Mục lục
Ông Xã Yêu Nghiệt: Vợ Yêu Đừng Mong Trốn ( truyện full tác giả Rosa Rios)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lãng Việt Bân nghe vậy thì liền quay lại nói: "Yên Yên..."

Mộ Tử Yên không muốn nghe anh ta nói, liền ôm lấy tay của Âu Đông Quân. Cô trầm thấp giọng xuống nói: "Tôi quen anh à? Đừng có gọi như chúng ta quen biết như vậy."

Lãng Việt Bân nhìn cánh tay Mộ Tử Yên đang ôm lên Âu Đông Quân thì trầm mặt xuống, khẽ nói: "Em đâu cần tuyệt tình như vậy, dù gì trước kia chúng ta cũng đã từng yêu nhau."

Mộ Tử Yên nhìn người đàn ông trước mắt, không, là một con ngựa đực kia thốt lên mấy lời kiểu trăng hoa, dịu dàng như vậy thì không khỏi chán ghét.

Nói cô ghét hắn? Ừ thì đúng rồi, cô ghét hắn đến tận xương tủy.

Ngày xưa mắt cô mắt mù mới yêu phải tên đểu cáng như này? Ừ đúng nốt rồi, cô vừa đi chữa mắt đấy.

Mộ Tử Yên lắc đầu chép miệng: "Tôi không bao giờ quen một tên ngựa đực đểu cáng như anh cả."

Tuyết Lệ Tố bên cạnh yếu đuối nhìn về phía Mộ Tử Yên rồi sán lại gần cô: "Chị đừng nói anh Bân như vậy mà. Chị tha lỗi cho anh ấy đi, đừng giận nhau nữa. Em sẽ rời xa anh ấy mà, miễn là chị hạnh phúc là được rồi. Chị Tử Yên hãy chăm sóc tốt cho anh ấy, đối xử với anh ấy thật tốt, em sẽ rút lui, dù sao em cũng là người thứ ba chen chân vào. Chị Tử Yên, đừng trách anh Bân nữa nha."

Một câu chị, hai câu chị, nghe rợn cả người.

Mộ Tử Yên nghe xong thì giật giật khoé miệng. Con trà xanh này đúng kiểu lõi đời rồi nhỉ.

Âu Đông Quân nhìn cánh tay đang ôm lấy mình thì hơi ngẩn người. Trong lòng không biết từ bao giờ như có hàng ngàn đoá hoa nở rộ. Âu Đông Quân liền ôm eo Mộ Tử Yên chặt hơn nữa.

Lãng Việt Bân thấy Tuyết Lệ Tố tội nghiệp như vậy thì kéo cô ta vào lòng rồi an ủi: "Không cần vậy đâu, anh sẽ không bỏ em đâu mà." Sau đó anh ta nhìn về phía Mộ Tử Yên cau mày nói: "Tử Yên, em đừng có bắt nạt Tố Tố. Em ấy đáng thương như vậy mà em lại bắt nạt cô ấy sao."

Tuyết Lệ Tố bên trong lòng Lãng Việt Bân đắc ý cười, nhưng bên ngoài vẫn là bộ dáng thút thít: "Anh Bân, đừng nói chị Tử Yên như vậy mà."

Mộ Tử Yên cười khinh bỉ, sau đó nhẹ nhàng quấn quấn tóc: "Con mắt chó nào cho anh thấy là tôi đang bắt nạt 'Tố Tố' của anh hả, tôi còn chưa chạm vào một sợi lông tơ trên người cô ta nữa đấy."

Mộ Tử Yên lại nhìn sang Tuyết Lệ Tố, nói: "Còn cô nữa, đừng suốt ngày kêu tôi bằng chị nữa, nghe ngứa lắm, mà rõ ràng cô hơn tôi hai tuổi mà. Hai năm tuổi rồi mà còn bộ dạng yếu đuối hở tí là khóc lóc như con nít vậy. Còn nữa, tôi đây đá anh ta trước, đừng có giở giọng thánh mẫu nhường đồ cho tôi, tôi đây chả cần. Mà trà xanh như cô thật xứng đôi với loại rác rưởi như hắn đấy."

Tuyết Lệ Tố trợn trừng mắt trắng, sau đó lại sụt sùi nước mắt. Lãng Việt Bân bên cạnh thì tức đỏ cả mặt, quát lên: "Tử Yên, đừng có chạm đến sự nhẫn nại của tôi."

Mộ Tử Yên cười cợt: "Không dám, không dám, anh là nhất, là nhất rồi."

Âu Đông Quân bên cạnh phì cười. Lãng Việt Bân bây giờ một bên an ủi Tuyết Lệ Tố, một bên tranh cãi với Mộ Tử Yên.

Anh ta đương nhiên hiểu gì câu vừa rồi Mộ Tử Yên nói. Lãng Việt Bân tức giận chỉ thẳng vào mặt Mộ Tử Yên: "Cô...cô!"

Âu Đông Quân đưa tay hất tay của Lãng Việt Bân, hắn ta nhíu mày nói: "Đừng chỉ tay vào người của tôi."

Mộ Tử Yên nhìn hắn ta sau đó cười nhẹ. Lãng Việt Bân thấy vậy thì run rẩy: "Người này là ai?"

Âu Đông Quân lấy khăn tay lau chỗ vừa hất tay của Lãng Việt Bân ra. Mộ Tử Yên dựa người vào Âu Đông Quân, nói: "Anh ấy hả? Là gì của tôi sao, nó có liên quan đến anh đâu."

Lúc này, đã đến tầng 21, Mộ Tử Yên kéo Âu Đông Quân lách người qua Lãng Việt Bân và Tuyết Lệ Tố. Lãng Việt Bân chộp lấy tay Mộ Tử Yên không cho cô đi.

"Lãng Việt Bân! Bỏ cái tay chó của anh ra."

"Anh ta là ai?"

Tuyết Lệ Tố nhìn bàn tay đang nắm chặt và vẻ mặt tức giận của Lãng Việt Bân khi thấy người đàn ông bên cạnh Mộ Tử Yên kia thì không khỏi nghiến răng bực bội. Trong lòng cô ta cay nghiệt nói: Mộ Tử Yên, tôi sẽ cướp hết tất cả của cô.

Âu Đông Quân lập tức bóp chặt lấy tay của Lãng Việt Bân, khiến anh ta đau đớn rên lên. Hắn nhẹ nhàng nói: "Muốn biết tôi là ai sao?"

Âu Đông Quân lạnh lùng nói: "Là người cùng cô ấy rải lên đầu anh một thảo nguyên xanh mơn mởn rộng lớn."

"Tôi là bạn trai cô ấy, nghe rõ chưa. Và nhìn kĩ đi."

Sau đó, môi Âu Đông Quân phủ môi mình lên lớp môi mềm mại của Mộ Tử Yên. Lãng Việt Bân nghe xong và chứng kiến cảnh tượng ấy thì như gặp phải thuốc nổ, hung hăng giận dữ. Tuyết Lệ Tố thì bực bội nhìn Mộ Tử Yên, trăm ngàn lần chửi bới cô.

Mộ Tử Yên trợn mắt nhìn hắn nhưng cuối cùng vẫn tiếp tục phối hợp. Mộ Tử Yên hôn xong thì nhếch mép cười nhìn Lãng Việt Bân.

"Anh ấy là bạn trai tôi, nên loại tra nam như anh đừng lây mùi sang cho anh ấy."

Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!

Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK