Mục lục
nháp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dưới võ đài, tất cả mọi người đều trợn mắt nhìn Tên mập ngồi lên trên mặt của Vu Văn Đào, trong chớp mắt tất cả đều phải hít một ngụm khí lạnh.

Với thể hình này của Tên mập, ngồi xuống trên người của người khác, nếu sức khỏe hơi yếu chút thì không chết cũng phải mất nửa cái mạng.

Vu Hựu Ninh nhìn thấy cảnh này, suýt chút nữa đã thét lên, trợn mắt nhìn chằm chằm vào Tên mập hét: “Tên mập đáng chết, anh đứng ngay lên cho tôi, cái đồ hạ lưu vô sỉ nhà anh, lại còn dùng chiêu thức không cần mặt mũi này, anh còn là con người không!”

Tên mập ngồi trên mặt của Vu Văn Đào, nghiêng đầu nhìn về phía Vu Hựu Ninh, cười hihi nói: “Đây không phải là kickboxing sao, chiêu thức này của tôi sao nào?”

Vu Hựu Ninh tức giận giậm chân chỉ thiếu nước xông lên đánh nhau với Tên mập này một trận thôi, nhưng mà đương nhiên thì cô ta không có lá gan này.

Vu Văn Đào sau khi bị Tên mập ngồi lên mặt thì cơ thể bắt đầu giãy dụa một cách kịch liệt nhìn đám người dưới võ đài đều đang cười ầm lên.

Chừng nửa phút sau, Tên mập mới xê ra từ chỗ túi áo ngực của Vu Văn Đào, anh ta không hề có ý định ngồi đè lên Vu Văn Đào đến chết, nhiều nhất cũng chỉ là cho tên nhóc con này một bài học thôi.


Lúc này gương mặt của Vu Văn Đào do kìm nén đã đỏ ửng cả lên, gân xanh nổi lên, nếu không phải cậu ta có tố chất thân thể và tập luyện rất mạnh thì đã bị mông của Tên mập đó chèn ép đến nghẹt thở rồi.

Cậu ta nhanh chóng bò từ dưới đất lên, hít thở dồn dập.

Vu Hựu Ninh và mấy người đàn ông khác thấy vậy nhanh chóng đầy xông lên phía trên võ đài.

“Anh, ba bao đất bày đúng là ức hiếp người quá đáng, em bây giờ sẽ gọi điện thoại cho ba, lần này chúng ta đến là để tham gia yến hội nhà họ Lâm đó, xảy ra chuyện như vậy, khiến người nhà họ Lâm chắc chắn sẽ xử lí họ!” Vu Hựu Ninh hùng hổ nói.

Vu Văn Đào lập tức khoát tay nói: “Không cần, anh có cách khiến bọn họ hối hận, loại chuyện này, không cần ba can thiệp vào.”

Nói xong, Vu Văn Đào hít sâu một hơi, để bản thân bình tĩnh lại một chút, nghiêng đầu nhìn về phía ba người Lâm Thanh Diện.

Cậu ta từ trên võ đài đi xuống, đi đến trước mặt ba người.

Tên mập cười nhìn cậu ta hỏi: “Sao nào, mông của ông nội mập nhà mày ăn ngon chứ?”



Biểu cảm trên mặt Vu Văn Đào thay đổi trong nháy mắt, có điều rất nhanh đã khôi phục lại trạng thái bình thường, miễn cướng nặn ra một nụ cười: “Thực lực của anh đây quả nhiên mạnh mẽ, quả thực là tôi quá kiêu ngạo rồi.”

Tên mập thấy Vu Văn Đào thế mà lại thừa nhận, lập tức bĩu môi, cảm thấy rất nhàm chán.

Vu Văn Đào nhìn về phía Lâm Thanh Diện nói: “Nếu như đoán không nhầm, anh chắc là đại ca của hai người họ, chuyện hôm nay quả thực có chút hiểu lầm mới tạo nên tình huống của chúng ta bây giờ. Vừa nãy tôi cũng nghĩ lại rồi, chuyện ngày hôm nay quả thực là do em gái tôi không biết lớn nhỏ, mồm miệng không cẩn thận mà tạo thành, tôi thực lòng xin lỗi vì điều này, cho nên có thể mong ba anh nể mặt, hôm nay để tôi làm chủ mời ba người nhậu một chấu, cũng coi như bày tỏ lời xin lỗi của tôi, thế nào?”

‘Anh, anh làm gì vậy, chúng ta tại sao lại phải mời ba người nhà quê này uống rượu, chúng ta còn chưa tính sổ rõ ràng với họ nữa mà, bọn họ mà cũng xứng để chúng ta mời sao!” Vu Hựu Ninh nhất thời lộ ra sắc mặt không hiểu hét lên.

Vu Văn Đào nghiêng đầu nhìn về phía Vu Hựu Ninh ra hiệu bằng ánh mắt cho cô ta, sau đó nói: “Em gái, chuyện này vốn là do em không đúng, em còn ở đây mà già mồm áp đặt lẽ phải hả, chúng ta phải nhận lỗi với họ là phải rồi, chuyện này em không cần quan tâm nữa.”

Vu Hựu Ninh nhìn thấy ánh mắt kia của Vu Văn Đào, lập tức hiểu ý của anh ta liền nhanh chóng ngậm miệng lại.

Tên mập vốn muốn từ chối thẳng bọn họ nhưng sau khi nghe được lời này của Vu Hựu Ninh, trong lòng đột nhiên không thoải mái, trong đầu nghĩ cô ta không muốn mời thì hôm nay lại cứ bắt cô mời đấy, xem cô ta làm thế nào.

“Được thôi, nếu như các người đã muốn mời vậy chúng tôi cũng không làm khách nữa, có điều tôi nói trước nhé, nơi có cấp bậc quá thấp, chúng tôi không đi đâu.” Tên mập nói một câu, lại có thể uống rượu miễn phí thì liền hung hăng chỉnh bọn họ một phen.

Lý Tam Thốn cũng phụ họa theo anh ta một câu, được người khác mời, cậu ta đương nhiên không ý kiến gì.

Trong lòng Lâm Thanh Diện nghĩ dù gì hôm nay cũng không có việc gì, nếu như Tên mập và Lý Tam Thốn đã muốn đi, vậy thì nghe theo họ đi, cho nên không nói gì cả.

“Được, nếu đã như vậy thì chúng ta quyết định vậy nhé, tôi biết gần đây có một quán bar cao cấp tên là Hoài Thiên, chi bằng chúng ta hôm nay đến đó đi.” Vu Văn Đào cười nói.

“ Vậy còn nói nhiều làm gì nữa, nhanh chóng đi thôi.” Tên mập quay người đi ra bên ngoài.

Lý Tam Thốn và Lâm Thanh Diện cũng đi theo.

Vu Văn Đào nhìn thấy ba người đi ra bên ngoài, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười lạnh.



“Đừng tưởng rằng tôi đánh không lại các người thì sẽ không có cách xử lí các người, ba tên nhà quê, dự tính là cả gia sản của ba nhà cộng lại cũng không vượt quá được 600 nghìn, với bộ dạng này của các người cũng muốn đến quán bar cao cấp, xem tôi chút nữa dạy dỗ các người thế nào!” Vu Văn Đào lẩm bẩm trong lòng, sau đó cũng đi theo ra ngoài.

Cửa quán bar Hoài Thiên.

Lâm Thanh Diện nhìn biển hiệu của quán bar này một chút, trên mặt lộ ra một nụ cười.

Dưới góc phải của biển hiệu của quán bar, có một kí hiệu rất nhỏ, đó chính là thương hiệu của nhà họ Lâm, điều này cũng có nghĩa là quán bar Hoài Thiên này là do nhà họ Lâm mở.

Lúc này Lâm Thanh Diện cũng mang máng nhớ lại, sau khi mình tiếp quản lại nhà họ Lâm, vì lấy lòng Hứa Bích Hoài, đặc biệt nhờ ông đồ đặt tên cho các sản nghiệp đều mang chữ “Hoài” này, bây giờ xem ra, quán bar Hoài Thiên này là một trong số đó.

“Sếp, anh nhìn gì vậy?” Tên mập ở bên cạnh hỏi.

Lâm Thanh Diện cười cười, nói: “Không có gì, đi thôi.”

Mấy người cùng đi vào phía trong, Vu Văn Đào đi sau cùng, sau khi nhìn thấy người phục vụ, liền nói: “Cho chúng tôi một phòng bao có thủy tinh bao quanh, phải là loại kiểu cách đẹp nhất ấy.”

Người phục vụ sau khi nghe được, ngây ra một chút, hỏi: “Anh à, anh chắc chắn muốn loại phòng bao bằng thủy tinh cao cấp nhất chứ? Chỉ tính phí ghế lô thôi cũng là 264 triệu một giờ đó.”

Tên mập và Lý Tâm Thốn nghe thấy giá mà phục vụ nói ra đều trợn tròn mắt.

“Trời ơi, một tiếng 264 triệu, đây chỉ là tiền phòng bao thôi, còn chưa tính tiền rượu, đây rõ ràng là cướp tiền mà.” Lý Tam Thốn chưa từng trải nghiệm qua cuộc sống phung phí của người có tiền nên bàng hoàng thốt lên một câu.


Vu Văn Đào thấy phản ừng của anh ta, trên mặt cũng lộ ra một nụ cười đắc ý, nói với người phục vụ: “Đúng vậy, phải là phòng bao cao cấp nhất.”


Tên mập vốn còn muốn nói gì đó, có điều nghĩ đến hôm nay do Vu Văn Đào mời, anh ta vốn muốn chỉnh tên nhóc này một trận cho nên không nói nữa.


Vu Hựu Ninh nhìn dáng vẻ chưa thấy sự đời của Lý Tam Thốn và Tên mập, lập tức bĩu môi, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Quả nhiên là tên nhà quê từ quê lên, phòng bao 264 triệu cũng có thể làm cho kinh ngạc đến như vậy, đợi chút nữa nhìn đến giá rượu, sợ là sẽ tái phát bệnh tim mất.”


Người phục vụ không do dự nữa, nhanh chóng dẫn đoàn người đi đến phía phòng bao thủy tinh kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK