

Lily hít sâu một hơi nói một cách khẳng định:
- Chắc rồi, đại bá của con khẳng định sẽ trở về.

Lý Dương thân ảnh sớm đã biến mất mà Cát Hân vẫn nhìn về phía chân trời.

Rất lâu sau đó... phiêu diêu trên tầng mây, Lý Dương cùng Hạng Vũ xuyên qua mây trắng, dưới chân từng đám mây bềnh bồng. Mặc cho kình phong thổi vào mặt, Lý Dương không dùng hộ thể đao mang hay ma nguyên lực ngăn cản, để mặc cho gió táp vào mặt. Lúc này, tâm tình hắn còn xúc động về việc chia tay thân nhân, huynh đệ. Nhưng hắn không còn cách nào khác. Hắn phải đi vì Tuyết.

- Từ hôm nay trở đi, ta lại đơn thân độc mã phiêu bạt, không huynh đệ, không thân nhân, đi tìm Phương Đông minh đế, tìm Ba Sanh thạch, sau đó quay lại Bắc Minh hải.
Lý Dương không biết vì sao đáy lòng dâng lên một cảm giác cô độc tịch mịch. Tương lai, chỉ có chính mình một người.

Đột nhiên Lý Dương bắt đầu nở nụ cười, hắn nhớ tới một câu ca, một một câu ca quen thuộc tại thế tục: “Thương hải một tiếng cười, Thao thao đôi bờ...”

- Ha ha... Lý Dương huynh đệ, ngươi thật có hứng thú, trong lúc này còn có thể cười, sau này một mình đơn độc, ngươi có nắm chắc lấy được Ba Sanh thạch không? Ngươi có nắm chắc xuyên qua Bắc Minh hải không?
Hạng Vũ sang sảng cười hướng về phía Lý Dương nói.

Lý Dương chân đạp Thanh Vân trường kiếm, quần áo bay phần phật, hai tay giơ lên bao quát cả Ma giới, cười nói:
- Sao lại không cười được? Lý Dương ta bắt đầu từ thế tục, không phải đã bắt đầu tạo kỳ tích sao? Trước đây, ngươi có thấy ai mới hai mươi năm đã phi thăng chưa? Ngươi có thấy ai không đủ trăm năm đã có thể đạt tới cảnh giới Ma Vương chưa? Những điều kì diệu này ta đều làm được. Ba Sanh thạch, xuyên qua Bắc Minh hải hả? Những nan đề này ta đều có thể giải quyết.
Trong giọng nói Lý Dương tràn đầy tự tin.

- Được, không hổ là huynh đệ của Hạng Vũ ta, với những lời này, ta bội phục ngươi, ha ha ha...
Hạng Vũ ngửa đầu cười to.

Trong lúc Lý Dương cùng Hạng Vũ vừa đàm tiếu với nhau, vừa phá không phi hành, đột nhiên nghe trong tai văng vẳng một tiếng thanh âm kiều mỵ:
- Hai ngươi đứng lại!

Hai người thân hình chấn động, thanh âm này không phải là Tộc Địa thánh chủ Phệ Tâm Trùng Lưu Li thì còn là ai?

- Thảm rồi, quên béng nói lời từ biệt với Lưu Li rồi.
Lý Dương trong lòng bồn chồn, liếc nhìn Hạng Vũ, hai người bất lực cười khổ, không còn cách nào khác phải ngừng lại.

Chỉ thấy xa xa bay tới một quầng sáng màu phấn hồng, tốc độ cực nhanh, chỉ trong chốc lát đã xuất hiện bên cạnh hai người, trong đám mây thấy Lưu Li hiện ra đẹp như tranh vẽ. Lưu Li lúc này có vẻ rất giận, sắc mặt đỏ bừng, chỉ vào Lý Dương và Hạng Vũ nói:
- Các ngươi đi sao không nói với tỷ tỷ một câu? Nếu không phải là Bạch Tâm nói cho ta biết, ta còn không phát hiện hai tiểu tử đã bỏ đi! Thật là tức chết, tức chết đi được!
Lưu Li tỏ vẻ cực kì tức giận.

