Vu Ung và Chi Dao đang cùng đánh võ.
Thì nghe nhốn nháo ngoài cửa.
Vu Ung nhíu này hỏi: Chuyện gì.
Nô tỳ nghe hỏi vội nói: Bẩm công tử. Chúng nô tỳ không biết.
Đúng lúc A Nhất nô tài bên phủ Vu Ung chạy vội vàng chạy vào nói: Bẩm ông tử nguy rồi. Thế tử mất tích rồi. Không thấy thế tử đâu.
Vu Ung và Chi Dao nghe vậy vội chạy ra cửa chạy về phía viện Phò mã. Vừa chạy vừa hỏi: Chuyện là sao.
A Nhất chạy theo báo cáo: Thế tử ngủ trong viện.
Nhưng lúc công công vào xem thì không thấy đâu. Hô hoán lên nhóm thủ hạ mới vội vàng lục xoát đi tìm.
Chi Dao nói: Hoang đường. Phủ này nhiều nhân thủ vậy làm sao mà mất tích được.
Vu Ung nói: Cứ đến xem đã.
Lúc hai người chạy đến thấy biệt viện Phò Mã ồn ào.
Công chúa đang ngồi cạnh Thời Sầm thúc khóc.
Thời bã mẫu cũng khóc.
Thời Yến Thúc đang đi lại lo lắng
Nhà Thời Tự Thúc. Phụ Thân và Phụ Quân đang ngồi trên ghế nhìn đám nô tài quỳ dưới đất.
Vu Ung và Chi Dao đi vào. Nhóm Nô tỳ vội tham kiến.
Vu Ung và Chi Dao đến tham kiến mọi người rồi ngồi vô ghế.
Du Hoặc mặt lạnh băng nói:
Bá Văn, ngươi nói xem.
Thủ lĩnh Đông Viện Bá Văn quỳ gối nói: Bẩm Chủ Nhân. Chúng thuộc hạ đảm bảo không có chuyện có kẻ lọt vào phủ. Thuộc hạ lấy mạng ra đảm bảo.
Thủ lĩnh ba phía Tây viện, Nam Viện và Bắc viện cũng lấy mạng thề đảm bảo không có kẻ nào lọt vô phủ được.
Du Hoặc tin. Vì đây toàn là người của Thánh Vương. Toàn người võ công giỏi. Không thể nào để con cá lọt lưới được.
Lam Hạ vỗ bàn nói: Vậy là kẻ trong phủ làm. Kẻ đó chắc chắn còn trong phủ. Tìm. Đi tìm cho ta.
Nhóm thủ hạ chắp tay hô: Rõ. Rồi chạy đi tìm.
Thời Sầm nhìn đám nô tỳ dưới đất tức giận hỏi:
Các ngươi trông nom thế tử kiểu gì mà để xảy ra chuyện này.
Một đám đông như vậy mà có kẻ đưa thế tử đi các ngươi không biết.
Tất cả nô tỳ, ma ma, công công khoảng 30 người quỳ rạp dưới đất sợ hãi dập đầu.
Thế tử là viên ngọc trong tay Công Chúa và Phò Mã. Hoàng Thượng và Thái Hậu hết mực yêu thương. Bây giờ mất tích. Bọn họ có mười cái mạng cũng không hết tội.
Đúng lúc Thời Danh chạy vô viện hỏi vội: Phụ Thân, Thúc, mọi người tình hình sao rồi.
Thời Yến thở dài nói: Chưa tìm thấy
Thời Danh nghe song cũng lo lắng đi lại.
Am công công vội nói: Nô tài nhớ rồi. Lúc đi trên hành lang, nô tài ở xa thấy hình như có hai nô tỳ biểu hiện lạ đi qua Chu công công. Thấy chu công công có hỏi chuyện.
Chu công công dập đầu: Là nô tài đáng chết. Nghĩ trong phủ nhân thủ đông vậy sẽ an toàn nên không tra hỏi kỹ.
Lâm Thái Phó thầy của Thế Tử nghe song tức giận giơ chân đạp quát: Ngươi thấy biểu hiện lạ mà ngươi không hỏi cho kỹ. Ngươi không tra xét. Ngươi làm công công trong phủ thế tử để chưng à.
Lâm tiên sinh là Thái Phó trong cung chuyên dạy các Hoàng tử. Tài hoa xuất chúng. Được Bệ Hạ cử qua phủ Hoàng Thương cư ngụ để dạy học cho thế tử. Tính vị này cực kỳ nóng tính.
Liễu Thái Phó thấy Lâm Thái Phó tức giận vội can: Ông bình tĩnh. Để tra hỏi song rồi đánh sau.
Di Thái Phó nghiêm mặt hỏi Chu công công: Ngươi nhớ mặt không.
Chu công công gật đầu. Nô tài nhớ.
Du Hoặc nói: Ba vị tiên sinh vậy phiền phác lại ảnh hai kẻ này.
Ba vị Thái Phó gật đầu bắt đầu phác hoạ.
Sau khi phác hoạ song. Đã đưa cho Thủ lĩnh các viện đi tìm.
Một lúc sau thủ lĩnh Đông viện Bá Văn chạy vội vào tay ôm Thế Tử đang bất động hô to: Chủ Nhân mau truyền thái y. Truyền Thái Y.
Mọi người nghe tiếng hô nhìn thấy trên tay thủ lĩnh Đông Viện là Thế Tử vội hoảng sợ, nhốn nháo.
Du Hoặc nói: Nhanh vô cung xin truyền Thái Y.
Bây giờ kêu đại phu khám đã.
Lý đại phu ở sẵn trong phủ Du Hoặc không dám chậm trễ vội nói: Các vị, Để ta, để ta. Các vị bình tĩnh.
Lý Đại Phu bắt mạch, xem song thì nhíu chặt mày vội nói: Trúng độc. Muốn giải phải đợi Thái Y trong cung đến xem sao.
Mọi người nghe song giật mình.
Công chúa nghe song ngất xỉu tại chỗ.
Mọi người lại hoảng hốt đưa công chúa về viện nghỉ.
Mọi người sốt ruột chờ thái y.
Một lúc sau.
Uông quản gia chạy vào cùng mấy vị cận vệ và Thái y.
Triệu thái y, Bạch thái y, Phùng Thái Y, Tiêu thái y. Toàn những vị có tiếng nhất trong cung.
Mấy vị Thái y vào chưa kịp chào đã bị mọi người hô: Mau, mau cứu Thời Ly, mau xem cho công chúa, nhanh.
Mấy vị Thái Y nghe song hết hồn chạy vội vô phòng.
Triệu Thái Y và Phùng Thái Y xem cho Thái Tử.
Tiêu Thái Y và Bạch Thái Y xem cho công chúa.
Triệu Thái Y bắt mạch, xem xét thì mặt căng thẳng nói: Trúng độc. Là Độc Dực Danh. Thuốc giải trong cung không đủ nguyên liệu.
Du Hoặc nghe song vội nói: Vậy giờ làm sao.
Lam Hạ cũng lo lắng.
Thời Sầm run tay cầm tay Thái Y nói: Ông nói đi. Phải làm sao mới cứu được Thời Ly.
Phùng Thái Y thấy Thời Sầm không ổn vội nói: Phò Mã. Ngài bình tĩnh. Độc trong người Thế Tử chưa ngấm sâu. Có cách. Nhất định có cách.
Du Hoặc đưa tay nắm vai Thời Sầm: Thời Nhi bình tĩnh.
Cận Vệ Tô Lại nghe Thái Y nói song vội sai thủ hạ vô cung báo cáo.
Đúng lúc Thủ lĩnh Tây Viện chạy vào báo cáo: Bẩm chủ nhân. Bắt được hai nô tỳ rồi. Nhưng chúng khai. Còn năm kẻ tiếp ứng để đem Thế Tử đi. Nhưng bị phát hiện nên đã hạ độc Thế Tử nhưng vẫn còn trong phủ.
Du Hoặc nghe song nổi giận đập vỡ chén trà gằn giọng: Tìm. Tìm cho ta.
Thủ lĩnh hô: Rõ.
Cận Vệ Tô Lại cũng phân cận vệ làm hai đội: Nghe đây. Đội một đi tìm. Mọi ngóc ngách. Một con kiến cũng không bỏ qua.
Đội hai phân ra bảo vệ phủ Hoàng Thương.
Tất cả hộ về hô: Rõ.
Tiêu Thái Y và Bạch Thái Y đi ra nói tình hình của công chúa: Công chúa bị sốc. Tinh thần suy sụp. Cũng may không sao.
Bạch Thái Y hỏi Phùng Thái Y: Thế Tử sao rồi.
Phùng Thái Y thuật lại cho Tiêu Thái Y và Bạch Thái Y nghe.
Nghe song Bạch Thái y nhíu mày nói: Độc này ở Tây Vực mà. Sao lại có ở đây.
Lam Hạ hỏi: Ở Tây Vực.
Tiêu Thái Y nói: Đúng vậy, độc Tây Vực. Nhưng kẻ nào to gan dám dùng nó ở đây.
Trong Giang Hồ. Võ Lâm Minh Hội nghiêm cấm độc này mà. Võ Lâm làm ăn kiểu gì mà để lọt thế không biết.
Đúng lúc Lý công công bên cạnh Hoàng Thượng và Hoài Công công bên cạnh Thái Hậu đi vào.
Lý Công công vội hỏi: Các vị Thế Tử Sao rồi.
Du Hoặc kể lại cho Lý Công công nghe.
Lý công công nói: Các vị. Bệ Hạ đã cho người gọi khẩn Bách Độc Tà Hoa trong Võ Lâm đến để xem cho Thế Tử. Các vị yên tâm.
Mọi người nghe song mới yên tâm hơn một chút.
Lý Công công nói:
Lúc trước bình chọn Minh Chủ Võ Lâm.
Ta đã nói Trương Kỵ Hào làm Minh Chủ Võ Lâm không được. Ai ngờ đúng thật. Để ta xem xem lần này Võ Lâm làm sao báo cáo khi để lọt độc này vô Đại Lân.
Hoài công công nói: Đúng. Trương Kỵ Hào tuy uy danh trong dang hồ có nhưng thế lực dưới tay không đủ. Chưa bao giờ ta thấy Võ Lâm làm ăn bê bát như vậy.
Mọi người nghe song im lặng.
Lý công công nói: Được rồi. Các vị. Bệ Hạ có chỉ các vị hãy nghỉ ngơi tại đây.
Chờ tinh hình rồi tính tiếp.
Cận Vệ Tô Lại chắp tay nói: Các vị, hiện tại đã cho lục khắp kinh thành. Các vị đừng lo lắng quá.
Mọi người nghe song vẫn chỉ biết im lặng lo lắng cho Thế Tử.
*****NĐH*****
Thì nghe nhốn nháo ngoài cửa.
Vu Ung nhíu này hỏi: Chuyện gì.
Nô tỳ nghe hỏi vội nói: Bẩm công tử. Chúng nô tỳ không biết.
Đúng lúc A Nhất nô tài bên phủ Vu Ung chạy vội vàng chạy vào nói: Bẩm ông tử nguy rồi. Thế tử mất tích rồi. Không thấy thế tử đâu.
Vu Ung và Chi Dao nghe vậy vội chạy ra cửa chạy về phía viện Phò mã. Vừa chạy vừa hỏi: Chuyện là sao.
A Nhất chạy theo báo cáo: Thế tử ngủ trong viện.
Nhưng lúc công công vào xem thì không thấy đâu. Hô hoán lên nhóm thủ hạ mới vội vàng lục xoát đi tìm.
Chi Dao nói: Hoang đường. Phủ này nhiều nhân thủ vậy làm sao mà mất tích được.
Vu Ung nói: Cứ đến xem đã.
Lúc hai người chạy đến thấy biệt viện Phò Mã ồn ào.
Công chúa đang ngồi cạnh Thời Sầm thúc khóc.
Thời bã mẫu cũng khóc.
Thời Yến Thúc đang đi lại lo lắng
Nhà Thời Tự Thúc. Phụ Thân và Phụ Quân đang ngồi trên ghế nhìn đám nô tài quỳ dưới đất.
Vu Ung và Chi Dao đi vào. Nhóm Nô tỳ vội tham kiến.
Vu Ung và Chi Dao đến tham kiến mọi người rồi ngồi vô ghế.
Du Hoặc mặt lạnh băng nói:
Bá Văn, ngươi nói xem.
Thủ lĩnh Đông Viện Bá Văn quỳ gối nói: Bẩm Chủ Nhân. Chúng thuộc hạ đảm bảo không có chuyện có kẻ lọt vào phủ. Thuộc hạ lấy mạng ra đảm bảo.
Thủ lĩnh ba phía Tây viện, Nam Viện và Bắc viện cũng lấy mạng thề đảm bảo không có kẻ nào lọt vô phủ được.
Du Hoặc tin. Vì đây toàn là người của Thánh Vương. Toàn người võ công giỏi. Không thể nào để con cá lọt lưới được.
Lam Hạ vỗ bàn nói: Vậy là kẻ trong phủ làm. Kẻ đó chắc chắn còn trong phủ. Tìm. Đi tìm cho ta.
Nhóm thủ hạ chắp tay hô: Rõ. Rồi chạy đi tìm.
Thời Sầm nhìn đám nô tỳ dưới đất tức giận hỏi:
Các ngươi trông nom thế tử kiểu gì mà để xảy ra chuyện này.
Một đám đông như vậy mà có kẻ đưa thế tử đi các ngươi không biết.
Tất cả nô tỳ, ma ma, công công khoảng 30 người quỳ rạp dưới đất sợ hãi dập đầu.
Thế tử là viên ngọc trong tay Công Chúa và Phò Mã. Hoàng Thượng và Thái Hậu hết mực yêu thương. Bây giờ mất tích. Bọn họ có mười cái mạng cũng không hết tội.
Đúng lúc Thời Danh chạy vô viện hỏi vội: Phụ Thân, Thúc, mọi người tình hình sao rồi.
Thời Yến thở dài nói: Chưa tìm thấy
Thời Danh nghe song cũng lo lắng đi lại.
Am công công vội nói: Nô tài nhớ rồi. Lúc đi trên hành lang, nô tài ở xa thấy hình như có hai nô tỳ biểu hiện lạ đi qua Chu công công. Thấy chu công công có hỏi chuyện.
Chu công công dập đầu: Là nô tài đáng chết. Nghĩ trong phủ nhân thủ đông vậy sẽ an toàn nên không tra hỏi kỹ.
Lâm Thái Phó thầy của Thế Tử nghe song tức giận giơ chân đạp quát: Ngươi thấy biểu hiện lạ mà ngươi không hỏi cho kỹ. Ngươi không tra xét. Ngươi làm công công trong phủ thế tử để chưng à.
Lâm tiên sinh là Thái Phó trong cung chuyên dạy các Hoàng tử. Tài hoa xuất chúng. Được Bệ Hạ cử qua phủ Hoàng Thương cư ngụ để dạy học cho thế tử. Tính vị này cực kỳ nóng tính.
Liễu Thái Phó thấy Lâm Thái Phó tức giận vội can: Ông bình tĩnh. Để tra hỏi song rồi đánh sau.
Di Thái Phó nghiêm mặt hỏi Chu công công: Ngươi nhớ mặt không.
Chu công công gật đầu. Nô tài nhớ.
Du Hoặc nói: Ba vị tiên sinh vậy phiền phác lại ảnh hai kẻ này.
Ba vị Thái Phó gật đầu bắt đầu phác hoạ.
Sau khi phác hoạ song. Đã đưa cho Thủ lĩnh các viện đi tìm.
Một lúc sau thủ lĩnh Đông viện Bá Văn chạy vội vào tay ôm Thế Tử đang bất động hô to: Chủ Nhân mau truyền thái y. Truyền Thái Y.
Mọi người nghe tiếng hô nhìn thấy trên tay thủ lĩnh Đông Viện là Thế Tử vội hoảng sợ, nhốn nháo.
Du Hoặc nói: Nhanh vô cung xin truyền Thái Y.
Bây giờ kêu đại phu khám đã.
Lý đại phu ở sẵn trong phủ Du Hoặc không dám chậm trễ vội nói: Các vị, Để ta, để ta. Các vị bình tĩnh.
Lý Đại Phu bắt mạch, xem song thì nhíu chặt mày vội nói: Trúng độc. Muốn giải phải đợi Thái Y trong cung đến xem sao.
Mọi người nghe song giật mình.
Công chúa nghe song ngất xỉu tại chỗ.
Mọi người lại hoảng hốt đưa công chúa về viện nghỉ.
Mọi người sốt ruột chờ thái y.
Một lúc sau.
Uông quản gia chạy vào cùng mấy vị cận vệ và Thái y.
Triệu thái y, Bạch thái y, Phùng Thái Y, Tiêu thái y. Toàn những vị có tiếng nhất trong cung.
Mấy vị Thái y vào chưa kịp chào đã bị mọi người hô: Mau, mau cứu Thời Ly, mau xem cho công chúa, nhanh.
Mấy vị Thái Y nghe song hết hồn chạy vội vô phòng.
Triệu Thái Y và Phùng Thái Y xem cho Thái Tử.
Tiêu Thái Y và Bạch Thái Y xem cho công chúa.
Triệu Thái Y bắt mạch, xem xét thì mặt căng thẳng nói: Trúng độc. Là Độc Dực Danh. Thuốc giải trong cung không đủ nguyên liệu.
Du Hoặc nghe song vội nói: Vậy giờ làm sao.
Lam Hạ cũng lo lắng.
Thời Sầm run tay cầm tay Thái Y nói: Ông nói đi. Phải làm sao mới cứu được Thời Ly.
Phùng Thái Y thấy Thời Sầm không ổn vội nói: Phò Mã. Ngài bình tĩnh. Độc trong người Thế Tử chưa ngấm sâu. Có cách. Nhất định có cách.
Du Hoặc đưa tay nắm vai Thời Sầm: Thời Nhi bình tĩnh.
Cận Vệ Tô Lại nghe Thái Y nói song vội sai thủ hạ vô cung báo cáo.
Đúng lúc Thủ lĩnh Tây Viện chạy vào báo cáo: Bẩm chủ nhân. Bắt được hai nô tỳ rồi. Nhưng chúng khai. Còn năm kẻ tiếp ứng để đem Thế Tử đi. Nhưng bị phát hiện nên đã hạ độc Thế Tử nhưng vẫn còn trong phủ.
Du Hoặc nghe song nổi giận đập vỡ chén trà gằn giọng: Tìm. Tìm cho ta.
Thủ lĩnh hô: Rõ.
Cận Vệ Tô Lại cũng phân cận vệ làm hai đội: Nghe đây. Đội một đi tìm. Mọi ngóc ngách. Một con kiến cũng không bỏ qua.
Đội hai phân ra bảo vệ phủ Hoàng Thương.
Tất cả hộ về hô: Rõ.
Tiêu Thái Y và Bạch Thái Y đi ra nói tình hình của công chúa: Công chúa bị sốc. Tinh thần suy sụp. Cũng may không sao.
Bạch Thái Y hỏi Phùng Thái Y: Thế Tử sao rồi.
Phùng Thái Y thuật lại cho Tiêu Thái Y và Bạch Thái Y nghe.
Nghe song Bạch Thái y nhíu mày nói: Độc này ở Tây Vực mà. Sao lại có ở đây.
Lam Hạ hỏi: Ở Tây Vực.
Tiêu Thái Y nói: Đúng vậy, độc Tây Vực. Nhưng kẻ nào to gan dám dùng nó ở đây.
Trong Giang Hồ. Võ Lâm Minh Hội nghiêm cấm độc này mà. Võ Lâm làm ăn kiểu gì mà để lọt thế không biết.
Đúng lúc Lý công công bên cạnh Hoàng Thượng và Hoài Công công bên cạnh Thái Hậu đi vào.
Lý Công công vội hỏi: Các vị Thế Tử Sao rồi.
Du Hoặc kể lại cho Lý Công công nghe.
Lý công công nói: Các vị. Bệ Hạ đã cho người gọi khẩn Bách Độc Tà Hoa trong Võ Lâm đến để xem cho Thế Tử. Các vị yên tâm.
Mọi người nghe song mới yên tâm hơn một chút.
Lý Công công nói:
Lúc trước bình chọn Minh Chủ Võ Lâm.
Ta đã nói Trương Kỵ Hào làm Minh Chủ Võ Lâm không được. Ai ngờ đúng thật. Để ta xem xem lần này Võ Lâm làm sao báo cáo khi để lọt độc này vô Đại Lân.
Hoài công công nói: Đúng. Trương Kỵ Hào tuy uy danh trong dang hồ có nhưng thế lực dưới tay không đủ. Chưa bao giờ ta thấy Võ Lâm làm ăn bê bát như vậy.
Mọi người nghe song im lặng.
Lý công công nói: Được rồi. Các vị. Bệ Hạ có chỉ các vị hãy nghỉ ngơi tại đây.
Chờ tinh hình rồi tính tiếp.
Cận Vệ Tô Lại chắp tay nói: Các vị, hiện tại đã cho lục khắp kinh thành. Các vị đừng lo lắng quá.
Mọi người nghe song vẫn chỉ biết im lặng lo lắng cho Thế Tử.
*****NĐH*****