El Hamdaoui lạnh lùng nhìn Đề Hương, Đề Hương lại tươi cười nhìn El Hamdaoui.
El Hamdaoui tựa như băng sơn, lạnh lẽo, âm hàn, không để cho tới gần, thể hiện ra bên ngoài mãi mãi chỉ là một phần rất nhỏ của hắn, khiến cho người khác không thể tìm ra được sự thật. Trên đỉnh núi băng lại có thêm vô số mảnh băng sắc nhọn, nếu như có người cố tình tiếp cận hắn, vậy thì tất bị đâm cho đầu rơi máu chảy.
Đề Hương thì tựa như một lọ nước hoa, xa hoa lãng phí, nhưng mùi hương ấm áp đó tương tự cũng có thể che giấu rất nhiều thứ. Dưới tấm mặt nạ phù hoa kia, tương tự cũng không thể biết được bộ mặt thật của hắn, ngươi không thể biết được che đậy dưới mùi hương kia là một mùi hôi thối khiến người ta không thể chịu nổi hay là một mùi hương thơm ngát tự nhiên.
Hai thanh niên khí chất khác biệt đang ngồi đối diện nhau, hơi thở của bọn họ va chạm lẫn nhau, ma sát lẫn nhau, tuyệt không có cơ hội nào hòa nhập làm một.
Sự trầm mặc khác thường kéo dài đến thời gian một chén trà, El Hamdaoui mới thản nhiên nói:
- Các hạ nửa đêm đến thăm viếng, chính là vì điều này? Vì những chuyện này thậm chí không tiếc vận dụng đến danh thiếp của ông nội ngài?
Đề Hương ung dung cười, hai tay hắn đặt thoải mái trên sô pha, nhấc chân lên thản nhiên nói:
- Ta khác với bọn người chỉ biết đứng ngoài cửa hò hét, ta đã vào, hơn nữa lại còn ngồi trước mặt El Hamdaoui tiên sinh, ta vẫn có thể đề xuất yêu cầu theo ý của ta.
Cười một cách ung dung, giống như là đang tham gia một buổi tiệc rượu nhẹ nhàng, Đề Hương không chút bận tâm nói:
- Nếu như El Hamdaoui tiên sinh, còn có hai vị tiểu thư Nhã và Linh đã đến Bolelli, chắc chắn là đến vì vài lí do gì đó, tuy ta không biết tại sao những ngày này các vị đều lưu lại số 1 đường Thánh Huy không hề bước ra ngoài, nhưng bất luận là vì nguyên nhân gì, ta đều có thể giúp các vị giải quyết.
Lâm Tề vừa lòng nhìn Đề Hương, những lời này là của Lâm Tề dạy Đề Hương. Mà Đề Hương cũng rất giỏi đem những lời đó thuật lại hết.
Nhã và Linh, nếu hai nữ nhân đó thực sự là hai nữ nhân ở Dunner Lâm Tề muốn giết mà không giết được, vậy thì Lâm Tề tuyệt đối không buông tha cho bọn họ. Nhưng tại sao bọn họ lại đến Bolelli, bọn họ rốt cuộc muốn làm gì? Những chuyện này Lâm Tề đều phải điều tra rõ ràng.
Nhất là Lâm Tề muốn diệt cỏ tận gốc, cũng không thể gây ra động tĩnh quá lớn ở Bolelli. Cho dù lần này Lâm Tề trở về có Baar và Lyly đại thẩm hai kỵ sĩ Thiên vị đi cùng, lại có thêm một đám thuộc hạ tinh nhuệ của gia tộc, nhưng đường Thánh Hy lại là khu dân cư cao cấp nhất của đế đô. Ở nơi này đều là quan to quý tộc cao nhất, đừng nói là hộ vệ các nhà nuôi dưỡng, chỉ cần là sở Cảnh giới đồn trú gần đường Thánh Huy có hơn mấy ngàn tinh nhuệ, quân lực ở đây chỉ sau có các hào môn quý tộc tập trung ở vùng Thắng Lợi Cung.
Mang theo gia tộc tinh nhuệ cố tình tập kích số 1 đường Thánh Huy rõ ràng là việc làm cực kì ngu xuẩn. Lâm Tề tuyệt đối sẽ không phạm phải sai lầm này.
Như vậy cho Đề Hương ra trước, trước tiên điều tra rõ ràng sự tình, sau đó mới nghĩ biện pháp đối phó hai nữ nhân kia, đây là chọn lựa tốt nhất của Lâm Tề.
Trong phòng tiếp khách của đại sảnh lại rơi vào trạng thái trầm mặc chết người, , El Hamdaoui gắt gao nhìn Đề Hương, mà Đề Hương lại là lười nhác nhìn El Hamdaoui. Sự tình đã rất rõ ràng Đề Hương thể hiện rõ thái độ của hắn là vì Nhã và Linh mà tới, thân phận của Đề Hương, gia tộc sau lưng hắn, đến thế lực hùng mạnh của gia tộc hắn ở đế đô đều có thể đẩy El Hamdaoui đến tình cảnh rất xấu hổ.
Phân rõ ranh giới với Đề Hương tuyệt đối không phù hợp với lợi ích của El Hamdaoui.
Nhưng nhún nhường đối với hắn, nếu Đề Hương đưa ra những yêu cầu vô lý với Nhã và Linh thì El Hamdaoui nên từ chối thế nào? Vốn dĩ đoàn người của El Hamdaoui trú tai số 1 đường Thánh Huy không ra ngoài nửa bước là muốn duy trì cảm giác thần bí. Nhưng dưới sự kích động của Lâm Tề, Đề Hương đã lột bộ mặt thần bí của họ xuống một cách thô bạo. Điều này buộc El Hamdaoui phải đưa ra quyết định.
Nhưng chuyến đi này của El Hamdaoui chỉ là một sự rèn luyện, tuy rằng hắn từ nhỏ đã chịu sự giáo dục khắc nghiệt, bất kể trên phương diện nào cũng đều là tinh anh đệ nhất, nhưng hắn không có kinh nghiệm, hắn thiếu sự giao tiếp với người khác, thiếu kinh nghiệm đấu tranh tâm lý.
Còn Lâm Tề? Bảy tuổi đã lăn lộn giữa phố phường, hắn từ nhỏ đã đánh bạn với đám du thủ du thực, lừa gạt, côn đồ, lưu manh, hắn từ đám cặn bã đó học được đủ loại mánh khóe không trâu bắt chó đi cày.
Đề Hương đột nhiên mỉm cười. Hắn thoải mái nói:
- El Hamdaoui tiên sinh đừng khẩn trương, ta không có ác ý với hai vị tiểu thư xinh đẹp. Ta chỉ thấy tò mò các vị tại sao lại đến Bolelli vào cái mùa đông chết tiệt này. Nếu các vị gặp phải rắc rối gì ta sẽ giúp các vị giải quyết hết, mà ta cũng chỉ muốn có cơ hội quen biết hai vị tiểu thư, ta muốn kết bạn với bọn họ, lẽ nào lại không được?
Gõ nhẹ bàn trà trước mặt, Đề Hương nói từng chữ một:
- Hà tất phải từ chối một người từ xa ngàn dặm? Thêm một người bạn tốt hơn nhiều so với thêm một kẻ thù, ngài nói có phải không ?
Đề Hương coi như đã đề ra điều kiện với El Hamdaoui, để hắn làm quen với Nhã và Linh, sau đó, hắn có thể dùng mọi cách theo đuổi hai nàng. Nếu El Hamdaoui không đồng ý điều kiện của hắn, vậy thì Đề Hương sẽ trở thành kẻ địch của El Hamdaoui.
Bất kể bối cảnh phía sau El Hamdaoui có hùng mạnh đến đâu, hắn vẫn không phải là quý tộc của đế quốc, như vậy Đề Hương căn bản không cần kiêng kị hắn.
Theo như El Hamdaoui tự xưng, hắn là đứa con thứ bảy của gia tộc Cánh Buồm Vàng Liên bang Thương mại Villas? Thế đã là gì?
Gia tộc Cánh Buồm Vàng ở đại lục phương Tây được hưởng tiếng tăm, tàu hàng viễn dương mà bọn họ sở hữu gần như chiếm một phần mười việc mua bán ở đông tây phương, gia tộc của bọn họ thật sự thương gia giàu có phú khả địch quốc. Nhưng cũng chỉ có thế mà thôi, đế quốc Gaul mới là cường quốc mạnh nhất của đại lục, quân lực của đế quốc Gaul gấp trên hai mươi lần Liên bang Thương mại Villas, vài tên tùy tùng của đế quốc Gaul về mặt quân sự cũng có thể tiến hành tấn công mang tính hủy diệt đối với Liên bang Thương mại Villas.
Huống chi El Hamdaoui chỉ là con thứ bảy của gia tộc Cánh Buồm Vàng? Đề Hương cho dù có giết hắn thì Liên bang Thương mại Villas cũng tuyệt đối sẽ không vì El Hamdaoui mà đắc tội nguyên lão trọng thần của đế quốc Gaul.
El Hamdaoui sắc mặt càng khó coi , hắn nắm chặt hai nắm tay, ánh mắt di chuyển không ngừng, một chút hào quang nguy hiểm ngưng tụ trong mắt hắn.
Lâm Tề đột nhiên đi đến bức họa nữ thần Chiến Thắng chém giết yêu ma rất lớn kia, El Hamdaoui chưa kịp ngăn trở thì Lâm Tề đã đột nhiên tung một chưởng vào góc của khung tranh. Chợt nghe được một tiếng quát vang lên, bức họa mềm rủ xuống được kéo lên trên, phía sau lộ ra một cặp tỷ muội song sinh mặc trường bào màu đỏ nhạt, vô cùng xinh đẹp nhưng cũng lạnh lùng như băng tuyết.
Vừa nhìn thấy hai thiếu nữ xinh đẹp này, Lâm Tề thiếu chút nữa là chém một búa xuống đầu các nàng – chính là họ, chính là bọn họ!
Đề Hương cũng đã nhảy dựng lên, hắn mừng rỡ như điên tiến lên tiếp đón, vui vẻ cười to nói:
- Hai vị tiểu thư tôn quý, muốn gặp mặt hai vị thật là khó khăn quá!
El Hamdaoui giận dữ đứng lên , giữa các ngón tay mơ hồ lóe lên một luồng ánh sáng kì dị.