Cả hai dành cả ngày cùng nhau ra ngoại thành du ngoạn.
Ngoại thành có nhiều điền viên rất đẹp.
Du Hoặc và Lam Hạ đến điền viên Xuân Phong.
Nơi đây có hồ rất lớn. Có thể câu cá, cá câu được xẽ được tự nhóm lửa chế biến tùy thích.
Nơi đây còn có cả rừng hoa bạt ngàn rất đẹp và vườn trái cây.
Du Hoặc và Lam Hạ đi dọc bờ hồ. Đến chỗ câu cá thích hợp thì ngồi đặt cần câu.
Quang cảnh trung quanh bờ hồ thấy rất đẹp. Có cây cối có hoa.
Du Hoặc ngồi cầm tay Lam Hạ hôn một cái nói: Không khí này cứ như chúng ta là một đôi phu phu bình thường nhỉ.
Lam Hạ cười nói: Đúng vậy. Thật yên bình.
Du Hoặc nói: Được rồi. Hôm nay phu phu chúng ta là người thường một bữa.
Lam Hạ gật đầu.
Hai người ngồi câu cá. Một lúc thì câu được hai con.
Du Hoặc và Lam Hạ quyết định nướng.
Mùi vị của cá nướng rất đặc biệt, đã vậy còn ăn dã ngoại ngon hơn nhiều.
Sau khi ăn cá song thấy chưa no.
Du Hoặc kêu Lam Hái trái cây.
Đây là vườn táo.
Rất rộng. Du khách đến trả tiền là có thể hái ăn tại chỗ.
Mô hình này khiến Du Hoặc và Lam Hạ thấy giống mô hình kinh doanh ở hiện đại.
Du Hoặc và Lam Hạ đi dọc vườn táo thưởng thức.
Đang ăn thì nghe khách đến đây chơi nói chuyện.
- Này ngươi biết vườn này của ai không.
- Của ai thế.
- Của Ân Vương gia đấy.
- Ân Vương Á sao ngươi biết.
- Lúc trước bằng hữu ta cải tạo vườn này biết được.
- Trời. Ân Vương có khác. Làm kiểu kinh doanh này thật hay.
- Ừ. Mà nghe nói Ân Vương lúc đầu còn đặt tên khác cho điền viên này cơ. Sau đó không biết sao đổi thành Xuân Phong.
- Lúc đầu tên gì
- Tên Hả. Là Hoả Thùy.
Du Hoặc nghe song giật mình. Hoả Thùy. Cái tên này hắn biết rõ.
Du Hoặc nắm chặt tay run rẩy suy nghĩ.
Mô hình này giống hiện đại. Tên lại được đặt Hoả Thùy. Có lẽ nào.
Lam Hạ thấy Du Hoặc kỳ lạ vội nắm tay Du Hoặc hỏi: Huynh không sao chứ.
Du Hoặc nói: Ta có chuyện không chắc.Chúng ta dạo một vòng xác minh xem.
Lam Hạ gật đầu.
Cả hai đi tham quan hết một lượt.
Càng đi Du Hoặc càng cảm thấy nhận định của hắn đúng.
Du Hoặc cười âm hiểm: Nguyên Lực. Kiếp trước ngươi giết ta ta còn nhớ rõ lắm. Không ngờ gặp ngươi ở đây.
Sau Khi Du Hoặc và Lam Hạ về phủ. Du Hoặc kể lại mọi chuyện cho Lam Hạ nghe.
Lam Hạ hỏi: Huynh chắc không.
Du Hoặc nói: Chắc. Lúc đầu ta chỉ nghi vấn. Nhưng tham quan hết một lượt ta đảm bảo là hắn.
Vì ở hiện đại hắn có một khu sinh thái, một số chỗ giống y Xuân Phong.
Lúc đầu đi câu cá thì không giống. Nhưng những hoạt động khác có cái rất giống.
Lam Hạ cười nói: Phu Quân. Chúc mừng. Ông trời thương huynh quá rồi. Cho cả kẻ giết huynh về đây.
Du Hoặc nghe song ôm Lam Hạ cười lớn: Đúng, ông trời thương ta. Nguyên Lực. Lần này xem ta xử ngươi thế nào.
Lam Hạ nói: Đúng Lúc. Ân Vương gia hình như đang ủng hộ Tam Hoàng Tử.
Du Hoặc cười nói: Một mũi tên chúng hai con nhạn. Vừa giúp Nhị Hoàng Tử sử Tam Hoàng Tử vừa sử Ân Vương. Hay lắm.
Lam Hạ gật đầu: Đúng.
Du Hoặc và Lam Hạ bắt đầu cho người nắm một chút tin tức của Ân Vương.
Đúng như Dự đoán. Cách đây mười năm trước. Ân Vương bị một trận bệnh nặng. Sau khi tỉnh lại liến mất trí nhớ. Sau khi mất trí Ân Vương thay đổi thành một người khác.
Mọi người cho rằng do mất trí nên vậy
Du Hoặc cầm báo cáo mà cười cười. Kịch bản này quen quyen.
Lam Hạ ôm Du Hoặc từ đằng sau nói: Đúng là quen thật.
Du Hoặc nói: Vậy là rõ ràng. Hắn xuyên về đây.
Lam Hạ hỏi: Vậy liệu có ai xuyên về nữa không.
Du hoặc đưa tay kéo Lam Hạ ngồi vô lòng, ôm nói: Ta không rõ. Nhưng có chẳng phải càng thú vị à.
Chúng ta xuyên về đây vẫn sống theo lối cổ đại. Bọn họ không bao giờ phát hiện ra.
Lam Hạ ôm Du Hoặc nói: Đúng. Bây giờ chúng ta để ý xem có ai khác lạ không.
Du Hoặc đồng ý
Từ hôm ấy. Du Hoặc và Lam Hạ bắt đầu cho người quan sát. Xem có địa điểm nào xây dựng kỳ là hoặc là tính cách thay đổi mất trí không.
Cuối cùng sau một Thời Gian. Lòi ra hai kẻ.
Một là đang hợp tác với Ân Vương
Hai là đang kinh doanh làm ăn một mình.
Du Hoặc vẫn cho người theo dõi một Thời gian để thu thập thêm những điểm kỳ là xem điểm đấy có cái nào giống với hiện đại. Sau đó xem có phải người mình quen không.
Một tháng sau. Du Hoặc cầm một chồng giấy có cả hình vẽ. Xem một lượt Du Hoặc lạnh mặt nói:
Tạ Tầm. Ở đây ngươi hợp tác với Ân Vương. Vậy kiếp trước là ngươi có một tay giết ta. Ta luôn luôn thắc mắc sao Nguyên Lực bày mưu hoàn hảo giết ta dễ như vậy. Hoá ra là ngươi giúp.
Hay lắm. Đã về đây thì ta xử ngươi luôn.
Lam Hạ cũng cầm xem xét một hồi hỏi: Người còn lại huynh xem quen không.
Du Hoặc xem những chi tiết của người thứ hai thì giật mình nói: Giao Lâu.
Hắn cũng ở đây.
Lam Hạ nói: Bạn huynh luôn à
Du Hoặc gật đầu nói: Ừ. Cũng là anh em sinh tử.
Lam Hạ nói:Huynh cho người tra kỹ lại hắn luôn đi. Cái chết của huynh bây giờ không thể tin mấy kẻ đó.
Du Hoặc gật đầu cho người tra thử.
Sau đó Du Hoặc nhận tin Giao Lâu đang âm thầm phía sau hợp tác với Tự Tông Môn hỗ trợ Tam Hoàng Tử.
Du Hoặc cười gằn nói: Bọn chúng rõ ràng cũng đề phòng ta xuyên về đây nên để Giao Lâu âm thầm phía sau quan sát.
Đáng tiếc, chúng ta kinh doanh đúng kiểu truyền thống Đại Lân.
Món ăn chúng ta rất ngon nhưng gia vị Đại Lân cũng không thiếu cái gì.
Biết cách tra gia vị là món ăn ngon ngay.
Ẩm thực Đại Lân cực kỳ phong phú lại còn có Các Thánh Vị, Bình Thực Sư chuyên về Ẩm Thực nên bọn chúng không phát hiện ra chúng ta.
Lam Hạ gật đầu nói: Cũng may, lúc đầu thiết kế Cửu Đỉnh chúng ta không làm giống hiện đại. Phong cách vẫn truyền thống. Thay đổi chỉ có một chút.
Du Hoặc cười nói: Ý Trời. Là Ý Trời.
Được rồi. Chuẩn bị tinh thần mai mốt đấu với bọn chúng.
Du Hoặc và Lam Hạ cùng Tam Giai Môn vẫn tăng cường kinh doanh kiếm bạc để làm mạnh thế lực của Thánh Vương và Nhị Hoàng Tử Lên.
Cuối cùng ngày chọn ra Thái Tử cũng sắp tới.
Mấy ngày này cả triều đều nóng ruột, xôn xao.
Bệ Hạ sẽ chọn ai làm Thái Tử. Chọn như thế nào đây.
Hôm nay trên Triều. Hoàng Đế nhìn một lượt nói:
Vy ái khanh đọc tấu cho bá quan nghe.
Vy Kỷ tuân mệnh nói:
Để chọn ra ngôi vị Thái Tử xẽ dựa vào hai điều.
Thứ nhất là Đức Hạnh, Phẩm chất. Sau đây là Danh sách các vị Hoàng Tử đạt điều thứ nhất: Đại Hoàng Tử. Nhị Hoàng Tử. Tam Hoàng Tử. Tứ Hoàng Tử. Ngũ Hoàng Tử. Thất Hoàng Tử.
Thứ hai Về tiêu trí chọn trong các vị ai sẽ ngồi lên vị trí Thái Tử: Lần thứ hai này xẽ dựa vào trong tay các Hoàng Tử có gì.
Một tuần sau trên triều tất cả Hoàng Tử có trong danh sách phải thống kê toàn bộ nhân lực có trong tay, tài sản và những điều các vị làm được cho Đại Lân trước đây, bây giờ và tương lai cho Bệ Hạ.
Đừng dấu bất cứ điều gì sau lưng Bệ Hạ. Các vị chắc nhớ hậu quả của các Vương Vị tạo phản đã chết lúc trước.
Văn võ bá quan nghe song giật mình.
Bệ Hạ nói các Hoàng Tử dâng tấu tâu lên toàn bộ thế lực ủng hộ đằng sau và tài sản có trong tay.
Chuyện này chưa bao giờ xảy ra. Lúc trước chọn Thái Tử là dựa vào việc Hiền Đức mà. Sao nay lại có thêm mục thứ hai.
Hoàng Đế nói: Các ngươi có đủ tư cách lên Thái Tử hay không chỉ dựa vào hiền Đức là chưa đủ.
Phải có Thế lực và mưu trí có mới gánh được cả giang Sơn Đại Lân.
Trẫm cũng muốn biết bao lâu nay các ngươi tài giỏi như thế nào trong việc gây dựng thế lực cho mình rồi.
Ngoài ra là để Trẫm nắm rõ một chút về các ngươi. Kẻo có ngày tạo phản.
Lúc ấy Trẫm lại phải đại khai sát giới chết nhiều người thì không hay.
Hãy nhớ: Tâu cho đúng cho đủ. Nếu thiếu cái gì mà sau này trẫm biết được thì ngôi vị Hoàng Tử các ngươi khỏi cần ngồi nữa.
Cả Triều Đình nghe song lo lắng im lặng. Có kẻ lén nhìn nhau.
Bệ Hạ nói vậy tức là đã nắm được cái gì đó rồi mới thẳng thừng tuyên lệnh như vậy.
Sau khi bái triều. Tất cả các thế lực riêng của các vị Hoàng tử gặp nhau, bàn bạc trong âm thầm.
Nhị Hoàng Tử và Thánh Vương cũng cho gặp các vị thủ lĩnh và Tam Giai Môn.
***** NĐH*****