Mục lục
nháp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên Hoài Sơn.

Lâm Thanh Diện đang đứng ở nơi bình thường tập võ cảm ngộ thứ trong cuốn bí tích đó thuật lại.

Sau khi hiểu sâu hơn về huyền công, Lâm Thanh Diện càng cảm thấy chỗ huyền diệu trong môn công pháp này, cộng thêm có căn cơ của nội kình, huyền kình trong cơ thể của anh tăng trưởng với tốc độ vô cùng nhanh, dựa vào suy đoán của anh, anh bây giờ chắc ở huyền kình tiểu thành.

Chỉ là thực lực tiểu thành, hòa trộn với nội kình, thi triển ra Thiên Tinh Chưởng liền có thể đánh chết một cao thủ có nội kình đại thành đỉnh tiêm, huyền kình này có bao nhiêu khủng bố nghĩ thôi cũng biết.

Lâm Thanh Diện thấp thoáng có thể cảm nhận được, một chưởng anh đánh chết Lý Văn Trác đó, uy lực sợ rằng có thể gần bằng trình độ của tông sư rồi.

Mặc dù anh chỉ có thể dùng một lần, có điều đối với cao thủ có trình độ nội kình đại thành mà nói đã đủ rồi, đây tuyệt đối là một chiêu bài có uy lực mạnh.

Hơn nữa Lâm Thanh Diện có dự cảm, đợi sau khi huyền kình đạt tới đại thành, thực lực của anh sẽ có một bước nhảy vọt, lúc đó anh đem huyền kình và nội kình dùng hòa một chỗ, phối hợp với chiêu thức trong cuốn bí tịch đó, lại cộng thêm ba tuyệt chiêu, cho dù đụng phải tông sư chân chính, cũng không thể không đánh một trận.


Lúc đó Lâm Thanh Diện liền cảm thấy cơ hội mình đối kháng với tông sư, ở trong cuốn võ công bí tịch đó này, nhưng anh không ngờ sẽ là loại tình huống này.

Cuốn võ công bí tịch này không thể khiến Lâm Thanh Diện trong thời gian ngắn đạt tới trình độ tông sư, nhưng huyền kình trong đó, lại có thể khiến anh ở trình độ nội kình đại thành bạo phát ra lực chiến đấu cấp bậc tông sư.

Mà điều này đối với Lâm Thanh Diện mà nói, đã đủ rồi.

Tên mập chạy về phía Lâm Thanh Diện, trên mặt tràn ngập ý cười, mở miệng nói: “Lão đại, từ lúc anh làm thịt Lý văn Trác, leo lên Lang Nhân Bảng, người đến chỗ chúng ta trộm khoai tây gần như không có rồi, lúc sáng tôi chú ý thấy có mấy người nhìn về chỗ chúng ta, kết quả tôi lườm bọn họ một cái, bọn họ đều bị dọa chạy mất rồi, điều này đều là uy danh của lão đạo tạo thành.”

Lâm Thanh Diện mỉm cười, mở miệng nói: “Cậu chạy đến chỗ của tôi, không sợ những người dưới trướng cậu nhân cơ hội chạy mất sao?”

Tên mập xua xua tay, nói: “Vấn đề này đã không cần lo lắng nữa rồi, từ sau khi lão đại leo lên Lang Nhân Bảng, tôi đuổi bọn họ đi bọn họ cũng không chịu đi, bây giờ bọn họ nhất quyết cả đời đều đi theo lão đại trồng trọt rồi.”

Nghe thấy lời này của tên mập, Lâm Thanh Diện thản nhiên nghĩ, mở miệng hỏi: “Bây giờ đất trồng như thế nào rồi?”

“Bây giờ chúng ta trừ trồng khoai tây, đã chọn ra ba loại rau dại bắt đầu trồng với số lượng lớn, hơn nữa gần đây chúng tôi đang nghiên cứu làm sao triết xuất dầu từ thực vật, mặc dù thành quả không được tốt, có điều ngày nào chúng ta cũng có thể ăn đồ xào rồi.” Tên mập mặt mày đắc ý nói.



Lâm Thanh Diện mỉm cười, vỗ vỗ vai của tên mập, nói: “Rất tốt, những đồ ăn và rau cỏ này đối với chúng ta mà nói rất quan trọng, cậu nhất định phải trông coi cho kỹ, ngày sau tôi có việc cần dùng, nếu như làm tốt, tôi sẽ không bạc đãi cậu.”

Tên mập cười he he, nói: “Lão đại, vậy anh có thể dạy cho tôi chiêu lần trước anh đánh chết Lý Văn Trác cho tôi không?’

Lâm Thanh Diện lườm anh ta, nói: “Không bằng tôi trực tiếp đánh cậu một chưởng, cậu tự mình cảm nhận?”

Tên mập bị dọa cho rụt cổ lại, vội nói: “Không cần không cần, tôi ngoan ngoãn đi trồng rau là được rồi, lão đại anh cứ bận việc của mình đi, tôi đi xem bọn họ đây.”

Nói xong, tên mập vội vàng chạy đi.

Lâm Thanh Diện trước mắt không có dự định nói sự tồn tại của huyền công cho người khác, anh có thể cảm nhận được, cuốn bí tịch này sẽ kéo theo sự việc rất trọng đại, người đời vì trở thành cao thủ nội kình đều phải sứt đầu mẻ chán, mà huyền kình này còn lợi hại hơn nội tình, một khi bị người khác biết được sự tồn tại của nội kình, lúc đó Lâm Thanh Diện sợ rằng sẽ bị tất cả tông sư trên thế giới này vây công.

Đạt tới cảnh giới tông sư, khát vọng, chính là thực lực tịnh tiến, không có ai lại từ chối một cuốn võ công bí tịch có thể khiến bọn họ trở nên mạnh hơn.

Hơn nữa Lâm Thanh Diện cảm thấy huyền kình và nội kình có điểm giống nhau, nội kình dường như một phiên bản cấp thấp của huyền kình, dựa theo lý mà nói, có huyền kình tồn tại, những gia tộc cổ võ đó chắc chắn sẽ không để thất truyền.

Nhưng bây giờ nước C chủ yếu là nội kình, anh chưa từng nghe ai nhắc đến thứ như huyền kình.

Cho nên Lâm Thanh Diện nghi ngờ huyền kình này có thể liên quan đến một số bí mật mà anh không hiểu, loại chuyện này, một khí nói ra ngoài, nhất định sẽ gây họa cho mình, cho nên trước khi không có thực lực tuyệt đối, chuyện này luôn là bí mật của Lâm Thanh Diện chôn trong đáy lòng.

Đi đến một bước như hôm nay, Lâm Thanh Diện cũng chỉ có thể cảm khái một câu, thế giới này, thứ anh hiểu vẫn còn quá ít.



Nước C.

Trong một ngọn núi sâu cách Kinh Đô hơn 200 km, đi qua một con đường khuất, có thể đến trước một vách đá dựng đứng, trên vách đá dựng đứng này có bậc thang vô cùng dốc nối thắng lên đỉnh núi của vách đá dựng đứng.

Điểm cuối của bậc thang đá, có thể nhìn thấy trên vách núi bên trên, có viết ba chữ rồng bay phượng múa: Hình Ý Môn.



Hình Ý Môn do Hình Ý Quyền nhất mạch sáng tạo ra tông môn, trong những môn phái cổ võ đương thời, thực lực và địa vị đều xếp hàng đầu.

Giống như môn phái cổ võ khác, theo sự phát triển của thời đợi, mọi người đối với cỗ võ dần trở nên xa lạ, Hình Ý Môn cũng chuyển vào trong núi sâu, chỉ thỉnh thoảng phái người xuống núi chọn hạt giống thích hợp mang về tông môn, những tình huống khác sẽ không xen vào chuyện thế tục.

Lúc này trong nội môn của Hình Ý Môn, nơi ở của đại trưởng lão Lý Trần Hiên.

Một học đồng đang dẫn gia chủ của nhà họ Kim ở huyện Kim Môn, Kim Trung Hải đi vào.

Sắc mặt của Kim Trung Hải lúc này ngưng trọng, mặc dù đã trải qua hơn hai tháng, nhưng ông ta vẫn không có quên cảnh Quách Nguyên chết trong tay Lâm Thanh Diện.

Trong thời gian 2 tháng này, ông ta cố gắng hết sức, cuối cùng về đến Hình Ý Môn, đến tìm sư phụ của Quách Nguyên đại trưởng lão của Hình Ý Môn, Lý Trần Hiên, đến bẩm báo chuyện này.

Trưởng lão Lý Trần Hiên là cao thủ đứng thứ hai trong Hình Ý Môn, đã là cường giả nửa bước tông sư rồi, ở Hình Ý Môn, trừ chưởng môn của Hình Ý Môn là tông sư ra, đại vị của Lý Trần Hiên trưởng lão ở trong tông môn không ai so sánh được.

Mà Quách Nguyên bị Lâm Thanh Diện đánh chết chính là một đồ đệ cũng coi như ưu tú dưới danh của Lý Trần Hiên.

Học đồng dẫn Kim Trung Hải đến chỗ ở của Lý Trần Hiên, lúc này Lý Trần Hiên ngồi thiền, học đồng sau khi chào hỏi, bèn rời khỏi.

Kim Trung Hải không dám chậm trễ, ở trước mặt cao thủ nửa bước tông sư, trong lòng ông ta vô cùng căng thẳng.

Ông ta mau chóng nói ra ý định nói đây lần này của mình, đồng thời bẩm báo quá trình Quách Nguyên chết trong tay của Lâm Thanh Diện, sau đó biểu hiện vô cùng đau xót, dường như khi Lâm Thanh Diện giết Quách Nguyên, ông ta còn muốn chết thay cho Quách Nguyên.


Lý Trần Hiên sau khi nghe xong lời của Kim Trung Hải, mắt mở ra, một đạo tinh quang từ trong đó bắn ra, Kim Trung Hải nhìn mà rùng mình.


“Vậy mà dám giết đồ đệ của Lý Trần Hiên, thật là không biết tự lượng sức mình, biết người này có thân phận gì không?” Lý Trần Hiên mở miệng.


“Đã điều tra rõ rồi, người này là gia chủ của nhà họ Lâm, gia tộc số 1 của Kinh Đô, vốn chỉ là một người bình thường tương đối lợi hại, không biết từ đâu học được nội kình, rất là hung hăng.” Kim Trung Hải mở miệng.


Lý Trần Hiên hừ lạnh một tiếng, mở miệng nói: “Thôi vậy, vừa hay tôi cũng mấy năm chưa xuống núi rồi, qua khoảng thời gian nữa, tôi xuống núi một chuyển, đi giúp Quách Nguyên trả mối thù này, cũng coi như tận nghĩa sư đồ của chúng ta.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK