Mục lục
nháp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hứa Bích Hoài nghe thấy có phụ nữ đến tìm Lâm Thanh Diện, lập tức quay sang nhìn anh, ánh mắt có chút dò xét.

“Chu Tước này là ai? Sao em chưa từng biết anh còn có một người bạn như vậy?” Hứa Bích Hoài hỏi.

Lâm Thanh Diện nhìn Hứa Bích Hoài cười ngại ngùng, nói: “Cô ta là… ừm, đồng nghiệp.”

Anh cũng không biết nên nói thân phận của Chu Tước với Hứa Bích Hoài như thế nào, anh chưa từng nói với cô về chuyện của Chúng Thần Điện, vì vậy tạm thời dùng từ “đồng nghiệp” để hình dung về Chu Tước.

“Đồng nghiệp?” Hứa Bích Hoài rõ ràng có hơi ngơ ra, rồi cô đặt đôi đũa trong tay xuống, nhìn Lâm Thanh Diện nói: “Có phải anh lại có chuyện gì giấu em không, sao anh lại có đồng nghiệp gì đó được, Lâm Thanh Diện, anh nói dối có tâm chút đi chứ.”

Lâm Thanh Diện lập tức vỗ đầu, cảm thấy xưng hô này quả thực có chút không quá thích hợp, đã lâu anh không quản lý chuyện của công ty rồi, sao có thể có đồng nghiệp chứ.


“Là như vậy, khoảng thời gian này này ra ngoài anh có tham gia một tổ chức, Chu Tước chính là người trong tổ chức này, vì vậy anh mới nói cô ta là đồng nghiệp của anh, vợ à, Chu Tước này là một con hổ cái đấy, anh không thể nào có suy nghĩ gì đó với cô ta đâu.”

“Cái gì! Anh còn dám có suy nghĩ gì đó với người ta nữa à!” Hứa Bích Hoài lập tức kinh ngạc kêu một tiếng.

Lâm Thanh Diện muốn chết luôn cho rồi, anh thực sự không hiểu nổi suy nghĩ của phụ nữ.

“Không phải anh sợ em nghĩ nhiều sao, vậy nên mới giải thích một chút, gọi cô ta đến đây em sẽ hiểu thôi.” Nói xong, Lâm Thanh Diện lập tức sai người đi gọi Chu Tước vào.

Lâm Thanh Diện nghĩ nếu Chu Tước đến đây để gây phiền phức, cho dù có phải đắc tội với ba anh trai của cô ta, anh cũng phải dạy dỗ Chu Tước làm người cho tốt.

Chẳng bao lâu sau, Chu Tước đã được người giúp việc nhà họ Lâm đưa đến trước mặt Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài, lúc này trông Chu Tước có chút lôi thôi, Lâm Thanh Diện nhớ trước kia cô ta rất chăm chút, trên người cũng có rất nhiều trang sức, nhưng bây giờ trên người cô ta lại chẳng có gì, đầu tóc thậm chí có chút rối loạn, sắc mặt cũng đã ngả vàng, nhìn như đã bị bỏ đói rất lâu rồi, khí thế lúc trước ở Chúng Thần Điện cũng đã mất tăm.

Lâm Thanh Diện khó hiểu nhìn Chu Tước, người này có như thế nào thì cũng vẫn còn ba người anh trai cao thủ, sao lại rơi đến bước đường này chứ?



Hứa Bích Hoài cũng quan sát Chu Tước một phen kĩ lưỡng, phát hiện nhan sắc của người phụ nữ này không tệ, nhưng nhìn có chút luộm thuộm, cũng không biết là đã gặp phải chuyện gì.

Chu Tước cũng chú ý đến Hứa Bích Hoài, thấy nhan sắc của Hứa Bích Hoài, trong lòng cô ta có chút tán thưởng, không ngờ người như Lâm Thanh Diện lại tìm được một cô vợ xinh đẹp đến thế, đúng thật ông trời mù mắt rồi mà.

Nhưng nghĩ đến việc mình gặp phải, sắc mặt Chu Tước lại tỏ vẻ gượng gạo, nếu không phải không còn cách nào khác, cô ta cũng sẽ không tìm đến tên Lâm Thanh Diện mà cô không ưa mắt này.

“Cô làm sao đấy?” Lâm Thanh Diện nhìn Chu Tước rồi hỏi.

Chu Tước không trả lời anh, mà nhìn vào thức ăn trên bàn nuốt nước miếng, Hứa Bích Hoài nhìn thấy điều này, lập tức đứng dậy, cười nói: “Chắc chị vẫn chưa ăn cơm nhỉ, ngồi xuống cùng ăn đi.”

Nói xong, cô bèn dìu Chu Tước đến bàn, bảo cô ta ngồi xuống.

Chu Tước cũng không khách sáo, lập tức cầm bát đũa lên, ăn từng miếng lớn một, có thể nhìn ra được, cô ta đã đói sắp chết rồi.

Ăn được kha khá, Chu Tước đã hồi phục lại chút sức lực, lúc này mới đặt bát đũa xuống, sắc mặt cũng thoải mái hơn nhiều so với trước đó.

Cô ta nhìn Lâm Thanh Diện, định nói mục đích mình đến tìm anh: “Tôi đến tìm anh…”

Nhưng cô vừa mở lời, Lâm Thanh Diện đã vội nói: “Cô đừng vội, giải thích với vợ tôi cô là ai trước đã, tránh để cô ấy hiểu lầm.”

Chu Tước không ngờ tới Lâm Thanh Diện lại bảo cô ta giải thích với vợ anh về thân phận của mình, làm như là cô ta có gì đó với Lâm Thanh Diện vậy, lập tức khiến cô cảm thấy không vui.

Nhưng nghĩ đến việc đang ở nhà họ Lâm, ban nãy còn ăn một bữa cơm của nhà người ta, nói không chừng sau này còn cần sự giúp đỡ của Lâm Thanh Diện, nên cô ta đành phải chịu đựng.

Cô ta quay sang nhìn Hứa Bích Hoài, cười nói: “Em gái, em đừng lo, chị và Lâm Thanh Diện chỉ là cùng ở trong một tổ chức, chị quen anh ta chưa lâu, lần này cũng là bị ép đến đường cùng nên mới tìm anh ta thôi.”

Hứa Bích Hoài nhìn dáng vẻ của Chu Tước, biết ngay là có chuyện gì nên mới đến tìm Lâm Thanh Diện, ban nãy cô hỏi chỉ là đùa anh mà thôi, không ngờ anh lại thật sự bắt người ta giải thích, khiến tình cảnh có chút gượng gạo.



Cô quay sang trừng mắt với Lâm Thanh Diện, rồi mới nhìn Chu Tước nói: “Ai dà, Lâm Thanh Diện này đúng là ngốc thật mà, không ngờ còn bắt chị giải thích chuyện này, đương nhiên là em sẽ không nghi ngờ rồi, anh ấy có chút ngốc nghếch, chị đừng để ý.”

Chu Tước lập tức cười nói: “Điều này chị biết, quả thực anh ta rất ngốc, đương nhiên là chị sẽ không để ý rồi.”

Lâm Thanh Diện lập tức cảm thấy cạn lời, sao đến cuối cùng, anh lại bị hai người họ quở trách rồi?

“Dừng lại, mau nói xem rốt cuộc cô đã gặp phải chuyện gì, sao cô lại đến Kinh Đô?” Lâm Thanh Diện hỏi.

Chu Tước cũng không phí lời, lập tức nói lại một lượt chuyện mà cô ta gặp phải cho Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài nghe.

Hóa ra sau khi Chu Tước nhận được nhiệm vụ từ bộ chỉ huy của Chúng Thần Điện, Lâm Thanh Diện rời đi chưa bao lâu cô ta đã đến Kinh Đô, bắt tay vào điều tra việc có người dùng suy nghĩ để khống chế tiến hành phạm tội.

Chúng Thần Điện đã điều tra ra phần lớn manh mối, Chu Tước đến đây là để đưa tội phạm ra trước công lý.

Mục tiêu của Chu Tước là một người đàn ông tên Bạch Chấn Phong, người này là chủ của gia tộc họ Bạch ở Kinh Đô, theo sự điều tra của Chúng Thần Điện, người này có bản lĩnh khống chế suy nghĩ của người khác, đã từng khống chế tinh thần của người khác, dụ dỗ con gái nhà lành, dẫn dắt người khác tự sát, dẫn dắt người khác tiết lộ cơ mật thương nghiệp.

Vốn dĩ Chu Tước cho rằng một mình cô đi bắt tên Bạch Chấn Phong này là được, nhưng mọi chuyện không đơn giản như cô ta nghĩ, thủ đoạn của tên Bạch Chấn Phong này giỏi hơn rất nhiều so với những gì cô ta nghĩ.


Người này không chỉ sở hữu tinh thần lực phi thường, có thể khống chế được tâm trí người khác, mà còn có sở hữu thực lực của Tông Sư cảnh, là một cao thủ ẩn thế.


Chu Tước đến nơi đã giao thủ với Bạch Chấn Phong, Bạch Chấn Phong không chút sợ hãi, ra tay với Chu Tước, tuy Chu Tước có thực lực Tông sư cảnh mạnh mẽ, trình độ cao hơn Bạch Chấn Phong một bậc, nhưng tinh thần lực của tên Bạch Chấn Phong này khiến người ta khó mà lường được, mỗi lần chiến đấu, Bạch Chấn Phong đều có thể dùng tinh thần lực khiến Chu Tước cảm thấy rối loạn, quên mất cô ta định làm gì tiếp theo.


Trong khi chiến đấu lại quên mình cần làm gì, đương nhiên là đại kị, cho dù chỉ trong một thời gian ngắn, đối phương cũng có thể thông qua cơ hội này để nắm được sơ hở rồi đánh bại ta.


Càng đáng sợ hơn là, Bạch Chấn Phong có thể dùng tinh thần lực để thôi miên người khác, ý chí của Chu Tước tuy mạnh hơn người thường, nhưng sau vài lần giao đấu, cô ta vẫn bị mắc bẫy của Bạch Chấn Phong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK