Mục lục
Thiếu chủ quỷ cốc - Lăng Việt (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rốt cuộc là hắn dựa vào cái gì?

Trong đại sảnh, sau một hồi yên lặng, Lăng Việt thản nhiên nói: "Ông còn có gì muốn nói không?"

Lăng Đại run lên, miệng cũng giật giật.

"Tôi... Tôi... ."

Nói đến đó, ông ta đột nhiên nhào về phía ông nội Lăng.

"Ba, ba mau cứu con, mau cứu con! Con không muốn chết! Không muốn chết!"

Ông nội Lăng giơ một chân đạp ông ta ngã xuống đất!

"Thứ khốn nạn này! Thế thằng hai nó đáng chết à? Thằng hai hành y tế thế, là người lương thiện tiếng thơm xa gần của Giang Thành! Nếu mày không chết thì tao cũng không có mặt mũi nào đi gặp ông trời!"

Lăng Đại triệt để tuyệt vọng, bác gái vội vàng tiến lên, bắt lấy ống quần của Lăng Việt, lên tiếng cầu khẩn: "Lăng Việt, con đừng giận bác cả, ông ấy chỉ nhất thời hồ đồ! Con có nhớ không? Khi còn bé ông ấy thường xuyên ôm con mà!"

Lăng Việt cười lạnh.

"Đúng vậy, ôm tôi mấy lần rồi hại chết cha mẹ tôi để đổi lấy vinh hoa phú quý, vụ làm ăn này thật sự có lời!"

Nhưng ngay lúc này, ngoài cửa đột nhiên có một người chạy vào.

"Thiếu chủ! Bên ngoài có người tên là Tô Hoành! Nói là đại đệ tử của Tô Yên Nam Giang Nam muốn tới tìm ngài, báo thù cho sư đệ của hắn!"

Nghe xong lời ấy, Lăng Đại lập tức cười ha hả.

"Ha ha ha... Tô Hoành! Thì ra là Tô Hoành! Anh ta là huynh đệ kết bái của tao! Lăng Việt, lần này mày nhất định phải chết! Mày còn muốn giết tao? Mày lo cho bản thân trước đi, ha ha ha... ."

Nói xong, ông ta đứng lên chạy ra ngoài cửa, vẻ mặt suy sụp của bác gái cũng biến mất, lập tức đắc ý nói: "Lăng Việt, lần này mày nhất định phải chết! Tô Hoành là huynh đệ kết bái của chồng tao! Anh ta còn là đệ tử của Tô Yên Nam! Công phu thâm sâu khó dò! Mày vừa muốn giết chồng tao, thật không ngờ trong nháy mắt kẻ phải chết lại là mày! Ha ha ha... ."

Mục Y Nhân và ông nội Lăng không khỏi có chút lo lắng.

"Lăng Việt, anh...."

Lăng Việt lạnh nhạt liếc nhìn bác gái một cái, sờ lên cái đầu nhỏ của Mục Y Nhân.

"Chớ sợ, chỉ là một con kiến hôi thôi, anh đi một lát sẽ trở lại."

Nói xong, hắn đặt hai tay sau lưng rồi đi ra bên ngoài.

Bác gái cũng vội vàng đuổi theo: "Tôi muốn tận mắt nhìn thấy hắn bị giết chết!"

Ông nội Lăng lộ ra vẻ mặt nặng nề: "Y Nhân, đi, chúng ta cũng đi qua."

Tất cả mọi người trong phòng đều vội vàng cùng ra ngoài, chỉ có Tôn Cao Quan là vẫn lạnh nhạt.

cục trưởng Tào nhịn không được nghi ngờ mà hỏi: "Thầy Tôn, chẳng lẽ ngài không lo cho Lăng Việt?"

Tôn Cao Quan cười ha ha: "Một người là thiếu tướng Long Tổ, một tên côn đồ có khả năng sánh bằng sao?"

"Nhưng dù sao đối phương cũng là đồ đệ của Tô Yên Nam! Tô Yên Nam là nhân vật nào? Võ Thánh Giang Nam, một đời thiên kiêu thế tục Võ Giới!"

Tôn Cao Quan cười nhạt một tiếng: "Đi thôi, đi ra xem một chút thì anh sẽ biết! Cái gì là thiếu tướng Long Tổ!"

Nói xong, ông đặt hai tay sau lưng rồi đi ra bên ngoài. Cục trưởng Tào nửa tin nửa ngờ đuổi theo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK