• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Du Hoặc và Lam Hạ đang ở nhà thì thủ hạ vô thông báo. Bạch Viễn Hầu cầu kiến.

Du Hoặc và Lam Hạ nhìn nhau.

Lam Hạ nói: Chắc liên quan đến Bá Gia.

Du Hoặc gật đầu.

Cả hai chỉnh lại xiêm y và tóc tai rồi đi ra sảnh tiếp khách.

Bạch Viễn Hầu đang ngồi thì thấy hai người suất chúng bước vào.

Hạ nhân trong phủ gọi Hai người là chủ nhân nên ông đã đoán ra thân phận.

Ông là Bạch Viễn Hầu nên không cần tham kiến hay chào Du Hoặc và Lam Hạ.

Du Hoặc Và Lam Hạ ngồi vào ghế song.

Du Hoặc nói: Bạch Viễn Hầu Đại giá đến Tệ phủ thật quý quá. Không biết hôm nay Bach Hầu đến có gì chỉ giáo.

Bạch Viễn Hầu nghe vậy nói: Chỉ giáo thì không giám. Hôm nay ta tới là về chuyện của Bá Gia Đức.

Bá Gia mấy hôm trước đắc tội hai vị. Mong hai vị nể mặt bản hầu bỏ qua cho Bá Gia.

Sau này có việc cần Bạch Hầu ta sẽ ra sức giúp đỡ.

Du Hoặc nghe vậy nói: Nếu Hầu gia đã đích thân tới đây nói vậy ta cũng không làm khó. Lần này nể mặt hầu gia ta bỏ qua cho Bá Hầu.

Bạch Viễn Hầu nghe thế gật đầu nói: Bá Hầu là người không nên thân. Mới ra vậy. Chứ trong mười vị Bá Gia có ai như ông ta đâu.

Lam Hạ Hỏi: Ngài rất quan tâm đến Bá gia.

Nếu xét địa vị.Ngài cao hơn rất nhiều.

Bạch Hầu thở dài nói: Năm xưa mẫu thân ông ta cứu mẫu thân ta một lần.

Mấy năm nay ta luôn ra tay giúp ông ta. Kể ra cũng hết ân nghĩa năm xưa. Nay ta giúp ông ta lần cuối.

Du Hoặc nói: Ngài là người rất nghĩa khí.

Bạch gầu cười nói: Không đâu. Ai có ân bản hầu trả đủ. Ai có thù bản hầu cũng trả đủ.

Lam Hạ nghe vậy nói: Bạch hầu thật thú vị.



Bạch hầu nói: Hai vị quá khen rồi.

Bạch Hầu ngồi mộ lúc rồi ra về.

Du Hoặc và Lam Hạ ngồi nói chuyện.

Lam Hạ nói:

Bạch Hầu không có chiến công gì hiển hách nên dù là Hầu cũng yếu thế hơn các hầu gia khác.

Du Hoặc gật đầu nói: Ừ. Chứ như Tôn Viễn Hầu. Chiến công vang dội. Khí thế khắc hẳn. Là người rất uy nghiêm.

Lam Hạ Gật đầu.

Chuyện Bá Gia cuối cùng cũng song.

Nhóm Du Hoặc lại tiếp tực trú trọng vào kinh doanh. Bọn họ phải cố gắng để hơn hai năm sau tiếp tục vị trí Hoàng Thương.

Từ lúc Thanhg Hoàng Thương đến nay đã qua năm tháng.

Năm tháng này nhóm Du Hoặc đã cho nhân thủ đi mở thêm 40 tiệm khắp Đại Lân.

Là Hoàng Thương. Thánh Vương đã cử thêm nhiều nhân thủ xuống cho nhóm Du Hoặc. Ai cũng có tài.

Nên nhóm Du Hoặc không cần phải đích thân đi mở tiệm nữa.

Đã có thủ hạ lo.

Hôm nay Thời Sầm về nhà đã nói chuyen với Lam Hạ

Thời Sầm nói: Tháng sau Vực quốc sang Đại Lân giao hảo.

Vực quốc lúc trước thắng trận nhờ một phần mua lương thực nước ta nên lần này Vực quốc sang nước ta giao lưu coi như gắn kết tình hữu nghị.

Chỉ có điều. Lần này sang còn có liên hôn. Công chúa Đại Lân ta có 9 người. Các Vương phi đang đấu đá ngầm.

Hôm nay có mấy vị đã đến làm phiền Bệ Hạ rồi.

Duệ Phi có Lục công chúa cũng muốn gả đi.

Lam Hạ nghe song nói: Nếu gả đi thành công địa vị của Duệ phi sẽ khác trước.

Thời Sầm gật đầu.

Lam Hạ nói: Không thể để chuyện này xảy ra.

Thời Sầm nói: Thánh Vương chắc cũng đã biết chuyện. Chúng ta chờ xem sao.

Lam Hạ gật đầu.

Ngày hôm sau Thánh Vương cho họp Tam Giai Môn về vấn đề Vực quốc lần này.

Thánh Vương nói: Vị công chúa nào lần này gả đi. Vị phi tử đó địa vị sẽ khác.

Bên chúng ta có hai vị công chúa.

Một là Lân Thánh Sương Chỉ công chúa.

Đây con của Huệ Quý Phi. Năm xưa Huệ Quý Phi đang mang thai công chúa Sương Chỉ đã cứu mạng Hoàng Huynh.

Lúc đó Huệ Quý Phi bị thương nặng nên công chúa Sương Chỉ bị sinh non trước một tháng.

Sinh song Sương Chỉ thì Huệ quý phi mất. Nên Hoàng Huynh rất yêu thương Sương Chỉ

Hai là Tứ công chúa Lân Lam Yên Châu.



Con của Lệ phi.

Lệ Phi cũng bên phe chúng ta.

Lệ phi năm xưa được mẫu phi của Nhị nhi là Nhân quý Phi cứu một mạng.

Tuy vậy không thể có thai được nữa.

Nên Lệ Phi coi hai người con của mình là Thập Hoàng tử và Tứ công chúa như trân bảo.

Hôn sự lần này chúng ta phải thành cho Tứ công chúa gả sang Vực quốc.

Lam Hạ tâu: Bẩm Vương gia lần này giao hữu các vị công chúa có thể hiện tài năng không.

Thánh Vương nhìn Lam Hạ nói: Có, Khanh có kế gì à.

Lam Hạ chắp tay nói: Bẩm Vương gia không biết công chúa giỏi đàn không

Thánh Vương nói: Giỏi.

Lam Hạ đột nhiên cười bí hiểm nói: Vương gia nếu người tin tưởng thần. Thần đảm bảo Lục công chúa đạt được 80%.. Còn 20% xin nhờ Vương Gia ra tay rồi.

Thánh Vương nghe vậy tin Lam Hạ. Bởi Lam Hạ rất thông minh. Hay có chủ ý tốt.

Thánh Vương hỏi: Thế kế sách là gì.

Lam Hạ chắp tay nói: Xin người cho thần gặp công chúa một lần. Sau đó thần sẽ chỉ tận tay công chúa mới được.

Thánh Vương nghe vậy gật đầu.

Lam Hạ là Phu Quân của Du Hoặc nên gặp công chúa không sao.

Hôm sau Du Hoặc và Lam Hạ bí mật đến phủ Thánh Vương.

Lúc dến đã thấy bên cạnh Thánh Vương Tứ Công chúa đang ngồi.

Tứ công chúa nhìn rất xinh đẹp. Kiểu hiền dịu. Nhan sắc như trăng.

Du Hoặc và Lam Hạ tham kiến Vương gia và Tứ công chúa xong thì Vương gia ban ngồi.

Thánh Vương hỏi: Tứ nhi đã ở đây khanh nói rõ xem.

Lam Hạ hỏi: Bẩm Vương gia có đàn không.

Vương gia gật đầu.

Lam Hạ Chắp tay nói: Xin cho thần mượn.

Thánh Vương sai nô tỳ mang đàn đến để lên bàn

Lam Hạ đến ngồi xuống bắt đầu đánh.

Khi bài nhạc kết thúc Thánh Vương và Tứ Công chúa không tin vào tai mình.

Ngay cả ma ma và nô tỳ đều ngây người.

Lam Hạ nói: Học song bài này. Công chúa sẽ gả sang Vực quốc.

Tứ công chúa kích động nói: Hay. Trời hay quá. Ta chưa bao giờ nghe bài nào hay như vậy.

Thánh Vương cũng gật đầu hỏi: Ngươi học bài này ở đâu.

Lam Hạ liền nói dối: Lúc trước khi phụ thân thần ngao du giang hồ. Đã được một vị dạy cho.

Sau đó dạy lại cho thần.



Thánh Vương gật đầu nói: Người sáng tác bài này chắc chắn là kỳ tài.

Tứ công chúa gật đầu: Đúng. Ta muốn học. Ta sẽ học được.

Lam Hạ nói: Vậy từ mai tại Phủ Vương Gia thần sẽ chỉ công chúa.

Tứ công chúa gật đầu.

Thế là từ hôm ấy ngày nào Lam Hạ cũng bí mật tới phủ Vương Gia chỉ cho Tứ công chúa.

Tứ công chúa rất giỏi đàn. Học rất nhanh.

Đến gần ngày giao hữu cũng học song.

Tứ công chúa cười đẹp tựa như trăng nói: Cuối cùng cũng song. Lần này phải nhờ Lam Hoàng Thương dạy rồi.

Lam Hạ Đứng chắp tay nói: Công chúa quá khen. Là do công chúa tài năng mới học nhanh như vậy.

Công chúa cười gọi: Lưu ma ma

Lưu ma ma nghe gọi cầm theo một cái hộp gấm đỏ

Tứ công chúa nói: Đây là quà cảm tạ của ta. Trong đây là đôi ngọc phu phu vĩnh cửu. Ta tặng Lam Hoàng Thương và Du Hoàng Thương. Mong hai vị như đôi ngọc này Hạnh Phúc vĩnh cửu

Lam Hạ đưa tay nhận hộp quà nói: Tạ ơn công chúa.

Tứ Công chúa cười nói: Không có gì. Ta coi Lam Hoàng Thương như thầy. Một chút quà này có là gì.

Hơn nữa tình cảm của hai vị khiến bản công chúa rất ngưỡng mộ


Lam Hạ chắp tay nói: Ta cũng chúc công chúa gặp được trung nhân, hạnh phúc viên mãn


Tứ công chúa nói: Nhận lời cát ngôn của Lam Hoàng Thương.


Sau đó Lam Hạ cáo lui ra về.


Lưu ma ma cười nói:


Công chúa rất quý trọng hai vị Hoàng Thương. Ngọc bội công chúa tặng hai vị ấy chỉ duy nhất một cặp lại cực kỳ quý hiếm.


Tứ công chúa cười nói: Hai vị Hoàng thương khiến ta rất ngưỡng mộ. Tài năng như nhau. Đều đẹp như nhau. Yêu thương và quý trọng nhau nữa. Thế gian này mấy ai được như vậy chứ.


***** NĐH*****

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK