Mộ Tử Yên nói xong thì cười khinh bỉ liếc nhìn Lãng Việt Bân và Tuyết Lệ Tố. Khuôn mặt của cô ả xanh xao, nước mắt vẫn còn trên vành mắt.
Lãng Việt Bân thì toả ra đầy sát khí, khuôn mặt tối sầm. Anh ta hờ hững nhìn hai con người đi ra khỏi thang máy, sau đó dần dần khuất bóng.
Âu Đông Quân ôm eo Mộ Tử Yên tới phòng 2114, hắn đẩy cửa bước vào rồi ép Mộ Tử Yên vào tường.
Mộ Tử Yên khẽ cười, vòng tay ôm cổ Âu Đông Quân, nhẹ nhàng nói: "Âu tổng cần gì vội vàng thế, hôn thì đã hôn rồi, có phải anh nên đi tắm trước không?"
"Không cần đi tắm, cô muốn cơ thể của tôi mà."
"Tôi là một con người thích sạch sẽ, nãy anh chạm vào cái tên rác rưởi đấy rồi."
Mộ Tử Yên đẩy Âu Đông Quân ra, sau đó ngồi lên giường, giương mắt nhìn hắn.
Âu Đông Quân đi đến bên cạnh đẩy cô xuống giường, nhẹ nhàng nói bên tai: "Dù sao rác rưởi kia cô cũng chạm vào rồi, hay chúng ta tắm cùng nhau."
Mộ Tử Yên hơi ngạc nhiên, sau đó liền bình tĩnh lại, cô đưa tay sờ lên lồng ngực hắn: "Không cần, anh tắm trước đi."
Hắn mạnh bạo xé rách chiếc váy Mộ Tử Yên đang mặc. Định bụng làm thịt cô luôn bây giờ.
Chiếc váy đã rách ở trên một ít, để lộ chiếc áo ngực ra. Làn da trắng nõn mềm mại, ở hõm ngưc còn có một nốt ruồi son yêu kiều.
Khuôn mặt Mộ Tử Yên không phải dạng non nớt của thiếu nữ, mà là một gương mặt yêu kiều, mị hoặc. Nét đẹp trưởng thành và gợi cảm.
Âu Đông Quân mỉm cười.
Mộ Tử Yên kéo nhẹ Âu Đông Quân xuống, nói một câu nào đó khiến da mặt người đàn ông này đỏ bừng.
"Được, tùy cô."
Âu Đông Quân buông Mộ Tử Yên ra, cởi áo sơ mi ra sau đó bước vào phòng tắm. Mộ Tử Yên khi đã thấy Âu Đông Quân bước vào trong thì liền cười một cái.
Hôm nay không nhốt anh ở đây thì tôi không phải con cháu Mộ gia.
Mộ Tử Yên đi quanh phòng, lấy chiếc ghế ra chặn cửa phòng tắm. Hoàn hảo!
Mộ Tử Yên khoác tạm áo sơ mi của Âu Đông Quân. Mùi hương nhàn nhạt thoang thoảng bên hóp mũi, rất thơm, giống như mùi của lá.
Mộ Tử Yên ngồi chờ Âu Đông Quân tắm để chút nữa xem hắn ta vật vã mở cửa, ngồi trên giường lướt lướt mạng. Nhưng một cái tin lá cải đã khiến cô chú ý.
[Nữ minh tinh Mộ Tử Yên nghi vấn quay lại với tình cũ]
Nhấn vào bài báo, Mộ Tử Yên thấy hình ảnh của Lãng Việt Bân và một dáng người phụ nữ, đặc biệt phong cách trang điểm và style của cô hôm nay rất giống cô.
Hoá ra hôm nay anh ta và ả trà xanh kia đến đây là để tạo scandal cho cô, muốn vực dậy Lãng Việt Bân.
Hừ, muốn dùng danh tiếng cô để kéo tên này lên sao.
Tự tay Mộ Tử Yên dìm anh ta xuống sao dễ dàng gì kéo hắn lên được.
Mộ Tử Yên mỉm cười, sau đó chụp một tấm ảnh đang mặc áo sơ mi của Âu Đông Quân.
Cô đăng bức ảnh với dòng cap: "Anh ấy mạnh mẽ hơn nhiều."
Ngay lập tức, fan của cô vào comment nhiệt tình.
Quả Quả đi bắt yêu: Ôi nữ thần của em, người bây giờ lại thuộc về người khác rồi.
Rô đi bắt ếch: Có phải mỗi tôi nhận ra cái áo sơ mi khác với cái áo phông tên tra nam họ Lãng kia mặc không?
Trân không hề giả tran: Lầu trên nói đúng đấy. Cái scandal kia chắc là muốn nhờ danh tiếng của nữ thần kéo tên kia lên thôi.
Mỡ dâng miệng mèo: Nữ thần nay xinh quá...áo sơ mi của ai đây.
Bảo bối của Mộ tỉ tỉ: Nữ thần, có định công khai hay không đây.
Công chúa của Mộ ca: Mộ cưa cưa à, sao lại bỏ em rồi.
...
Vô vàn bình luận kêu gào Mộ Tử Yên công khai chủ nhân của chiếc áo sơ mi. Mộ Tử Yên còn thấy comment vạch trần bộ mặt của Lãng Việt Bân.
Bây giờ cái bài viết vừa rồi lại lên hot search rồi, vô số fan lại bóc phốt bài báo gây tin đồn kia của cô.
Lúc này, Âu Đông Quân đã tắm xong, nhưng lúc mở cửa lại không mở được.
Hắn cau mày, nói: "Mộ Tử Yên, cô mở cửa ra cho tôi nhanh."
Mộ Tử Yên đang lướt mạng, nghe thấy tiếng gọi của Âu Đông Quân. Cô đến gần cửa phòng tắm rồi giả bộ hốt hoảng kêu lên.
"Ôi Âu tổng, cái cửa này bị kẹt rồi, tôi cũng không mở từ bên ngoài được. Anh muốn trả ơn mà ông trời không cho, tôi cũng chịu rồi."
Âu Đông Quân nghiến răng ở trong phòng tắm, khăn tắm quấn ngang hông, hắn đập cửa nói: "Mộ Tử Yên, cô bỏ cái ghế rồi mở ra nhanh. Không tôi hủy hợp đồng đấy."
Mộ Tử Yên cười nói: "Anh muốn vi phạm hợp đồng sao, ngon thì hủy nhé."
Âu Đông Quân không đập cửa nữa, Mộ Tử Yên liền nói: "Sao không đập cửa tiếp đi."
Âu Đông Quân vẫn im lặng, Mộ Tử Yên liền chạy ra lấy cái ghế khác nhòm qua lỗ thông gió của phòng tắm.
"Ôi trời, Âu tổng, anh đứng đơ người ở đấy là làm gì vậy."
"Mộ Tử Yên, cô mở cửa ra trước khi tôi nổi điên lên."
Mộ Tử Yên vẫn không biết trời cao đất dày là gì, đi lấy điện thoại của hắn bỏ vào một cái khăn, vứt vô trong cho Âu Đông Quân.
"Muốn ăn tôi, đừng có mơ."
"Mà múi của anh được đây."
Sau đó, Mộ Tử Yên dơ ngón cái ra rồi đeo khẩu trang, kính râm chuồn đi.
Âu Đông Quân nhìn chiếc điện thoại trong tay, nghiến răng nói: "Được lắm, Mộ Tử Yên!"
Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!
Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !