Mục lục
nháp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong phòng bao.

Lâm Thanh Diện và Kim Quốc Trung đang ngồi trước bàn, Kim Quốc Trung áy náy, hơi xấu hổ nhìn Lâm Thanh Diện rồi nói: “Tôi thật sự xin lỗi, tôi cũng không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy, sớm biết thế này, tôi nên đi ra nhà ga đón cậu”

Lâm Thanh Diện mỉm cười với Kim Quốc Trung rồi nói: “Không có gì, chỉ là chuyện nhỏ thôi, tôi cũng để bụng chuyện này”

“Đại nhân, lần này chuyện cậu dặn tôi làm, tôi đã sắp xếp ổn thỏa hết rồi, đối tác trong kế hoạch cải tạo khu phố cổ chỉ là nhà họ Lâm thôi” Kim Quốc Trung nói, trước đây vì ở bên ngoài, trước mặt người khác nên ông không tiện gọi Lâm Thanh Diện như vậy, đành phải gọi thẳng tên anh.

“Ông đừng gọi tôi như vậy, cứ gọi thẳng tên tôi là được” Lâm Thanh Diện nói.

Kim Quốc Trung mỉm cười, cũng không xoắn xuýt gì nhiều về vấn đề này, nếu Lâm Thanh Diện bảo ông gọi thẳng tên, vậy thì ông cứ gọi tên anh là được.

“Đối tác lần này nhất định phải là nhà họ Lâm, ngoài ra, tôi còn muốn công ty Ninh Vân kia đầu tư mọi kinh phí, ông nghĩ thử xem có cách nào làm được chuyện này không, lân này tôi không chỉ muốn nhà họ Lâm nắm giữ năng lực phản kích, mà còn muốn công ty Ninh Vân kia biến mất khỏi Kinh Đô”


Lâm Thanh Diện nói.

Nếu chuyện này đặt lên vai người khác, chắc chắn sẽ là một vấn đề khá nan giải, dù gì vừa muốn nhà họ Lâm trở thành đối tác, lại vừa muốn công ty Ninh Vân đầu tư mọi kinh phí, vốn là chuyện vô cùng mâu thuẫn.

Nhưng Kim Quốc Trung nghe Lâm Thanh Diện nói xong, chỉ trầm tư một lát rồi nói: “Được, tôi sẽ về suy nghĩ lại xem, dù gì quyền chủ động cũng nắm trong tay chúng ta, nên làm chút chuyện này cũng không khó”

Lâm Thanh Diện gật đầu, anh không hề nghi ngờ năng lực làm việc của người Quan Lĩnh, thế lực của người này đã đạt đến cấp bậc thế giới rồi, nên ông ta dễ dàng khuấy đảo Kinh Đô.

“Đại nhân… à, nếu không thì tôi gọi cậu là cậu Lâm được không, tôi vẫn cảm thấy không quen khi gọi thẳng tên cậu” Kim Quốc Trung nói.

Lâm Thanh Diện gật đầu đồng ý.

“Cậu Lâm, lúc trước cậu bảo tôi đi điều tra lai lịch Công Tôn Ninh, tôi đã điều tra xong rồi, cậu ta là con trai thứ của gia chủ hiện tại nhà Công Tôn, cũng là người có năng lực khá xuất chúng, được xem là người đứng đầu trong số thế hệ trẻ tuổi của các gia tộc và tập đoàn tài chính hàng đầu thế giới ”

“Mục đích lần trước Công Tôn Ninh tới Kinh Đô là để đối phó với nhà họ Lâm, theo tôi được biết, vì muốn Công Tôn Ninh hủy diệt toàn bộ nhà họ Lâm, nhà Công Tôn đã đầu tư cho cậu ta sáu mươi ngàn tỷ, đây là con số không hề nhỏ, xem ra nhà Công Tôn rất coi trọng nhà họ Lâm”



“Công Tôn Ninh là nhân tài hiếm có trong nhà Công Tôn, mặc dù không được chọn làm gia chủ đời kế tiếp, nhưng mãy năm nay, cậu ta đã đóng góp rất nhiều cho nhà Công Tôn, nếu cậu Lâm muốn loại trừ Công Tôn Ninh, chỉ sợ sẽ khiển nhà Công Tôn trả thù chúng ta”

Nghe Kim Quốc Trung nói vậy, Lâm Thanh Diện nở nụ cười mỉa mai, mặc dù chuyện Hứa Bích Hoài mất tích, và Chung Linh Nhi bị tai nạn là do Lạc Tâm làm, nhưng người đứng sau cô ta lại là Công Tôn Ninh.

Mặc dù Lâm Thanh Diện không biết Lạc Tâm làm thể nào để trở về từ cõi chết, nhưng anh biết rõ cho dù cô ta không chết trong chuyện lần đó, Lạc Tâm vẫn không thể có bất kỳ vốn liếng nào để đối đầu với nhà họ Lâm, là Công Tôn Ninh đã cho cô ta cơ hội này, nên cô ta mới làm ra mấy chuyện đó.

Giờ Hứa Bích Hoài sống chết không rõ, còn Chung Linh Nhi thì vẫn năm trên giường bệnh, sao Lâm Thanh Diện có thể tha cho người đứng sau chuyện này?

Cho dù Công Tôn Ninh là nhân tài quan trọng trong nhà Công Tôn thì sao, bất kỳ người nào ra tay với Hứa Bích Hoài, Lâm Thanh Diện đều không buông tha, nếu Công Tôn Ninh và Lạc Tâm hại cô mất tích, vậy thì bọn họ hãy chuẩn bị hứng chịu lửa giận của anh đi.

Huống hồ, nhà Công Tôn còn là kẻ thù lớn nhất của nhà họ Lâm, sớm muộn gì hai nhà cũng chiến đấu một mất một còn, dưới tình huống này, nếu có thể khiến nhà Công Tôn mất đi một nhân tài quan trọng, hà cớ gì Lâm Thanh Diện lại không làm.

“Nhà Công Tôn thì sao, vợ tôi vì Công Tôn Ninh mà mất tích, nếu cô ấy có mệnh hệ gì, tôi sẽ chôn cả nhà Công Tôn cùng cô ấy” Ánh mắt Lâm Thanh Diện bỗng trở nên thâm thúy.

Kim Quốc Trung cảm nhận được khí thế trên người Lâm Thanh Diện, trong lòng cũng chấn động, vô thức sinh ra sự sợ hãi với anh.

Quả nhiên người có thể thành công Đăng Thiên Thê không hề đơn giản, Lâm Thanh Diện có đủ tư cách để nói ra những lời này, nên Kim Quốc Trung không hề nghi ngờ anh có năng lực này hay không.

Chỉ cần dựa vào sức mạnh, có lẽ Lâm Thanh Diện cũng có thể tàn sát toàn bộ nhà Công Tôn.

Hai người lại nói về mấy chuyện khác để thu xếp sau khi làm xong chuyện, ăn xong, Kim Quốc Trung muốn sắp xếp khách sạn cho Lâm Thanh Diện, nhưng bị anh từ chối.

Nếu nhà họ Lâm đã là của anh, tất nhiên trở vê Kinh Đô, Lâm Thanh Diện không cần tới ở khách sạn nữa, mà đi thẳng đến nhà họ Lâm là được.

Hơn nữa trong khoảng thời gian này, nhà họ Lâm bị tập đoàn Ninh Vân nhằm vào, chỉ sợ nội bộ đã lục đục rôi, Lâm Thanh Diện phải quay vê nắm bắt tình hình, rồi giải quyết tình huống mà nhà họ Lâm đang đối mặt.

Nhưng trước khi đi tới nhà họ Lâm, Lâm Thanh Diện vẫn muốn đi tới một nơi.

Trong thương hội Thiên Nguyên.



Giờ Chung Linh Nhi vẫn đang hôn mê bất tỉnh, trong lòng Lâm Thanh Diện cũng luôn thấp thỏm vê tình trạng của cô ấy, theo lời Trần Tài Anh nói, hôm đó vì Chung Linh Nhi gặp Hứa Bích Hoài nên mới xảy ra chuyện.

Hơn nữa bọn họ đã tiến hành suy đoán chỉ tiết, cho rằng lúc đó chiếc xe chở hàng kia là nhắm về phía Hứa Bích Hoài, nhưng trước khi va chạm, Chung Linh Nhi đã đẩy cô ra, nên cuối cùng cô ấy mới bị hất tung lên, còn Hứa Bích Hoài chỉ bị đẩy ngã xuống đường, chảy chút máu.

Bất luận là thế nào, trong lòng Lâm Thanh Diện cũng rất cảm kích Chung Linh Nhi, cho dù cô ấy không đấy Hứa Bích Hoài ra, trong lòng anh cũng rất tự trách.

Vì sự xuất hiện trở lại của Lạc Tâm là trách nhiệm của anh, lúc trước anh không giải quyết sạch sẽ cô ta, nên mới liên lụy đến Chung Linh Nhi.

Trong tòa nhà Thiên Nguyên, Chung Thiên Nguyên cố ý sửa lại cửa phòng bệnh.

Lâm Thanh Diện đứng ngoài cửa, nhìn Chung Thiên Nguyên đang đứng trước mặt mình, hơi tự trách nói: “Chuyện này phân lớn là do trách nhiệm của tôi, nếu ông muốn trách tội tôi, tôi cũng không oán giận một câu, cho dù ông muốn đánh tôi, tôi cũng sẽ chịu đựng”

Chung Thiên Nguyên nhìn chằm chằm Lâm Thanh Diện một lúc, ông vốn định trút giận lên người Lâm Thanh Diện, nếu không tại anh, Chung Linh Nhi sẽ không chạy đến Hồng Thành, càng không xảy ra những chuyện sau đó.

Nhưng gân đây Chung Thiên Nguyên đã nghĩ thông rồi, người hại Chung Linh Nhi trở thành thế này là Lạc Tâm, mà đứng sau cô ta là Công Tôn Ninh, nếu ông trách tội Lâm Thanh Diện cũng chỉ vì muốn trút giận thôi, mà chuyện này hoàn toàn là việc vô nghĩa.

Ông tin rằng sau khi Chung Linh Nhi tỉnh lại, con bé cũng sẽ không oán trách Lâm Thanh Diện.

Nên cuối cùng ông chỉ có thể thở dài.

“Cậu vào trong thăm con bé đi, Linh Nhi đã hôn mê rất lâu rồi, bác sĩ nói có thể con bé sẽ trở thành người thực vật, con bé đang ở độ tuổi tươi đẹp nhất, vậy mà gặp phải chuyện như vậy, người làm ba như tôi thật sự rất đau lòng, mấy ngày nay, không ngày nào tôi được ngủ ngon giấc, ngày nào tôi cũng mong đợi Linh Nhi có thể tỉnh lại, nhưng hai mắt con bé vẫn luôn nhắm chặt” Chung Thiên Nguyên bất đắc dĩ nói.


Lâm Thanh Diện hít sâu một hơi rồi vươn tay cầm nắm cửa, giờ anh lại hơi bối rối, không biết trong tình huống này, anh phải đối mặt với Chung Linh Nhi thế nào.


Cuối cùng, Lâm Thanh Diện vân lấy can đảm, mở cửa ra đi vào.


Sau khi nhìn thấy Chung Linh Nhi đã trở nên gầy gò, xanh xao, không có chút sức sống nào trên giường bệnh, Lâm Thanh Diện bỗng siết chặt nắm đấm, trong đầu chỉ hiện lên một suy nghĩ.


Lần này, anh phải tự tay giết chết Lạc Tâm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK