• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“A…a…a…”

Hoàng Kim Công Hội, khu vực hệ thống, trong buồng đăng nhập truyền ra một tiếng hét thảm thiết, đồng thời nắp buồng mở ra, một vị trưởng lão sợ hãi bật dậy, đồng thời miệng phun ra một ngụm máu lớn.

“Lý trưởng lão, xảy ra chuyện gì?” Các vị trưởng lão khác của Hoàng Kim Công Hội, phụ trách quản lý khu vực hệ thống nhanh chóng tiếp ứng vị Lý trưởng lão kia.

Chỉ thấy khuôn mặt của Lý trưởng lão trắng bệch, run rẩy vì khiếp sợ. Bởi vì khu vực đỉnh Hoa Sơn đã bị phong tỏa, dù Hoàng Kim Công Hội là thế lực phong tỏa, thế nhưng chính bọn họ cũng không biết chuyện gì đã xảy ra.

“Tên tiểu tử đó… thật đáng sợ. Tuyệt đối không thể để cho hắn trưởng thành.” Lý trưởng lão sau một hồi thở hồng hộc, lấy lại một chút tinh thần rồi mới nói.

“Hãy gửi đề nghị, nhanh chóng bổ sung thêm người, chỉ có như vậy mới có cơ hội sử dụng Phá Hồn Châm diệt sát được Ma Kiếm Lang.” Lý trưởng lão lại nói tiếp.

“Cái gì. Đội hình mạnh như vậy, có Lâm trưởng lão dẫn đoàn, dù đã phong bế tu vi xuống Địa Cảnh, vậy mà đối phó với Ma Kiếm Lang khó khăn đến vậy sao?” Một vị giật mình, hỏi.

Lý trưởng lão gật đầu, nhắc đến khoảng khắc tiếp nhận cái chết ở Thế Giới Giả Lập, lão vẫn còn khiếp hãi. “Các ngươi không biết được đâu, tên đó thực sự rất đáng sợ. Hắn chính là tồn tại vô địch ở Địa Cảnh.”

Nghĩ một hồi, hắn lại nói tiếp. “Và ta suy đoán, có lẽ là… tên này ở tất cả cảnh giới, sợ là, đều đạt đến cực cảnh.”

Thế Giới Giả Lập, Ngọc Tinh Hồn trảm sát một tên trưởng lão. Hắn bật chế độ đồ sát, sát khí ở mức cao nhất, thế nên dù không giết được đối phương, hắn vẫn có thể khiến tinh thần người đó tổn thương, không nghỉ ngơi mười ngày nửa tháng thì đừng mơ khỏi hẳn.

“Tiểu tử ngông cuồng.” Lâm trưởng lão quát. “Tỏa Liên Trận, khởi.”

Lâm trưởng lão ra lệnh, những vị trưởng lão và đệ tử Hoàng Kim Công Hội lần lượt đứng vào phương vị của mình, bao vây Ngọc Tinh Hồn ở bên trong.

Tổng cộng có tám mươi người, bọn họ tay ngưng tụ thành thủ ấn, các phương vị sáng rực lên, trên đỉnh đầu xuất hiện những đóa liên hoa.

“Liên Hỏa Kỳ Trận sao?” Ngọc Tinh Hồn khinh thường. “Thiếu mất một phương vị, cũng dám dùng Tỏa Liên Trận khốn ta?”

Kiếm trận rung lên, tạo thành những tiếng oong oong bén nhọn đâm thẳng vào màn nhĩ người khác.

Đôi mắt lên một vệt hào quang, khi mà những sợi liên căn rắn chắc phóng đến, Ngọc Tinh Hồn tinh thần huy động, kiếm trận chém ra tứ phương bát hướng, đem những sợi liên căn kia chém nát không sót một cái.

“Bạch Ngọc Sư Hống.”

Lâm trưởng lão vận chuyển lực lượng lên cuống họng, rồi sau đó gầm lên một tiếng rung chuyển đất trời.

Từng trận sóng âm xung kích đến, càn quét tàn phá bừa bãi, lực lượng to lớn ập đến, như một cái miệng lớn đớp lấy Ngọc Tinh Hồn, ăn tươi nuốt sống.

“Mèo con mà thôi.”

Cổ Kiếm Đồ Lục phóng thích hào quang, chém ra hai đường tạo thành Thập Tự Trảm, đem tầng tầng sóng âm chém rách, tạo thành âm thanh đùng đùng giữa không trung.

Trận pháp vẫn chưa bị phá, những sợi liên căn vẫn tiếp tục xông về phía hắn, muốn đem thân thể hắn xuyên thủng.

Nhưng Tru Thiên Kiếm Trận vẫn còn đó, muốn xuyên thủng kiếm trận, trừ khi Ngọc Tinh Hồn tiêu hao sạch sẽ năng lượng của hắn.

Đáng tiếc, đến hiện tại, từng cảnh giới của Ngọc Tinh Hồn rất vững chắc, mỗi cảnh giới đều là cực cảnh, lượng lượng của hắn làm sao có thể hình dung được như người bình thường.

“Phá trận.”

Lấy trận phá trận, lần này, Ngọc Tinh Hồn truyền lực lượng thôi thúc Cổ Kiếm Đồ Lục, bảy mươi hai kiếm khí quy nhất, sau lưng Ngọc Tinh Hồn, từ Hoang Cổ Đế Giáp, một đôi thần dực màu đen tím mở ra, tốc độ của hắn lần nữa bạo tăng, bay lên giữa tầng trời.

“Kiếm Trảm Tinh Thần.”

Ầm ầm ầm…

Kiếm thế khổng lồ rơi xuống, đem Liên Hoa Kỳ Trận đập nát, đồng thời đem một phần ba các đệ tử Hoàng Kim Công Hội diệt sát, đăng xuất khỏi Thế Giới Giả Lập.

“Thật là một tồn tại mạnh mẽ.” Đệ Ngũ Thiên – Xinh Đẹp Không Ai Bằng ánh mắt tôn sùng. Thiết nghĩ nàng đã trở thành một người hâm mộ của hắn rồi.

“Ta phải điều ta bằng được, rốt cuộc ngươi là quái vật phương nào.” Mặc dù thù ghét vì bị Ngọc Tinh Hồn cước vào mông mấy cái, nhưng vẫn phải thừa nhận, thực lực của Ngọc Tinh Hồn đã vượt khỏi phạm trù suy đoán của Đẹp Trai Có Gì Sai.

“Ma Kiếm Lang, đợi đấy, ta sẽ không chịu thua ngươi đâu.” Là người có lòng tự tôn rất mạnh, Cực Tốc Vũ Thần Phong, hắn hôm nay coi như mở mang tầm mắt, biết được chiến lực hùng mạnh của Ngọc Tinh Hồn, nhưng thân là tuyệt đại thiên kiêu sinh ra tại Thiên Sứ tộc, hắn không cho phép bản thân thua kém người khác.

Cực Tốc Vũ Thần Phong siết chặt, ánh mắt kiên định.

“Sau trận chiến thần, chỉ sợ danh khí của Ma Kiếm Lang lại càng kinh khủng hơn nữa.” Có người nhận định.

Ma Kiếm Lang mỗi lần xuất hiện đều tạo thành một trận phong ba, khắp nơi trên báo chí, mạng xã hội đều bàn tán về hắn trong một thời gian dài. Chủ đề được mổ xẻ mãi, nhưng chưa bao giờ mất đi độ hot của hắn.

Luôn xuất hiện trong áo bào đen, đeo chiếc mặt nạ với con mắt điện tử màu đỏ, không ai biết được hắn dung mạo thế nào, xuất thân của hắn ra sao, chỉ biết một điều, trong cùng cảnh giới, hắn chính là tồn tại vô địch.

Khói bụi bốc lên, Ngọc Tinh Hồn lao xuống, chuẩn bị chém sạch tất cả. Nhưng chính lúc đó, bỗng nhiên có bóng tối gì đó che khuất hắn lại. Ngẩn đầu nhìn lên, chẳng biết từ lúc nào, một cái cự chung đã xuất hiện.

“Thổ Kim Chung, trấn.” Một vị trưởng lão khác tế khởi pháp bảo, quyết tâm bắt Ngọc Tinh Hồn nhốt lại. “Lần này đừng mơ tưởng trốn thoát.”

Thân thể Ngọc Tinh Hồn bị bao bọc lại, nhưng rất nhanh, trên thân kim chung xuất hiện vết nứt, rồi ầm một tiếng, Thổ Kim Chung vỡ thành một đống kim loại.

Vị trưởng lão nọ sắc mặt trắng bệch, miệng phun một ngụm máu, rõ ràng Thổ Kim Chung có liên hệ mật thiết với hắn ta, thế nên mới tạo thành thương thế như vậy.

“Còn trò gì nữa không?” Ngọc Tinh Hồn bước ra.

“Còn chứ?” Hắn vừa dứt lời thì Lâm trưởng lão xuất hiện, bàn tay siết lại đấm thẳng về phía ngực hắn.

Ầm… tiếng nổ lớn vang lên, Ngọc Tinh Hồn bị đánh bay về phía sau. Dù sao vẫn là cường giả cấp bậc Thiên Cảnh đỉnh cao, đúng là không thể xem thường.

Bất quá, quyền tuy mạnh nhưng rõ ràng không tổn thương được Ngọc Tinh Hồn, bởi vì hắn đã đưa kiếm lên ngăn chặn lại, đồng thời vận chuyển kình lực để phản kích đối phương. Bằng chứng rõ ràng chính là Lâm trưởng lão cũng bị dội ngược lại, thân thể va chạm vào một ngọn núi làm cho nó xuất hiện vết rạn nứt.

“Chính lúc này. Tỏa Thần Xích.”

Những sợi xích màu đỏ phóng tay và trói buộc hắn lại, đem Ngọc Tinh Hồn vây khốn trong giây lát. Và Hoàng Kim Công Hội chỉ chờ đợi một khoảng thời gian vây khốn ngắn ngủi này thôi.

“Ma Kiếm Lang, đi chết đi. Phá Hồn Châm.”

Vị trưởng lão sử dụng bảo tháp, trên tay hắn xuất hiện chín cái ngân sắc kim châm, nó dài một tấc, kích thước lại rất mỏng, nếu không để ý thì rất khó mà nhận ra được nó.

Phá Hồn Châm, đây là vật kỳ bí được Hoàng Kim Công Hội đem từ sever Thiên Cấp xuống, là thứ trước đó mà Hoàng Kim Công Hội sử dụng để ám sát hắn nhưng bất thành.

Thứ đồ vật này, thực sự có thể giết được người trong Thế Giới Giả Lập.

Vị trưởng lão rót lực lượng vào Phá Hồn Châm, trong sát na, toàn bộ chín cái Phá Hồn Châm bay về phía Ngọc Tinh Hồn. Nếu như thực sự bị nó đâm vào người, chỉ sợ hắn thực sự phải bỏ mạng tại đây.

Ầm ầm…

Từng tiếng nổ lớn vang lên, khói bụi mịt mù, đất đá vang đầy trời. Tỏa Thần Xích toàn bộ vỡ nát, các đệ tử Hoàng Kim Công Hội chấn động bay khắp nơi, có người trực tiếp đăng xuất khỏi Thế Giới Giả Lập sau vụ rung chấn vừa nãy.

Lúc này, Lâm trưởng lão từ trong đống đổ nát đã gượng dậy, tinh thần lực quét đến chỗ đang bốc khói bụi lên, cũng là vị trí mà Ngọc Tinh Hồn bị Tỏa Thần Xích trói buộc.

“Không phát hiện ra sự tồn tại của hắn.” Lâm trưởng lão khẽ nói, khóe miệng nhếch lên một vệt cười gằng. “Đắc tội với Hoàng Kim Công Hội, đây chính là cái giá phải trả. Về sau, Ma Kiếm Lang, ba chữ này không còn tồn tại nữa.”

Lâm trưởng lão một câu chắc nịch.

Mọi người đều giật mình. Cực Tốc Vũ Thần Phong, Đẹp Trai Có Gì Sai… mọi người đều sững sờ ra, Ma Kiếm Lang đã bị Hoàng Kim Công Hội giết chết? Một đại thiên tài cứ như vậy vẫn lạc thật sao?

Hoàng Kim Công Hội lần này ra tay quá tàn độc rồi. Quả nhiên, đắc tội vào những công hội có tài lực hùng mạnh này, thực sự chẳng có kết cục tốt đẹp nào. Nhưng mà, thực sự sẽ như vậy sao?

“Ăn mừng hơi sớm nhỉ? Mở tiệc chưa, cho ta ăn với?” Từ trong trận khói bụi vậy mà vang ra một giọng nói đùa giỡn, nhưng nhiều hơn là sự khinh thường dành cho Hoàng Kim Công Hội...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK