Sâu trong lòng ngọn núi lớn là những ngõ ngách chằng chịt nhưng được đào rất rộng, một người trưởng thành nếu đứng thẳng vẫn có thể cử động rất thoải mái. Trong thông đạo ấy có vài bóng người thoắt ẩn thoắt hiện nép sát mình vào vách đá, một trong số đó có mái tóc đỏ dài và bộ ngực hơi nhô cao, ánh mắt xanh biển lấp lánh trong bóng tối, chính là Vanes. Cô cùng hai người còn lại là những kẻ có tốc độ và khả năng ẩn núp khá nhất trong đoàn, vì vậy đã được giao cho nhiệm vụ quan trọng này.
Bám lên vách đá sần sùi, cả ba chậm rãi dò dẫm bước đi, tuy nói trong núi tối om nhưng thực chất cứ cách một khoảng lại có một quả quang thạch phát ra ánh sáng nhè nhẹ vừa đủ để miễn cưỡng nhìn được đường đi. Ba người bận trang phục hạng nhẹ bó sát để tiện bề hành động, nhiệm vụ của họ có thể nói là đỡ nguy hiểm nhất so với mọi người nhưng cũng là nặng nề nhất. Càng bước đi thì ánh sáng phía trước mặt họ càng lúc càng nhiều, dường như đã sắp ra ngoài trời. Khi đến cua quẹo cuối cùng thông ra khu vực có ánh sáng, Vanes đi trước đưa tay lên cao rồi nắm lại, ra dấu cho hai người phía sau dừng bước, đoạn cô rút từ trong túi bên hông ra một mảnh kiếng, đưa ra phía trước rồi qua nó quan sát tình hình bên ngoài.
Nơi họ sắp tiến ra là một bờ đá vô cùng trống trải nằm lưng chừng giữa ngọn núi với không gian khá thoáng đãng, ở đó có thể bắt gặp vài cái tổ rơm đặt cách xa nhau, ngoài ra còn có hai con ma thú đi lòng vòng có vẻ như đang canh gác, dù theo ánh mắt của chúng thì rõ ràng là đang quan sát khu vực chiến đấu ầm ĩ ngoài kia. Loại ma thú này có bốn chân săn chắc cơ thịt, một cái đuôi dài phe phẩy đằng sau, nhưng điều đặc biệt chính là đôi cánh đầy lông vũ màu nâu đỏ và cái đầu đại bàng với cặp mắt sắc bén cũng cái mỏ nhọn hoắc, chính là một con sư tử đầu chim, hay gọi tắt là Sư điểu.
Hai con sư điểu một con đứng khá xa bên ngoài rìa bờ đá, còn một con thì cách thông đạo ba người đang đứng không xa cho lắm. Vanes quay lại làm vài cái thủ thế với hai người đằng sau, khi nhận được cái gật đầu từ họ thì cô nép sát mình vào vách, rồi dùng chân đá một cục đá văng đi tạo nên vài âm thanh không to cũng không nhỏ, đủ để thu hút sự chú ý của con sư điểu đứng gần. Nó khẽ gầm gừ vài tiếng như báo với đồng bạn ngoài kia gì đó, rồi chậm rãi bước vào trong thông đạo để kiểm tra.
Con thú tiến vào thông đạo, nhìn quanh một lúc không thấy có gì khả nghi thì mới bước vào trong, định bụng nhìn một vòng nữa rồi sẽ quay lại ra ngoài. Đúng lúc này vách đá bên cạnh nó bỗng động đậy rồi tách ra để lộ một bóng người, người nọ đưa tay đấm thẳng vào giữa mỏ sư điểu, trên bàn tay nhanh chóng đóng thành một lớp đá dày chặn lại bất cứ âm thanh nào nó định phát ra. Tiếp theo sau đó Vanes xuất hiện ngay dưới bụng nó, cánh tay cầm dao găm thẳng vào giữa cổ con thú, cổ tay khẽ lắc ngay lập tức kết liễu mạng sống của nó.
Không thể chờ quá lâu trước khi con còn lại phát hiện điểm khả nghi, người còn lại trong nhóm kéo căng dây cung đã lắp sẵn tên, hắc ám đấu khí xoáy tròn ngay đầu mũi tên, hòa vào bóng tối của thông đạo rất khó phát hiện. Sau khi hai người đằng trước nhẹ nhàng hạ thi thể của con sư điểu xuống mà không gây ra tiếng động, người này tiến lên một bước ra ngay giữa cua quẹo, ánh mắt lập tức định vị bóng dáng con còn lại, mũi tên mang theo luồng đấu khí đen kịt chỉ trong một cái chớp mắt đã cắm ngập vào cổ con sư điểu đang ngơ ngác, khiến nó chết ngay lập tức. Mọi việc chỉ diễn ra trong một thoáng chốc, có thể nói là chính xác như thao diễn, ngay khi con sư điểu còn lại vừa chết, Vanes cúi xuống ba lô của mình lấy ra một cái tai nghe chụp đầu có khả năng cách âm tốt chụp vào tai, hai người còn lại cũng làm hành động tương tự. Cả ba gật đầu với nhau một cái rồi phóng tới mấy cái tổ rơm.
Trong tổ rơm là những quả trứng hình bầu dục to bằng bắp đùi một người trưởng thành, trên mặt vỏ trứng có những đường hoa văn kì lạ khó hiểu, đây chính là nguyên do họ mạo hiểm đánh động cả tổ sư điểu. Sư điểu là một loại ma thú có độ nguy hiểm được xếp vào mức cao, nó tinh thông hai loại nguyên tố phong lôi, vừa có cánh lại vừa có đủ tứ chi để đa dạng hóa đòn tấn công của mình cho phù hợp, tiếng kêu của nó cũng mang theo một loại công kích âm thanh đặc thù rất lợi hại khi dùng để đối phó với số đông, chính vì lẽ đó mà cả ba phải chụp tai nghe lên đầu. Độ nguy hiểm thì lại tỉ lệ thuận với độ mạnh mẽ, do đó sư điểu là một loại ma thú mà bất cứ ai cũng ham muốn, một cái trứng như vầy giá trị so với tinh hạch đâu chỉ là gấp hai, ba lần. Loại ma thú này vừa mạnh, lại biết bay, cấu trúc cơ thể cũng thích hợp cho con người cưỡi, ví thế chỉ cần đem một quả trứng của nó bán đi cũng đổi về được một gia tài nhỏ.
Tổ sư điểu này là do người đoàn trưởng và vài người bạn nữa trong đợt mạo hiểm trước vô tình tìm ra, còn chưa thông báo cho công hội mạo hiểm giả để lấy tiền tin tức, vốn là muốn một mình hưởng trọn. Nhưng sự đời cũng không dễ ăn như vậy, cái tổ này có hơn bốn mươi con sư điểu, trong đó còn có một con đạt mức cao cấp, đoàn mạo hiểm của họ chỉ có hơn hai mươi người, muốn ăn cắp trứng căn bản là nằm si nói mộng nên vị đoàn trưởng cũng không nói ra làm gì. Chỉ là trong lần chiến đấu đầu tiên của đoàn, tu chân giả Lâm Vân nổi lên như một ngôi sao sáng khiến cho mục đích của chuyến đi dần thay đổi. Sau nhiều lần bàn bạc có, cãi cọ có, cuối cùng cả đoàn cũng quyết định hành động, dù sao thì chữ "mạo hiểm" trong chức danh của họ cũng không phải là để trưng. Cộng thêm Lâm Vân, đoàn họ tổng cộng có hai tu luyện giả cao cấp, trong đó người thanh niên tóc dài sẽ đảm nhiệm việc cầm cự với con sư điểu đầu đàn, còn vị đoàn trưởng sẽ cân bằng lại sự thiếu hụt về số lượng cho các tu luyện giả khác trong đoàn.
Vanes tiến tới một cái tổ rơm chứa ba quả trứng, cô mở ba lô của mình ra, bên trong là tám cái ống to hình trụ được xếp ngay ngắn rất tiện lợi để lấy ra, chúng tương tự như loại mà Mian dùng để chứa bông hoa hệ hỏa mà đám chó lửa canh gác. Cô gái mở một đầu của cái ống ra đồng thời bấm một cái nút nhỏ ở đầu còn lại rồi đặt nó thẳng đứng xuống dưới đất, lập tức có tiếng gió thổi nhè nhẹ từ dưới lên, sau đó Vanes cẩn thận ôm quả trứng thả vào trong ống, nó được sức gió đẩy nên lơ lửng trên cao, ngay lập tức cô ấn cái nút tương tự ở nắp bên kia rồi đậy nó vào, cứ như thế quả trứng sẽ được giữ ngay giữa cái ống, tránh bị va đập và tổn thương. Làm y như thế với hai quả trứng còn lại trong ổ rơm, Vanes bỏ cả ba vào ba lô rồi nhẹ nhàng tiến ra cái ổ phía ngoài rìa bờ đá, trong đó có đến bốn quả trứng, bỏ qua thì thật là đáng tiếc.
Vừa đi vừa nhìn kĩ, cô gái mới nhận ra cái tổ này lớn tới mức nào, ngoài cái bờ đá rộng rãi này ra, thì còn khá nhiều cái hốc nhỏ vừa đủ cho một con sư điểu nằm ngủ, lác đác xung quanh là những cái xác động vật to lớn bị ăn đến lộ cả xương trắng. Không có thời gian quan sát nhiều, Vanes tiếp tục công việc với bốn quả trứng hái ra tiền kia, tuy nhiên khi vừa định đưa tay vào thì cảm giác của cô phát hiện ra cái gì đó bất thường. Cô gái lấy bàn tay chà chà dưới mặt đất, gạt những lớp cát qua một bên, để lộ ra một vòng tròn ma pháp xanh lá, một kết giới gió. Được bảo vệ bằng kết giới, bốn quả trứng này chắc chắn có điều gì đó bất thường, vì thế Vanes càng quyết tâm lấy nó hơn. Cô xòe bàn tay ra, trên mỗi đầu ngón tay là một mũi khoan nhỏ bé bằng gió xoáy tròn chầm chậm, rồi cô gái dùng mấy ngón tay đó khẽ chạm vào khu vực xung quanh mấy quả trứng, quả nhiên hành động đó làm dấy lên những xung động không khí nhè nhẹ. Vanes tiếp tục lần mò ra điểm yếu của kết giới này để triệt tiêu nó mà không gây ra sự báo động, cũng may đây là kết giới gió, cùng loại nguyên tố với đấu khí của cô, chứ nếu là hệ nào khác thì Vanes cũng đành bó tay.
Kréc.
Tiếng kêu chói tai xuyên thấu cả lớp cách âm ảnh hưởng trực tiếp vào tinh thần của Vanes khiến cô choáng váng, mém tí đã kích động luôn lớp cảnh báo của kết giới, không cần hỏi cũng biết chỉ có tiếng của ma thú cao cấp mới có hiệu quả chấn nhiếp như thế. Khi Vanes còn đang lo sợ là mình bị phát hiện thì hóa ra lại không phải, tiếng kêu đó là do chiến đấu giữa Lâm Vân và con thú đang tới hồi kịch liệt. Lắc đầu mấy cái để bình tĩnh lại, cô gái tiếp tục tập trung vô hiệu hóa lớp kết giới trước mặt.
Nếu như Vanes nhích ra vài bước chân rồi nhìn xuống chắc chắn sẽ bị choáng ngợp bởi tràng cảnh bên dưới. Đủ loại năng lượng nguyên tố bắn tới bắn lui, tiếng niệm chú, tiếng nổ kèm với tiếng kêu của bầy sư điểu hòa vào nhau tạo thành một bản giao hưởng hỗn loạn và ồn ào. Đất đá trên những vách núi bên cạnh bị công kích đổ xuống ào ào, mấy con ma thú nhỏ lẻ khác cũng bị trận chiến này dọa tới mức hồn phi phách tán, bay nhanh ra xa để tránh bị công kích trúng. Phía mạo hiểm giả có số lượng ít hơn, nhưng mục tiêu của họ là cầm cự chứ không phải tấn công, vì vậy cả đoàn chia thành từng nhóm tổ chức đội hình phòng ngự để hỗ trợ lẫn nhau, thỉnh thoảng cũng phản công lên trên để gây uy hiếp, hơn nữa họ còn có một vị đoàn trưởng là võ sĩ cao cấp giúp đỡ. Một mình người đoàn trưởng bị vây đánh bởi bảy, tám con sư điểu trung cấp mà vẫn không hề nao núng, hai cây rìu chiến quấn xích được ông ta huy vũ rất điệu nghệ đôi khi còn gây thương tích cho đối thủ của mình. Chênh lệch giữa cao cấp và trung cấp là không hề nhỏ, một con bạo hùng bị thương nặng đã đủ để đánh cho nhóm Key lên bờ xuống ruộng, chật vật lắm mới thắng, cứu về được nửa cái mạng, vị đoàn trưởng này tất nhiên càng không kém cạnh chút nào.
Nổi bật trong trận chiến là một con sư điểu có thân hình to lớn như một con voi, sải cánh của nó trải dài che lấp cả một khoảng không gian, mỗi cái đập cánh đều tạo nên một cơn cuồng phong nhỏ khiến không ai dám đến gần. Tiếng kêu của nó càng ghê rợn hơn, cho dù có biện pháp phòng tránh nhưng cũng không tài nào triệt tiêu hoàn toàn ảnh hưởng. Với cái mỏ to lớn cứng cáp có thể dễ dàng nuốt trọn nửa cơ thể của một người trưởng thành và những móng vuốt to bằng bàn chân, lại thêm ánh mắt sắc bén như xuyên thấu tâm can, nếu đứng đối diện với con ma thú này, chưa bị nó giết chết cũng bị dọa mà chết. Ngoài ra điểm đặc biệt chính là đôi cánh của nó, mỗi bên chỉ độc một màu là vàng và xanh lá, tượng trưng cho phong lôi hai loại nguyên tố, trên mỗi cái lông vũ mơ hồ có thế thấy tĩnh điện nho nhỏ lóe lên hoặc là vài đợt khí lưu di chuyển, trông vô cùng đặc sắc, chính vì thế nó được gọi là Kim lam song dực sư điểu, hoặc Phong lôi song dực sư điểu, gọi ngắn gọn hơn là Sư điểu vương. Ấy thế mà con thú đáng sợ này vẫn không tài nào chiếm được thượng phong trong trận đấu với tên nhân loại nhỏ bé trước mặt nó.
Lâm Vân cước đạp lên phi kiếm phong hệ đã được bản thân hóa lớn, hiên ngang đối mặt với sư điểu vương, bộ áo bào màu trắng trông không hề bị tổn hại, mái tóc dài phất phơ trong gió, tuy trán lấm tấm vài giọt mồ hôi nhưng thần thái vẫn ung dung tự tin, đứng trước đối thủ lớn mà không hề nao núng. Nãy giờ tuy nói hắn và con ma thú trước mặt đánh nhau cũng được một lúc, nhưng chủ yếu cũng là dùng vài đòn tấn công thông thường để thăm dò lẫn nhau, hiện tại cả hai tách ra lườm nhau thế này chỉ có một khả năng, đó là sắp tung toàn lực ra. Lâm Vân vung tay, hai ống tay áo phe phẩy, từ trong đó bay ra vài thanh phi kiếm, ban đầu chỉ nhỏ như cây tăm nhưng chẳng mấy chốc đã dài ra đến hai mét.
Bên dưới, Phương Thiên Hạo dùng pháp bảo Sơn Thủy đồ của mình hiệu triệu hai nguyên tố là thủy và thổ hỗ trợ cho mọi người, chỉ một bức tranh nho nhỏ không ngờ lại có uy lực đáng gờm. Sau khi đánh bật một đòn tấn công của mấy con sư điểu, hắn liếc mắt nhìn lên trời, cười cười, nói:
-Bắt đầu rồi.
Cùng lúc đó, khắp không gian vang lên giọng niệm khẩu quyết của Lâm Vân, giọng nói biến ảo không ngừng, khi trầm khi bổng, lúc gần lúc xa.
Thái dương chân hỏa.
Thái âm hàn băng.
Băng hỏa âm dương.
Dĩ kiếm dẫn uy.
Cuối cùng giọng nói chợt vút cao, mỗi chữ vang vọng khắp nơi:
-Băng hỏa lưỡng nghi kiếm trận.