Âu Đông Quân hỏi thư kí Kim: "Ai?"
Thư kí Kim liền nói: "Thưa, người bên công ty giải trí Thuần Vương."
Âu Đông Quân hơi nghi hoặc trong lòng, một công ty kinh doanh như hắn thì có gì mà dính dáng tới giải trí đâu.
"Mời vào đi."
Thư kí Kim gật đầu rồi nói: "Vâng thưa sếp."
Sau một lúc lâu, thư kí Kim dẫn theo người đến phòng của tổng giám đốc. Khi đã nghe thấy tiếng gõ cửa, Âu Đông Quân ngẩng đầu lên nhìn, sau đó thì hơi bất ngờ vài giây.
"Ồ, là cô à."
Âu Đông Quân mỉm cười, đưa tay về phía hướng chiếc ghế đối diện rồi nói: "Mời ngồi."
Mộ Tử Yên mỉm cười lịch sự, sau đó tháo kính râm xuống. Đi đến trước mặt Âu Đông Quân nói: "Cảm ơn."
Âu Đông Quân nhìn người phụ nữ trước mặt, đánh giá một hồi.
Mộ Tử Yên bình thản nói: "Anh đừng nhìn tôi bằng con mắt phòng thủ và đánh giá đấy."
Âu Đông Quân thu lại ánh mắt, sau đó hỏi: "Cô đến đấy làm gì?"
Mộ Tử Yên cầm lấy vòng trong tay, vân vê một hồi, sau đó nói: "Nhận lấy hậu tạ của anh. Hay còn gọi là kết hôn với anh nhỉ."
Âu Đông Quân nghe xong thì lại cười, sau đó rót trà cho Mộ Tử Yên. Hắn đẩy cốc trà về phía cô rồi nói: "Đổi ý rồi sao?"
Mộ Tử Yên cười cợt nhả, đưa tay cầm lấy tách trà rồi nhấp một ngụm: "Hẳn là thế đi."
Âu Đông Quân nhìn người đàn bà trước mắt. Sau đó tặc lưỡi, bộ dạng này là đang đùa với hắn thôi. Cô đổi ý vì cần tiền sao? Gia thế, quyền lực còn ai sánh bằng. Muốn một tình yêu sao? Cô ta đâu nhất thiết phải chọn một người mới quen chưa được một ngày đâu chứ.
Chắc hẳn đến đây còn có việc khác.
Âu Đông Quân gật gì nhìn Mộ Tử Yên, sau đó thì cầm lấy chiếc bút máy ngắm nhìn. Nhàn nhạt nói: "Nhưng tôi không có ý định như vậy."
Mộ Tử Yên chẳng phản ứng gì, như đã biết Âu Đông Quân sẽ nói như vậy. Cô vẫn bình thản thưởng thức trà: "Định nuốt lời sao?"
Cô nói xong liền nhếch mày nhìn hắn. Âu Đông Quân nghe xong vậy liền cợt nhả nhìn về phía ánh mắt sâu hút kia của cô: "Ừ, nuốt lời thì sao?"
Âu Đông Quân nhếch mép cười, muốn xem xem trình độ xử lí của Mộ Tử Yên như nào. Ai ngờ bị cô nói như một giáng cú tát.
"Uổng công tôi cứu một con chó mà bị nó cắn."
Mộ Tử Yên châm chọc hắn, sau đó liền gác chân lên tại nên một tư thế tuyệt đẹp.
Mộ Tử Yên trong lòng bắt đầu thấy thú vị, liền thầm nói trong lòng bao nhiêu câu: nào tức giận đi nào!
Âu Đông Quân nghe xong hơi đờ người lúc nhưng sau đó thì cười mỉm.
"Nhỡ đâu, con chó ấy chỉ cắn yêu cô thôi."
Mộ Tử Yên thầm nghĩ trong lòng: ồ, cắn yêu cơ à. Mộ Tử Yên lại làm một ngụm trà, sau đó nói: "Yêu à, có một ngày tôi bắt nó lại nhốt vào trại động vật thôi."
Không khí yên lặng giữa hai người. Âu Đông Quân vẫn dư sức trêu đùa với Mộ Tử Yên.
"Cô độc ác vậy."
Mộ Tử Yên cầm tách trà còn khói nghi ngút, chạm môi một chút rồi nói.
"Ác sao? Đấy là làm việc tốt, tránh sau nó ra ngoài cắn người khác."
"Và tôi cũng đâu phải người tốt đâu."
Âu Đông Quân nghe vậy cũng đáp lại: "Cô tốt quá rồi."
Mộ Tử Yên cười cợt nhả, sau đó nói: "Anh hiểu gì về tôi mà lại nói vậy."
Âu Đông Quân nghe xong thì cười nhạt: "Hôm nay cô đến với thân phận là người bên công ty giải trí Thuần Vương. Cần phải có sự tôn trọng khách hàng chứ."
Mộ Tử Yên gật đầu, nói: "Thật xin lỗi, nhìn thấy anh thì quên béng mất."
Thật ra thì không phải Mộ Tử Yên quên, mà là do cô muốn kí kết hợp đồng cùng với Âu thị. Mặc dù không cùng ngành với nhau nhưng nguồn tài nguyên của Âu thị lại cực kì dồi dào. Nếu hợp tác với nhau, Thuần Vương sẽ trở thành cái cột vàng vững chắc không ai đạp đổ được.
Mộ Tử Yên nhắc lại chuyện kia, là muốn hắn biết rằng cô đã cứu hắn một mạng, nhắc nhở hắn đừng quên trả ơn.
Âu Đông Quân nhìn vào ánh mắt diễm lệ của Mộ Tử Yên, sau đó nói: "Hôm nay cô đến đây làm gì?"
Mộ Tử Yên nghe xong thì vào bộ dáng nghiêm túc, lấy bản hợp đồng trong tệp ra đưa cho Âu Đông Quân, nói: "Hôm nay mạn phép đến đây là muốn cùng ngài Âu đây hợp tác kinh doanh. Giải trí Thuần Vương vừa mới thành lập cách đây không lâu, cần nguồn tài nguyên mới. Mà Âu thị đây lại đầy đủ các tiêu chí ấy, nên hôm nay mới đến đây."
"Thứ nhất, Thuần Vương chúng tôi có cơ chế hoạt động hàng đầu. Thứ hai, có những nhân viên ưu tú và tài năng. Thứ ba, công ty chúng tôi nằm trên địa bàn đắc lợi, kinh doanh cực tốt. Nếu hợp tác, cả đôi bên đều có lợi."
Âu Đông Quân nghe một hồi xong, gật đầu nói: "Nếu tôi không đồng ý hợp tác thì sao."
Mộ Tử Yên cười cười nói: "Chúng tôi đảm báo trong vòng nửa năm sẽ đưa Thuần Vương lên tầm cao trong nước. Nếu ngài không đồng ý thì nước cờ này ngài đi sai rồi đấy."
Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!
Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !