Nói xong, Tiểu Hồng Đậu lại nhanh chóng ghép hình lại, ngẩng đầu lên, nhìn Tiểu Niên Cao cười híp mắt nói: "Anh xem, hiện tại không còn lộn xộn nữa, chúng ta có thể đi!"
Tiểu Niên Cao: ". . . . . ."
Mặc kệ quá trình bàn bạc của hai đứa bé như thế nào, nói tóm lại cuối cùng bọn chúng đã đạt thành thỏa thuận với nhau, bọn chúng là không tới vườn trẻ nữa mà chuẩn bị kết hôn.
Ngày hôm sau, Hứa Gia Mộc đưa hai con đi nhà trẻ, vừa mới lên xe, Tiểu Niên Cao đã mở miệng nói: "Chú, cháu muốn kết hôn với Tiểu Hồng Đậu."
"Đúng, ba, con muốn kết hôn với Tiểu Niên Cao." Tiểu Hồng Đậu lập tức mở miệng phụ họa.
Chân Hứa Gia Mộc khẽ run rẩy, đạp lệch chân ga, làm cho anh sợ đến ngay lập tức đạp thắng xe, dừng xe ở ven đường, sau khi điều hòa lại cảm xúc của mình một chút, mới vừa làm chú rễ, tính tình Hứa Gia Mộc rất là tốt mở miệng giải thích lý do không thể kết hôn cho Tiểu Niên Cao và Tiểu Hồng Đậu: "Ba và Lục Cẩn Niên là anh em ruột, về mặt pháp luật, chúng ta là người một nhà, cho nên, hai đứa các con không thể kết hôn, về mặt pháp luật, Tiểu Niên Cao, con là anh họ của Tiểu Hồng Đậu, Tiểu Hồng Đậu, con là em họ của Tiểu Niên Cao, hai đứa các con là anh em, không thể kết hôn. . . . . ."
Hứa Gia Mộc nói có chút lòng vòng, đến cuối cùng, anh cũng có chút không hiểu được thì hai con nghe anh giải thích có hiểu rõ không.
Anh lái xe đi một lát, sau đó đang chuẩn bị mở miệng tiếp tục cố gắng giải thích một lần, bỗng nhiên Tiểu Niên Cao mở miệng nói: "Chú, con cầu xin chú ly hôn đi mà."
Xe lại một lần nữa đột ngột ngừng lại.
"Chú, chú ly hôn với thím đi, sau khi ly dị, con liền có thể kết hôn với Tiểu Hồng Đậu."
Từ trước đến giờ tính tình Hứa Gia Mộc đối với hai con rất tốt, không nhịn được cắn răng nghiến lợi nói một câu: "Chú không thể nào ly hôn, dù là ly hôn, hai đứa các con cũng không thể ở chung một chỗ! Bởi vì các con có liên hệ máu mủ!"
Nãy giờ Tiểu Hồng Đậu vẫn trầm mặc, nháy mắt hai cái nói với Hứa Gia Mộc: "Ba, con quyết định, bắt đầu từ bây giờ, con giải trừ quan hệ máu mủ với Tiểu Niên Cao rồi."
Tiểu Niên Cao thông minh lập tức nói tiếp: "Như vậy chúng con có thể kết hôn rồi chứ!"
Hứa Gia Mộc hít sâu một hơi, trực tiếp ngậm miệng không nói lời nào, một cước đạp chân ga đến cửa nhà trẻ, xách hai con xuống, kín đáo đưa cho cô giáo vườn trẻ, cũng không quay đầu lại rời đi.
-
-
【 Ba như thế nào mà trông con! 】
Lúc Tiểu Hồng Đậu mới trở về nước, trừ Tiểu Niên Cao, đều có chút sợ người lạ đối với Lục Cẩn Niên, Kiều An Hảo hay Hứa Gia Mộc.
Tiểu Hồng Đậu đối với Hứa Gia Mộc mà nói, bản thân mất mà được nên càng vui mừng hơn, hơn nữa lại là con gái, trời sanh ba đối với con gái luôn là cưng chìu không giới hạn, vì vậy tính nhẫn nại của Hứa Gia Mộc đối với Tiểu Hồng Đậu có thể nói là rất tốt. . . . . . Quả thực là cưng chìu Tiểu Hồng Đậu lên tới tận trời, ngay cả luôn luôn sợ Tống Tương Tư nhất, Tiểu Hồng Đậu cũng không sợ nữa.
Cuối cùng vẫn là có liên hệ máu mủ, sau khi Tiểu Hồng Đậu tiếp nhận Hứa Gia Mộc, ngược lại thích dính Hứa Gia Mộc hơn một chút, bởi vì mặc kệ bé ở trước mặt Hứa Gia Mộc, tùy hứng như thế nào, Hứa Gia Mộc cũng sẽ không tức giận mà thương yêu bé.
Giống như hôm nay, Tống Tương Tư có việc tạm thời phải ra ngoài một lát, Tiểu Hồng Đậu đang chơi đùa trên bậc thang trơn bóng, muốn uống sữa bình, liền đưa ra yêu cầu với Hứa Gia Mộc đang ở bên cạnh.
Hứa Gia Mộc xuống lầu lấy sữa bình, toàn bộ quá trình chỉ mất năm phút đồng hồ, trong năm phút đồng hồ này, Tiểu Hồng Đậu không cẩn thận không có ngồi vững, từ trên bậc thang trượt lăn xuống, phía dưới sàn đã lót thảm thật dầy, tuyệt không làm đau bé, Tiểu Hồng Đậu đang chuẩn bị bò dậy, tiếp tục chơi, kết quả cửa bị đẩy ra, sau đó miệng bé lại méo xẹo, bắt đầu nằm trên mặt đất, khóc.
Hứa Gia Mộc bị dọa sợ đến hồn bay phách tán, để bình sữa ở một bên, lập tức đi tới, ôm lấy Tiểu Hồng Đậu, vô cùng dịu dàng dụ dỗ, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Hồng Đậu vẫn còn vươn nước mắt, uất ức hề hề vỗ một cái thật mạnh lên đầu Hứa Gia Mộc, dùng giọng điệu giáo dục của Tống Tương Tư dạy mình, nói với Hứa Gia Mộc: "Ba ngu ngốc, ba như thế nào mà trông con!"