• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đông Vực thế lực trải dài, song song sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật khiến cho người thường cũng có thể phát huy ra sức chiến đấu của một tu sĩ thì vẫn còn đó tồn tại những cổ tông môn.

Những cổ tông môn này, một mặt tiếp thu sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật, mặt khác vẫn tiến hành tu luyện theo hình thức cổ xưa, kết với cả hai với nhau khiến cho tổng thực lực của cổ tông môn chỉ có càng mạnh them.

Điểm đặc biệt của cổ tông môn, đó chính là có được sự truyền thừa cổ xưa, có được những bí cảnh tu luyện mà sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật khó có thể tạo ra.

Hạ giới ngoại trừ mười học viện được xếp hạng nhất lưu, thì những cổ tông môn này được xếp vào hàng nhị lưu.

Huyền Tịch tông, một trong những cổ tông có thực lực rất lớn mạnh, không phải những Huyền Băng tông, Ly Hỏa đảo hay Trường Kiếm môn có thể so sánh. Thực lực cơ hồ so với Minh Ngọc vương triều muốn mạnh hơn đôi chút.

Đại vương tử Minh Ngọc vương triều – Ngọc Vân Hiên từ nhỏ bộc lộ thiên phú hơn người, năm mười hai tuổi được trưởng lão Huyền Tịch tông nhận làm đệ tử tiến nhập tu hành. Tính thời gian đến nay đã được gần mười năm.

Trong số các con cái của vương Minh Ngọc vương triều, cùng với Ngọc Long Cơ, Ngọc Vân Hiên này chính là nhân vật được cho rằng sẽ trở thành thái tử đương triều, tương lai chấp chưởng Minh Ngọc vương triều.

“Vân Hiên, chúc mừng đã đột phá Thiên Luân kỳ.”

Ngọc Vân Hiên bước ra khỏi Thiên Vẫn bí cảnh, bên ngoài có mấy chục người đứng đợi sẵn. Bao gồm lão sư của Ngọc Vân Hiên, một vài vị trưởng lão và hồng nhan tri kỷ của hắn.

Ngọc Vân Hiên thân thể cao ráo lực lưỡng, gương mặt tuấn tú nhưng không kém phần sắc bén, ánh mắt nhìn xuống gật đầu mỉm cười.

Ngọc Vân Hiên năm nay gần hai mươi ba tuổi có thể đột phá Địa cảnh kỳ thứ hai Thiên Luân kỳ, tuyệt đối là một kỳ tài hiếm gặp, thiên phú hơn người, tương lai nhất định trở thành cường giả trấn thủ một phương.

“Đệ tử bái kiến chư vị tiền bối.”

Tuy rằng xuất thân hoàng tộc, trong tông môn càng là đệ tử của một vị trưởng bối địa vị rất cao, thế nhưng Ngọc Vân Hiên không hề tỏ ra cao ngạo, ngược lại rất từ tốn nho nhã, giáo dưỡng rất tốt.

Một cô gái mang cổ phục màu tím theo quy định của Huyền Tịch tông từ đám đông chạy đến Ngọc Vân Hiên bất ngờ ôm lấy hắn rồi hôn lên má một cái.

“Vân Hiên, chúc mừng huynh bế quan thành công.” Gương mặt rạng rỡ. Cô gái này chính là người yêu của Ngọc Vân Hiên, tên gọi là Lý Thu Thủy, đồng dạng cũng là đệ tử Huyền Tịch tông, có bối phận rất cao.

“Thủy nhi, trước mặt mọi người, không nên vô lễ.”

Ngọc Vân Hiên mỉm cười xoa đầu nàng, ánh mắt nhu mì, miệng nở nụ cười, điều này khiến cho Lý Thu Thủy gương mặt đỏ ửng lên.

“Người ta nhớ huynh mà.”

Mọi người nghe nàng giọng nói thút thít, trông giống như con mèo bị giẫm phải đuôi thì cười phá lên. Lý Thu Thủy cũng lấy làm xấu hổ, vội núp sau lưng bóng dáng cao lớn của người yêu mình.

“E hèm…” Một vị lão giả bước lên phá vỡ bầu không khí. Người này gương mặt nghiêm khắc, chính là lão sư của Ngọc Vân Hiên, đồng dạng cũng chính là ông của Lý Thu Thủy, một cường giả cấp bậc Thiên cảnh, thực lực tuyệt đối không kém hơn phụ hoàng Ngọc Vân Hiên.

“Thủy nhi, bát nháo đủ chưa.” Lão giả nghiêm khắc nói.

Chỉ thấy Lý Thu Thủy lè lưỡi làm xấu, đương nhiên vẫn đang ẩn nấp sau lưng Ngọc Vân Hiên.

Lão giả lắc đầu, nha đầu này bị dạy cho hư rồi. Sau đó lại nhìn Ngọc Vân Hiên, nói tiếp.

“Vân Hiên, ngươi nhanh chóng mặc đồ chỉnh chu vào. Hôm nay Huyền Tịch tông chúng ta có khách quý. Đặc biệt, vị khách này chính là vì ngươi mà đến. Tông chủ đang tự mình tiếp chuyện đối phương.”

Nghe thấy, sắc mặt Ngọc Vân Hiên thay đổi.

Dùng hai chữ khách quý mà nói, Ngọc Vân Hiên có thể hình dung được rằng, đối phương nhất định bối phận siêu phàm, được chính Huyền Tịch tông tông chủ tiếp đón, há có thể bất phàm sao?

Mà lại còn vì chính mình mà đến?

“Lão sư, đối phương là ai?” Ngọc Vân Hiên nghi hoặc.

“Sứ giả Tinh La học viện.” Lão giả trịnh trọng.

Sắc mặt Ngọc Vân Hiên lần nữa biến đổi. Nguyên lai là sứ giả Tinh La học viện.

Tinh La học viện, một trong mười học viện ở Vô Lượng hạ giới, nội tình vô cùng thâm hậu.

Vô Lượng hạ giới phân biệt thế lực rất rõ ràng, hạng một hạng hai hạng ba… Huyền Tịch tông, Huyền Băng tông hay Minh Ngọc vương triều xếp vào hạng thứ hai trong danh sách phân hạng thế lực.

Xếp phía trên chính là mười học viện. Tinh La học viện chính là một trong số đó. Tuy nói hạng một hạng hai rất gần, nhưng kỳ thực khoảng cách nội tình giữa hai bên chênh lệch rất lớn. Nếu được tiến vào học viện tu hành, nhất định tu vi tiến bộ thần tốc.

Ngọc Vân Hiên sớm đã biết tin, cuối năm nay, khi mà Minh Ngọc vương triều tổ chức đại yến tiệc, đồng thời tuyển chọn ra người thừa kế vương vị, Tinh La học viện sẽ phái sứ giả đến để quan sát. Nếu có thể lọt vào nhãn pháp của sứ giả Tinh La học viện, được tiến nhập học viện tu hành, tuyệt đối chính là cơ hội lớn để thay đổi thực lực của bản thân.

Không nghĩ đến, Tinh La học viện vậy mà sớm phái sứ giả đến đây, còn trực tiếp muốn nhìn thấy hắn.

“Được, ta sẽ nhanh chóng đến đại sảnh đường.”

Không mất nhiều thời gian, Ngọc Vân Hiên cùng với lão sư và các vị trưởng lão Huyền Tịch tông tiến vào đại sảnh đường.

“Bái kiến tông chủ, bái kiến sứ giả đại nhân.”

Ngoại trừ lão sư Ngọc Vân Hiên thực lực cấp bậc Thiên Cảnh đỉnh tiêm ra, còn lại tất cả đều phải hành lễ đối với tông chủ và sứ giả Tinh La học viện.

Sứ giả Tinh La học viện là một mỹ phụ. Nhìn nàng ta khoảng chừng độ tuổi hơn ba mươi, phi thường quyến rũ, mặc một bộ đồ da thời thượng, chân mang giày cao gót cùng một chiếc áo choàng lông cáo trông rất sang trọng.

Sứ giả Tinh La học viện cũng là cao thủ cấp bậc Thiên Cảnh, thực lực có thể yếu hơn Huyền Tịch tông tông chủ hay lão sư của Ngọc Vân Hiên, nhưng bối cảnh của nàng tuyệt đối khiến cho hai vị kia chỉ biết nhún nhường.

“Ồ, đây chính là trưởng tử của Ngọc Vô Chân sao? Thiên phú rất khá, vóc dáng cũng rất tốt, rất cường tráng và đẹp trai, có nét giống với Ngọc Vô Chân đấy.”

Nàng ta ánh mắt mị hoặc, khóe miệng cong lên một vệt cười quyến rũ khiến người ta mê đắm không thôi.

“Vâng, chính là ta.” Ngọc Vân Hiên cuối chào làm lễ.

“Ha ha… không cần đa lễ. Ta cùng với Ngọc Vô Chân chính là đồng môn, thấm thoát cũng đã hơn trăm năm rồi. Nhớ lại năm đó cũng có một đoạn tình cảm với nhau, đáng tiếc là… Thật là hoài niệm quá khứ mà.”

Năm đó, vương Minh Ngọc vương thành Ngọc Vô Chân cũng được Tinh La học viện nhìn trúng, trở thành đệ tử, về sau vương Minh Ngọc vương thành đời trước phi thăng thượng giới, Ngọc Vô Chân kế thừa vương vị phải trở về Minh Ngọc vương thành để đăng cơ.

“Tiểu tử, ngươi rất có phong thái của Ngọc Vô Chân năm đó, ồ, hơn hai mươi tuổi đột phá Thiên Luân kỳ, xác thực không tệ, hoàn toàn có thể so sánh với đệ tử nội viện.” Nữ sứ giả gật đầu tán thưởng, kèm theo ánh mê đắm giống như đang câu dẫn Ngọc Vân Hiên vậy.

“Đa tạ tiền bối khen ngợi.” Ngọc Vân Hiên ánh mắt lảng tránh.

“Tiểu tử, về sau gọi ta là tỷ tỷ, có biết gọi tiền bối rất vô lễ hay không?” Nàng ta cười một tiếng đáng yêu.

Bầu không khí có chút quái dị, cuộc hội thoại sao cứ nghe giống nàng ta đang tán tỉnh Ngọc Vân Hiên vậy.

Chỉ là, bối phận nàng ta quá cao, mọi người chỉ đành mắt điếc tai ngơ. Nếu như có Lý Thu Thủy ở đây, chẳng biết nàng sẽ giãy đành đạch bảo vệ chủ quyền ra sao đây.

“Cái này… ta…”

Dù hàm dưỡng rất tốt, nhưng đối diện với một vị trưởng lão đồng tuổi với phụ hoàng mình mà gọi bằng tỷ tỷ, Ngọc Vân Hiên vẫn khó lòng thoát khỏi sự lúng túng.

“Hi hi, tập gọi dần cho quen đi. Được rồi, vào vấn đề chính.” Giọng nói nàng ta có chút ý tứ nghiêm túc hơn. “Ngọc Vân Hiên, ngươi có biết gì về huyết thống hoàng giả đang chảy trong huyết quản ngươi không?”..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK