Mục lục
Thiếu chủ quỷ cốc - Lăng Việt (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy người vừa được gọi tên ào ào tiến lên cùng nhau hướng về Trầm Vạn Thông cúi đầu mời rượu.

Lúc này, Từ Long không khỏi nhíu mày, trên mặt nghi ngờ nói:

"Cái thằng bé Bắc Thần kia đi nơi nào rồi? Tại sao không trông thấy nó?"

Mấy người nhìn nhau, nói:

"Lão gia Bắc Thần có chút không thoải mái, cho nên ở phía trên phòng nghỉ ngơi, không đi xuống."

Từ Long bỗng nhiên nổi giận!

"Đồ hỗn xược Có chút không thoải mái thì có thể không xuống? Nó không biết buổi tối hôm nay là ngày gì? Huống hồ, Tây Bắc Vương ở đây, nó giám không để mặt mũi ta ra gì sao! Bắt nó xuống đây!"

"Vâng!"

Rất nhanh, Từ Bắc Thần liền bị người gọi xuống, cậu ta cúi đầu, đi đến bên cạnh bên người Từ Long, một mặt xấu hổ nói:

"Ông nội cháu xin lỗi."

Từ Long xanh mặt hỏi:

"Ngươi cúi đầu xuống làm gì? Ngẩng đầu lên."

Từ Bắc Thần chậm rãi ngẩng đầu, nửa bên mặt sưng lên giống như đầu heo, xem cực kì khôi hài.

Nhưng Từ Long lại trừng to hai mắt.

"Mặt của ngươi, chuyện gì xảy ra?"

Từ Bắc Thần đỏ mặt, ánh mắt có chút né tránh.

"Buổi trưa hôm nay, có người ở trong khách sạn gây nháo, sau đó... cháu đi ngăn lại, kết quả bị người ta đánh!"

"Cái gì? Ngay tại Giang Châu, thế mà còn có người dám cả gan đánh cháu trai Từ Long ta? Là ai đánh? Sao không bắt hắn lại?"

Mặt Từ Bắc Thần càng thêm đỏ.

"Người... Người lại chạy mất! Nhưng mà cháu đã phái người đuổi theo tra xét!"

"Cái gì? Mày... mày đúng là ngu dốt! Ngày bình thường rất thật thông minh, hôm nay làm sao lại không dám ho lên một tiếng? Làm cho ta với Từ gia mất mặt ngay trước mặt Tây Bắc Vương, ta thật muốn đánh chết mày!"

Nói xong, ông ta liền đưa bàn tay lên, định đánh một phát vào khuôn mặt đang sưng phù lên của cậu ta!

Trầm Vạn Thông liền vội vàng tiến lên giữ chặt tay của ông ta.

"Từ lão ca, hậu sinh vãn bối khó tránh khỏi có chút sai lầm. Từ lão ca bớt giận, tối nay hãy lấy đại sự làm trọng!"

Từ Long lạnh hừ một tiếng.

"Lần này nể mặt Tây Bắc Vương, ta tha mày một lần, còn không mau cám ơn Tây Bắc Vương?"

"Cảm... Cám ơn Trầm gia."

Trầm Vạn Thông cười nhạt một tiếng, khoát khoát tay.

"Không có việc gì, đi ra phía sau ngồi xuống nghỉ ngơi đi. Người đâu, tìm cho cậu ta hai khối đá lạnh chườm lên."

Từ Long lắc đầu.

"Mấy đứa cháu này của tôi, không biết tranh giành! Về sau nếu tôi già lẩm cẩm, mong rằng Trầm huynh có thể chiếu cố một chút miễn cho bọn ngu xuẩn này, bị người ngoài khi dễ."

"Từ huynh khách khí. Chỉ cần ngươi đem Giang Châu, hiến cho Không Động, Không Động tự sẽ chiếu cố đến Từ gia! Về sau cho người tiến nhập bồi dưỡng được một hai người cao thủ, quét ngang Giang Châu xem ai dám khi dễ Từ gia ông?"

"Đúng, Trầm huynh đệ nói không sai, giờ tôi sẽ đi tuyên bố."

"Đi thôi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK