Tất cả mọi người đều ngạc nhiên.
Không phải là đạt ba hàng đầu mới được vào diện Thánh à. Sao lại truyền tất cả.
Ngay cả mấy vị quan ở ngoài cùng nhóm sĩ tử cũng giật mình.
Nhưng lệnh đã ra mọi người quy củ vào điện.
Bước vô điện là sẽ được diện kiến Hoàng Đế nên các sĩ tử ai cũng run.
Các sĩ tử đều cúi đầu không được nhìn thẳng hoàng đế.
Khi nhóm sĩ tử đi gần đến trước chính điện. Cả nhóm sĩ tử quỳ gối cúi thấp đầu hô: Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.
Một giọng nói uy nghiêm vang cả chính điện vang lệ: Bình Thân.
Các sĩ tử trong lòng vừa sợ vừa kích động tạ ân: Tạ ân bệ hạ.
Hoàng đế cho các sĩ tử ngẩng mặt lên.
Nhóm sĩ tử được lệnh mới dám nhìn lên chính điện.
Trước chính điện. Hoàng Đế Đại lân uy nghiêm ngồi trên ngai vàng, khí thế của một vị vua toát ra.
Hoàng Đế Đại Lân năm nay mới 40 tuổi. Do dưỡng sức khoẻ tốt nên nhìn như 35. Trông rất trẻ.
Nhóm sĩ tử nhìn mà tỏ lòng kính ngưỡng. Đó là Hoang Đế Đại Lân. Người đứng đầu Thiên hạ. Người cai quản cả 35 châu. 140 phủ. 860 huyện và cả ngàn thôn lớn nhỏ khác nhau.
Người cai quản cả tỷ binh lính.
Người như vậy ai không kính ngưỡng chứ.
Nhóm Thời Sầm cũng kích động không kém. Bọn họ nghe danh Hoàng Đế đã lâu. Nay được đích thân diện kiến.
Hoàng đế đưa mắt nhìn một lượt sĩ tử sau đó cất tiếng hỏi: Ai là Thời Sầm.
Thời Sầm nghe thấy vội bước ra khỏi hàng quỳ xuống: Khởi bẩm bệ hạ là sĩ tử.
Hoàng đế cho Thời Sầm đứng dậy và nhìn Thời Sầm một lúc hỏi: Năm nay bao nhiêu tuổi
Thời Sầm chắp tay cúi đầu thưa: Khởi bẩm bệ hạ sĩ tử năm nay 18 tuổi.
Hoàng đế nói: Vậy là ba năm trước thi Hương mới 15. Rất trẻ.
Hoàng đế hỏi tiếp: Ai là Vy Kỳ.
Vy Kỳ nghe gọi tên mình vội bước ra khỏi hàng quỳ xuống thưa: Khởi bẩm bệ hạ sĩ tử là Vy Kỳ.
Hoàng đế cho Vy Kỳ đứng dậy hỏi: Năm nay khanh bao nhiêu tuổi.
Vy Kỳ chắp tay cúi dầu thưa: Khởi bẩm bệ hạ thần 17 tuổi.
Hoàng Đế Gật đầu nói: Hai khanh về chỗ đi.
Sau đó Hoàng Đế hỏi qua nhóm Tầm Hiên.
Chỉ có vậy. Những người khác Hoàng Đế không hỏi khiến mấy người đó lo lắng.
Tại sao bệ hạ không hỏi bọn họ.
Còn nhóm Cao Lãng lúc nãy còn to miệng nói nhóm Thời Sầm thì giờ khó chịu trong người nghĩ: Bọn Thời Sầm mà đỗ thật thì bọn hắn mất mặt chết. Tại lúc nãy bọn hắn còn chê bai đám Thời Sầm đâu
Hoàng đế nói: Tài học của các khanh trẫm đã xem qua. Rất tốt. Năm nay Đại Lân ta có nhiều nhân tài hơn mọi năm.
Bài thi trẫm đã xem, quyết định cũng đã có.
Các sĩ tử nghe vậy vừa lo lắng vừa kích động.
Hoàng Đế nói: Đầu tiên là Hoàng giáp.
Lưu Châu, Hạ Mân, Tâm Trạch, Cao Lãng.
Bốn vị sĩ tử nghe tên mình vội ra khỏi hàng tạ ân bệ hạ rồi lui qua một bên. Cả bốn đều rất vui vì ít nhất trong 20 người họ đã đỗ làm quan.
Hoàng Dế lại tiếp tục nói: tiếp theo là thám hoa: Thời Tự, Lân Canh, Hào Kiện.
Ba người cũng ra khỏi hàng tạ ân bệ hạ rồi lui về một bên.
Hoàng Đế Tiếp tục nói: Tiếp theo là Bảng nhãn.
Mọi người ai cũng hồi hộp nghe tên
Hoàng Đế cất tiếng nói: Di Hoà
Di Hoà nghe gọi tên mình thì kích động bước ra khỏi hàng tạ ân bệ hạ
Hoàng Đế lại nói: Tiếp theo là Trạng Nguyên.
Tất cả các sĩ tử đều hồi hộp. Có người tay toát cả mồ hôi.
Thời Sầm cũng vậy. Hắn chưa bao giờ hồi hộp như lúc này.
Vy Kỳ cũng thế. Y nắm chặt tay chờ nghe tên.
Hoàng Đế nói: Trạng Nguyên năm nay: Bách Điền
Bách Điền nghe song không tin nổi đứng đơ ra.
Lý công công phải nhắc một lần nữa Bách Điền mới giật mình bước lên phía trước quỳ xuống nghe sắc phong.
Sau đó Bách Điền đứng một bên.
Cả Đại điện im lặng như tờ.
Thời Sầm và Vy Kỳ nắm chặt tay.
Hai người đang suy nghĩ vì sao mình không đỗ. Bài thi rốt cuộc không được lòng Hoàng Đế chỗ nào.
Đang suy nghĩ thì Hoàng Đế cất tiếng gọi.: Thời Sầm Vy Kỳ. Hai khanh bước lên trước.
Thời Sầm Và Vy Kỳ giật mình nghĩ mình nghe lầm. Lý công công phải gọi lại một lần nữa thì Thời Sầm và Vy Kỳ mới biết là Hoàng Đế gọi mình thật.
Cả hai vội bước ra khỏi hàng quỳ xuống.
Hoàng Đế nói: Trẫm đã đọc bài thi của hai khanh. Các Khanh rất có tài. Trẫm rất hài lòng. Từ nay trở đi trẫm phong hai khanh làm Thư đồng bên cạnh trẫm.
Thời Sầm và Vy kỳ tưởng mình nghe nhầm.
Hoàng đế phong bọn họ làm thư đồng bên cạnh.
Có nghĩa Hoàng Đế cực kỳ coi trọng tài năng của bọn hắn.
Thư Đồng không phải ai muốn cũng được.
Thư Đồang bên cạnh Hoàng Đế là người phụ giúp Hoàng đế rất nhiều việc.
Đặc biệt sẽ được theo Hoàng Đế lên triều. Thư đồng sẽ thay Hoàng Đế truyền lời xuống các quan
Thời Sầm và Vy Kỳ không bao giờ nghĩ mình sẽ được làm thư đồng bên cạnh Hoàng Đế.
Đang ngớ người Lý công công hô tô: Hai vị còn không tạ chủ long ân.
Thời Sầm và Vy Kỳ kích động vội gập đầu tạ ơn.
Hoàng Đế kêu hai người đứng dậy.
Tất cả sĩ tử và các quan có mặt tại đây không tin được. Bệ hạ cho hai người mới thi Đình làm thư Đồng bên cạnh.
Vậy bài thi của hai người này phải suất sắc cỡ nào cơ chứ.
Hoàng Đế nói: Tô Hạc, Thừa ân.
Tô hạc và Thừa Ân nghe gọi kích động ra khỏi hàng quỳ xuống.
Hoàng đế nói: Từ giờ Hai khanh đi theo làm phụ tá cho Vy kỳ.
Tô Hạc và Thừa ân kích động tạ ân Hoàng Đế.
Sau khi hai người lui xuống.
Hoàng Đế lại nói: Tầm Hiên, Tư Trạch.
Hai người nghe gọi tên vội ra khỏi hàng quỳ xuống.
Hoàng đế nói: Hai khanh đi theo Thời Sầm làm phụ tá cho Thời Sầm.
Cả hai kích động tạ ân bệ hạ.
Song cả hai lui xang bên đứng.
Làm phụ tá cho Thư Đồng có nghĩa là phụ giúp vua làm việc. Địa vị cũng rất cao. Nên cả nhóm Tư Trạch đều rất vui.
Sau khi hoàn tất sắc phong. Hòang Đế phân bố nơi làm việc cho các quan mới đỗ này.
Các quan phân đi về các châu, phủ khác nhau.
Thám Hoa và Trạng Nguyên phân vào Hàn Lâm Viện.
Còn nhóm Thời Sầm về đợi lệnh. Khi có lệnh bắt đầu đi theo Hoàng Đế làm việc.
Hôm đấy Trạng Nguyên cưỡi ngựa diễu phố.
Tất cả mọi người chúc mừng. Có sĩ Tử thấy không phải Thời Sầm hay Vy Kỳ thì hơi tiếc.
Nhưng tiéc chưa bao lâu.
Tin tức bảng vàng đưa ra.
Cả kinh thành trấn động.
Hoàng đế phong hai người vừa đỗ thi Đình làm Thư Đồng. Đã vậy cho phụ tá của Thư đồng cũng là mấy sĩ tử đỗ thi Đình cả.
Hoàng Đế nói rằng hai vị thư Đồng mới 17 và 18 tuổi mà tài hoa hơn người. Bài thi quá suất sắc hợp ý long nhan. Nên sắc phong làm thư đồng.
Cả kinh thành cứ vậy xôn xao không biết hai vị thư đồng trẻ tuổi này giỏi cỡ nào.
Ai cũng tò mò muốn biết mặt.
Còn các vị sĩ tử thì nói chuyện: Bọn họ biết Thời Sầm và Vy Kỳ giỏi nhưng không nghĩ lại được tâm Hoàng Đế.
Đúng là phúc phần mà.
*****NĐH*****