Khi tất cả chúng kết hợp với nhau thì không ai có thể nhìn rõ được đâu rốt cuộc là loại thần thông bí pháp gì. Chỉ biết những cái bóng bị một loại sức mạnh kỳ lạ nào đó trấn áp. Mỗi một cú va chạm lại thêm một cái bóng biến mất.
Có thể nói là thực lực hai bên chênh lệch tới mức vừa nhìn đã biết. Căn bản những chiếc bóng này không phải đối thủ của cái lò luyện đan.
Những người đứng xem đều ngơ ngác, Hàn lão đang dùng loại thần thông gì vậy? Hàn lão có thể mạnh tới vậy sao?
Tất cả mọi người đều ngây ngốc đứng nhìn ‘Hàn lão’ thi triển thần uy bất khả chiến bại. Không có bất kỳ một cái bóng nào có thể cản đường của cái lò luyện.
Sau khi lò luyện đan đánh tan những cái bóng và cả những tòa cung điện lầu các, thì từ trong lò phát ra một tiếng nói lạnh lùng.
“Thánh chủ Dao Trì, Hàn Thành Lập ta không đội trời chung với các ngươi!”
Nói xong thì lò luyện đan hoá thành một tia sáng xông vào màn lôi kiếp rồi biến mất.
Thánh chủ Dao Trì: “???”
Những trưởng lão của thần tộc: “???”
Những đệ tử của thần tộc: “???”
Cái quái gì vậy, có nhầm ở đâu không thế? Người độ kiếp này không phải chủ phong Hàn lão của luyện đan phong sao?
Nhưng mà giọng nói này đúng là của Hàn lão mà, nhưng…nhưng tại sao lại có cái giọng điệu tức giận như thế, lại còn thái độ với thánh chủ Dao Trì nữa.
Mặt mọi người đều lộ vẻ quái dị, không dám lên tiếng bàn luận. Sau đó tất cả quay qua nhìn thánh chủ. Lúc bình thường ngoài Hàn lão ra thì chỉ có thánh chủ là người tiếp xúc với lò luyện đan này nhiều nhất.
Tại sao Hàn lão nói như vậy thì chắc chắn chỉ có thánh chủ mới biết.
“Ngươi, ngươi nhìn ta làm gì, ta cũng đâu biết tại sao Hàn lão nói vậy.” Thánh chủ Dao Trì cạn lời.
Ông ta cũng có hiểu chuyện gì đâu, trong lòng cũng vội muốn chết.
Còn một bên khác Lâm Tiêu khi lao vào trong những tầng mây thì từ trong lò luyện bước ra ngoài. Tay hắn cầm một thanh kiếm màu đen nhỏ, phía sau là toà tháp Chân Long chín tầng.
Hắn lộn lại vào đám lôi kiếp, đi xuyên qua các tầng mây đến nơi có lôi kiếp mạnh nhất. Những lôi kiếp ở đây mạnh tới mức hóa thành những hình thù kỳ quái lao tới chặn đường hắn.
Vì Lâm Tiêu đã được sức mạnh Thái Tuế tẩy tuỷ cho nên dù bây giờ hắn không dùng bất kỳ đạo khí nào, thì đám lôi kiếp này cũng không thể làm gì được hắn.
Hắn đã vượt xa hơn ngưỡng Hoá Đỉnh cảnh. Nếu là người khác, đừng nói là cường giả Hoá Đỉnh cảnh, kể cả có là cường giả cấp sinh tử đại năng khi đối mặt với lôi kiếp cũng cần phải giữ vững tinh thật, tập trung đối phó.
Chỉ một chút sai lầm cũng có thể bị lôi kiếp đánh cho tan mạng.
Sau khi Lâm Tiêu ra đòn công kích đầu tiên hắn cũng biết màn lôi kiếp này kinh khủng cỡ nào, đây là sự thật không phải hắn tự khen.
Xoẹt xoẹt!
Hàng ngàn đạo kiếm quang bắt đầu cắt vào lôi vân, Lâm Tiêu vẫn tiếp tục bước lên phía trước. Trong mắt hắn chỉ còn lại sự điên cuồng và vô cảm. Không biết tận cùng của màn lôi kiếp này sẽ là cái gì.
Ầm! Lại một đòn công kích nghiền nát một đám lôi vân. Sau khi Lâm Tiêu chém nát đám lôi vân cuối cùng.
“Hả? Đây là……?” Trong mắt Lâm Tiêu thoáng qua sự ngạc nhiên.
Thứ hiện ra trước mắt hắn là một mặt hồ màu tím. Chỉ có điều thứ trong hồ không phải nước mà là những dòng năng lượng sấm sét đặc quánh, mỗi một giọt năng lượng này còn mạnh gấp trăm lần lôi điện vừa nãy.
“Hả?....đây là….chủ nhân, đây là nguồn của lôi kiếp, hơn nữa nguồn lôi kiếp này là loại đỉnh cấp.”
“Đợi sau khi chủ nhân độ kiếp xong là có thể sử dụng sức mạnh Thái Tuế và sức mạnh lôi kiếp này, có thể dùng để luyện thể và luyện hồn, như vậy sẽ nhanh đạt tới đỉnh cao hơn.” Tiểu hỏa kích động nói.