Mộ Tử Yên nói xong thì cười một cái đầy bí ẩn. Cô đưa tay kê lên cửa sở, gác cằm nói
"Sao, được không?"
Âu Đông Quân nhếch mép cười nhìn người phụ nữ trước mắt này.
"Cũng được, nếu cô muốn làm vợ tôi."
Mộ Tử Yên ngẩn ra sau đó cười nhẹ, xua xua tay nói.
"Tôi đùa thôi. Ai thèm lấy anh chứ."
"Sao? Không muốn tài sản nhà tôi nữa à."
Âu Đông Quân vẫn nhìn Mộ Tử Yên mà nói. Mộ Tử Yên đưa tay ra hứng gió, như muốn bắt lấy nó lại.
"Độc toàn thân mới an toàn."
Âu Đông Quân nói: "Tùy ý cô, rất hoan nghênh cô đến lấy của cải nhà tôi."
Mộ Tử Yên nhún nhún vai: "Không cần đâu, coi như tôi làm việc tốt."
...
Mộ Tử Yên cảm thấy buồn cười, vừa đá được tên tra nam thì phải đi tích đức cho đời tươi mới. Cô vừa mới từ buổi dạ tiệc nhà họ Giao xong, vừa đỗ xe ở ven đường thưởng thức một ít không khí tươi mát ở nơi đây vậy mà lại gặp phải tên người đầy máu me này.
Mộ Tử Yên lúc đầu thì có hơi hoảng sợ, nhưng mà khí chất của con cháu Mộ gia không cho phép cô hoảng sợ trước tình huống như này. Phải bình tĩnh thì mới sống sót được.
Sau khi đưa hắn đến gần chỗ đông đúc và an toàn hơn, Âu Đông Quân mới bảo dừng xe lại.
Hắn cảm ơn một tiếng, sau đó hỏi cô.
"Cô tên là gì vậy?"
"Trước khi hỏi một quý cô về danh tính của họ, chắc hẳn anh phải giới thiệu trước chứ."
Mộ Tử Yên vẫn điềm đạm hóng gió. Âu Đông Quân như hiểu ra ý, liền đáp.
"Tôi là Âu Đông Quân."
Mộ Tử Yên gật đầu, nói: "Mộ Tử Yên."
Âu Đông Quân nhìn cô rồi nói: "Hẹn gặp sau."
Mộ Tử Yên cười nhẹ: "Được."
Sau khi Âu Đông Quân xuống xe, hân đã gọi điện cho trợ lí của hắn đến đón, vết thương của Âu Đông Quân mới được sơ cứu một chút nên vẫn phải đến bệnh viện tư nhân.
Nếu hôm nay không gặp được Mộ Tử Yên, thì chắc rằng trên báo ngày mai sẽ có tin hắn đã chết.
Thật ra thì hắn tới đây để khảo sát tình hình địa bàn chi nhánh bên này, bởi vì nơi này là nguồn đất dồi dào sinh khí nên Âu Đông Quân phải ở lại.
Hắn ở lại một căn biệt thự mua ở đây, tưởng rằng sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra như mấy lần trước. Nhưng không ngờ lần này lại bị tập kích, do hắn quá chủ quan rồi.
Lúc lâu sau có một chiếc xe đen tới, thư ký Kim trên xe bước xuống cúi chào hắn.
"Ông chủ, em xin lỗi vì sự cố ngày hôm nay."
"Hừ, bắt bọn chúng lại thẩm tra."
"Vâng, thưa sếp."
Âu Đông Quân lạnh lùng ngồi xuống ghế, thư ký Kim nhanh chóng lái đến bệnh viện tư.
"Phát đạn này lệch cái là cậu đi tong luôn rồi."
Ôn Vĩ Niên vừa gắp viên đạn ra vừa nói. Âu Đông Quân khẽ cau mày một cái.
"Ai sơ cứu cho cậu đây? Làm chỉnh chu lắm, may là có người sơ cứu cho chứ không cậu chết vì mất máu quá nhiều đấy."
"Một người phụ nữ."
"Cậu bị thương nặng quá nên ảo tưởng à?"
Ôn Vĩ Niên châm chọc Âu Đông Quân. Trước giờ hắn ta có bao giờ lại gần nữ sắc đâu, giờ lại được một người phụ nữ cứu mạng.
Âu Đông Quân liếc nhìn Ôn Vĩ Niên, nói: "Cút đi, phiền quá."
Ôn Vĩ Niên giật giật khoé miệng, gào nói: "Này nhá, ông đây vừa cứu một cái mạng của Đông Quân cậu đấy, đừng có muốn tôi đến là đến muốn tôi đi là đi như thế."
Âu Đông Quân gật đầu, nói: "Nhưng đây là bệnh viện tư nhân của tôi."
Ôn Vĩ Niên giật giật khoé miệng, sau đó chép miệng một cái rồi nhún vai: "Được thôi, cậu là nhất."
Nói rồi, Ôn Vĩ Niên hậm hực bỏ đi, để lại Âu Đông Quân cho thư kí Kim.
"Sếp, đám xã hội đen kia đã được khống chế rồi."
"Giữ lại, thẩm tra xem là kẻ nào!"
"Vâng, thưa sếp."
Thư kí Kim gật đầu, sau đó ra ngoài gọi điện. Âu Đông Quân trong phòng bệnh Vip trầm tư nghĩ ngợi về Mộ Tử Yên.
Không có Mộ Tử Yên cứu thì hắn đã phải bỏ mạng rồi. Âu Đông Quân hắn phải trả ơn cứu mạng này thôi.
"Thư kí Kim."
"Dạ thưa sếp."
"Tra thông tin cho tôi về một người tên Mộ Tử Yên."
Thư kí Kim gật đầu, nói: "Vâng, thưa sếp."
Thư kí tiếp nhận công việc rồi quay người đi làm để lại Âu Đông Quân trong phòng.
Âu Đông Quân lấy điện thoại ra rồi gọi cho một người. Đầu dây bên kia sau một hồi mới bắt máy.
"Âu Đông Quân, anh bị điên à. Nửa đêm canh ba gọi em làm gì?"
"Có việc."
"Có gì nói luôn đi."
Âu Nhiễm Mạn đầu dây bên kia vừa bị đánh thức bởi tiếng chuông di động nên khá bực tức.
Âu Đông Quân nhìn ra bên ngoài cửa, khẽ nói: "Tra khảo tội phạm, tìm kẻ ác."
Âu Nhiễm Mạn là em trai của Âu Đông Quân. Anh ta là một thám tử tư tài ba, vụ truy sát hôm nay chắc chắn đằng sau bọn đám xã hội đen kia là một thế lực bí ẩn to lớn.
Nếu không tại sao bọn chúng có thể tìm ra lịch trình và nơi anh ở. Đột nhập vào hệ thống cảnh báo và phá hủy đi camera. Người canh gác được huấn luyện bị bọn chúng hạ gục hết.
"Có gì mai nói sau."
Âu Đông Quân nhàn nhã gõ tay, nói: "Con xe Mercedes vài triệu đô của em chắc ngày mai không còn trên đời đâu."
Âu Nhiễm Mạn tỉnh cả ngủ, bật dậy gào nói: "Anh! Ép người quá đáng!"
Âu Đông Quân đầu dây bên này không quan tâm đến thái độ của Âu Nhiễm Mạn, sau đó liền nói: "Chịu thì chịu, không chịu thì chú mất xe."
Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!
Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !