Họ chỉ muốn xem thiếu tộc trưởng của tộc Chu Tước này có thể trụ được bao nhiêu hiệp đấu với Ô huynh của U Minh tông.
Trên chiến trường, sau khi hai người lại tách ra sau một khoảng cách nhất định.
"Tiểu tiểu Chu Tước, ta thừa nhận thực lực của ngươi không tệ, nếu như ta không có đạo khí này, e rằng ta thật sự sẽ đánh không lại ngươi!" Thanh niên áo bào đen cảm thán.
"Nhổ!! Ngươi xứng để gọi danh xưng tiểu Chu Tước sao? Khụ khụ khụ... U Minh tông đúng không? Mối thù ngày hôm nay ta sẽ ghi nhớ, các ngươi cứ đợi đấy!!"
Tiểu Chu Tước ho ra một ngụm máu, tức giận trừng mắt đối phương mắng.
U Minh tông cũng là thế lực truyền thừa vạn năm tương tự như thần tộc Dao Trì.
Không chỉ thanh niên áo bào đen của U Minh tông trước mặt, mà cả những thanh niên trên chiến thuyền có lẽ đều là những thiên kiêu yêu nghiệt của thế lực.
Trong lòng tiểu Chu Tước vô cùng tức giận, không ngờ những thế lực này lại hèn hạ như vậy, lợi dụng nghi thức thiên táng lần này để tập kích, thủ đoạn càng khiến người ta căm phẫn.
Hơn nữa thực lực tu vi của hắn ta so với thanh niên áo bào đen kia có lẽ là không chênh lệch bao nhiêu.
Nếu như trong tay đối phương không có đạo khí kia, thậm chí hắn ta còn cảm thấy mình có cơ hội chiến thắng. Nhưng khoảng cách của đạo khí đó là thứ mà bây giờ hắn ta không thể bù đắp được.
"Ghi thù?! Có tác dụng sao? Ngươi nghĩ mình còn có thể sống sót sau hôm nay sao?"
"Hay là cho rằng yêu tộc các ngươi có thể vượt qua cửa ải này? Ha ha..." Thanh niên áo bào đen cười ha ha, khí thế trên người không ngừng dâng lên, trong miệng đạo khí trường thương khẽ rung lên, một luồng uy thế đáng sợ tụ ở lại trên cây thương.
Khi nghe những lời kiêu ngạo của thanh niên áo bào đen, sắc mặt của tiểu Chu Tước dần dần trở nên khó coi, sau đó nở nụ cười kỳ lạ.
"Phát động tập kích ở nghi thức thiên táng Tước Phượng lão tổ của chúng ta, sau đó khống chế tất cả tộc trưởng Bán Đế cảnh, ha ha ha. . . . . ."
"Ta không thể không bội phục ngươi, tìm được thời cơ quá trùng hợp." Tiểu Chu Tước cười to một tiếng, ngọn lửa màu trên người hắn ta dần dần từ màu tím vàng chuyển thành màu vàng.
Nhiệt độ của ngọn lửa lại tăng lên vài tầng, không trung dường như bị đốt cháy.
Nhất là trong mắt tiểu Chu Tước tràn đầy kim quang mà vô cùng lạnh lùng.
Tộc Chu Tước bên dưới như chết lặng.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
"Thiếu tộc trưởng đang làm gì vậy! !"
"Thiếu tộc trưởng, hắn ta như đang đốt bản mệnh hồn hỏa, chuyện này. . ."
"Đừng mà! Thiếu tộc trưởng!!"
"Chờ đã, ngọn lửa đáng sợ này tại sao lại giống với ngọn lửa xuất hiện trên người vị đại nhân khi đó..."
"Đám người chết tiệt này, ta nhất định sẽ khiến bọn chúng phải chết!"
Thấy nhiệt độ ngọn lửa trên người đối phương tăng lên, ánh mắt thanh niên áo bào đen đã trở nên nghiêm trọng nhưng hắn không có ý định rút lui.
"Muốn liều mạng rồi đúng không? Ha ha, nhưng trước thánh thương bá cấp của ta cũng đều là vô ích thôi." Thanh niên áo bào đen lại giễu cợt.
"Vậy sao? Có lẽ vậy, nhưng ta muốn nói rằng... chỉ cần vị đại nhân đó còn ở đây, yêu tộc ta sẽ vĩnh viễn trường tồn!"
Trong lòng tiểu Chu Tước nhớ tới hình bóng ấy nhất thời cả người cản thấy thoải mái, không còn nghĩ ngợi nhiều nữa.
Điều hắn ta phải làm bây giờ chính là liều mạng, khiến những người trước mắt này phải trả giá đắt!
Bảo vệ tôn nghiêm của yêu tộc!
Ù! !
Ngọn lửa trên người tiểu Chu Tước lại bùng lên.
Hắn ta sắp xông lên rồi! !
Tuy nhiên, ngay sau đó, bóng người quen thuộc với tiểu Chu Tước lập tức xuất hiện trước mặt hắn ta.
Mọi người có mặt đều sững sờ.