Lý Dương mỉm cười nói:
- Lưu Li tỷ tỷ, đừng giận chứ. Ta cùng Bá Vương bất quá phải đi Ma Thần cung mà thôi. Đối người khác mà nói, Ma giới có thể rất lớn, nhưng với người đạt tới Ma Đế hậu kỳ như Lưu Li tỷ tỷ mà nói, thần thức có thể tức thời bao trùm cơ hồ cả Ma giới, có thể tìm được chúng ta rất nhanh. Hơn nữa với tốc độ của Lưu Li tỷ tỷ cũng có thể mau chóng tìm được chúng ta. Vì vậy chia tay hay không đâu có khác gì đâu.

Hạng Vũ vừa nghe, vội vàng nói theo:
- Đúng vậy, đối với Lưu Li đại tỷ mà nói, việc đi lại ở Ma giới này cũng như việc leo núi đối với Thiên Ma mà thôi, căn bản không có gì khác nhau.

- Hừ! Coi như các ngươi nói có lý.
Lưu Li nhoẻn miệng cười. Đạt tới Ma Đế hậu kỳ, thần thức bao trùm một phạm vi to lớn, cơ hồ bao trùm cả Ma giới, đương nhiên có thể dễ dàng tìm được người trong Ma giới. Hơn nữa tốc độ Lưu Li cực nhanh. Dùng đám mây màu phấn hồng kia, chỉ là tốc độ bình thường thôi. Tốc độ nhanh nhất chính là hóa thành Phệ Tâm Trùng, dùng bản thể phi hành. Loại tốc độ này cực nhanh, so với Kim Sí đại bằng cũng không kém bao nhiêu.

- Được rồi, Lưu Li tỷ tỷ, ta lần này rời Phiêu Tuyết sơn, cũng không biết khi nào có thể trở về. Huynh đệ thân nhân của ta tại Bích Lan sơn nhờ Lưu Li tỷ tỷ trông nom hộ. Hy vọng tỷ tỷ có thể để tâm bảo vệ bọn họ.
Lý Dương tỏ ra rất quan tâm tới huynh đệ và bằng hữu của mình.

Lưu Li gật đầu:
- Yên tâm đi, sự tình này giao cho ta. Thực lực Phệ Tâm Trùng của ta tại Phiêu Tuyết sơn cực mạnh. Tại Phiêu Tuyết sơn, chắc chắn không có người nào có thể gây một chút thương tổn cho huynh đệ bằng hữu của ngươi đâu. Tốt lắm, Lý Dương, Hạng Vũ, ta còn có việc, tạm biệt. Có thời gian sẽ ghé Ma Thần cung thăm các ngươi.
Nói xong, Lưu Li phất tay áo, liền hóa thành một đạo quang mang màu phấn hồng, lập tức biến mất.

Lý Dương và Hạng Vũ nhìn nhau cười, hóa thành hai đạo lưu quang, bay về phía chân trời… Nửa ngày sau:
- Lý Dương, theo ta tới đây!
Hạng Vũ đột nhiên bay lên phía trên, Lý Dương cũng không hỏi nhiều, cũng bay lên theo. Bay thẳng lên trên hồi lâu, Lý Dương và Hạng Vũ phát hiện một tia chớp khổng lồ, đúng là “ Cửu Thiên Cực Từ Lôi Sát”, đi qua Cửu Thiên Cực Từ Lôi Sát này, chính là lên trên chín tầng trời rồi, vô luận là Ma Thần cung, hoặc là Thủy Thần cung hay Hỏa Thần cung đều là ở trên chín tầng trời.

- Cửu Thiên Cực Từ Lôi Sát này cực kỳ bá đạo, nếu không có thực lực của Ma Vương, căn bản không thể phá vỡ được.
Hạng Vũ quay về phía Lý Dương nói. Cửu Thiên Cực Từ Lôi Sát rộng lớn khôn cùng, bao trùm cả bầu trời Ma giới, trên chín tầng trời đều có Cửu Thiên Cực Từ Lôi Sát ngăn cách, uy lực kinh khủng, người Ma giới bình thường thấy là lạnh mình.

- Hộ thể đao mang của ngươi vốn có khả năng phòng ngự rất cao, hơn nữa Như Phong Tự Bế chắc là có thể phá vỡ Cửu Thiên Cực Từ Lôi Sát này.
Hạng Vũ quay về phía Lý Dương nói.

Lý Dương khẽ gật đầu, hộ thể đao mang màu tím nhạt lúc này đã xuất hiện bên ngoài cơ thể, hộ thể đao mang cùng với Như Phong Tự Bế khí lưu vận chuyển hỗn độn, Lý Dương cẩn thận từng bước đi vào trong Cửu Thiên Cực Từ Lôi Sát. Một cổ lôi điện cường đại đánh vào Lý Dương. Cửu Thiên Cực Từ Lôi Sát, rộng lớn khôn cùng. Lý Dương vừa tiến vào trong đã cảm thấy một cảm giác quen thuộc, như được ôm ấp trong lòng mẹ, rất ấm áp, không lo không nghĩ, một cảm giác thật thoải mái, Lý Dương liền thu hồi hộ thể đao mang, trực tiếp dùng thân thể chính mình tiếp xúc với Cửu Thiên Cực Từ Lôi Sát.

- Xoẹt xoẹt…
Lôi điện lóe ra, trực tiếp tiến vào trong cơ thể Lý Dương. Cửu Thiên Cực Từ Lôi Sát được hình thành từ khi mới có thiên địa. Lục giới đều có, nó hiện diện trong bầu trời lục giới, có thể thấy được lực lượng khổng lồ như thế nào. Cho dù là Ma Quân cũng không dám mặc cho lôi điện đánh vào cơ thể, mặc cho lôi điện công kích. Dù sao đi nữa, Cửu Thiên Cực Từ Lôi Sát là vô cùng vô tận.

Lúc này nhưng luồng lôi điện khổng lồ điên cuồng tiến vào trong cơ thể Lý Dương, đột nhiên tia chớp ấn ký màu đen ở mi tâm của Lý Dương chợt lóe rồi biến mất, đồng thời lôi điện điên cuồng chung quanh Lý Dương bỗng bắt đầu trở nên nhẹ nhàng, từ từ dung nhập vào trong cơ thể, căn bản không thương tổn Lý Dương một chút nào.

- Hưu hưu…
Đao phách cũng hấp thu năng lượng lôi điện, vốn đao phách đã tới Ma Soái tiền kì cực hạn, nhờ hấp thu không ít năng lượng lôi điện nên lập tức đột phá, đao phách biến thành màu tím.

- Lý Dương, ngươi làm gì thế!
Hạng Vũ kinh hãi, Cửu Thiên Cực Từ Lôi Sát đâu phải chuyện chơi, đây là vấn đề sống chết mà. Trên người Hạng Vũ xuất hiện một đạo quang mang, đó chính là thần khí hộ thể. Hạng Vũ nhảy vào trong Cửu Thiên Cực Từ Lôi Sát muốn bảo vệ Lý Dương. Nhưng lại thấy Lý Dương dường như cá gặp nước, hai tay rung động, liền dễ dàng xuyên qua Cửu Thiên Cực Từ Lôi Sát, tới chín tầng trời.

Hạng Vũ trợn mắt há hốc mồm. Cái này gọi là cái gì? Chẳng lẽ có người có thể bơi như cá trong Cửu Thiên Cực Từ Lôi Sát? Trừ phi là công lực cường hãn không sợ lôi điện. Nhưng Lý Dương bất quá chỉ là Ma Soái cảnh giới mà thôi, thân thể làm sao lại có thể chống cự Cửu Thiên Cực Từ Lôi Sát được?

- Bá Vương, không xuyên qua sao?
Lý Dương đứng trong cửu thiên, hướng về Hạng Vũ cười nói.

Hạng Vũ bừng tỉnh, xuyên qua Cửu Thiên Cực Từ Lôi Sát, tới chín tầng trời, đi tới bên cạnh Lý Dương.

- Ngươi làm sao vậy? Làm thế nào lại có thể dùng thân thể chống cự Cửu Thiên Cực Từ Lôi Sát được?
Hạng Vũ kinh ngạc hỏi.

Lý Dương cười:
- Chống cự? Không, không, đương nhiên không phải, ta bất quá là hấp thu được một chút năng lượng lôi điện mà thôi. Ngươi còn nhớ lúc trước ta từng nói qua nguyên thần có chút biến hóa, lôi điện lần đó dung nhập vào trong nguyên thần của ta, rồi ta cũng không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì nữa. Vừa rồi ta cảm giác chính mình có thể hấp thu năng lượng lôi điện, quả nhiên, ta đã hấp thu thành công. Bất quá ta cảm thấy tựa hồ không đủ lực, cảm thấy bị ảnh hưởng một chút bởi tử Cửu Thiên Cực Từ Lôi Sát.

Hạng Vũ trong lòng phát lạnh. Hắn đương nhiên nhớ việc biến hóa nguyên thần, lúc trước trong khi Lý Dương chiến đấu với Liệt Sơn tôn giả Lê Kiệt đã hấp thu năng lượng lôi điện, thấy nguyên thần xuất hiện một chút biến hóa. Hạng Vũ sau đó gặp Xi Vưu Đại Tôn, hắn cũng quên không hỏi

- Ngươi rốt cuộc xảy ra biến hóa thế nào, có lẽ Đại Tôn có thể giải thích, ngươi tự mình hỏi Đại Tôn đi.
Hạng Vũ quay người, hướng về Lý Dương nói.

Lý Dương gật đầu, hắn cũng không biết chính mình rốt cuộc xuất hiện chuyện gì, nhưng chính.... Xi Vưu Đại Tôn có biết không?

Hạng Vũ cười nói:
- Không nói nữa, mau theo ta lên Ma Thần cung!

Trên chín tầng trời, mênh mông mây mù, thậm chí dùng thần thức đều khó có thể thấy rõ. Hạng Vũ tỏ ra rất thuộc đường, dẫn Lý Dương bay đi khoảng chừng một canh giờ, cuối cùng bay qua tầng mây, đi tới một cung điện thật lớn, so với hoàng cung ở nhân gian giới còn lớn hơn ngàn lần. Hành cung này thật ra là lơ lửng trên mặt hồ thật lớn, trong hồ có rất nhiều loài chim bay thú chạy, thần thức Lý Dương vừa thấy cũng phải giật mình, ngay cả một con thanh xà đang bơi trên đó cũng là cấp bậc Ma Quân.

- Lý Dương huynh đệ, đây là Ma Thần cung.
Hạng Vũ cười, dẫn Lý Dương hướng Ma Thần cung đi tới.

Đột nhiên, con thanh xà hóa thành một mỹ nữ áo xanh, phiêu diêu trên không đi đến trước mặt Lý Dương và Hạng Vũ, khi thấy Hạng Vũ, liền thi lễ nói:
- Nguyên lai là Hạng Vũ sư huynh! Hạng Vũ sư huynh, vị thanh niên này là ai?

Hạng Vũ liền nói ngay:
- Vị này chính là huynh đệ Lý Dương của ta, ta sớm đã nói với sư tôn, Thanh Hâm, ngươi mau đi bẩm báo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang