• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quân Anh tướng quân và Phu Nhan ở kinh thành một tuần là về lại Tây Bình Thành.

Sau khi bái Kiến Bệ Hạ song.

Thánh Vương là người tiễn.

Nhà Du Hoặc cũng ra tiễn.

Quân Anh tướng quan nói: Du Nhi đến giỗ tổ gia gia nhớ đến Quân Vệ Phủ.

Bá Mẫu nói: Cả lam Hạ nữa.

Phu Phu Thời Yến nữa. Nếu rảnh thì ghé Quân Vệ Phủ chơi.

Thời Danh chen vô hỏi: Bá Mẫu con nữa.

Bá Mẫu cười nói: Ừ Thời Danh nữa.

Quân Anh tướng quân nói: Đến giờ rồi chúng ta suất phát thôi. Mai mốt còn gặp tụi nhỏ mà.

Bá Mẫu gật đầu lên xe ngựa.

Thánh Vương chào Quân Anh tướng quân: Tướng quân đi đường thượng lộ bình an.

Qua tướng quân chắp tay: Đa Tạ Vưing gia.

Sau đó leo lên ngựa cùng đoàn đội dần rời xa kinh thành.

Sau khi tiễn Quân Anh tướng quân. Mọi người chia nhau ra về.

Bây giờ đang nửa năm. Nhóm Du Hoặc quyết định từ giờ tới tết mở thêm 50 tiệm nữa ở các châu và phủ, huyện.

Nói là làm. Nhóm Du Hoặc phân nhân thủ đi thực hiện.

Nhóm thủ hạ đã làm nhiều lần rồi nên làm rất tốt. Đâu ra đó.

Từ ngày song chuyện Duệ phi nhóm Du Hoặc sống càng thanh nhàn.

Sáng đi làm. Chiều về. Ngày rảnh ở nhà thì chơi với hai tiểu bảo bối trong nhà.

Cuộc sống êm đềm trôi thì cũng gần cuối năm.

Sau khi phòng đấu giá tổ chức lần nữa rồi đóng cửa chờ năm mới.



Thì ngày kết toán của Ngũ Hoàng Thương đến.

Ba nhóm trong Ngũ Hoàng Thương sẽ tự tổng kết thu hoạch của mình song mang đến chõ Thánh Vương và Nhị Hoàng Tử báo cáo.

Sau đó sẽ gộp lại xem cả năm thu được bao nhiêu.

Du Hoặc cầm sổ sách Cửu Đỉnh nói: Bẩm Thánh Vương năm nay Cửu Đỉnh thu được 4tr lượng Bạc.

Ưng kình cầm sổ ra báo cáo: Năm nay

Phòng đấu giá thu được 4,5tr lượng Bạc.

Đại Thúc Trạch Dương nói. Năm nay, uông Đình viện thu được 3,8 tr lượng Bạc

Thánh Vương gật đầu nói: Tốt tiến triển hơn nhiều so với năm ngoái.

Còn một năm nữa là bình chọn lại Ngũ Hoàng Thương. Các ngươi chỉ cần cứ tốc độ này đi lên là được.

Nhưng ta nghĩ chúng ta nên mở thêm lĩnh vực khác để kinh doanh. Các ngươi có ý kiến gì không.

Trác Nhạc nói: Bẩm Vương gia ta nghĩ nên làm. Không ai chê bạc bao giờ. Nhưng chúng ta làm gì mới được

Trác Nhạc đã thành thân với Tứ Hoàng Tử Vực quốc nên Vương gia kêu hắn không gọi là chủ tử nữa.

Lâm Phúc nói: Lam Hạ đệ có ý gì không.

Mọi người quai qua nhìn Lam Hạ.

Lam Hạ nói: Sao mọi người nhìn đệ.

Triệu Huy nói: Bởi vì đệ có nhiều ý hay nhất.

Nhị Hoàng Tử nói: Đúng vậy. Lam Hạ ngươi thử nghĩ xem nên làm gì.

Lam Hạ nói: Đúng là ta có nghĩ ra một việc. Chỉ có điều chúng ta phải rủ Bệ Hạ làm chung.

Thánh Vương hỏi: Việc gì.

Lam Hạ cười nói: Tổ chức đua ngựa đặt cược.

Nói nôm na là thế này. Lam Hạ ngời giải thích một lượt cho mọi người biết thế nào là đua ngựa đặt cược.

Lam Hạ nói song cầm chén trà y

Uống nước.

Còn mọi người kại nhìn Lam Hạ cứ như Lam Hạ không phải người vậy.

Nhị Hoàng Tử nói: Sau này ngươi muốn làm quốc sư cho bổn Hoàng Tử không.

Lam Hạ nghe vậy nói: Bẩm Nhị Hoàng tử. Ta thích làm Hoàng Thương.

Nhị Hoàng Tử nói: Đáng tiếc.

Thánh Vương hỏi: Sao ngươi lại có thể nghĩ ra mấy cái hay ho như vậy

Hàn Á gật đầu nói: Vương gia nói rất đúng. Lam Han sao đệ nghĩ ra được hay vậy.

Lam Hạ nói: Hòi nhỏ tư duy ta hơi khác người. Do chơi một mình nên hay mày mò. Có lần ta thấy đàn kiến đang bò. Ta ngồi nhắm một con rồi xem nó nhanh hơn bao nhiêu con.

Sau này khi ta thấy ngựa. Ta cũng nghĩ nếu đua con nào thắng.

Nên bây giờ ta chỉ nói ra thôi.



Mọi người nghe song chẳng biết nói gì. Có thể nghĩ ra mấy cái này chỉ có Lam Hạ.

Nhị Hoàng Tử nói: Ta sẽ trình lên Phụ Hoàng xem sao.

Sau đó cho tan Họp.

Hôm sau Trong thư phòng Nhị Hoàng Tử đưa việc này ra bẩm với Bệ Hạ

Hoàng Đế nghe song nói: Lam Hạ đúng là thông minh.

Mở ra đua ngựa thu lợi nhuận rất cao.

Để qua tết Trẫm cùng các khanh sẽ bàn kỹ hơn.

Nhị Hoàng Tử chắp tay: Nhi Thần rõ.

Năm nay Du Hoặc và Lam Hạ sẽ ăn tết song sẽ đến Quân Vệ Phủ. Bởi qua Tết Quân Vệ Phủ sẽ đám Giỗ tổ gia gia. Tức là cha của Ngoại Công và Quân Hùng tướng quân.

Tổ gia gia có chiến công hiển hách. Kho tổ gia gia mất Thái Tổ Hoàng Đế còn cho đúc tượng Tổ gia gia để Tây Bình Thành. Để dân chúng Tây Bình Thành không bao giờ quên công lao của Tổ Gia gia.

Du Hoặc và Lam Hạ lần này đi còn có Thời Danh.

Thời Danh đã dành trước một ghế. Nói phải đến Tây Bình Thành xem.

Nên Du Hoặc và Lam Hạ cho y đi.

Lần này đi một tháng. Du Hoặc đến gặp Vương gia mượn thủ hạ.

Vương gia đồng ý cử 20 cao thủ cải trang đi theo Du Hoặc và Lam Hạ.

Một là đề phòng lỡ có nguy hiểm.

Hai là để ra oai với Tây Mân Bình bên Quân Sơn lão tướng.

Du Hoặc đã viết thư gửi đến Quân Vệ Phủ nói sẽ đến nên Quân Vệ Phủ rất mong chờ.

Thời Danh cũng nghe qua chuyện của Quân Vệ Phủ nên y nói: Thúc lần này về đấy kẻ nào lắm mồm thúc cứ để con.

Lam Hạ nghe song cười nói: Được giao cho con. Thúc ở sau chống lung cho.

Thời Danh cười nói: Chửi thì chưa đủ. Con phải chuẩn bị vài thứ nữa

Du Hoặc hỏi: Con chuẩn bị cái gì.

Thời Danh cười nói: Hôm đi thúc sẽ biết.

Du Hoặc và Lam Hạ nhìn nhau.

Hôm suất phát Du Hoặc và Lam Hạ ngồi xe Hoàng Thương đi.

Thời Danh nhất quyết muốn đi một mình một xe. Nói để tạo uy thế.

Lam Hạ cũng đồng ý. Lam Hạ đang tò mò không biết Thời Danh tính làm cái gì.

Đến Hôm suất phát. Thời Danh vừa suất hiện cả nhà đều nhìn chăm chú.

Thời Danh cầm chiếc quạt mở ra thành thạo rồi quạt nhẹ nói: Các vị nhìn vậy bản Thực sự thực ngại.

Thời Yến hỏi: Thời Danh bộ đồ của con may ở đâu vậy.

Lam Nguyệt đến nhìn hỏi: Đúng rất đẹp.

Thời Danh nói: Bằng hữu một nhà quyền quý quen thợ giỏi may cho con.



Thời Tự nói: Sau này ta nhờ may được không.

Thời Danh trả lời: Không được rồi ca. Thợ đấy người ta về quê rồi. Không còn ở kinh nữa.

Thời Tự nói: Tiếc thật. Bộ y phục rất đẹp. Nhìn đường may mũi thêu này.

Du Hoặc nói: Hôm nay con rất ra dáng đấy. Học ở đâu thế.

Thời Danh nói: À. Bạn con dạy luôn.

Thời Sầm nghe vậy nói: À.

Thời Tự hỏi Thời Sầm: Đệ à gì thế.

Thời Sầm nói: Không có gì.

Đúng lúc thuộc hạ vào báo đã chuẩn bị song. Có thể suất phát.

Du Hoặc và Lam Hạ tạm biệt cả nhfa rồi lên một xe ngựa.

Còn Thời Danh một xe.

Đoàn cao thủ hộ tống 20 người đều đi ngựa.

Du Hoặc bắt đầu xuất phát.

Vì Xe ngựa màu trắng nên 20 cao thủ này cũng mặc y phục trắng. Khoác áo choàng ngoài màu trắng.

Đoàn xe ngựa ra khỏi kinh mà dân chúng ai cũng bàn tán.


Ngươi nhìn kìa. Phu phu Du Lam Hoàng Thương đi đâu vậy


Nhìn thật oai phong.


Ngươi khen thừa à. Đó là Hoàng Thương đấy.


Ta đoán Chắc đến Vệ Quân Phủ.


Chắc vậy chứ sao chuẩn bị nhân lực dữ thế.


Mặc mọi người bàn tán. Du Hoặc và Lam Hạ suất phát sau một tháng cũng gần tới Quân Vệ Phủ.


******NĐH*****

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK