An Vương bất ngờ vội ra giữa điện quỳ gối.
Lý công công hô: Phụng Thiên Thừa Vận. Hoàng Đế chiếu viết. An Vương tuổi trẻ tài cao. Chiến công hiển hách.
Có công lớn với Đại Lân. Lúc trước trẫm nói sau 10 năm nếu Tây Biên thành càng yên ổn càng phát triển và được lòng dân trẫm xẽ phong Vương Vị. Nay tuy chưa tới mười năm nhưng thành quả Tây Biên Thành rất tốt. Trẫm rất hài lòng. Nay Trẫm hạ chỉ phong An Vương lên Vương Vị. Ban cho 150 thành Tây Biên. Toàn bộ binh lính Tây Biên quân, toàn bá quan dưới tay, toàn dân chúng và Kinh thương Tây Biên để lập quốc. Lấy Niên hiệu Vương quốc là Minh Vương An Nhật. Lấy tên Vương quốc là Minh An. Hai mươi tháng chín khởi hành ra Tây Biên. Mười ba tháng một năm sau làm lễ lên Vương Vị. Khâm Thử.
An Vương vui mừng dập đầu Tạ ân.
Hoàng Đế cười nói: An Nhi. Con là người Trẫm rất tin tưởng. Sau này bảo vệ Tây Biên cho tốt. Cùng Bảo vệ Đại Lân.
An Vương dập dầu nói: Nhi thần tuân chỉ dạy của Phụ Hoàng. nhất Định không làm Phụ Lòng Phụ Hoàng.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Tiền Truyện Côn Sơn Ngọc
2. Thiên Thần Trong Ác Quỷ
3. Võ Lâm Tam Tuyệt
4. Vương Quốc Màu Xám
=====================================
Hoàng Đế cười cho An Vương lui.
Lúc về hàng Ngũ Hoàng tử cười tươi chắp tay chúc mừng.
Cả Triều không ngờ hôm nay phong Thái Tử Bệ Hạ lại phong luôn Vương Vị cho An Vương Gia.
Lý công công cầm Thánh Chỉ Còn lại hô: Nhị Hoàng Tử Tiếp chỉ.
Nhị Hoàng Tử nghe gọi lặng im đi ra giữa điện quỳ.
Thánh Vương nắm chặt bàn tay, cắn răng.
Phe phái Nhị Hoàng Tử đang quỳ mà lo lắng lưng túy mồ hôi.
Thời Sầm và Vy Kỷ cũng không kém. Lòng nóng ran.
Lý công công mở Thánh Chỉ hô to: Phụng Thiên Thừa Vận Hoàng Đế chiếu viết. Nhị hoàng Tử Thiện Đức, Thiện Lương, Tài hoa xuất chúng. Rất được lòng trẫm. Nay ban Nhị Hoàng Tử Lên Vương Vị Bắc Chiêu. Ban thưởng 250 thành Bắc Mạn. Ban Toàn bộ quân doanh và Đại quân Bắc Mạn. Ban toàn bộ quan lại dưới trướng. Ban toàn bộ dân chúng và Kinh thương Bác Mạn. Ban danh hiêu Vương quốc là Bắc Thiên. Lấy tên nước là Đại Minh.
Mùng Bảy tháng một năm sau di quân. Hai mươi tháng năm làm lễ lên Vương Vị. Khâm Thử.
Thánh chỉ vừa dứt toàn bộ bá quan trợn mắt, không thể tin được.
Ngay cả An Vương và Thánh Vương cũng không tin được.
Quân Bắc Mạn là đội quân chủ chốt của Đại Lân. Đang nằm trong tay Hoàng Đế. Số quân lên tới 200 triệu lính. Là quân chủ chốt của Đại Lân.
Bắc Mạn nằm giáp bốn nước Tiêu. Diêu, Vực và Trạch quốc. Kinh thương phát triển nhất nhì Đại Lân.
Nắm trong tay Bắc Mạn là nắm một nửa Đại Lân.
Nói không ngoa. Chỉ cần ra lệnh Quân Bắc Mạn có thể chiếm cả Đại Lân không chừng.
Bệ Hạ hạ lệnh vậy là có ý gì đây.
Giao Bắc Mạn Cho Nhị Hoàng Tử vậy Tam Hoàng Tử sau này có lên ngôi không có cơ hội cai quản Bác Mạn nữa. Vậy thì quân số còn lại trong tay Tam Hoàng Tử ngang bằng Bắc Mạn còn gì.
Nhị Hoàng Tử cũng không tin được.
Phụ Hoàng Ban Vương Vị còn ban cho cai quản cả Bắc Mạn.
Lý công công hô: Nhị Hoàng Tử còn không mau Tạ ân.
Nhị Hoàng Tử vội dập đầu hô: Nhi thần tạ ân Phụ Hoàng. Ngô Hoàng Vạn Tuế Vạn Tuế Vạn Vạn Tuế.
Hoàng Đế nói: Nhị nhi. Với tài năng và thế lực của con. Bắc Mạn là nơi mà con có thể vươn xa hơn nữa. Tương lai Bắc Mạn có con sẽ phát triển.
Sau này Bắc Mạn dựa cả vào con. Trẫm rất tin tưởng con. Làm cho tốt.
Nhị Hoàng Tử dập đầu hô tô: Phụ Hoàng Yên tâm. Nhi thần sẽ không phụ lòng Phụ Hoàng xẽ cai quản Bắc Mạn thật tốt.
Hoàng Đế cười cho Nhị Hoàng Tử lui.
Phe phái Nhị Hoàng Tử cười tươi ra mặt.
Thánh Vương cũng rất vui vẻ. Bắc Mạn. Thật không ngờ Bệ Hạ giao cho Bác Mạn.
Hoàng Đế nói: Có biết vì sao Trẫm giao Bắc Mạn cho Nhị nhi không. Vì Nhi Nhi có đủ phẩm hạnh mà Tiên tổ đưa ra để cai quản Bắc Mạn.
Bắc Mạn là chủ chốt Đại Lân Trẫm đã suy tính rất kỹ càng. Chọn Nhị Nhi Là Thích Hợp Nhất.
Còn nữa. Theo Di Thư Tiên Tổ để lại. Sau này Nhị Nhị vào Kinh gặp Hoàng Đế chỉ cần chắp tay vái không cần quỳ. Về sau với Tân Đế cũng vậy.
Bá Quan Nghe song dập đầu nói đã rõ.
Tam Hoàng Tử nắm chặt tay. Không ngờ Phụ Hoàng lại Giao Bắc Mạn cho Nhị Hoàng Tử.
Nhưng Thánh Chỉ ra không thể lui. Hắn đành cắn răng chấp nhận. Dù sao hắn cũng là Thái Tử. Sau này là vua của Đại Lân. Nhị Hoàng Tử chỉ là Vương Vị.
Mân Vương cũng không tin lại ra như vậy. Rốt cuộc thế lực Nhị Hoàng Tử có những gì mà Bệ Hạ lại Giao cho Hắn Bắc Mạn. Vừa suy nghĩ song thì đã có ngay câu trả lời.
Hoàng Đế nói: Trong đây ai là thế lực dưới tay Nhị nhi đứng ra.
Bá Quan Văn Võ nghe vậy vội nhìn.
Sau đó họ thấy một loạt quan văn võ đứng ra. Toàn là quan chủ chốt. Ngay cả Thánh Vương cũng đứng ra. Cả Phò Mã Thời Sầm và Vy Kỷ cũng đứng ra.
Hoàng Đế nói: Tốt. Sau này đến Bắc Mạn. Các Khanh đi theo phụ giúp Nhị Nhi. Làm cho tốt.
Văn Võ bá Quan dưới trướng Nhị Hoàng Tử quỳ gối dập đầu lập lời thề với Hoàng Đế xẽ hết mình vì Bắc Mạn vì Đại Lân.
Hoàng Đế gật đầu cho lui về hàng.
Những quan còn lại thấy vậy chỉ im lặng đứng nhìn. Họ không ngờ thế lực Nhị Hoàng Tử lại cao vậy.
Sau đó Bệ Hạ cho bãi Triều.
Sau khi ra khỏi điện. Văn võ bá quan dưới trướng Nhị Hoàng Tử xúm vào chúc mừng, quên cả lễ nghi.
Nhị Hoàng Tử và Thánh Vương gia cũng không trách tội vì hôm nay là ngày vui.
Nhị Hoàng Tử nói: Tối nay ta làm tiệc. Các vị nhớ đến. Bá quan dưới trướng vội chắp tay nói rõ.
Đúng lúc, một tiếng vang lên: Không biết bọn ta được mời không.
Nhị Hoàng Tử Nhìn háo ra là An Vương và Ngữ Hoàng Tử.
Nhị Hoàng Tử cười nói: Được. Mời cả hai đệ. Thủ hạ dưới taycungx đến cả đi.
Mấy vị quan bên phía An Vuonge và Ngũ Hoàng Tử nghe vậy vội chắp tay tạ ân. Nói nhất định đến.
An Vương nói: Được. Tối nay ta ghé huymh uống rượu mừng.
Ngũ Hoàng Tử nói: Ta cũng nhất định sẽ tới.
Nhị Hoàng Tử gật đầu: Ta chờ đón hai đệ.
Đang nói thì Tam Hoàng Tử nói: Chúc mừng Nhị huynh.
Nhị Hoàng Tử cùng mọi người nhìn Tam Hoàng Tử.
Nhị Hoàng Tử nói: Cũng chúc mừng đệ lên ngôi Thái Tử.
Tam Hoàng Tử chắp tay cảm tạ rồi cáo từ.
Nhị Hoàng Tử cùng Thánh Vương tạm biệt An Vương và Ngũ Hoàng Tử rồi ra về.
Đằng xa Đại Hoàng Tử nắm chặt tay, nghiến răng. Phất tay áo bỏ đi.
Bá Quan Nhìn thấy cũng không nói được gì đành cùng nhau ra về.
Sau buổi lên chiều. Đến trưa toàn bộ kinh thành đều biết sự việc trong chiều hôm nay. Cả kinh thành bàn tán.
Trong một quán trà. Khách đông như kiến nghe kể chuyện hôm nay.
- Ta nói các ngươi. Bây giờ Nhị Hoàng Tử Cai Quản Bắc Mạn.
An Vương Gia cai quản Tây Biên. Đại Lân ta càng ngày càng hưng thịnh.
- Ta nghe nói Bệ Hạ hết mực khen ngợi Nhị Hoàng Tử.
- Ta cũng nghe. Nghe nói Nhị Hoàng Tử đạt đủ điều kiện Tiên Hoàng Đề ra đấy.
- Tam Hoàng Tử lên Thái Tử vậy Đại Hoàng Tử thì sao.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau im lặng.
Đại Hoàng Tử cũng rất có tài. Thế mà ngay cả Vương Vị cũng không được phong. Lạ thật.
Mọi người chỉ suy nghĩ chứ nào dám nói ra. Đầu chỉ có một thôi. Không muốn mất thì im lặng.
Mặc cho người dân bàn tán. Thế lực nên Nhị Hoàng Tử đang rất vui mừng.
Nhà Du Hoặc nghe Thời Sầm thuật lại cũng vui.
Du Hoặc nói: Không ngờ lại vậy
Lam Hạ nói: Ừ. Bệ Hạ quả nhiên ưu ái Nhị Hoàng Tử. Quân Bắc Mạn cực uy danh.
Du Hoặc gật đầu.
Thời Yến nói: Được rồi. Mấy đệ đi nghỉ ngơi. Tối nay qua phủ Nhị Hoàng Tử dùng tiệc.
Mọi người gật đầu đi nghỉ
*****NĐH*****