• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba trận chiến thắng liên tiếp, đều những đối thủ mạnh, so với Ma tộc Hoàng Minh chỉ có hơn chứ không kém. Có điều, kết quả vẫn như cũ không thay đổi, chuỗi liên thắng của Ngọc Tinh Hồn được kéo dài thêm.

Còn đối thủ, ngoại trừ Hoàng Minh, hai người còn lại đều chết thảm. Nguyên Đan kỳ tầng năm trấn sát Nguyên Đan kỳ tầng bảy, tầng tám, mỗi chiến thắng lại rất đơn giản.

Đây là bởi vì hắn ba lần đạt đến cực cảnh, dẫn đến chênh lệch tiểu cảnh giới với hắn không có ý nghĩa? Sau hơn hai tháng biến mất, một lần nữa uy danh của Ma Kiếm Lang chiếu rọi toàn bộ Ma Thiên Tháp.

Mà không chỉ ở Ma Thiên Tháp, các trận chiến của hắn toàn bộ đều đã được đăng lên mạng xã hội, tốc độ truyền tải cực nhanh. Ai cũng tò mò, rốt cuộc đằng sau chiếc mặt nạ sắt kia, thân phận thực sự của hắn là ai, đến từ đâu?

Ngồi trong phòng nghỉ ngơi, là phòng cao cấp nhất mà Ma Thiên Tháp dành tặng riêng cho vị đấu giả đã tạo nên truyền thuyết vô địch tại Ma Thiên Tháp.

Đồng hồ đeo tay vang lên âm thanh *tít tít*. Chiếc đồng hồ là vật phẩm đặc biệt do chính hắn thiết kế, chỉ có những nhân vật quan trọng mới được nhận chiếc đồng hồ này.

“Dương Tiếu?” Ngọc Tinh Hồn nhướng mày.

“Công tử, ta có tin tức tốt muốn báo cáo đây.” Đầu dây bên kia, âm thanh Dương Tiếu vang lên.

“Nói.”

“Ta vừa nhận được thông tin, có một tên điên đào tẩu khỏi Liệp Sát Ngục. Hắn tên gọi là Huyết Đồ.” Dương Tiếu báo cáo.

“Huyết Đồ? Mở rộng điều tra, đồng thời trong thời gian ngắn nhất gửi thông tin về Huyết Đồ sang cho ta.” Tinh Hồn trong đôi mắt lóe lên một vệt ánh quang.

“Vâng, công tử. Ta sẽ nhanh chóng báo cáo lại. À… công tử, có trọng thưởng gì ta không?” Dương Tiếu thanh âm có chút hào hứng.

Hắn đoán được vị công tử này của mình nhất định sẽ rất để ý tin tức này, quả nhiên không sai. Còn bản thân hắn, tin tức không có giá trị, giá trị chính là được công tử trọng thưởng.

“Có. Trước tiên phải tìm ra bằng được vị trí của Huyết Đồ. Làm tốt chuyện này, trở về tổng bộ sẽ không thiếu chỗ tốt cho ngươi.” Ngọc Tinh Hồn rất hào sảng, thiếu điều khiến cho Dương Tiếu mừng muốn hét to lên.

“Đa tạ công tử. Ta sẽ không để công tử thất vọng.”

Trước lúc ngắt kết nối, Ngọc Tinh Hồn nghe được giọng nói quát tháo của Dương Tiếu ở đầu dây bên kia. Lắc lắc đầu, lúc này, hắn đang nghĩ về kẻ gọi là Huyết Đồ.

Mở mạng thông tin lên, hắn đại khái nắm sơ lược về Huyết Đồ.

Hai chữ Huyết Đồ không phải tên thật của hắn, là một cái danh xưng, bởi vì quá lãnh huyết tàn khốc, từng ra tay đồ sát cả một tòa thành thị, giết chóc đẫm máu, vì vậy được người ta gọi bằng cái danh tự kia.

Xem mấy vụ án mà hắn gây ra, đúng là đáng sợ. Nhưng thứ khiến Ngọc Tinh Hồn chú ý hơn, đó chính là tu vi của Huyết Đồ.

Quả nhiên đúng như hắn dự liệu, tu vi của Huyết Đồ thuộc về Thiên cảnh cấp bậc. Đây chính là thứ mà Ngọc Tinh Hồn cần nhất. Tổ chức của hắn không thiếu nhân tài, tài sản thì lại càng không thiếu, chỉ thiếu duy nhất cường giả tọa trấn.

Cường giả dễ mời, nhưng tâm tư khó đoán. Khi không nắm chắc đối phương trong tay, Ngọc Tinh Hồn tuyệt đối không để cho một kẻ ngoại lai ngồi vào chỗ tọa trấn kia.

Đây cũng là lí do vì sao hắn ẩn nhẫn nhiều năm, không muốn bước lên đầu ngọn gió. Đồng thời, hắn muốn có một người đủ thực lực để có thể tọa trấn tổ chức khi hắn không có mặt.

Huyết Đồ này là một lựa chọn không tồi, ít nhất, Ngọc Tinh Hồn biết được mình có khả năng nắm được đối phương.

Xem ra thời gian quay trở lại tổng bộ lâu hơn dự tính. Hơi ngoài ý muốn, nhưng hắn thích cái ngoài ý muốn này. Sau đó, hắn gửi thông báo cho Ngọc Băng Nghi, toàn bộ việc ở tổng bộ tạm thời để cho nàng xử lí. Đồng thời nhấn mạnh, việc tu luyện của các thành viên phải được đặt lên hàng đầu.

Ngay cả chính bản thân hắn còn không dám lơ là việc tu hành, làm sao để cho mấy tên kia thảnh thơi?

Thời gian trôi qua, Ngọc Tinh Hồn tiếp tục lưu lại Ma Thiên Tháp vừa tu luyện vừa chờ đợi tin tức phía bên Dương Tiếu.

Đúng nửa tháng sau, Dương Tiếu gửi báo cáo cho Ngọc Tinh Hồn rằng đã xác định được vị trí của Huyết Đồ.

“Tiêu Vệ, ta chuẩn bị rời khỏi Ma Thiên Tháp.”

Ngọc Tinh Hồn nói với Tiêu Vệ thông qua đồng hồ truyền tin.

“Vâng, thưa công tử. Tiếp ứng công tử bất cứ lúc nào.”

Tiêu Vệ, một trong những thủ hạ đắc lực do Ngọc Tinh Hồn chính tay bồi dưỡng. Sau khi đạt Trúc Cơ kỳ, hắn nhận nhiệm vụ hòa nhập vào thế giới ngầm xã hội đen, đương nhiên là để làm ăn bất chính thực hiện mấy cái giao dịch ngầm.

Ma Thiên Tháp này là một trong số khu vực có giao dịch ngầm lớn nhất, thế nên Tiêu Vệ tiềm phục gần đây. Những lần trước Ngọc Tinh Hồn tránh khỏi tai mắt của đám đại gia tộc có sự trợ giúp không nhỏ của Tiêu Vệ.

Lần này cũng như vậy, Ngọc Tinh Hồn kết thúc lịch luyện tại Ma Thiên Tháp, chẳng những khôi phục mà tu vi còn có bước tiến dài. Vài ngày trước, nhờ phục dụng Bổ Thiên Đan, Hóa Long Đan và sự ma luyện, Ngọc Tinh Hồn đã ngưng tụ được viên nguyên đan thứ sáu, cũng là đại biểu cho việc đột phá Nguyên Đan kỳ tầng sáu.

Hắn rời đi, dĩ nhiên không thoát khỏi tai mắt của đám đại tộc.

Có điều, Ngọc Tinh Hồn sớm đã dự liệu, lại có Tiêu Vệ tung hỏa mù cản đường, vậy nên không khó khăn để Ngọc Tinh Hồn thoát khỏi sự đeo bám của đám người kia, khiến cho bọn chúng lần nữa ăn trái đắng.

Nếu không lợi hại như vậy, làm sao hắn có khả năng ẩn mình suốt nhiều năm qua cơ chứ.

Thay một bộ trang phục khác, một chiếc quần âu cùng một chiếc áo sơ mi trắng, tay đeo đồng hồ hàng hiệu, trên cổ đeo một chiếc dây chuyền làm từ hợp kim màu bạc nhìn rất sang trọng, chân mang giày thể thao.

Mái tóc vàng kim, từng sợi tóc như phát ra ánh vàng lấp lánh. Gương mặt non nớt của đứa trẻ mười tuổi, làn da trắng mịn phát sáng tựa bạch ngọc tạo nên, mũi thẳng môi hồng, so với nữ nhân còn xinh đẹp hơn, nhưng trong đôi mắt màu xanh lam tựa như hai viên ngọc đại dương là một sự thâm trầm khó tả.

“Công tử, thật tuấn tú nha.” Tiêu Vệ cười cười.

“Bớt nói nhảm. Nhanh chóng đến chỗ hẹn với Dương Tiếu đi.” Ngọc Tinh Hồn lãnh đạm, tự mở cửa xe và bước vào.

Tiêu Vệ nhún nhún vai, ai bảo đó là đứa trẻ mười tuổi chứ, phải gọi là ông cụ non mới đúng. Có điều, lời này hắn nào dám nói ra. Tiêu Vệ nhà ta còn muốn sống thảnh thơi nha.

Tiêu Vệ, năm nay mười bốn tuổi rưỡi, tu vi đã đến bình cảnh Trúc Cơ kỳ tầng hai. Sau khi rời tổng bộ Ảnh Nguyệt sơn trang, thời gian đầu thì còn dựa vào sự hỗ trợ của Ngọc Tinh Hồn, nhưng một thời gian sau, bằng vào bản lĩnh của mình, hắn đã trở thành một tên địa đầu xà trong giới xã hội đen, rất có tiếng nói và kết giao với nhiều vị xã hội đen đại lão.

Ngọc Tinh Hồn vừa vào xe, Tiêu Vệ quay trở lại với bộ dạng ngông nghênh của một tên xã hội đen chính hiệu. Mái tóc hất ngược lên, gương mặt tuấn tú nhưng không kém phần sắc sảo kiêu ngạo ngông cuồng, hai bên tai xỏ khuyên, áo sơ mi màu tím phanh ra để lộ khuôn ngực vạm vỡ xăm hình một con kim bằng giương cánh.

“Nhanh chóng dẹp đường để lão tử đi dạo.” Tiêu Vệ hất mặt ra lệnh.

“Vâng, thưa đại ca.” Đám thuộc hạ như mấy tên bộ đội được huấn luyện trong quân ngũ, dù là xã hội đen nhưng rất ngay ngắn chỉnh tề mỗi khi Tiêu Vệ ra lệnh.

Đường xá đông đúc, Tiêu Vệ chỉ cần nói vài tiếng là đám đàn em của hắn dẹp đường ngay, vô cùng trống trải.

Phía trước bốn chiếc xe, phía sau sáu chiếc xe, còn chính giữa là chiếc xe màu đen sang trọng bậc nhất, là hàng limited vừa mới ra đầu năm nay và được Tiêu Vệ tậu ngay, nhìn oách vô cùng.

Chạy trên đường lớn nhưng không sợ đứa nào cản đường, cứ băng băng mà phóng, chẳng xem ai ra gì, cho dù là cảnh sát cũng không ngoại lệ. Nhưng ai bảo Tiêu Vệ là đại ca có số má, ngay cả cảnh vệ thành phố vừa nhìn thấy chiếc xe của hắn là lập tức né lui.

Có điều, Tiêu Vệ không ngồi trên chiếc xe hiệu hàng limited của mình, mà ngồi trên một chiếc xe cà tàng khác, làm cho hắn khó chịu vô cùng. Đam mê tốc độ, thế nhưng ngồi cái xe lên số không nổi này, sao mà không bực mình được.

Bất quá, bởi vì có Ngọc Tinh Hồn ở đây, hắn nào dám phát tiết.

Trời cũng đã về đêm, Tiêu Vệ chở Tinh Hồn đến một bến cảng bên ngoài thành phố. Mùi hôi tanh của hải sản đánh bắt xộc vào mũi. Tiêu Vệ vừa mở cửa xe ra, mùi xộc vào mũi, vốn đã khó chịu còn ngửi cái mùi này, hắn phun một bãi nước miếng.

“Con mẹ nó, hôi quá.”

“Ha ha, Tiêu Vệ, cẩn thận cái mỏ hỗn của ngươi.” Một thanh âm vang lên, chính là Dương Tiếu đã đến cảng cá từ trước đó...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK