Loại yêu thú dâng đến tận cửa này, có thể cho hắn nhiều thêm chút được không.
Lâm Tiêu không do dự nữa, một hơi hấp thụ hết những năng lượng không thuộc tính này vào trong cơ thể.
Trong chốc lát, bản chất linh hồn bắt đầu nhanh chóng tăng lên.
Haizzz!
Tiếc là, chỉ có một con.
Loại cảm giác tuyệt vời này đã khiến Lâm Tiêu không còn muốn nhanh chóng trở về Kiếm Ma tông nữa rồi.
Rừng rậm yêu thú ở gần Kiếm Ma tông không có loại yêu thú thần kỳ thế này đâu.
Khi Lâm Tiêu giải quyết triệt để màn sương đen kia, ở một nơi ẩn nấp bí mật, rìa ngoài của dãy núi yêu thú, cách đó mấy chục dặm, có một con yêu thú khổng lồ, đen nhánh, trợn trắng mắt, ngã xuống mặt đất.
Khí tức sinh mệnh vẫn còn, nhưng ý thức đã hoàn toàn biến mất rồi.
Cũng vào lúc này,
Đã cách một tiếng kể từ lúc bầy yêu thú tràn tới.
Nhóm cường giả đông đúc đứng trên tường thành, nhìn chằm chằm bầy yêu thú, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.
Bọn họ nhận được một tin xấu, cực kỳ xấu.
Thành chủ và hai vị cường giả Hóa Đỉnh khác đang cấp tốc trở lại, nửa đường lại gặp phải hai con yêu thú Hóa Đỉnh cảnh.
Hai bên lao vào chiến đấu, trong chốc lát căn bản không thể nào thoát thân.
Tin tức này đồng nghĩa với, Thiên Nguyên thành trước mắt không còn cường giả Hóa Đỉnh Cảnh tới chi viện nữa.
Vậy đợt tấn công cực lớn của yêu thú lần này, phải dựa vào bọn họ tự mình chống đỡ rồi.
Nửa ngày trôi qua với đủ loại lo âu.
Rắc!!
Một âm thanh cực lớn, kèm theo đó là cơn động đất lớn.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Tất cả mọi người đều kinh hãi hét lên.
Đại trận hộ thành vòng ngoài đã vỡ rồi.
Các cường giả: ???
Sao lại nhanh như vậy chứ.
Dựa vào độ bền của đại trận hộ thành, chí ít cũng phải kiên trì được một ngày mới phải.
Lúc này mới chỉ được có một tiếng thôi mà. Vậy chứng tỏ bọn họ, bọn họ....vẫn đánh giá thấp uy lực của đợt yêu thú tấn công lần này rồi.
Mắt thấy đại trận yêu thú xông vào Thiên Nguyên thành như thủy triều.
Cho dù đại trận hộ thành vòng trong vẫn còn, nhưng cũng khiến người khác run sợ, bất an.
“Chết tiệt! Cường giả bán Hóa Đỉnh và cường giả Toàn Đan Cảnh nào dám xuất chiến, tới chỗ ta tập hợp.”
“Vì bảo vệ người thân, thế lực, gia tộc, còn có hàng trăm hàng vạn bách tính Thiên Nguyên thành của chúng ta.”
“Trận này, chúng ta phải quyết chiến tới cùng rồi!”
Một cường giả bán Hóa Đỉnh thực lực tương đối mạnh, nghiêm túc tuyên bố.
“Ta đi!”
“Chuyện này sao mà thiếu ta được.”
“Còn có ta nữa.”
“Tới thì tới, sợ đếch gì.”
“Chẳng phải chỉ là mấy con súc sinh thôi sao, giết hết là xong chuyện.”
Chỉ có một bộ phận nhỏ đứng ra, cho dù đôi chân của bọn họ đang run rẩy, cho dù trong ánh mắt bọn họ có sự sợ hãi, cho dù trong lòng họ e sợ, nhưng vẫn đứng ra.
Bởi vì bọn họ biết, với mức độ mạnh mẽ của đợt yêu thú tấn công này, cho dù bọn họ không đứng ra, chỉ e cũng không thể chạy thoát khỏi kiếp nạn này.
So với bị truy sát, còn không bằng chiến đấu cho sảng khoái.
“Ta cũng đi.”
Một thiếu niên Luân Hải Cảnh tầng thứ năm, cũng bước qua đó.
Điều khiến người ta bất ngờ là, sắc mặt thiếu niên cực kỳ bình tĩnh, trong ánh mắt lại không có một chút e sợ nào, ngược lại, ánh mắt nhìn về phía bầy yêu thú đang tràn tới, còn mang theo sự nóng lòng mong đợi.
Tất cả các cường giả bán bộ Hoá Đỉnh và cường giả Toàn Đan cảnh cũng đã nhìn thấy Lâm Tiêu đứng dậy.