• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ba tỷ năm trăm triệu.” Ngọc Băng Nghi hô to.

“Thập tứ vương tử ra giá Tà Long Đản ba tỷ rưỡi Linh Nguyên Thạch, có vị nào đưa giá cao hơn không?” MC Lâm Lạc ánh mắt nhìn quanh.

Có lẽ nàng kỳ vọng, quả trứng này sẽ mang đến cho Hoàng Kim Công Hội một cái giá cao hơn. Đáng tiếc, trong mắt những người ở đây, thực sự thì Tà Long Đản không mang lại giá trị quá nhiều. Một quả trứng chết, không thu thập được AND để nhân bản vô tính, cũng không lấy được GEN di truyền để truyền thừa một phần huyết mạch Tà Long, thế nên cho dù bên trong Tà Long Đản vẫn chứa lực lượng khá lớn, nhưng chẳng mấy mặn mà muốn mua nó cả.

Thế nên đấu giá Tà Long Đản rất nhanh, hô một lần liền thuộc về Ngọc Tinh Hồn.

Càng về sau, các vật phẩm càng có giá trị kinh người. Vật phẩm quá nhiều, thế nên ngay sau khi đấu giá Tà Long Đản chấm dứt, Hoàng Kim Công Hội liền biểu diễn một màn ca múa để khách nhân thư giãn nghỉ ngơi.

“Chấn Y, cầm mấy phong thư chuẩn bị sẵn đưa cho mấy người kia đi.” Ngọc Tinh Hồn nói.

Thời gian tranh ngôi thái tử đã cận kề, Ngọc Tinh Hồn chẳng có ý muốn giữ mình nữa, đến lúc thực hiện kế hoạch rồi.

“Vâng, công tử.” Lôi Chấn Y dẫn theo vài người tạm thời rời đi.

“Tiểu quỷ, ngươi dự tính chuyện gì đây?” Xích Hóa Thành thuận miệng hỏi.

“Đương nhiên là tranh đoạt ngôi vị thái tử, kế thừa vương vị Minh Ngọc Vương Thành rồi.” Ngọc Tinh Hồn đáp.

Xích Hóa Thành nhìn hắn thật sâu. Tiếp xúc đã được thời gian, Xích Hóa Thành đại khái cũng đoán được tính cách của tiểu quỷ kia. Một tiểu tử chỉ mới mười tuổi, bên ngoài lạnh nhạt, nhưng dã tâm lại rất lớn. Một cái vương vị sẽ đáp ứng được dã tâm của hắn?

“Ngươi định bắt đầu như thế nào?” Xích Hóa Thành lại hỏi.

“Lôi kéo và hứa hẹn. Đây là thời đại tư bản, ai cũng muốn tư lợi.”

“Cho đến bây giờ ngươi vẫn chưa bại lộ thực lực của mình, làm sao để bọn họ tin tưởng?”

Xích Hóa Thành nghi hoặc. Đúng là thời đại hiện nay là thời đại tư bản, ai ai cũng tính toán lợi ích riêng cho bản thân.

Một phế vương tử không có khả năng tu hành, cho dù có rất nhiều tiền đi chẳng nữa, tranh đoạt vương vị vẫn vô cùng khó khăn. Nhưng kẻ theo chủ nghĩa tư bản kia liệu sẽ đáp ứng cùng hắn đồng hành trên con đường tranh đoạt vương vị này sao?

“Mọi chuyện đều có quy tắc của nó. Cho dù là tranh đoạt vương vị, cũng có quy tắc.” Ngọc Tinh Hồn cười cười. “Thực lực và năng lực điều hành, hai yếu tố quan trọng nhất. Năng lực điều hành, ta có thừa, phụ vương ta, dù là chủ nhân Minh Ngọc Vương Thành cũng vô cùng thèm khát tài sản hiện tại mà ta có. Thực lực ư, không nhất thiết phải tự ta ra mặt.”

“Ồ, rửa tai lắng nghe.” Xích Hóa Thành hứng thú hỏi.

“Phụ vương có rất nhiều nhi tử, người sinh trước, người sinh sau, thiên phú cũng khác nhau, thế nên nếu chỉ so thực lực, chẳng phải cứ truyền ngôi cho người thực lực mạnh nhất, không phải sao?”

Xích Hóa Thành gật đầu, nhận định này không sai. Nếu nói dùng thực lực trên sàn đấu để chỉ định ngôi vị thái tử, vậy chẳng phải đại vương tử Ngọc Vân Hiên sẽ là người có lợi thế lớn nhất?

“Thế nên, quy tắc thứ hai tranh đoạt quyền kế vị, đó là cử một nhóm thiên tài. Lấy thực lực cao nhất trong số những người kế vị tính xuống, cũng chính là đại vương tử Ngọc Vân Hiên, tu vi Địa Cảnh Động Thiên kỳ. Từ Thiên Luân kỳ trở xuống, người kế vị và tám người trợ giúp tiến hành chiến đấu.”

Nghe vậy, Xích Hóa Thành mới gật đầu. Quy tắc như vậy mới coi như công bẳng. Nếu không, dù thiên phú cường thế như Ngọc Long Cơ, bởi vì sinh sau Ngọc Vân Hiên thời gian rất dài, làm sao có cơ hội chiến thắng trong việc tranh đoạt quyền kế vị.

“Tiểu quỷ, ngươi nắm chắc bao nhiêu phần trăm thành công?” Xích Hóa Thành xoa xoa cằm, hỏi tiếp.

“Bao nhiêu phần trăm?” Chỉ thấy Ngọc Tinh Hồn cười cười. “Từ lúc ta ra đời, các vị huynh trưởng của ta đã không có cơ hội rồi.”

Ngọc Tinh Hồn nói xong uống cạn một ly rượu, thần thái tự tin không gì sánh được, lời nói chắc nịch, vững chải như thiên sơn không thể lay chuyển.

Xích Hóa Thành nuốt vào một ngụm nước bọt, sau lưng có một dòng hàn khí lạnh toát.

Tiểu quỷ này, lấy đâu ra tự tin như vậy?

“Kỳ thực, ta sớm đã liên hệ với nhiều cổ tông môn để mời ra những người kiệt xuất nhất để có thể rút ngắn khoảng cách với những người kia. Đám Dương Tiếu tuy thiên phú kinh người, được ta chú trọng bồi dưỡng, nhưng bọn hắn lại thiếu thời gian, vô pháp trong thời gian ngắn tiến nhập Địa cảnh. Thế nên tạm thời đành phải mượn người từ bên ngoài.”

Đây cũng là điểm mà Ngọc Tinh Hồn tiếc nuối. Thời gian, thứ hắn thiếu chỉ có thời gian. Bản thân hắn thì không sao, từ lâu đã chẳng thèm đặt đám vương huynh vương tỷ của mình, dù cho có là đại vương tử Ngọc Vân Hiên thực lực mạnh nhất đi chẳng nữa, hắn cũng chẳng xem ra gì.

Nhưng một cánh én không thể làm nên mùa xuân, quy tắc tranh đoạt quyền kế vị rất minh bạch công bằng, kỳ thực bản thân hắn cũng chịu thiệt thòi từ quy tắc đó, vô pháp một người đạp lên tất cả.

Đám Dương Tiếu thực lực tiến bộ rất nhanh, nhưng khó lòng đáp ứng được yêu cầu. Thế nên, chỉ đành mượn người mà thôi.

“Tiểu quỷ, ngươi sẽ khống chế được đám người kia sao?”

Ai cũng biết Ngọc Tinh Hồn là một phế vương tử, cho dù có mời được, nhưng liệu làm thế nào để đám người kia nghe lời.

Chỉ thấy Ngọc Tinh Hồn cười cười nhìn hắn.

“Ngay cả một tên hung phạm khét tiếng giết người không ghê tay ta còn nắm trong tay được, chỉ là một đám ruồi mũi, ta không bóp được bọn chúng?”

Nghe vậy, Xích Hóa Thành gương mặt thoáng đỏ, hừ lạnh một tiếng.

Một lúc sau, Lôi Chấn Y quay trở lại.

“Bẩm công tử, ta đã âm thầm bái phỏng các thế lực mà công tử nhắm vào. Trong đó có sáu thế lực từ chối, còn lại đáp ứng, hai ngày sau sẽ đến Ảnh Nguyệt sơn trang dự tiệc.”

“Sáu bên từ chối?” Ngọc Tinh Hồn xoa xoa cằm, giọng nói có chút lạnh lẽo. “Là sáu thế lực nào.”

“Ly Hỏa Đảo, Trường Kiếm Môn, Vân Vụ Tông, ba hội quán: Linh Cương, Bá Quyền và Thiên Cang.” Lôi Chấn Y đáp.

Xích Hóa Thành vẫn còn hậm hực, ngồi một bên nghe Lôi Chấn Y bẩm báo, trong lòng không khỏi có chút thắc mắc. Tiểu quỷ này ghi nhớ từng cái tên từ chối hắn, có ý đồ gì?

“Tốt. Ta có thói quen thù vặt, sáu thế lực này, một năm sau không cần tồn tại nữa.”

Nhìn biểu cảm kia, dường như không phải nói đùa đầu. Mà tên tiểu quỷ này, với tính cách của hắn, nói được làm được. Thật đúng là tiểu quỷ đáng sợ.

Nghỉ ngơi ba canh giờ đồng hồ, đấu giá lại được tiếp tục.

Các vật phẩm thay nhau lên sàn, dần dần đã đến mười kiện áp trục giấu tên trên danh sách mà Hoàng Kim Công Hội đưa ra.

Nhớ lại những lần đấu giá trước đây, mười kiện áp trục đều rất kinh khủng, khiến người ta nhớ nhung không quên. Không biết lần này, Hoàng Kim Công Hội sẽ đưa ra những vật phẩm gì đây.

MC Lâm Lạc bộ dạng kiều diễm thướt tha, từng cử chỉ ánh mắt đều mê hoặc lòng người, khiến người ta hận không thể ôm ấp nàng ngay tức khắc.

“Kiện thứ mười trong mười kiện áp trục. Sản phẩm cổ luyện khí – Ngâm Long Chiến Kích.”

Một chiếc hộp gỗ tinh tế dài gần hai mét được mang lên, sau đó mở ra, chỉ thấy ánh sáng màu xanh lam rực rỡ chiếu sáng toàn bộ phòng đấu giá, kèm theo đó là một tiếng long ngâm kinh thiên động địa.

“Cổ luyện khí, cư nhiên là cổ luyện khí. Đã thật lâu không thấy xuất hiện qua.”

“Chiến kích này, ta muốn có nó.”

“Chưa vận dụng đã tạo ra uy thế vô song như vậy. Nếu trong tay cường giả, không biết sẽ càng kinh khủng đến cỡ nào.”..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK