• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nắp bồn chứa mở ra, kết nối với Thế Giới Giả Lập kết thúc, Ngọc Tinh Hồn ngồi dậy, hai tay vươn lên, cho thấy cảm giác rất sảng khoái.

“Đánh như vậy mới đã chứ, giãn hết cả gân cốt, ha ha…” Ngọc Tinh Hồn cười một tiếng.

Một lần nữa gây chiến với Hoàng Kim Công Hội, thậm chí so với lần trước nghiêm trọng hơn, bởi vì hắn thực sự đã giết cường giả cấp cao của Hoàng Kim Công Hội, lùa cả một bầy cường giả như lùa gà, chẳng khác gì đánh một cái tát thật mạnh vào mặt của cả liên đoàn Hoàng Kim Công Hội, nhưng hắn chẳng mấy quan tâm.

Trừ khi Liên Minh Thế Giới làm ra loại chuyện tiết lộ ID của hắn, nhưng với chính sách bảo mật mà Liên Minh Thế Giới đã cam kết khi mở ra Thế Giới Giả Lập, chuyện này tuyệt đối sẽ không xảy ra, thế nên không có việc gì lo lắng cả.

Hoàn toàn sống chết với Hoàng Kim Công Hội thì thế nào, họ sẽ ngờ được Ma Kiếm Lang lùa bọn họ như lùa gà là một tên bị cả Đông Vực xem thường sao? Đương nhiên là không, cái thân phận này của Ngọc Tinh Hồn thực sự rất liêm khiết nha, còn bao nhiêu tội lỗi cướp của giết người, phóng hỏa đốt nhà, ăn hiếp con gái nhà lành, già trẻ không tha… cứ việc đổ hết lên Ma Kiếm Lang là được.

“Cũng gần một tuần rồi, không biết mấy lão già kia như thế nào đây.”

Ngọc Tinh Hồn suy nghĩ. Đương nhiên là việc mấy vị trưởng lão của các môn phái bị hắn hạ Hóa Cốt Độc Chú, chỉ còn hai ngày nữa là Hóa Cốt Độc Chú phát tác, mấy lão già đó rất yêu mạng nhỏ, hy vọng là đừng để hắn thất vọng.

Vừa mới bước ra ngoài đã thấy ngay Xích Hóa Thành đứng đợi sẵn.

“Bái kiến công tử.” Xích Hóa Thành vội làm lễ.

Đến hiện tại, Xích Hóa Thành tu vi đã gần quay trở lại cấp bậc Thiên Cảnh, từng là một tên đồ tể khét tiếng, danh xưng lẫy lừng, nhưng bây giờ đối diện với một thiếu niên mười tuổi, Xích Hóa Thành thủy chung vẫn cảm thấy rất úy kỵ.

“Có việc gì không?” Ngọc Tinh Hồn hỏi.

Chẳng mấy khi Xích Hóa Thành đích thân đến tìm hắn, mỗi lần tự mình đến, tuyệt đối là có chuyện rất quan trọng.

“Bẩm công tử, Tà Long Đản mà công tử mang về ở buổi đấu giá, thực sự đã có dấu hiệu sinh mệnh.” Xích Hóa Thành vội bẩm báo.

“Thật sao? Hôm nay đúng là phong thủy rất tốt nha.” Ngọc Tinh Hồn bất ngờ, trên mặt lộ ra nét tươi cười.

Tà Long Đản hắn mua được ở Hoàng Kim Công Hội cách đây ít lâu. Quả trứng này, bởi vì Hoàng Kim Công Hội không có cách hồi sinh nó, cũng vô pháp lấy được mã GEN để nhân bản Tà Long, vì vậy mới mang nó ra đấu giá.

Một quả trứng chết, đối với tu luyện vẫn có ít nhiều hiệu quả, hoặc làm vật trưng bày cũng không tệ, nhưng chẳng có mấy người quá hứng thú với nó.

Ngọc Tinh Hồn bởi vì biết một chút phương pháp, bản thân cũng dư tiền, vì vậy mới mua nó về. Nhưng chính hắn cũng không chắc lắm có thể hồi sinh được Tà Long Thượng Cổ này hay không.

Rốt cuộc cũng không làm hắn thất vọng, Tà Long Đản đã có dấu hiệu sinh mệnh.

Cả hai cùng tiến về phòng nghiên cứu. Tà Long Đản được ngâm trong Sinh Mệnh Dịch đậm đặc nhất, được bổ sung thêm rất nhiều vị nguyên liệu chứa sinh mệnh chi lực, đồng thời được Ngọc Tinh Hồn đích thân sử dụng phương pháp kích thích dòng sinh mệnh đã tắt của nó.

Phương pháp này được ghi chép trong Hỗn Độn Đại La Thiên, và quan trọng nhất đó chính là sự trợ giúp của hồn thú Lôi Long của hắn.

Sử dụng lôi điện chi lực của hồn thú Lôi Long kích thích một tia sinh mệnh, rồi thông qua phương pháp trong Hỗn Độn Đại La Thiên liên tục bổ sung sinh mệnh chi lực.

Cái này tốn không biết bao nhiêu tiền của mà cân đo đong đếm, nhưng kết quả đã giúp Tà Long Thượng Cổ hồi sinh, cái giá thực sự rất đáng.

“Điện tâm đồ càng lúc càng mãnh liệt hơn, Tà Long Thượng Cổ thực sự có cơ hội hiện diện đương thế rồi.”

Xích Hóa Thành cũng kích động không thôi.

Ban đầu, hắn cho rằng Ngọc Tinh Hồn dư tiền nhiều của, mua quả trứng chết này về làm trò điên trò khùng. Nhưng bây giờ, Tà Long Thượng Cổ vậy mà thực có cơ hội phục sinh, xuất hiện ở thời đại này, quả nhiên làm người khác ngoài ý muốn.

Rốt cuộc, vị công tử này còn có bao nhiêu bí mật còn chưa tiết lộ đây.

Ngọc Tinh Hồn nhắm mắt lại, vận dụng tâm nhãn để quan sát dòng chảy sinh mệnh bên trong Tà Long Đản.

Một hồi sau, hắn mở mắt ra.

“Tốt, rất tốt. Quản gia, lấy nó ra đi.” Ngọc Tinh Hồn nói.

Xích Hóa Thành gật đầu. Rồi tiến tới vị trí hệ thống, nhấn nút mở ra nắp bể chứa, đưa Tà Long Đản ra ngoài.

Ngọc Tinh Hồn bước tới gần Tà Long Đản. So với lúc trước mua về chỉ là một quả trứng đen thui như cục đá, bây giờ, hoa văn trên vỏ trứng đã sặc sỡ hơn, nhìn như sức mạnh lửa bóng tối đang bốc cháy.

“Tránh sang một bên, ta chuẩn bị thi pháp.” Ngọc Tinh Hồn ánh mắt tập trung vào Tà Long Đản.

Xích Hóa Thành gật đầu, sau đó tránh sang một bên, đứng sau lưng Ngọc Tinh Hồn quan sát.

Ngọc Tinh Hồn hít sâu một nhịp, vận chuyển Hỗn Độn Đại La Thiên, xung quanh thiên địa quy tắc hướng về phía hắn, như ẩn như hiện có những sợi xích pháp tắc đang bị hắn điều khiển vậy.

“Rầm rầm rầm…”

Bỗng nhiên có tiếng lôi điện nổ tí tách, một trận gió mạnh thổi quanh phòng thí nghiệm, kèm theo đó là một cỗ thiên uy đáng sợ. Ngay cả Xích Hóa Thành, đã từng là cường giả cấp bậc Thiên Cảnh, thế nhưng đối diện với loại uy áp bậc này, không tự chủ được ngã khụy xuống.

Kế tiếp, một tiếng long ngâm vang lên.

Từ trong cơ thể Ngọc Tinh Hồn, một con hắc long xuất hiện quấn quanh người hắn. Hắc long mỗi chi đều là cửu trảo, chính là cực hạn của long trảo, ngập tràn uy nghiêm. Nhìn lân phiến trên người nó, mỗi long lân đều chứa đầy lôi điện chi lực, thập phần thuần túy.

Đây là lần đầu tiên Xích Hóa Thành nhìn thấy hồn thú Lôi Long, mà chỉ dám nhìn lén, không dám nhìn thẳng. Hắn có cảm giác, nếu như nhìn thẳng, sợ là hai mắt mình nổ tung, chết dưới uy nghiêm của hắc long.

“Lôi điện, nhập.”

Ngọc Tinh Hồn điều động lôi điện chi lực, chỉ thấy Lôi Long miệng phun ra lôi điện chi lực xâm nhập vào Tà Long Đản. Từng sợi lôi điện hóa thành lôi điện dịch, ẩn chứa sinh mệnh chi lực thuần túy nhất, càng kích thích sinh mệnh bên trong Tà Long Đản.

Sau một hồi, Ngọc Tinh Hồn thu hồi lại hồn thú Lôi Long vào thân thể. Lúc này, Xích Hóa Thành mới có cảm giác trút bỏ được gánh nặng, hơi thở đã nhẹ nhõm hơn.

Ngọc Tinh Hồn đương nhiên biết cảm giác của Xích Hóa Thành, nhưng hắn không quan tâm cho lắm. Ánh mắt chỉ tập trung nhìn Tà Long Đản, vừa nói.

“Quản gia, ông sẽ không để lộ chuyện này chứ?”

Xích Hóa Thành giật mình, vội khom mình nói.

“Lão già này làm sao dám. Ta còn muốn sống lâu hơn nữa để hưởng tuổi già, thưa công tử.”

Đây là thật tâm. Càng lúc hắn càng thấy Ngọc Tinh Hồn cực kỳ có bản lĩnh, thủ đoạn lại rất quyết đoán, cho hắn mười lá gan, hắn cũng không dám phản bội vị tiểu công tử này.

Ngọc Tinh Hồn cười cười, cũng không nói thêm.

“Rắc…”

Chợt có âm thanh vang lên. Âm thanh xuất phát từ vỏ trứng. Xích Hóa Thành gương mặt bất ngờ, vội bước đến gần mà nhìn.

Trong phòng thí nghiệm, một cỗ hơi thở sinh mệnh thổi lên, từ vị trí vết nứt trên vỏ trứng phát ra một loại ánh sáng kỳ dị.

“Rắc rắc…”

Vết nứt càng lúc càng nhiều, cuối cùng vỡ toang ra như thủy tinh, vỏ trứng bắn ra khắp phòng thí nghiệm, nó rắn chắc và sắc bén đến nỗi ghim và phá vỡ nhiều thứ cứng rắn trong phòng.

Ngọc Tinh Hồn và Xích Hóa Thành thực lực cao minh, đương nhiên không bị vỏ trứng làm bị thương.

Sau tiếng nổ, lại nghe tiếng khò khò ngủ say.

Cả hai nhìn xuống, chỉ thấy một con ấu long màu tím nhạt cực kỳ bụ bẫm đang cuộn tròn người lại ngủ sau, trên mũi nó còn có một quả bong bóng nước mũi.

“Tiểu quỷ này, ngủ chừng đó thời gian còn chưa đủ à?” Ngọc Tinh Hồn khẽ cười một tiếng.

Ấu long màu tím này chính là Tà Long ấu thể. Tà Long thực sự đã phục sinh ở thời đại này, sẽ một lần nữa cho thế nhân biết được, dù ở thời đại thượng cổ hay thời đại này, Tà Long chính là một trong những tồn tại vô địch...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK