“Lão quỷ Tu Nhiên này, thứ đồ bên cạnh ông chả nhẽ là thứ thu hút khí tức Tôn Hoàng Thế? Người nào thấy thì người đấy có phần, ông đừng nghĩ ăn được một mình!”
Một thân ảnh đột nhiên xuất hiện cách Đại Đế này không xa, thân ảnh này đột ngột xuất hiện làm Đại Đế Tu Nhiên bị dọa sợ, ông ấy còn tưởng nữ yêu kia đuổi tới nơi rồi. Đưa mắt nhìn lại mới biết, hoá ra là một Đại Đế khác đã quen biết từ lâu. Từ giọng điệu ánh mắt của đối phương ông ấy đại khái đã hiểu được.
Vị Đại Đế này cũng là người bị khí tức của Tôn Hoàng Thế thu hút tới. Chỉ có điều đối phương chậm chân hơn ông ta, vừa đúng lúc bắt gặp bản thân vừa thoát ra sau đó theo tới đây. Đúng là đen đủi!
Ánh mắt của Đại Đế Tu Nhiên bắt đầu âm trầm, nếu kẻ này tới sớm một chút có phải thuận thế kéo hắn xuống nước. Bây giờ bảo vật bị kẻ khác nhìn thấy, vậy thì khó giải quyết rồi. Nếu là lúc bình thường ông ấy khẳng định giải quyết đối phương, hoặc là dùng vũ lực chèn ép đối phương. Nhưng ông ta sau khi toàn mạng trốn thoát, bây giờ lại phát sinh động tĩnh quá lớn nhớ đâu yêu nữ kia đuổi tới, vậy thì đen càng thêm đen.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Hoá ra là lão đạo Minh Đức, lâu rồi không gặp, đồ này đúng là thứ thứ thu hút khí tức Tôn Hoàng Thế, vậy ông đã nhìn thấy rồi thì đương nhiên không để ông thiệt. Hay la chúng ta đem vật này ra khỏi khu Đông Vực, ông cũng biết đây là một vùng đất không tốt lành gì.” Đại Đế Tu Nhiên thành thật nói.
“Hả? Hào phóng vậy? Nếu ta nhớ không nhầm, Tu Nhiên lão quỷ, ông nổi tiếng ki bo giảo hoạt, chắc ông định bẫy gì ta hả.” Vị Đại Đế Minh Đức đầy nghi ngờ hỏi lại.
“Ta bây giờ không có lòng cùng ông đấu võ mồm, ông tin thì tin. Nhưng ta nói cho ông, ta bây giờ rất vội, vì lúc lấy viên tinh thể này Đông Vực phát sinh một cỗ nguy cơ khác với bình thường.” Đại Đế Tu Nhiên vừa nói ánh mắt vừa lộ ra vẻ kinh hoàng.
Điều này làm Đại Đế Minh Đức sững sờ, nhìn dáng vẻ của đối phương rất chân thật. Hơn nữa đối phương cũng không có lý do gì để lừa gạt mình. Đông Vực đúng là nơi các Đại Đế không thể tuỳ tiện bước vào.
“Được, vậy chúng ta rời khỏi Đông Vực trước!” Đại Đế Minh Đức tạm thời tin đối phương một lần.
Dù kết quả có thế nào thì ông ấy cũng không thiệt.
“Được, đi thôi.” Đại Đế Tu Nhiên nhẹ nói một câu.
Ánh mắt ông ta phát sáng, đợi tới chỗ an toàn ông ta nhất định tìm cách hố chết người bạn cũ Minh Đức này. Tuy nhiên lúc hai người chuẩn bị dùng thần thuật độn thổ đem viên tiên tinh thể này ra khỏi khu Đông Vực, thì một cỗ sức mạnh khổng lồ từ viên tinh thể truyền ra. Tay của hai người bị viên tinh thể hút chặt lấy, sức mạnh Đại Đế trong người họ lập tức bị hút ra.
“Hả? Chuyện gì! Lão quỷ Tu Nhiên, vậy mà ngươi bẫy ta, muốn hại ta!!” Đại Đế Minh Đức phẫn nộ hét lên.
“Khốn kiếp! Ngươi không nhìn thấy hả, tay của ta cũng bị hút vào? Đúng là gặp xui!” Đại Đế Tu Nhiên bất lực nói.
Rắc rắc!!! Tiếng vỡ nứt vang lên.
Trên bề mặt tiên tinh to 2m xuất hiện vết nứt, ánh sáng cũng bắn ra từ vết nứt, tiên khí nồng đầm bốc ra ngoài bao lấy hai vị Đại Đế kia. Vùng không gian xung quanh như bị chèn ép lại, các loại quy tắc ý cảnh lần lượt xuất hiện tạo thành một cỗ sức mạnh điên cuồng hút tất cả những thứ xung quanh vào trong.
Lúc hai vị Đại Đế còn đang hoang mang sững sờ không biết làm thế nào.
Rắc rắc rắc rắc!
Vết nứt trên viên tiên tinh ngày càng to ra, chỉ một lúc sau hai vị Đại Đế đã bị hút cả cánh tay vào trong, trên tay cảm nhận được một cỗ ấm nóng bao chặt lấy, không cách nào động đậy được.
“Hả? đây, đây là tay ai.”
“Sự sống? Tiên tinh có sự sống??”
Hai vị Đại Đế kinh ngạc hét lên, lần đầu tiên bọn họ trải qua cảnh này nên không biết cần làm gì.
“Hả?? Đại Đế cảnh? không, chỉ có một phần thân thể Đại Đế hoặc là thần niệm.”
“Cách ngươi là ai?? Đưa ta đến đây làm gì?”
Từ trong viên tiên tinh nứt ra một chàng trai, trên mặt đầy địch ý nhìn hai người. Đại Đế? Hừ lão tử bây giờ ghét nhất là Đại Đế đây!